Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tình Yêu Gamer [CapRhy]

cafe

Quang Anh, 20 tuổi, là một trong những cái tên nổi bật của giới streamer trẻ. Hiện tại, cậu đang dẫn đầu bảng xếp hạng trên nhiều nền tảng, đặc biệt trong lĩnh vực Play Together – một trò chơi chưa được quá nhiều người biết đến. Trong cộng đồng nhỏ bé ấy, chỉ có vài cái tên nổi bật, và Quang Anh là một trong số đó.Lý do cậu chọn game này rất đơn giản vì cậu thích.Chơi game đã vui, lại còn có tiền, ngu gì mà không chơi ? Với Quang Anh, đó vừa là đam mê, vừa là cần câu cơm giúp cậu duy trì cuộc sống.Nhưng cuộc đời không bao giờ đơn giản như vậy. Thế giới streamer rộng lớn, và ngoài Quang Anh, còn có vô số người đang không ngừng nỗ lực để vươn lên. Cuộc đua chưa bao giờ dừng lại, và vị trí số một không phải lúc nào cũng là mãi mãi…
Và trong số những đối thủ ấy, có một cái tên nổi bật luôn tranh chấp vị trí top đầu với Quang Anh: Đức Duy. Anh chàng 22 tuổi này vốn là một game thủ kỳ cựu trong làng Liên Quân Mobile – một trò chơi đình đám với cộng đồng khổng lồ. Duy không chỉ nổi tiếng nhờ kỹ năng đỉnh cao, mà còn bởi khả năng giữ phong độ ổn định suốt nhiều năm liền, luôn nằm trong top đầu bảng xếp hạng của Liên Quân.Thế nhưng, ở các bảng xếp hạng tổng hợp dành cho tất cả streamer, Quang Anh và Đức Duy lại trở thành hai cái tên đối đầu trực diện. Hiện tại, cả hai đang đồng hạng top 1, không ai chịu nhường ai dù chỉ một bậc. Một cuộc chiến ngầm giữa hai thế giới – một bên là game giải trí nhẹ nhàng, một bên là chiến thuật căng thẳng – đang bắt đầu bùng nổ.
Mọi chuyện bắt đầu từ một buổi chiều như bao ngày khác. Không phải trên livestream, cũng chẳng phải ở một sàn đấu, mà là tại một quán cà phê nhỏ nằm trên con phố quen thuộc. Đó là nơi Quang Anh thường ghé vào mỗi tối thứ Sáu – một thói quen nhỏ để cậu tự chữa lành và tập trung vào bản thân.Dù đã có một “cần câu cơm” từ công việc streamer, Quang Anh chưa bao giờ cho phép mình ỷ lại. Cậu luôn tin rằng sự nghiệp chỉ thật sự bền vững khi đi cùng tri thức. Vậy nên, trong khi nhiều người nghĩ streamer chỉ biết chơi game, Quang Anh vẫn cần mẫn dành thời gian học hỏi, cải thiện từng ngày.Vẫn là chiếc bàn quen thuộc cạnh khung cửa sổ, vẫn là cốc matcha latte tỏa hương dịu nhẹ, và vẫn là Quang Anh – nhưng là một phiên bản ngày càng tốt hơn. Cậu đeo chiếc tai nghe bluetooth, tách biệt khỏi thế giới ồn ào xung quanh. Chỉ còn lại tiếng nhạc yêu thích và những con chữ đang hiện lên trên màn hình laptop.Cậu không biết rằng, vài phút nữa thôi, sự yên bình này sẽ bị phá vỡ bởi một người con trai bước vào quán – người sẽ trở thành đối thủ lớn nhất, và có lẽ… còn hơn thế.
