TÂM LÝ TỘI PHẠM] Năm 18 Tuổi Tôi Đã Bị Sát Hại
CHAP 1
Tôi tên là Lâm Gia Yên
Ở trong một gia đình rất hạnh phúc , 1 tuần nữa là ngày sinh nhật của tôi
Tôi nhắn tin với anh trai , bảo anh về cùng ăn sinh nhật mình
Lâm Gia Yên
Anh Gia Kinh ơi . * nũng nịu với anh trai *
Lâm Gia Yên
Một tuần nữa sinh nhật em anh về ăn sinh nhật cùng em nha .
Lâm Gia Kinh
Được rồi anh sẽ về ăn sinh nhật em gái đáng yêu của anh
Lâm Gia Kinh
Anh đang đặt vé máy bay đây * hớn hở đi đặt vé máy bay *
Lâm Gia Kinh
Anh sẽ mua thật nhiều quà cho em , em có thích không
Lâm Gia Yên
Dạ em thích lắm anh Gia Kinh.* vui vẻ , thích thú *
Lâm Gia Yên
Anh nhớ phải về nhé .*dặn dò *
Lâm Gia Kinh
Được rồi Yên Yên.*vui thầm trong lòng*
Vào ngày anh trai lên chuyến bay không may gia đình nhận được tin anh trai gặp tai nạn máy bay trong lúc trở về mừng sinh nhật , chết không thấy xác
Cả nhà dần chìm trong đau khổ , bố mẹ bắt đầu đổ lỗi lên đầu tôi
Sau này bố mẹ ép tôi phải quỳ trước mộ anh trai vào ngày sinh nhật để sám hối.
Sau này sinh nhật năm tôi 18 tuổi , tôi đã bị kẻ xấu theo dõi.
Tôi run rẫy nhắn tin cầu cứu với mẹ , nhưng mẹ chỉ gọi điện mắng tôi .
Mẹ
Mày chỉ biết kiếm cớ để không phải quỳ nữa đúng không * quát lớn *
Mẹ
Đúng là cái loại nói dối quen mồm . Tại sao người chết năm đó không phải là mày hả . * mắng trong đau khổ về con trai *
Trước khi điện thoại bị dẫm nát , tôi chỉ nghe thấy âm thanh tít tít lạnh lẽo. Mẹ đã bỏ lỡ cơ hội duy nhất để cứu tôi.
Tôi đã bị sát hại , phân xác thành nhiều mảnh gói gọn vào túi rác và vức bỏ ở những nơi khác nhau trong thành phố .
Tác giả
má ơi viết tới đây là mắc ói rồi * ọe , ọe , ọe * tui đi ói đây
Khi bố tôi nhận được tin triệu tập gấp đến đồn cảnh sát , các mảnh thi thể tôi vẫn còn vương vãi khắp các nơi trong thành phố mà vẫn chưa được tìm thấy.
Bên ngoài sấm chớp vang trời , mưa như trút nước , toàn bộ cảnh sát cùng chó nghiệp vụ tiến hành tìm kiếm khắp thành phố .
Đội trưởng Phương toàn thân ướt sũng mang theo một túi đựng nhuộm máu bước vào cửa .
Đội trưởng Phương
Túi này không bị ướt , lão Lâm ông xem có thể kiểm tra được dấu vết sinh học của hung thủ trên đó không
Bố gật đầu rồi mở túi ra , bên trong là những miếng thịt đỏ sẫm .
Chỉ trong chốc lát mắt bố tôi đã đỏ hoe, thở hổn hển như đang cố nén giận.
Bố [ pháp y Lâm ]
Kẻ súc sinh này thực sự không có tính người , hắn dám cắt nạn nhân ra khi người ấy vẫn còn sống .*tiếc thương cho nạn nhân *
Tác giả
bạn tưởng người bố đang tiếc thương cho con mình sao , nố nồ nô
ông ta không hề biết đó là con gái ổng , ổng chỉ là tiếc cho nạn nhân thôi .
Mấy mươi năm rồi đây là lần đầu tiên bố vì tôi mà khóc , đội trưởng Phương cũng lộ vẻ khó chịu không dám lên tiếng làm phiền.
Theo từng túi đựng xác được tìm thấy và đưa về đồn cảnh sát, thi thể của tôi được bố tôi ghép lại từng chút một .
Một ngày một đêm trôi qua , một thân hình không có da màu đỏ thẫm đã dần thành hình.
