[BJYX] Dưới Ánh Đèn Văn Phòng
Chap 1
Rain nek🌚
Truyện ta sao ta thấy mấy nàng đọc chùa hog dị🥲
Rain nek🌚
đã flop thì thôi đi
Rain nek🌚
đằng này còn chùa quá chời😭
Rain nek🌚
Ta dỗi, ta sẽ viết ngược từ đầu đến cuối chap luôn 🤧
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến 24 tuổi
Nhân viên mới vào công ty
Thông minh, giỏi sáng tạo, có tính cách ấm áp, dịu dàng
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác 28 tuổi
CEO trẻ tuổi, lạnh lùng, lý trí, tài giỏi. Từng bị phản bội nên khép kín với tình cảm
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương 25 tuổi
Đồng nghiệp thân thiết với Tiêu Chiến, vui tính
Vương Hạo Hiên
Vương Hạo Hiên 27 tuổi
Phó giám đốc, em họ của Vương Nhất Bác, yêu thầm Tống Kế Dương
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan 26 tuổi
Trưởng phòng marketing, hoạt bát, hay giúp đỡ Tiêu Chiến
Uông Trác Thành
Uông Trác Thành 26 tuổi
Bạn thân của Lưu Hải Khoan, nghiêm túc nhưng tình cảm
Buổi sáng đầu thu, bầu trời thành phố còn phủ hơi sương nhạt, những tòa cao ốc ngập trong ánh nắng vàng
Tiêu Chiến hít một hơi sâu trước khi bước vào tòa nhà công ty Vương Thị. Cậu nắm chặt tập hồ sơ trong tay, trong lòng thấp thỏm xen lẫn hồi hộp
Đây là ngày đầu tiên cậu chính thức đi làm tại một tập đoàn lớn, công việc mà cậu đã chờ đợi suốt mấy tháng
Vừa bước vào đại sảnh, cậu đã bị choáng ngợp bởi không gian hiện đại, gương kính sáng bóng phản chiếu bóng người qua lại
Tất cả nhân viên đều ăn mặc chỉnh tề, bước đi nhanh nhẹn, tạo cảm giác vô cùng nghiêm túc
Tống Kế Dương, người bạn đại học đồng thời là người giới thiệu Tiêu Chiến vào công ty, đã đứng sẵn chờ ở quầy lễ tân
Tống Kế Dương
ê, tới rồi hả?
Tống Kế Dương
Trông cậu lo lắng lắm đó
Tiêu Chiến
//cười gượng// tớ chỉ sợ mình làm sai thôi
Tiêu Chiến
ở đây toàn là người giỏi...
Tống Kế Dương
//vỗ vai// bình tĩnh đi
Tống Kế Dương
Hôm nay cậu sẽ được gặp sếp tổng đó, chuẩn bị tinh thần nhé
Tiêu Chiến
Gặp...sếp tổng sao?//ngạc nhiên//
Tống Kế Dương
ừ, Vương Nhất Bác
Tống Kế Dương
CEO trẻ tuổi trong ngành
Tống Kế Dương
Anh ta nổi tiếng là lạnh lùng, khó gần nhưng cực kỳ thông minh
Tống Kế Dương
Cậu cẩn thận lời nói, đừng để bị trừ điểm ngày đầu
Tim Tiêu Chiến bất giác đập nhanh. Cậu chưa từng nghĩ rằng buổi đầu đi làm lại gặp trực tiếp người đứng đầu công ty
Hai người bước vào thang máy kính. Tầng trên cùng được đánh dấu "Tầng 36–Phòng Giám đốc"
Cánh cửa chuẩn bị đóng thì một người đàn ông bước vào. Bộ vest đen cắt may hoàn hảo ôm lấy dáng người cao gầy, gương mặt lạnh lùng sắc nét như điêu khắc
Đôi mắt thâm trầm quét qua không gian một lượt, khiến bầu không khí trở nên nặng nề
Tống Kế Dương
//lập tức cúi đầu// chào tổng giám đốc