Cánh cửa quán khẽ mở, và một người đàn ông bước vào. Anh đảo mắt một vòng, lướt qua những chiếc bàn xung quanh, cho đến khi ánh nhìn dừng lại ở một góc quen thuộc – nơi có một chàng trai mặc sơ mi trắng đang ngồi đó, tách biệt với thế giới bằng một đôi tai nghe bluetooth.Cậu trai ấy mang trên mình một vẻ đẹp thanh khiết, như một bạch nguyệt quang trong không gian ngập hương cà phê. Sự kết hợp giữa khí chất tri thức và sự điềm tĩnh khiến anh vô thức khựng lại một nhịp. Đôi mắt anh, vốn luôn kiêu hãnh và sắc lạnh, bỗng trở nên mềm mại trong giây lát.Đức Duy không hiểu vì sao mình lại bị thu hút đến thế. Chỉ biết rằng, ngay khoảnh khắc đó, đôi chân anh tự động tiến về phía bàn của cậu – như thể có một lực hút vô hình kéo lại. Không chút ngập ngừng, anh kéo ghế ngồi xuống cạnh bàn ấy, đối diện với chàng trai sơ mi trắng vẫn đang mải mê với thế giới riêng của mình.
Đức Duy vẫn giữ vẻ điềm tĩnh khi nhân viên phục vụ tiến đến. Anh khẽ nghiêng người, giọng trầm thấp vang lên
Đức Duy
Đức Duy
à..cho tôi một cốc soda nho xanh
Nho xanh – thứ anh yêu thích nhất trên đời này, ngoài Liên Quân. Miệng nói với phục vụ, nhưng ánh mắt anh vẫn vô thức dừng lại ở người con trai bàn đối diện. Cậu vẫn chăm chú ghi chép vào cuốn sổ quen thuộc, từng nét chữ nghiêng nghiêng dưới ánh đèn vàng khiến khung cảnh trước mắt anh như một bức tranh tĩnh lặng.Phục vụ gật đầu, quay người định đi thì giọng nói của anh bất chợt vang lên, chậm rãi nhưng đủ để dừng bước
Đức Duy
Đức Duy
khoan đã..
Người phục vụ hơi khựng lại, quay đầu nhìn anh với ánh mắt thắc mắc. Đức Duy chờ đến khi khoảng cách đủ gần, rồi hạ giọng
Đức Duy
Đức Duy
à..cho tôi hỏi chút
Người phục vụ tò mò cúi người xuống. Anh khẽ nghiêng mặt, đôi mắt vẫn không rời khỏi bóng dáng bên kia
Đức Duy
Đức Duy
cho tôi hỏi..cậu trai đó tên gì vậy ?
Người phục vụ khẽ đảo mắt sang phía chàng trai đang mải miết với những dòng chữ trong cuốn sổ, rồi bất giác bật cười nhẹ
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
dạ..cậu ấy tên Quang Anh,thứ 6 nào cũng ghé vào đây ạ
Nghe xong, Đức Duy chỉ khẽ gật đầu, khóe môi cong lên như thể ghi nhớ một bí mật thú vị
Đức Duy
Đức Duy
à..tôi cảm ơn
Anh rút từ ví ra một tờ tiền mệnh giá lớn, đặt gọn vào tay người phục vụ. Anh chàng phục vụ nhìn tờ 500.000 mà mắt sáng rực, không giấu nổi sự hớn hở trước khi vội vã đi vào trong.Còn Đức Duy… ánh mắt anh vẫn dán chặt vào bóng dáng đối diện. Mọi thứ xung quanh dường như mờ đi, chỉ còn lại hình ảnh chàng trai sơ mi trắng với dáng vẻ tập trung đầy cuốn hút. Trong đầu anh bất giác vang lên một suy nghĩ
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh sao..
Đức Duy
Đức Duy
thú vị nhờ
Đức Duy rút điện thoại ra, đặt lên bàn, màn hình sáng lên trong ánh đèn vàng ấm. Ngón tay anh lướt nhanh trên bàn phím, tìm kiếm cái tên vừa nghe được từ người phục vụ
"Quang Anh..."
