Tìm Lại Chính Em [ BounPrem ]
Chương 1
Một đứa trẻ sống trong một môi trường tốt, nó sẽ tốt. Một đứa trẻ sống trong một môi trường tiêu cực, đầy ấp cái gọi là tệ nạn, thì cho dù bản thân nó tốt đến mấy thì cũng trở thành con sói ngầm của xã hội.
Prem Warut - cậu là một trong những đứa trẻ đó. Cậu được sinh ra do sơ suất nghề nghiệp của người phụ nữ đã sinh cậu ra. Bà ta là một con đào trong khu phố nhỏ nằm chơi vơi giữa lòng thủ đô Bangkok.
Từ khi sinh ra cho đến lớn, cậu chỉ biết bản thân mình là con của một người " bán hoa " . Và chính vì thế cậu lúc nào cũng bị người đời xỉa xối. Cậu không ghét, không hận.
Chỉ chấp nhận, và biến mình từ một đứa trẻ ngây thơ, không biết nhiều chuyện trên đời này trở thành một thằng nhóc hư hỏng. Câu dẫn người đời.
Vì sao à? Vì câu nói " đã là con của đi€m thì trước sau gì cũng sẽ như thế "
Câu nói này đã quá nhiều lần quay quanh cuộc sống cậu, và cách đối xử của những người trong xã hội.
Từ khi lớn lên, và dậy thì. Cậu thừa hưởng từ người mẹ của mình từ nét đẹp đến nét quyến rũ trên khuôn mặt. Dáng người cũng khá mảnh khảnh. Làng da trắng, nên nhiều tên trong khu phố cũ nát này tuy có vợ con vẫn mê mụi cậu.
Chính vì thế mà người đời luôn xỉa xối cậu như thế.
Trong hẻm nhỏ, cậu trai dựa người vào tường, tay cầm điếu thuốc, miệng phà khói trắng cay nồng. Trên người là chiếc áo sơ mi trắng hở ngực, lộ ra vùng xương quai xanh trắng mơn mởn. Cậu bận cũng với một chiếc quần suông ống rộng màu đen.
Prem Warut
mày biết chỗ này là nơi nào không mà bước vào đây?
Kế bê là chàng trai với dáng vẻ thư sinh, trên người vẫn là bộ đồng phục học sinh, mái tóc đen, gương mặt điển trai nhưng mà lại bị những vết bầm tím làm bớt đi phần nào.
Boun Noppanut
tôi chỉ muốn vô đây gặp Prem thôi
Prem Warut
tao đã nói tao nghỉ học rồi, mày có đến khuyên tao cũng sẽ không đi!
Vừa nói, miệng cậu vừa rít một hơi thuốc, tàn thuốc đỏ rực lên rồi rơi xuống.
Boun Noppanut
Prem à...thành tích của Prem đang rất tốt mà
Boun Noppanut
sao Prem lại ph-
Prem Warut
tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi?
Prem Warut
tao chán cuộc sống giả tạo này rồi!
Prem Warut
học giỏi thì sao?
Prem Warut
có ai tôn trọng tao không! đến cả giáo viên còn khinh tao là con của đi*m thì còn cái gì là nữa không!
Prem Warut
mày! / chỉ anh /
Prem Warut
cũng chẳng khác gì bọn nó đâu!
Prem Warut
cút ra khỏi đây! và đừng bao giờ tới đây!
Cậu xoay người định bỏ đi, nhưng anh lại nắm lấy tay rồi kéo cậu lại.
Boun Noppanut
Prem...xin Prem đó
Boun Noppanut
đừng như vậy được không
Prem Warut
làm sao? này ghét tao trong bộ dạng này à?
Boun Noppanut
không! Prem như nào tôi vẫn luôn cảm kích, và thích Prem
Prem Warut
sợ tao đem thân cho thằng khác chơi à?
Anh hơi gằng giọng, mắt đỏ hoe
Prem Warut
/ kéo anh lại hôn /
Nụ hôn sâu, có phần hơi bạo của cậu. Anh hơi bất ngờ, nhưng vẫn giữ chặt sau gáy cậu.
Prem Warut
mày nói thêm gì nữa là tao đấm mày vỡ mồm!