Tiêu Chiến cũng nhanh chóng làm theo, tim đập thình thịch. Đây chắc chắn là Vương Nhất Bác
Anh chỉ khẽ gật đầu, không nói một lời. Trong không gian im lặng, tiếng tim của Tiêu Chiến vang lên rõ mồn một trong lồng ngực. Cậu lén liếc sang bên cạnh. Gương mặt Nhất Bác sắc sảo, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, khí thế như muốn áp chế tất cả
Bất giác, ánh mắt hai người chạm nhau trong gương phản chiếu. Tiêu Chiến vội cúi xuống, hai tai đỏ bừng
Sau khi hoàn tất thủ tục nhận việc, Tiêu Chiến được phân vào phòng thiết kế sáng tạo, đúng chuyên môn của cậu
Mọi thứ mới mẻ khiến cậu vừa hào hứng vừa căng thẳng
Đồng nghiệp trong phòng khá thân thiện, đặc biệt là Lưu Hải Khoan, người nhanh chóng bắt chuyện
Lưu Hải Khoan
Cậu là Tiêu Chiến phải không?
Lưu Hải Khoan
Mới vào đã nổi bật rồi đó
Lưu Hải Khoan
Tôi nghe nói tổng giám đốc đích thân để mắt đến hồ sơ của cậu
Tiêu Chiến
Thật sao?//ngơ ngác//
Tiêu Chiến
Sao...sao tôi lại không biết gì?
Lưu Hải Khoan
Tin hành lang thôi//cười//
Lưu Hải Khoan
Nhưng dù sao được để ý cũng không phải chuyện xấu đâu
Tiêu Chiến chỉ biết cười trừ, trong lòng càng thêm rối bời
Không ngờ ngày đầu tiên đi làm, Tiêu Chiến đã phải tham gia một buổi họp quan trọng về dự án quảng bá sản phẩm mới. Trong phòng họp, không khí căng thẳng bao trùm
Vương Nhất Bác ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt sắc bén đảo qua từng người
Vương Nhất Bác
Dự án lần này phải đột phá
Vương Nhất Bác
tôi không muốn nghe những ý tưởng rập khuôn
Vương Nhất Bác
Ai có ý kiến khác biệt?
Mọi người im lặng. Ai cũng biết Nhất Bác rất khó tính, không dễ vừa lòng
đột nhiên, Tiêu Chiến lấy hết dũng khí đưa tay lên
Tiêu Chiến
Tôi có một đề xuất
Cả phòng quay sang nhìn cậu. Tiêu Chiến hơi run, nhưng vẫn đứng dậy trình bày ý tưởng mới mẻ về việc sử dụng hình ảnh nghệ thuật truyền thống kết hợp công nghệ hiện đại để tạo dấu ấn cho sản phẩm
Khi cậu vừa dứt lời, không khí lặng đi. Một số đồng nghiệp khẽ xì xào
Đa nhân vật
ý tưởng này viển vông quá
Đa nhân vật
Không thực tế
Tiêu Chiến cắn môi, không biết nên phản bác hay im lặng. Đúng lúc ấy, Nhất Bác gõ nhẹ ngón tay lên bàn
Vương Nhất Bác
Cần thêm số liệu cụ thể để chứng minh, nhưng ý tưởng sáng tạo
Vương Nhất Bác
Tiếp tục phát triển
Cả phòng ngạc nhiên. Đây là lần hiếm hoi Nhất Bác khen trực tiếp một nhân viên mới
Tiêu Chiến mở to mắt, trái tim dâng trào một cảm giác khó tả vừa tự hào vừa hoang mang
Khi mọi người lần lượt ra về, Tiêu Chiến vẫn ngồi lại chỉnh sửa bản thuyết trình
Ánh đèn vàng hắt xuống bàn làm việc, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng gõ bàn phím vang vọng
Điện thoại bất ngờ rung. Là một tin nhắn từ một số lạ
Tiêu Chiến
💬xin lỗi, ai vậy?