Kết quả hiện lên ngay tức khắc. Trang cá nhân của một streamer Play Together, kèm theo những con số khiến bất kỳ ai trong giới cũng phải chú ý. Và rồi, điều làm Duy nhíu mày – không phải vì khó chịu, mà vì một sự trùng hợp thú vị Cậu ấy… chính là người đang cùng anh tranh chấp vị trí top 1 trên bảng xếp hạng tổng.Đáng lẽ anh phải cảm thấy cạnh tranh, thậm chí dè chừng. Nhưng lạ thay, nơi đáy mắt anh không có sự căng thẳng đó. Thứ trào dâng lúc này là một cảm giác khác – hứng thú. Một sự hứng thú không chỉ đơn giản vì cậu là đối thủ mạnh, mà còn bởi hình ảnh hiện tại trước mắt: một chàng trai mang dáng vẻ bạch nguyệt quang thanh khiết, khí chất tri thức, nhưng ẩn sâu bên trong lại là một game thủ không hề bình thường.Duy tựa lưng vào ghế, khóe môi khẽ nhếch lên, trong đầu chỉ vang một suy nghĩ
Đức Duy
Đức Duy
ra là cậu à..nhóc con gamer đáng yêu...

Macha latte

Từ hôm ấy, quán cà phê nhỏ dường như đã trở thành điểm hẹn bí mật của Đức Duy. Không phải vì đồ uống ngon, cũng chẳng vì không gian yên tĩnh, mà đơn giản chỉ vì nơi đó có một nhóc con gamer khiến anh không thể rời mắt.Anh còn lén lập một tài khoản phụ để theo dõi các buổi stream của Quang Anh, thỉnh thoảng donate những khoản không nhỏ. Chính sự xuất hiện bí ẩn ấy đã khiến Quang Anh nhiều lần phải tò mò, không biết người đứng sau là ai.Một chiều thứ Sáu, Duy cố tình đến sớm. Khi Quang Anh vừa bước vào, chưa kịp gọi đồ uống, người phục vụ đã đặt trước mặt cậu một cốc matcha latte quen thuộc. Quang Anh ngạc nhiên, cứ ngỡ bản thân đã thành khách ruột của quán. Nhưng rồi phục vụ cúi xuống, thì thầm
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
dạ đây là món quà của anh trai bàn bên gửi tặng bạn đấy
Quang Anh thoáng ngỡ ngàng, vội tháo chiếc tai nghe để nghe lại cho rõ. Khi chắc chắn không nghe nhầm, cậu ngẩng lên — và đôi mắt lập tức chạm phải người con trai đối diện.Một chiếc sơ mi đen phẳng phiu, khuôn mặt góc cạnh, khí chất bad boy nhưng đôi mắt lại như đang mỉm cười. Đức Duy không nói gì, chỉ khẽ nhếch môi rồi… nháy mắt.Khoảnh khắc ấy khiến Quang Anh bất giác sững lại, tim lỡ một nhịp.
Quang Anh hơi lúng túng, chỉ khẽ gật đầu cảm ơn rồi cúi xuống tiếp tục với bài học, nhưng đôi tai đỏ bừng đã tố cáo hết cảm xúc. Cậu cố gắng tập trung vào những dòng chữ, thế nhưng nhịp tim lại không nghe lời, cứ đập loạn mỗi khi cảm nhận ánh mắt từ bàn đối diện.Cuối buổi, khi đứng dậy rời đi, Quang Anh vô tình lướt ngang qua bàn của Đức Duy. Chẳng may, cuốn sách trên tay cậu trượt xuống sàn, trong khi tay còn phải giữ chiếc laptop khiến việc cúi xuống trở nên khó khăn.Ngay lúc ấy, một bàn tay ấm áp chạm nhẹ vào tay cậu. Quang Anh ngẩng lên — và bắt gặp ánh mắt quen thuộc kia. Đức Duy đang ở ngay trước mặt, ánh nhìn như có chút gì đó vừa trêu chọc, vừa dịu dàng.Anh cúi xuống nhặt cuốn sách, rồi giơ lên trước mặt cậu, giọng trầm thấp vang lên
Đức Duy
Đức Duy
lần sau đi đứng cẩn nhá nhóc con
Không dừng lại ở đó, anh còn khẽ đưa tay xoa nhẹ mái tóc cậu, một cử chỉ tự nhiên nhưng khiến Quang Anh đứng chết lặng tại chỗ. Tim cậu đập mạnh đến mức gần như nghe thấy.