Bóng lưng anh nặng trĩu, buồn bả mà rời đi.
Anh hôm nay đến đây chỉ để gặp cậu là vì nhớ, vì thương. Và cũng muốn khuyên cậu. Nhưng không ngờ mấy thằng quản lý chỗ cậu làm đánh anh ra nông nổi thế . Nhưng mà hên có câuh ra can.
Cậu và anh là bạn học cũng với nhau. Lúc trước hai người thân với nhau lắm. Rồi thứ tình yêu tuổi mới lớn chớm nở, họ bắt đầu yêu nhau. Hai chàng trai tuổi còn thơ, tầm hồn còn ngây thơ vậy mà yêu nhau.
Lúc đó cậu như mèo nhỏ mà lúc nào cũng bên cạnh cười cười nói nói dù lòng đầy vết xướt, anh thì luôn an ủi, bên cạnh cậu như hình với bóng. Đến bên cạnh cậu khi cậu cần. Anh rất sợ việc cậu sẽ thay đổi do tiêu cực. Nhưng rồi nó cũng đến.
Prem hôn nhiên, vô lo vô nghĩ trước mặt anh bây giờ đã khác. Cậu trở nên hư hỏng. Hút thuốc, còn đi nhậu nhẹt với mấy thằng trong khi phố cũ nơi cậu sống, toàn dân hút chích.
Hôm nay, trên vỉa hè cạnh sông của phố về đêm. Chàng trai đứng mình ên đang chờ đợi gì đó. Trên người là áo thun trắng không họa tiết và chiếc quần bò đen. Xoay người nhìn về phía mặt sông đang bập bênh theo gió.
Prem Warut
kêu tao ra đây làm gì?
Boun Noppanut
chỉ là...muốn gặp Pao một chút thôi
Prem Warut
cấm mày gọi tao như thế! rõ chưa?
Boun Noppanut
ừm...Boun xin lỗi, không gọi nữa.
Prem Warut
muốn nói gì nói nhanh đi
Boun Noppanut
/ thấy vết để trên cổ cậu /
Boun Noppanut
Prem...vết trên cổ P-
Prem Warut
làm sao? thua kèo, bị nút một cái
Prem Warut
chứ tao chưa đem thân cho tụi nó
Boun Noppanut
à...Prem ăn gì chưa
Prem Warut
uống bia no rồi
Boun Noppanut
sao lại không ăn gì chứ
Boun Noppanut
Prem bị đau bao tử mà
Boun Noppanut
tôi có mua thịt xiên nướng mà Prem thích nè
Anh cầm bịt xiên nướng đưa cho cậu, miệng thì lại nở nụ cười như mọi ngày khi mua đồ ăn cho cậu.
Prem Warut
/ cầm lấy / cảm ơn
Boun Noppanut
cảm ơn...thôi sao
Nếu là lúc trước, câu nói mà anh nhận được là câu " yêu anh nhất, cùng Prem ăn nha "
Tuy bằng tuổi, nhưng anh lúc nào cũng che chở, quan tâm cậu nên cậu thích xưng anh bằng " anh " lắm. Nhưng bây giờ khác rồi.
Prem Warut
về đi, khuya rồi
Prem Warut
tao còn ngủ nữa
Boun Noppanut
o-ôm một cái cũng không được sao Prem
Prem Warut
người tao toàn mùi thuốc, chắc là muốn ôm?
Anh chỉ ôm cậu một cái, rồi buông ra, không dám ôm lâu vì sợ lâu cậu lại cáu.
Prem Warut
tạm biệt / bỏ đi /
Boun Noppanut
ngủ ngon nhé! PaoPao / giọng nhỏ dần /
Prem Warut
/ nhìn bịt thịt xiên trên tay /
Không biết vì sao, nhưng vô thức nước mắt cậu lại rơi xuống
Đến nhà, cậu vừa mở của bước vào là đầy ấp người.
nvp
con trai ngọc của bà về rồi kìa
nvp
nào nào lại đây với chú chút nào
Cậu chả thèm liếc nhìn, đi thẳng dô phòng
Kimhan
hè hè chắc nay nó mệt, để nó nghỉ nhé
Kimhan
mai rồi nó lại chơi với ông tiếp
Cậu chỉ ngồi uống rượu bia, quánh bài, quánh mạt chược thôi chứ chả làm gì. Mấy thằng cha đó đéo có cửa để đụng dô cậu.