Vương Nhất Bác
💬 Vương Nhất Bác
Tim Tiêu Chiến như rơi xuống. Cậu vội vàng trả lời
Tiêu Chiến
💬tôi vẫn đang hoàn thiện bản thuyết trình
Vương Nhất Bác
💬 đừng thức quá muộn
Vương Nhất Bác
💬ngày mai tôi muốn xem bản nháp
Tiêu Chiến
//chần chừ một lúc rồi đáp//
Tiêu Chiến
💬 vâng, tôi sẽ làm tốt
Nhưng ngay sau đó, một tin nhắn tới nữa
Vương Nhất Bác
💬ý tưởng hôm nay, tôi thích
Vương Nhất Bác
💬 đừng để bị người khác làm cậu lung lay
Đọc xong, lòng Tiêu Chiến như có một ngọn lửa ấm áp thắp sáng. Nụ cười khẽ nở trên môi, xua tan hết mệt mỏi cả ngày
Rain nek🌚
Hơn 1000 chữ roài
Chap 2
Tiêu Chiến đến công ty từ rất sớm
Cậu muốn tranh thủ hoàn thiện bản nháp trước khi nộp cho sếp
Khi ngồi xuống bàn làm việc, Tống Kế Dương đã ghé sang
Tống Kế Dương
Hôm qua cậu về mấy giờ vậy?
Tiêu Chiến
Tớ chỉnh sửa cho xong ý tưởng ấy mà
Tống Kế Dương
Ngày đầu đi làm mà đã tăng ca thế hả?//nhíu mày//
Cậu coi chừng đấy, công việc ở đây rất khắc nghiệt
Tiêu Chiến mỉm cười, không nói gì. Cậu biết hôm nay quan trọng Nhất Bác sẽ xem xét bản nháp
Trong phòng họp tầng 36 không khí căng như dây đàn
Các trưởng phòng đều đã có mặt
Nhất Bác bước vào, ánh mắt sắc bén quét qua
Lưu Hải Khoan giới thiệu qua, sau đó Tiêu Chiến đứng lên trình bày bản nháp ý tưởng
Màn hình chiếu hiện ra từng slide do cậu thiết kế suốt đêm qua
Ban đầu, cậu hơi run, nhưng khi bắt đầu nói, sự say mê nghề nghiệp khiến cậu quên đi mọi thứ
Cậu mô tả cách kết hợp tranh thủy mặc cổ truyền với hiệu ứng kỹ thuật số, tạo một video quảng bá vừa hiện đại vừa mang đậm hồn văn hóa
Khi cậu nói xong, cả phòng im lặng vài giây
Một trưởng phòng lạnh lùng
Đa nhân vật
Ý tưởng nghệ thuật thì hay, nhưng chi phí cao, chưa chắc hiệu quả thương mại
Tiêu Chiến
//cắn môi+không biết nên đáp thế nào//
Nhất Bác ngồi yên, hai tay đan vào nhau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình
Vương Nhất Bác
Dữ liệu phân tích thị trường đâu?
Vương Nhất Bác
Chi phí cụ thể?
Vương Nhất Bác
Tỷ lệ khách hàng trẻ tiếp nhận ra sao?
