CapRhy | Thương Lắm Mình Ơi!
[1] Gặp Nhau Dưới Sông
t/g
truyện mới nee ( khong nhan qua tặng chap nhaa )
Sáng sớm, sương còn đọng trên những nhánh tre, tiếng gà gáy xa xa vọng lại giữa thôn làng vắng
Mặt sông vẫn lặng, chỉ có vài cánh hoa súng tím hồng lắc lư theo dòng nước
Nguyễn Quang Anh – em – khẽ rón rén bước dọc bờ sông, đôi tay cẩn thận giữ những bó bông súng vừa hái
Chiếc giỏ tre trên lưng nặng trĩu, nhưng trong lòng em vẫn đầy niềm hứng khởi vì những bó hoa này bán được vài đồng, có thể đổi vài nắm gạo cho cả nhà qua ngày
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Này… cẩn thận kẻo rơi xuống sông đó.
Em giật mình quay lại, thấy một chàng trai đứng trên bờ, áo quần sờn vai, chân đi đôi dép cũ nhưng ánh mắt lại sáng, nhìn em chăm chú
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
À… chào anh…
Em nhỏ lí nhí, tay ôm chặt giỏ bông súng
Chàng trai tiến lại gần, nở nụ cười ấm áp
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Anh tên là Hoàng Đức Duy.
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Sao em hái bông súng một mình giữa sáng sớm thế này?
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Em… Nguyễn Quang Anh ạ… Em… em chỉ… muốn kiếm thêm ít gạo cho mẹ thôi ạ.
Em đáp, mắt nhìn xuống đất, lòng bỗng dâng lên một cảm giác lạ
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Kiếm gạo mà hái bông súng, nghe cũng… oai phết nhỉ?
Em không nhịn được cười khẽ cười nhỏ, gương mặt đỏ bừng
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Thì… em cũng đâu có lựa chọn đâu.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Nhà em cũng… nên em muốn tự lo một phần thôi.
Hoàng Đức Duy - anh - nhìn dòng sông lấp lánh, nheo mắt cười
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Anh hiểu mà. Nhìn em chăm chỉ vậy, anh cũng thấy hứng thú muốn giúp một tay.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Giúp… giúp em?
Em ngạc nhiên, tay vẫn nắm giỏ bông súng
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Ừ… chẳng hạn như… mang giỏ bông súng nặng kia cho em, hay cùng em hái, trò chuyện… để bớt buồn.
Anh nói, giọng nhẹ nhàng mà chân thành lắm
Em lúng túng, nhưng trong lòng lại ấm áp khó tả
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Vậy… anh… muốn… cùng em hái bông súng à?
Anh gật đầu, cười rạng rỡ
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Đúng vậy. Mình cùng nhau, vừa hái vừa nói chuyện, vui hơn một mình nhiều.
Em cười khẽ, mắt lấp lánh
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Vậy… được rồi. Hôm nay… em sẽ cho anh thấy bờ sông này đẹp biết bao nhiêu.
Hai người cùng nhau đi dọc bờ sông, vừa hái hoa, vừa trò chuyện rôm rả
Ánh nắng len qua tán tre, chiếu lên mái tóc và khuôn mặt hai người, tạo nên một khung cảnh thật bình yên, dịu dàng
Duy nhìn em, giọng trầm lắng mà ấm áp
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Quang Anh à… gặp em hôm nay… anh thấy thật vui.
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Như thể… sông, hoa, và cả buổi sáng này đều dành cho chúng ta.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Em… em cũng vậy, Anh à. Chưa bao giờ em thấy một buổi sáng nào… đẹp và đáng nhớ như hôm nay.
