Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

BA NĂM THANH XUÂN CỦA TÔI

Bước chân đầu tiên

//Ngày đầu tiên bước chân vào cổng trường cấp ba, tôi đã cảm thấy tim mình đập mạnh hơn bình thường.//
//Cánh cổng sắt to lớn, những hàng cây xanh tỏa bóng rợp cả sân trường.//
//Tiếng nói cười rộn ràng vang khắp nơi… tất cả khiến tôi vừa háo hức vừa lo lắng.//
//Tôi chỉnh lại tà áo dài còn hơi lạ lẫm, tay siết chặt tập hồ sơ nhập học. Mọi người xung quanh ai cũng có bạn đi cùng, còn tôi thì lặng lẽ đi một mình.//
Thảo My
Thảo My
“Không sao đâu, rồi mình cũng sẽ có bạn thôi.” – tôi tự nhủ.
//Nhưng đôi chân vẫn run run khi bước vào sân trường đông đúc.//
//Trong hội trường, tiếng loa gọi tên lớp vang lên. Tôi được xếp vào lớp 10A2. Lớp học nằm ở dãy phòng mới xây, sáng sủa và thoáng đãng.//
//Khi bước vào, tôi chọn ngay chỗ ngồi gần cửa sổ, nơi ánh nắng nhẹ nhàng len vào, soi lên những trang vở trắng tinh.//
//Xung quanh là những gương mặt xa lạ. Mọi người đang ríu rít làm quen với nhau, hỏi tên, hỏi nhà ở đâu//
Trong lúc còn đang lúng túng, một giọng nam vang lên:
Quốc Minh
Quốc Minh
“Ê, cậu ơi, có thể cho mình mượn bút được không? Mình quên mất rồi.”
//Tôi ngẩng lên, thấy một cậu bạn dáng cao, gương mặt sáng sủa, đang gãi đầu cười ngượng. Tôi vội gật đầu, đưa cho cậu cây bút bi mới mua.//
Quốc Minh
Quốc Minh
“Cảm ơn nhé. Mình là Minh, còn cậu tên gì?”
Thảo My
Thảo My
“À… mình là My. Thảo My.”
//Cậu gật đầu, nụ cười rạng rỡ đến mức tôi cảm giác căn phòng bỗng sáng hơn. Tôi cúi xuống vở, tim lại đập nhanh một nhịp lạ lẫm.//
//Buổi học đầu tiên trôi qua khá chậm. Thầy cô lần lượt vào lớp giới thiệu môn học, dặn dò về ba năm tới.//
//Tôi vừa ghi chép vừa thỉnh thoảng nhìn ra cửa sổ, thấy ánh nắng vàng trải dài trên sân trường, nghe tiếng lá khẽ rung theo gió.//
//Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác lạ một sự háo hức khó tả, như thể ba năm phía trước sẽ là một hành trình thật đặc biệt.//
//Kết thúc buổi học, tôi ra về một mình. Trên đường đi, tôi ngoái lại nhìn cánh cổng trường vừa bước qua buổi sáng.//