Tiêu Chiến thoáng giật mình. Anh hỏi dồn dập, giọng sắc bén, như muốn ép cậu đến đường cùng
Tiêu Chiến
Tôi…mới chỉ có khảo sát sơ bộ, chưa kịp hoàn thành số liệu chi tiết//run giọng//
Vương Nhất Bác
Làm việc mà không có số liệu chứng minh, cậu nghĩ chỉ dựa vào ý tưởng đã đủ sao?//cau mày//
Vương Nhất Bác
Trong thương trường, cảm hứng không nuôi sống công ty
Cả phòng im phăng phắc. Tiêu Chiến thấy mặt mình nóng bừng, bàn tay siết chặt. Cậu muốn phản bác, nhưng lại sợ
Lúc này, Nhất Bác hơi ngã lưng ra sau, giọng anh trầm xuống
Vương Nhất Bác
Nhưng…tôi không phủ nhận rằng ý tưởng này có tiềm năng
Vương Nhất Bác
Cậu có một tuần
Vương Nhất Bác
Tôi muốn thấy bảng phân tích hoàn chỉnh và phương án tiết kiệm chi phí
Cả phòng kinh ngạc. Từ trước tới nay, Nhất Bác chưa từng cho nhân viên mới một cơ hội lớn như vậy
Tiêu Chiến
//ngẩng đầu lên+đôi mắt sáng lấp lánh//
Tiêu Chiến
Tôi sẽ làm được
Vương Nhất Bác
//khẽ gật đầu+dời ánh mắt đi nơi khác//
Tiêu Chiến ngồi cùng Tống Kế Dương và Lưu Hải Khoan
Tống Kế Dương
Cậu to gan thật đấy, dám để tổng giám đốc bắt bẻ liên tục mà vẫn không bỏ cuộc
Lưu Hải Khoan
//gật gù//thật ra, cậu giỏi lắm
Lưu Hải Khoan
Tôi nghĩ Nhất Bác đang thử thách cậu thôi
Tiêu Chiến
//thở dài// anh ta nghiêm khắc quá...
Tiêu Chiến
Tôi cảm giác như mình chẳng khác gì học sinh đang bị thầy giáo tra hỏi
Tống Kế Dương
//bật cười// nhưng ít ra anh ta còn cho cậu cơ hội
Tống Kế Dương
ở công ty này có người bị mắng thẳng mặt rồi bị đuổi luôn đó
Tiêu Chiến bất giác cười theo, nhưng trong lòng lại thấp thoáng một niềm tin kỳ lạ
Tiêu Chiến lại ở lại công ty muộn. Đèn văn phòng đã tắt bớt, chỉ còn ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu lên gương mặt cậu
Điện thoại rung. Lần này, không phải số lạ nữa. Màn hình hiển thị "Vương Nhất Bác"
Vương Nhất Bác
💬còn ở công ty?
Tiêu Chiến
💬 tôi muốn hoàn thiện số liệu ngay
Vương Nhất Bác
💬 cậu không cần tự ép mình đến thế
Tiêu Chiến
💬tôi sợ...sẽ làm sếp thất vọng
Một lúc sau mới hiện thêm tin nhắn
Vương Nhất Bác
💬tôi nghiêm khắc chỉ vì muốn cậu tiến bộ
Vương Nhất Bác
💬 đừng hiểu lầm
Tim Tiêu Chiến khẽ rung động. Cậu gõ rồi xóa, xóa rồi gõ, cuối cùng mới gửi
Tiêu Chiến
💬 tôi sẽ không phụ lòng mong đợi của sếp
Vương Nhất Bác
💬 về nghỉ đi
Vương Nhất Bác
💬 tôi không muốn nhân viên của mình kiệt sức
Tiêu Chiến nhìn màn hình, khóe môi bất giác cong lên. Có lẽ, đằng sau vẻ lạnh lùng kia vẫn có một sự quan tâm thầm lặng mà người khác không dễ nhận ra
Cậu thu dọn đồ, rời văn phòng. Trong lòng, một ngọn lửa nhỏ đã cháy sáng, thôi thúc cậu bước tiếp
Chap 3
Buổi tối hôm đó, Tiêu Chiến trở về căn hộ nhỏ của mình sau một ngày dài làm việc
Vừa đặt túi xuống bàn, cậu đã ngả người xuống ghế sofa, mệt rã rời
Nhưng trong đầu lại không ngừng nhớ đến tin nhắn của Vương Nhất Bác
"💬 tôi nghiêm khắc vì muốn cậu tiến bộ"
Tin nhắn ấy cứ ám ảnh mãi khiến tim cậu đập nhanh. Cậu không rõ vì sao mình lại để tâm nhiều như vậy
Tiêu Chiến mở máy tính, tiếp tục chỉnh sửa bản khảo sát. Khi đồng hồ điểm 11 giờ đêm, điện thoại bất ngờ sáng màn hình
Tiêu Chiến
//chần chừ vài giây+mở ra//
Vương Nhất Bác
💬còn làm việc à?