Dưới ánh sáng dịu dàng của buổi sớm, giữa bờ sông yên tĩnh, hai con người vừa gặp nhau ấy, đã bắt đầu một sợi dây vô hình, nhẹ nhàng mà bền chặt, kết nối hai trái tim
[2] Sáng Bên Bờ Sông
Sáng hôm đó, vài hạt sương vẫn còn đọng trên lá, mặt sông lặng yên như một tấm gương lớn
Em đang khom lưng hái từng bông súng tím, đôi tay khéo léo chọn những bông tươi nhất
Chiếc giỏ tre nặng trĩu trên lưng, nhưng em không hề thấy mỏi thay vào đó là niềm vui nhỏ nhoi khi nghĩ đến việc đem ra chợ bán, đổi vài nắm gạo cho mẹ
Bỗng nhiên, tiếng bước chân vang lên trên bờ
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Em… để anh xuống giúp một tay nhé!
Ngẩng lên, em thấy anh đang bước xuống bờ sông, tay xắn ống quần, ánh mắt sáng, tràn đầy năng lượng
Em mỉm cười, giọng lí nhí
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Anh… anh không cần đâu, em… em làm được mà.
Anh cười, giọng trêu chọc
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Nhưng nhìn giỏ bông súng kia nặng quá, sao em chịu được một mình?
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Để anh giúp, vừa nhanh, vừa vui.
Em đỏ mặt, nhẹ nhàng gật đầu
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Vậy… cảm ơn anh nhé.
Anh khom người, hai tay cẩn thận nâng những bó bông súng vào giỏ, em đứng bên nhìn, lòng bỗng ấm lên
Họ cùng nhau hái, trò chuyện râm ran, tiếng cười khẽ vang giữa bờ sông
Khi trời đã lên cao hơn một chút, cả hai cùng đi lên bờ. Nhưng vừa bước khỏi bùn lầy, em trượt chân, suýt ngã
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Á..!!
Em thét lên, tim đập mạnh
Ngay lập tức, bàn tay anh đã chạm tới, đỡ em kịp lúc
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Em có sao không?
Anh hỏi, giọng lo lắng mà vẫn bình thản
Em đứng dậy, đỏ mặt, cúi đầu liên tục
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Xin lỗi… xin lỗi… em không để ý… làm phiền anh…
Anh mỉm cười, giọng nhẹ nhàng
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Không sao đâu. Ai mà chẳng trượt chân vài lần. May là anh ở đây kịp thời.
Em lúng túng cười khẽ, tay quệt vội mái tóc ướt đẫm mồ hôi
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Em… em sẽ chú ý hơn. Thật sự… xin lỗi anh nhiều.
Anh nắm lấy giỏ bông súng, ánh mắt dịu dàng
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Thôi nào, không sao đâu. Hơn nữa… em đã hái bông súng rất đẹp, anh sẽ phụ em mang ra chợ bán.
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Như thế vừa nhanh vừa đỡ mệt.
Em nhìn anh, lòng bỗng ấm áp
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Anh… anh tốt quá. Em… em cảm ơn anh nhiều.
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Không cần cảm ơn đâu. Cùng nhau đi thôi, mình đi chợ, vừa bán bông súng, vừa… nói chuyện ha.
Và thế là, hai người tay trong tay, vừa mang giỏ bông súng vừa trò chuyện, tiếng cười nhẹ nhàng vang vọng bên bờ sông
Một buổi sáng bình yên, nhưng lại đầy những khoảnh khắc khiến trái tim người ta rung động
[3] Đan Bàn Tay
Chợ làng buổi sớm nhộn nhịp, tiếng người nói, tiếng gà vịt, tiếng dao thớt hòa lẫn với mùi rau tươi, cá mới
Anh và em ngồi bên một góc chợ, giỏ bông súng tím đặt trước mặt
Anh xếp lại các bó hoa, vừa làm vừa liếc nhìn em, khẽ trêu chọc
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Bông súng đẹp thật, nhưng… người bán còn đẹp hơn.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Anh đừng chọc em…
Anh cười, giọng ấm, không rời mắt
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Anh nói thật đấy.