Đó là ấn tượng đầu tiên của cậu về anh. Tối hôm ấy, tâm trí cậu cứ tua đi tua lại cảnh tượng đó như một cuộn phim ngắn, đến mức khó ngủ. Rồi những ngày thứ sáu khác lại trôi qua, và như một thói quen, hai người lại gặp nhau ở quán cà phê, vô tình mà như định mệnh. Hôm đó cũng không ngoại lệ. Cậu ngồi ở góc quen thuộc, cúi đầu vào tập bài nâng cao. Nhưng đề hôm nay quá khó. Cậu thử hàng chục cách giải, viết nháp kín cả trang giấy, nhưng vẫn không thể hiểu được nguyên tắc cốt lõi. Căng thẳng đến mức nhịp thở cũng gấp hơn bình thường.Bất chợt, một bàn tay thò ra, cướp mất một bên tai nghe của cậu. Cậu giật mình ngẩng lên—là anh. Rất tự nhiên, anh đeo chiếc tai nghe ấy vào tai, nhếch môi cười nhẹ
Đức Duy
Đức Duy
ừm..nhạc hay đấy
Không đợi cậu phản ứng, anh kéo ghế ngồi xuống ngay cạnh, ánh mắt lướt qua những tờ nháp chi chít con số và ký hiệu. Một tiếng cười khẽ vang lên từ anh
Đức Duy
Đức Duy
nhóc chọn cách nâng cao à ?
Cậu hơi khựng lại, giọng lí nhí
Quang Anh
Quang Anh
ừm..
Chưa kịp nói hết câu, một bàn tay ấm áp đã đặt lên đầu cậu, xoa nhẹ một cách đầy tự nhiên
Đức Duy
Đức Duy
gamer như nhóc trông cũng thông minh đấy
Cậu ngỡ ngàng. Đôi mắt mở to, trong đầu bật lên một câu hỏi duy nhất
"tại sao lại biết mình là gamer ?"
Cậu quay sang, ánh mắt đầy nghi hoặc, hỏi khẽ
Quang Anh
Quang Anh
tôi và anh..có quen biết gì nhau à ?
Đáp lại cậu chỉ là một nụ cười nhạt nhưng đủ khiến tim cậu khựng lại
Đức Duy
Đức Duy
có cần phải quen biết gì sao nhóc con gamer Playtogether ?
Câu nói ấy như một đòn chí mạng khiến Quang Anh sững người. Sao anh lại biết rõ về cậu đến thế ? Cậu nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh rồi hỏi tiếp
Quang Anh
Quang Anh
anh..anh tên gì đấy ?
Anh hơi nghiêng đầu, đôi môi nhếch nhẹ như cố tình chọc ghẹo,véo nhẹ lấy chiếc má bánh bao của cậu
Đức Duy
Đức Duy
Hoàng Đức Duy..aka Captain boy
Cậu lập tức ngẩn ngơ. Cái tên ấy vang lên quen thuộc đến lạ, như thể đã từng xuất hiện trong cuộc sống của cậu… nhưng ở đâu nhỉ ? Tâm trí lục lọi trong vô vàn ký ức nhưng vẫn không tìm ra. Bối rối, cậu rút điện thoại ra, mở máy thật nhanh. Ngón tay run nhẹ khi gõ vào thanh tìm kiếm cái tên ấy. Và rồi… màn hình hiện lên một loạt kết quả khiến cậu chết lặng.