Những gương mặt xa lạ

//Những ngày đầu tiên của lớp 10, tôi luôn cảm thấy mình như một vị khách mới trong một thế giới đông đúc, ồn ào.//
//Mỗi sáng đến lớp, tôi lại thấy thêm một vài nhóm bạn đang ríu rít trò chuyện với nhau, còn tôi chỉ ngồi yên ở góc bàn cạnh cửa sổ, lặng lẽ quan sát.//
//Ban đầu, tôi nghĩ mình sẽ rất khó để hòa nhập. Nhưng rồi, có những người chủ động bước đến làm quen.//
Mỹ Linh
Mỹ Linh
“Chào My, mình là Linh, ngồi sau lưng cậu nè.” – một bạn nữ giọng nói trong trẻo giới thiệu.
Thảo My
Thảo My
“À… ừ, chào Linh.” – tôi đáp, nụ cười có chút rụt rè.
//Ngay lập tức, Linh chìa tay ra bắt tay tôi một cách đầy tự nhiên, như thể chúng tôi đã quen nhau từ lâu. Cảm giác xa lạ bỗng biến mất một chút.//
Tiết ra chơi đầu tiên, tôi ngồi im chưa biết phải làm gì thì Linh kéo tôi lại bàn bên cạnh:
Mỹ Linh
Mỹ Linh
“Qua đây đi, cả bọn đang kể chuyện vui nè.”
//Tôi ngập ngừng rồi cũng bước đến. Bàn đó đã có ba người nữa: một cô bạn hiền lành tên Hương, một cậu lớp trưởng nghiêm túc tên Quân, và…//
Thảo My
Thảo My
//Minh – cậu bạn mượn bút của tôi hôm qua.//
Mỹ Linh
Mỹ Linh
“À, đây là Thảo My, ngồi cùng dãy với mình. Cậu ấy mới chuyển trường hả?” – Linh giới thiệu.
Thảo My
Thảo My
“Không, mình cũng học ở đây từ cấp hai, chỉ là ít nói thôi.” – tôi khẽ trả lời.
//Mọi người cười, không khí trở nên nhẹ nhàng. Minh nhìn tôi, nở nụ cười thân thiện//
Quốc Minh
Quốc Minh
“À, vậy là chúng ta có thể gọi là hàng xóm chung dãy bàn rồi. Cậu viết chữ đẹp thật đấy.”
//Tôi thoáng ngượng, tim khẽ nhói một nhịp. Chỉ là một lời khen đơn giản, nhưng đối với tôi – cô gái luôn lặng lẽ – thì nó ấm áp đến lạ.//
//Những ngày sau, tôi dần quen với lớp học. Tiếng cười, tiếng nói, những trò chọc ghẹo nhau khi thầy cô vắng mặt – tất cả làm cho bức tường ngại ngùng trong tôi dần sụp đổ.//
//Tôi đã không còn thấy lớp học xa lạ nữa, mà bắt đầu cảm nhận nó như một mái nhà nhỏ, nơi tôi có chỗ để mỉm cười và để được lắng nghe.//
//Và ở đó, tôi có những người bạn mới. Và… có một cậu bạn mà ánh mắt tôi vẫn vô tình dõi theo nhiều hơn mức bình thường.//

Chỗ ngồi cạnh cửa sổ

//Tôi vốn không giỏi bắt chuyện, cũng chẳng phải kiểu người nổi bật trong lớp. Vì thế, chỗ ngồi cạnh cửa sổ nhanh chóng trở thành nơi tôi yêu thích nhất.//
//Nó cho tôi một khoảng trời riêng – vừa đủ để lặng lẽ nhìn ra sân trường, vừa đủ để tránh khỏi những ồn ào khi tôi muốn yên tĩnh.//
//Từ chỗ ngồi ấy, tôi có thể thấy khoảng sân rộng với cây bàng tỏa bóng, những buổi ra chơi học sinh ùa ra nô đùa, và đặc biệt…//
//Tôi nhìn thấy Minh nhiều hơn.//
//Cậu thường chơi bóng rổ với mấy bạn nam khác ở sân nhỏ phía xa. Tôi không hiểu sao ánh mắt mình lại luôn hướng về phía ấy, dù bản thân chẳng hề thích thể thao.//
//Mỗi lần cậu ném bóng trúng rổ, tiếng reo hò vang lên, tôi lại thấy tim mình lỡ nhịp.//
//Có lúc, tôi bắt gặp cậu nhìn lên lớp học, ánh mắt chạm thoáng qua cửa sổ nơi tôi ngồi.//
//Tôi vội cúi gằm mặt xuống trang vở, giả vờ chăm chú ghi chép, nhưng đôi tai lại đỏ bừng.//
Thảo My
Thảo My
Tôi tự hỏi: “Liệu cậu có nhận ra ánh mắt mình vừa nhìn cậu không?”
//Một buổi trưa, trời nắng gắt, gió nóng hầm hập thổi qua cửa sổ.//
//Tôi mệt mỏi chống cằm thì Minh bất ngờ quay sang, đặt xuống bàn tôi một chai nước suối.//
Quốc Minh
Quốc Minh
“Cậu uống đi, mặt đỏ hết rồi kìa.”
Thảo My
Thảo My
Tôi hơi giật mình, ngập ngừng: “À… cảm ơn cậu, nhưng… làm sao cậu biết mình khát?”
Quốc Minh
Quốc Minh
“Thì nhìn là biết thôi. Với lại, nếu bạn cùng lớp ngất xỉu thì phiền lắm đó nha.” – Minh cười tinh nghịch.
//Câu nói đùa ấy khiến tôi vừa xấu hổ vừa thấy lòng ấm áp kỳ lạ. Tôi cầm chai nước, lén nhìn bàn tay mình run run.//
//Kể từ hôm ấy, chỗ ngồi cạnh cửa sổ không còn chỉ là góc yên tĩnh của riêng tôi nữa.//
//Nó trở thành nơi cất giữ những kỷ niệm nhỏ bé, nơi mà mỗi lần ngước lên, tôi lại thấy nụ cười trong trẻo của Minh.//
//Và tôi bắt đầu nhận ra, trong trái tim tuổi mười lăm của mình, đang có một điều gì đó nhen nhóm…//

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play