Tiêu Chiến
💬 tôi muốn kiểm tra lại dữ liệu cho chắc
Vương Nhất Bác
💬 gửi cho tôi xem bản nháp
Tim cậu giật thót. Đêm muộn thế này, tổng giám đốc vẫn còn làm việc sao? Tiêu Chiến cắn môi, rồi đính kèm file gửi qua
Một lúc sau thì tin nhắn cũng đến
Vương Nhất Bác
💬cách trình bày còn rối
Vương Nhất Bác
💬 nhưng hướng đi ổn
Vương Nhất Bác
💬 lần sau nhớ phân loại dữ liệu gọn hơn
Tiêu Chiến
💬cảm ơn sếp đã xem giúp
Cậu định đặt điện thoại xuống thì một tin nhắn khác lại bật lên
Vương Nhất Bác
💬ăn tôi chưa?
Tiêu Chiến ngẩn ra. Đây là lần đầu tiên anh hỏi cậu chuyện cá nhân
Tiêu Chiến
💬về nhà là làm luôn, nên chưa kịp ăn gì
Vương Nhất Bác
💬 đừng để lặp lại
Vương Nhất Bác
💬 sức khỏe của cậu quan trọng hơn công việc
Tiêu Chiến nhìn màn hình, lòng khẽ ấm lại. Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên môi
Tiêu Chiến
💬 sếp cũng chưa ngủ sao?
Có vẻ như Nhất Bác dừng khá lâu mới trả lời
Vương Nhất Bác
💬tôi không quen ngủ sớm
Tiêu Chiến
💬 vậy sếp thường làm gì?
Vương Nhất Bác
💬 hoặc lái xe đu vòng quanh thành phố
Tiêu Chiến thoáng hình dung đến cảnh một người đàn ông trong bộ vest tối màu, lặng lẽ ngồi sau tay lái giữa đêm khuya
Hình ảnh ấy vừa cô đơn vừa mạnh mẽ
Tiêu Chiến
💬nghe có vẻ cô độc nhỉ?
Màn hình im lặng một lúc. Sau đó hiện ra một dòng ngắn
Trái tim Tiêu Chiến nhói lên một cách kỳ lạ. Cậu không dám hỏi thêm, chỉ gửi một câu
Tiêu Chiến
💬 vậy mai gặp lại
Một tin nhắn cuối cùng đến ngay sau đó
Vương Nhất Bác
💬ngủ ngon, Tiêu Chiến
Đọc xong, gương mặt Tiêu Chiến nóng bừng
Lần đầu tiên, tổng giám đốc gọi tên cậu trong tin nhắn, giản dị mà thân mật đến mức trái tim cậu như tan chảy
Tống Kế Dương bắt gặp Tiêu Chiến ngồi mỉm cười một mình khi mở máy tính
Tống Kế Dương
Sao nhìn như đang yêu thầm ai vậy?
Tiêu Chiến
//giật mình+vội ho khan//
Tiêu Chiến
Không... không có gì
Nhưng trong lòng cậu biết rõ, sự quan tâm bất ngờ của Nhất Bác tối qua đã gieo vào tim cậu một hạt mầm nhỏ bé
Hạt mầm ấy, nếu tiếp tục lớn lên, chắc chắn sẽ trở thành một điều mà chính cậu cũng không thể kiểm soát nổi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play