vui

Thứ hiện ra trước mắt cậu là một trang cá nhân với cái tên Hoàng Đức Duy. Kèm theo đó là hàng loạt thành tích sáng chói – lịch sử anh từng tạo nên ở các giải đấu lớn của Liên Quân, và đặc biệt… anh chính là người đang tranh giành top 1 bảng xếp hạng với cậu. Nhưng chưa dừng lại ở đó… Anh còn là idol một thời của cậu. Tim Quang Anh chợt đập nhanh, như bị kéo về những ngày cậu còn mê mẩn cách anh chơi game – tập trung tuyệt đối, không ồn ào, không khoe mặt… chỉ có tiếng giọng nói ấm áp, trầm nhẹ vang lên mỗi khi anh livestream. Giọng nói ấy từng khiến cậu đảo điên. Đến mức… cậu từng lập một nhóm FC riêng chỉ để theo dõi anh.Nhưng rồi một ngày, anh đột ngột biến mất. Off tất cả. Cậu tiếc nuối hàng tháng trời… và giờ đây, anh – người mà cậu từng ngưỡng mộ ..lại ngồi ngay trước mặt, còn là đối thủ đang cạnh tranh top 1 với mình.Cậu tròn mắt, chớp liên tục như không tin vào sự thật. Khi quay sang nhìn anh, đôi mắt cậu vẫn đầy kinh ngạc. Và lúc ấy, giọng anh vang lên, trầm ấm mà đầy thách thức
Đức Duy
Đức Duy
sao đấy nhóc con ?
Cậu thốt lên, gần như không kìm nổi sự bối rối
Quang Anh
Quang Anh
anh..anh là Đức Duy thật đấy à ?!
Anh khẽ gật đầu, khóe môi nhếch nhẹ thành một nụ cười đầy tự tin
Đức Duy
Đức Duy
thật, người cạnh tranh top 1 bảng xếp hạng của nhóc đây
Cậu nghẹn một chút rồi hào hứng chìa điện thoại về phía anh, giọng gần như reo lên
Quang Anh
Quang Anh
anh..anh là idol của tôi đấy !
Quang Anh
Quang Anh
anh xem này..hình nền điện thoại của tôi cũng có ảnh của anh này !
Đức Duy liếc xuống màn hình. Quả nhiên… một trong số các khung ảnh là góc nghiêng của anh – dáng người cao gầy, đang dùng máy ảnh cầm tay chụp một chiếc bánh nho xanh.Ánh mắt anh thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi lại cong môi, nhìn cậu như thể tìm thấy điều thú vị
Đức Duy
Đức Duy
tôi là idol của nhóc thật đấy à ?
Cậu gật đầu không chút do dự, nhưng ngay sau đó bầu không khí chợt lặng xuống. Anh im lặng, đôi mắt vẫn dán vào cậu. Cậu chột dạ, trong đầu thoáng lóe lên suy nghĩ Mình có lố quá không…? Cậu còn chưa kịp quay đi thì anh bất ngờ bật cười khẽ, khóe môi nhếch lên đầy ẩn ý. Anh nghiêng người về phía cậu, đến mức hơi thở ấm áp phả nhẹ lên da mặt cậu.
Đức Duy
Đức Duy
giờ idol của nhóc ở đây rồi
Giọng anh trầm thấp, chậm rãi vang lên
Đức Duy
Đức Duy
nhóc có muốn làm gì không ?
Khoảng cách quá gần khiến cậu sững người. Lúc này, anh bất giác hít nhẹ một hơi – và một mùi hương ngọt dịu thoang thoảng len vào khứu giác. Mùi nho xanh. Anh nhắm mắt trong một thoáng ngắn ngủi, như để giữ lấy hương thơm ấy, một mùi hương khiến anh bất ngờ thấy… dễ chịu đến lạ.Cậu thì lại đang bối rối đến mức lắp bắp
Quang Anh
Quang Anh
tôi..