Đội trưởng Phương không kìm được chạy sang bên cạnh nôn một trận, sau đó hỏi một câu .
Đội trưởng Phương
Không có da à , là hung thủ sợ để lại dấu vết sao ? * giọng mệt mỏi vì mới nôn *
Bố tôi hít một hơi thật sâu trả lời.
Bố [ pháp y Lâm ]
Không, đây là cực hình, nạn nhân đã bị lột da khi còn sống rõ ràng là hung thủ cố ý tra tấn nạn nhân. *giải thích *
Bố [ pháp y Lâm ]
Hơn nữa từ trạng thái của một số cục máu , hung thủ sau khi lột da còn rắc muối lên .
Bố [ pháp y Lâm ]
Từng nhát dao cắt thịt có vẻ nạn nhân rất đau đớn dãy giụa hàng giờ liền , còn hung thủ thì đứng một bên nhìn nạn nhân đau đớn và tận hưởng tội ác của mình.
Bố tôi quả nhiên là pháp y giỏi nhất trong thành phố , ông nói về cái chết của tôi không sai một chút nào.
Đội trưởng Phương chửi một câu.
Đội trưởng Phương
Khốn nạn, tên chó rách này. * tức giận *
Bố [ pháp y Lâm ]
Da mặt của nạn nhân bị lột ra và đã được ngâm trong axit sunfuric nên không thể nhận dạng được diện mạo .
Bố [ pháp y Lâm ]
Từ mức độ mài mòn của răng có thể suy đoán tuổi của nạn nhân khoảng từ 16 đến 20 tuổi và từ túi đựng xương của nạn nhân lại thiếu xương chân phải rất có khả năng xương chân của nạn nhân có vết thương bẩm sinh hoặc do phẫu thuật gây ra .
Bố [ pháp y Lâm ]
Để che dấu danh tính , hung thủ rất cẩn thận không để lại bất kỳ dấu vết nào liên quan đến hắn tuy nhiên tôi có thể khôi phục lại diện mạo của nạn nhân thông qua phục dựng hộp sọ , nhưng sẽ cần thời gian
Tác giả
chúc bạn xem vv nha ^^
CHAP 2
Đội trưởng Phương vỗ vai bố tối , ánh mắt rơi vào chân phải của tôi đột nhiên nhíu mày .
Đội trưởng Phương
Lão Lâm , đây không phải giống với phương thức của kẻ sát nhân năm đó sao .*thắc mắc *
Tay đang tháo găng tay của bố khẽ run lên , mấy năm trước vì bố tìm ra chứng cứ mà kẻ sát nhân bị dồn vào đường cùng vì vậy hắn đã động tay trên chuyến bay của anh trai, khiến anh ấy chết trong vụ tai nạn.
Bố luôn coi chuyện đó là điều cấm kỵ
Đội trưởng Phương
Nếu hung thủ thật sự liên quan tới hắn .
Đội trưởng Phương
Lão Lâm mau bảo vợ ông dặn người nhà gần đây đừng ra ngoài. *dặn dò*
Đội trưởng Phương
Nếu kẻ sát nhân chưa thay đổi thói quen gây án thì người có khả năng bị nhắm đến nhất là Yên Yên.
Nghe đến tên tôi bố theo phản xạ cau mày .
Bố [ pháp y Lâm ]
Chẳng lẽ nó không đáng chết sao .* quát lớn *
Câu trả lời nhẹ nhàng của bố khiến cả phòng pháp y rơi vào im lặng .
Câu nói đó còn đau đớn hơn lưỡi dao cắt thịt mà hung thủ rạch lên da tôi gấp vạn lần.
Tôi cứ nghĩ tám năm lạnh nhạt ,chỉ trích , sỉ nhục tôi có thể làm vơi đi chút ít hận thù của bố đối với tôi nhưng không ông ấy vẫn luôn muốn tôi chết .
Đội trưởng Phương
Lão Lâm * nhấn giọng *
Đội trưởng Phương
Nếu lời này truyền đến tai con bé nó sẽ nghĩ thế nào.*hỏi ông *
Bố [ pháp y Lâm ]
Nó nghĩ thế nào cũng không liên quan đến tôi .