Bỗng có hai bóng dáng quen thuộc đi tới
Trần Đăng Dương – dáng cao, gương mặt sáng, bán rau ở sạp bên cạnh
Và Lê Quang Hùng – cậu nhóc nhỏ tuổi nhất trong chợ, nhanh nhẹn, tay xách một giỏ cá tươi
Quang Hùng | MasterD ✮⋆˙
Anh Quang Anh! Nay được mùa bông quá ha? Để Hùng lựa vài bó về nấu canh!
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Hùng cứ lựa thoải mái, bông tươi lắm.
Dương cũng đi lại gần, giọng ôn hòa
Đăng Dương | Domic ✮⋆˙
Cho anh vài bó nhé, Quang Anh. Khách xa của anh đặt muốn có hoa để trang trí.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Dạ được, anh cứ lựa ạ.
Ba người cùng cúi xuống lựa hoa. Hùng vừa cười vừa nói huyên thuyên
Quang Hùng | MasterD ✮⋆˙
Anh Dương nè, bông đẹp ghê ha? Hùng thấy bông này chắc khách anh thích lắm đó.
Đăng Dương | Domic ✮⋆˙
Ừ, nhờ Quang Anh chăm chỉ nên hái được nhiều bông đẹp.
Đang lựa, bàn tay Hùng bỗng vô tình đặt lên mu bàn tay của Dương
Quang Hùng | MasterD ✮⋆˙
Ối trời! Xin lỗi anh Dương nha!
Hùng giật mình, vội rụt tay lại, gương mặt thoáng đỏ nhưng vẫn cười hồn nhiên
Đăng Dương | Domic ✮⋆˙
Không sao đâu.
Lựa xong, Hùng đưa tiền nhưng còn kèm thêm một gói cá
Quang Hùng | MasterD ✮⋆˙
Anh Quang Anh giữ lấy nha, cá này Hùng mới bắt sáng nay đó. Không lấy là Hùng giận luôn á!
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Trời, Hùng… cá quý vậy sao lại cho?
Quang Hùng | MasterD ✮⋆˙
Có gì đâu mà quý. Hùng với anh thân mà! Coi như Hùng đổi lấy nụ cười của anh đi!
Hùng nói, cười toe toét, còn nháy mắt một cái tinh nghịch
Dương đứng dậy, xốc lại giỏ rau
Đăng Dương | Domic ✮⋆˙
Thôi, anh với Hùng đi trước đây. Anh Quang Anh nhớ giữ sức khoẻ nha.
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Dạ, hai người đi cẩn thận.
Khi họ rời đi, chợ lại bớt ồn ào. Anh ngồi im một lúc, rồi khẽ nghiêng đầu nhìn em
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Em thân với Hùng lắm hả?
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Quen từ hồi Hùng nhỏ xíu à… mà giờ nó bám theo anh Dương bỏ em.
Anh Duy chỉ mỉm cười, không nói gì. Một lát sau, anh đặt giỏ bông sang bên, ngồi sát lại
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Anh thấy… buổi sáng này vui thật. Nhưng có thứ anh thích hơn bông súng…
Quang Anh | Rhyder ✮⋆˙
Là gì ạ?
Anh cúi xuống, bàn tay khẽ chạm vào tay em
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Là em.
Em đỏ bừng, cúi mặt, không nói gì. Anh Duy nhẹ nhàng đan những ngón tay mình vào tay em, giọng thấp xuống hẳn
Đức Duy | Captain Boy ✮⋆˙
Cho anh nắm chút thôi nhé?
Em khẽ gật đầu, bàn tay nhỏ ngoan ngoãn nằm gọn trong tay anh. Giữa chợ ồn ào, hai bàn tay ấy lặng lẽ đan vào nhau, một khoảnh khắc dịu dàng như vừa được giấu kín, vừa được khắc sâu
Download MangaToon APP on App Store and Google Play