Cậu vừa định ngả người ra sau để tránh đi luồng hơi nóng ấy thì bất ngờ, cánh tay anh vòng qua lưng kéo cậu sát lại hơn.Anh bật cười nhỏ, ngón tay khẽ nhéo má cậu một cái, giọng nói pha chút trêu chọc
Đức Duy
Đức Duy
để idol giúp nhóc làm bài nhá
Đến lúc này, cả hai mới chịu rời nhau ra, dù khoảng cách vẫn còn gần đến mức làm tim cậu chưa kịp bình tĩnh. Sau đó, cả hai cùng cúi xuống tập trung vào bài giải – nhưng trong đầu cậu, hình ảnh ấy cứ quay lại như một đoạn phim tua đi tua lại mãi.
Khi anh bắt đầu giúp cậu giải bài, ánh mắt dán vào trang giấy nhưng tâm trí lại chẳng thể nào tập trung. Mùi hương nho xanh nhẹ nhàng từ cơ thể cậu cứ len lỏi, quấn lấy giác quan anh một cách đầy ám ảnh. Nó dịu, ngọt nhưng lại mang một chút mát lạnh, khiến anh bất giác nghiêng đầu về phía cậu hơn một chút, như để hít lấy hương thơm ấy rõ ràng hơn.Anh chẳng nhận ra khoảng cách giữa hai người đang rút ngắn từng chút một – cho đến khi anh gần như kề sát bên cậu. Bàn tay vẫn giữ trên trang giấy, nhưng ánh mắt anh giờ đã nghiêng về cậu, hơi thở trở nên chậm rãi.Rồi khi cậu vô tình quay sang, đôi mắt hai người chạm nhau trong tích tắc. Anh không né tránh, cũng chẳng ngại ngần. Anh cúi xuống, áp sát mặt mình vào gương mặt cậu, như một động tác cố ý công khai hít lấy mùi hương ấy.Quang Anh khựng lại, tim đập thình thịch. Đôi mắt mở to, bối rối không nói nên lời, đến mức chỉ có thể ngồi đó, bất động như bị ai bấm nút dừng.Anh rút lại khoảng cách ngay sau đó, khóe môi nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý
Đức Duy
Đức Duy
người nhóc có mùi nho xanh à..
Đức Duy
Đức Duy
trùng hợp nhờ..tôi cũng thích nho xanh
Cuối buổi hôm ấy, anh vẫn chưa thể dứt ánh mắt khỏi cậu. Dường như có điều gì đó khiến anh chẳng nỡ để cậu đi một mình. Anh chủ động cầm lấy cặp của cậu, bước ra cùng rồi mở cửa chiếc Lamborghini bóng loáng của mình
Đức Duy
Đức Duy
lên xe nào nhóc con
Quang Anh có chút ngỡ ngàng nhưng rồi cũng ngoan ngoãn ngồi vào ghế phụ, trái tim đập nhanh hơn thường lệ. Cả quãng đường về, anh vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng trong đáy mắt lại không giấu được sự thích thú khi ngắm nhìn gương mặt cậu phản chiếu qua kính xe.Khi xe dừng trước cửa nhà, cậu vừa định mở cửa bước xuống thì anh bất ngờ nghiêng người lại gần. Một nụ hôn nhẹ khẽ chạm lên má cậu, ấm nóng đến mức khiến cậu sững người. Giọng anh trầm thấp vang lên ngay bên tai
Đức Duy
Đức Duy
ngủ ngon nhá nhóc con..tối nhớ nằm mơ thấy idol nhá
Chưa kịp hoàn hồn, cậu đã thấy bàn tay anh đặt lên đầu cậu, khẽ xoa như một cái vuốt ve đầy cưng chiều. Quang Anh đỏ bừng mặt, tim đập loạn nhịp. Ngại thì có, nhưng… trong lòng lại thấy một niềm vui len lỏi mà chẳng cách nào giấu được.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play