Bố [ pháp y Lâm ]
Nếu không phải nó cứ đòi tiểu kinh về mừng sinh nhật cho nó thì con trai tôi đã trốn thoát được rồi , làm sao có thể bị kẻ sát nhân tìm thấy.*oán hận *
Bố tôi thở hổn hển hốc mắt đỏ ngầu như con thú bị dồn vào đường cùng phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng .
Bố [ pháp y Lâm ]
Con trai tôi chết khi mới 18 tuổi không còn mảnh xương .
Bố [ pháp y Lâm ]
Tôi và mẹ nó tìm kiếm trên núi khi rơi máy bay suốt 8 năm trời , mấy năm mà không tìm thấy một thứ gì thuộc về con trai .* giọng bất lực *
Những lời như thế này trong những năm qua đã được khắc sâu vào máu thịt tôi qua miệng bố mẹ .
Họ nhắc đi nhắc lại rằng tôi là kẻ giết chết anh trai , những giấc mơ giữa đêm khuya của tôi là cảnh bố nắm cổ tôi lại tang lễ của anh liên tục hỏi tại sao không phải là mày chết .
Tôi cũng từng nghĩ tại sao người chết không phải là tôi nếu vậy tôi vẫn là một cô bé được cả nhà yêu thương chứ không phải kẻ gây họa bị cả nhà ghét bỏ.
Đội trưởng Phương
Tiểu kinh đã không còn nữa chẳng lẽ ông nhất định phải nhìn Yên Yên gặp chuyện ông mới hối hận sao .*thở dài *
Tôi nhìn về phía Bố cũng mong đợi câu trả lời .
Bố [ pháp y Lâm ]
Nó gặp chuyện mới tốt * trả lời bình thản *
Ánh sáng trong mắt tôi quay hoàn toàn tắt lịm , giờ đây tôi đã chết rồi liệu bố biết điều này thì có vui không.
Lúc này có một viên cảnh sát mang đến một chiếc móc điện thoại nhốm máu , hình con cừu nhỏ màu trắng mềm mại bằng đầu ngón tay .
Bố tôi chỉ biết qua một cái rồi ra hiệu cho trợ lý .
Bố [ pháp y Lâm ]
Một cái móc treo bình thường đưa đến khoa kiểm tra xem vết máu trên đó có thuộc về nạn nhân không.
Tôi sững sờ nhìn bố , hóa ra ông ấy đã sớm quên rằng đây chính là chiếc móc khóa điện thoại phòng thân mà bản thân từng tặng cho tôi .
Khi đó về công việc của bố , ông ấy đã đắc tội không ít người có lần tôi và mẹ bị hai tên tội phạm đi xe máy bắt cóc trên đường.
Mẹ tôi giữ chặt cánh tay của tên tội phạm , bị kéo lê trên đường hàng chục mét . Bố tôi vì cứu tôi mà bị tên tội phạm đâm vào ngực.
Đội cảnh sát đã sắp xếp người và bảo vệ chúng tôi .
Sau khi bố xuất viện ông đã tặng tôi chiếc móc khóa này , bên trong nó giấu một cây cây dùi cui điện cao áp mini .
Lúc đó bố tôi kiên nhẫn dạy tôi cách sử dụng.
Bố [ pháp y Lâm ]
Sau này dù bố không ở bên cạnh con cũng có thể tự bảo vệ bản thân. *vuốt tóc con gái *
CHAP 3
Bây giờ người từng tặng tôi món quà đó đã quên mất và thẳng thắn nói rằng đó chỉ là một món đồ bình thường .
Bố ơi , bố đã bỏ lỡ cơ hội để xác minh danh tính của con rồi .
Sau khi sắp xếp xong công việc bố tôi tranh thủ xem điện thoại và phát hiện tin nhắn cầu cứu của tôi.
Ông vốn rất cẩn thận kỹ lưỡng nên lập tức gọi điện cho vợ mình , rồi cứ nghĩ cuối cùng họ cũng phát hiện ra tôi gặp chuyện nhưng bố tôi vừa mở miệng ra đã trách mắng tôi .
Bố [ pháp y Lâm ]
Màn kịch bị theo dõi như thế này diễn bao nhiêu năm rồi Gia Yên còn dám gửi tin nhắn kiểu này cho tôi .* trách mắng *
Bố [ pháp y Lâm ]
Bà bảo nó ra trước mộ tiểu kinh quỳ thêm vài ngày nữa cho nhớ đời .
Con không có , bố . Con thật sự gặp chuyện rồi , thi thể mà bố vừa ghép lại chính là con mà . Con không nói dối , tin con một lần có được không.
Lông mày bố tôi nhíu chặt lại vẻ khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt của ông .
Tôi có hy vọng mẹ sẽ lo lắng cho tôi và phát hiện có điều không ổn .
Dù sao kể từ lần bị theo dõi tám năm trước và hiểu lầm với bố , tôi đã không còn dám gửi những tin nhắn kiểu này cho bố mẹ nữa .
Việc đầu tiên mẹ tôi làm là an ủi bố
Mẹ
Cẩn thận đừng tức giận , sẽ làm hại sức khỏe.
Mẹ cũng lạnh lùng và sắc bén đồng tình .
Mẹ
Tôi cũng nhận được đống tin nhắn phiền phức đó . Nó không thể sống yên một ngày hay sao ý . * cảm thấy phiền *
Mẹ
Tôi đã cảnh cáo Lâm Gia Yên không được về nhà mấy ngày này và ra mộ của anh nó quỳ rồi , nhìn nó tôi chỉ thấy bực mình .
Tôi nghe bố mẹ nói từng lời về những điều không tốt của tôi , bố cũng không quên nhắc mẹ khóa chặt cửa chú ý đề phòng .
Cuối cùng họ cũng chẳng mảy may việc để tôi ở ngoài kia liệu có gặp phải chuyện không may nào không .
Tôi ấm ức dựa vào góc tường lòng ngực đau nhói , cái chết của tôi căn bản không ai quan tâm.
Trương Bình Bình
Tôi muốn báo án .
Bên ngoài vang lên một giọng nói quen thuộc.
Trương Bình Bình
Bạn tôi Lâm Gia Yên đã mất tích rồi , cô ấy đã mất tích hai ngày rồi .
Trong đại sảnh , người bạn thân duy nhất và là bạn cùng bàn của tôi Trương Bình Bình đang nói chuyện với cảnh sát .
Trương Bình Bình
Điện thoại của Lâm Gia Yên không liên lạc được .
Rõ ràng đã hẹn gặp mặt mà tôi lại thất hẹn , nhìn cô ấy lo lắng đến mức mắt đỏ hoe lòng tôi cũng quặn thắt lại .
Tôi muốn đưa tay lau nước mắt cho Bình Bình nhưng tay tôi lại xuyên qua khuôn mặt cô ấy , tôi ngẫn ngơ nhìn người bạn trước mặt mà vừa khóc vừa cười , cảm ơn cậu đã giúp tôi , cảm ơn cậu đã cứu tôi.
Khi cảnh sát hỏi cô ấy về cách liên lạc với bố mẹ tôi thì bố tôi bước vào đại sảnh , ông ấy liếc xéo Trương Bình Bình rồi nói với cảnh sát
Bố [ pháp y Lâm ]
Không cần ghi đâu bố của Lâm Gia Yên là tôi . * phủ nhận *
Bố [ pháp y Lâm ]
Con bé không mất tích chỉ là phạm lỗi bị cấm ra ngoài chơi với đám bạn xấu thôi .
Ba chữ " đám bạn xấu " được nhấn mạnh . Tôi thấy Bình Bình mặt mày tái nhợt cúi đầu xấu hổ .
Bình Bình không phải là bạn xấu .
Cô ấy Trương Bình Bình rõ ràng là người bạn tốt nhất trong cuộc đời của tôi .
Cô ấy sẽ trùm áo khoác lên đầu tôi khi thấy tôi trốn ở một góc khóc vì buồn .
Cô ấy sẽ giả vờ kén ăn rồi đưa phần ăn của mình cho tôi khi tôi đói bụng .
Cô ấy sẽ cầm cây lau nhà đầy phân đuổi những người bắt nạt tôi khắp sân trường .
Cô ấy sẽ nắm chặt tay tôi khi tôi bị người khác bắt nạt và bảo chúng tôi đã thành công cô lập cả lớp .
Vì cũng là người trong ngành nên lời của bố tôi không ai nghi ngờ sự mất tích của tôi
Vì bị phụ huynh phủ nhận mà một lần nữa sự mất tích của tôi chìm vào trong bóng tối .
Tôi nhìn Trương Bình Bình rời khỏi đồn cảnh sát trong trạng thái mất hồn , nước mắt đã rơi lã chã .
Download MangaToon APP on App Store and Google Play