uyn chinh là toi:)
sốp sẽ tấn công quyết liệt tấn con manga này
uyn chinh là toi:)
bỏ tật xóa hết chap H này đến chap H khác của sốp
uyn chinh là toi:)
có vài bộ ấu trĩ hơn sốp mà nó kh xóa, nó xóa sốp k à😔
uyn chinh là toi:)
buồn không ra truyện ln đó
uyn chinh là toi:)
I love manga
Chương 2
Vào năm tháng trước, cái thời điểm mà đẹp nhất của đôi gà bông mới lớn.
Boun Noppanut
nè Pao uống đi, sữa bắp của mẹ anh nấu đó
Prem Warut
ngày nào cũng đem cho em một chai thế này, chắc em sẽ béo ù lên mất
Boun Noppanut
thế thì sẽ dễ thương / bẹo má cậu /
Prem Warut
như thế anh chê em thì sao đây
Boun Noppanut
anh không chê, dù em thế nào anh vẫn thích và yêu em
Đôi tay anh đặt nhẹ lên đỉnh đầu cậu, xoa nhẹ làn tóc mềm.
Prem Warut
thế thì phải vỗ béo em thật tốt đấy nhé
Boun Noppanut
thế này thì có thưởng không đây ạ
Prem Warut
thưởng á? em bao anh một xiên thịt nướng
Boun Noppanut
anh thích cái khác hơn
Anh dừng bước, người đứng đối diện tay che đôi mắt cậu rồi hôn nhẹ lên đôi môi mềm của cậu.
Prem Warut
sao phải che mắt
Boun Noppanut
tại vì anh thích thế
Prem Warut
xùy / bĩu môi /
Con đường dài dưới ánh chiều của hoàng hôn, hai chàng trai tay trong tay bước đi trên con đường. Hình ảnh ngọt ngào của tuổi trẻ mới biết yêu lại bắt đầu thêm một bước.
Bóng của hai người phản chiếu xuống mặt đường, hai chiếc bóng cứ kề nhau suốt quãng đường dài.
Boun Noppanut
Prem vào nhà cẩn thận đó
Đường vào nhà cậu là con đường hẹp, tối, cũ nát đầy những tệ nạn, dân hút chích có, mấy tên bệnh hoạn bienthai cũng có.
Anh muốn đưa cậu vào tới nhà lắm, nhưng lúc nào cũng bị cậu cản. Có lần rất cương quyết nhưng lại bị cậu giận. Nên đành chiều theo ý.
Cậu không muốn, vì cậu biết nếu anh đi chung với cậu, anh sẽ bị giống mình. Mỉa mai, soi mói, bịa chuyện đủ thứ sẽ xảy ra với anh bằng những lỡ lẽ dơ bẩn của mấy con mẹ ở đó.
Cậu bước đi một mình trên con đường tối, âm u. Do quen rồi nên cậu cũng ít sợ phần nào.
Gần tới hẻm cụt là sẽ tới nhà cậu, cuối con hẻm đó toàn là chỗ cho dân ăn chơi bụi đời các thứ gộp lại.
nvp
1 : nhóc con, về rồi à
Cậu chỉ nhìn một cái rồi định rẻ sang bên khác để đi, nhưng tên đó vì thấy cậu thái độ với mình nên là nắm tay cậu kéo lại.
Prem Warut
b-buông cháu ra! / vùng vẫy /
nvp
1 : sao phải sợ / kéo cậu vào lòng /
Đây là tên to con, người thì xăm trổ, hình như hắn đã say cồn.
Prem Warut
buông ra! / đẩy hắn /
nvp
1 : mày thừa hưởng con mẹ mày cái ngoại hình mà sao cái nết mày lại không có vậy!
nvp
1 : đã là con của điếm! / giữ chặt cậu /
nvp
1 : thì cũng phải giống như điếm, nghe chưa mạy!
Prem Warut
sao con phải làm vậy giống bà ấy chứ!
Prem Warut
con là con! không giống ai hết!
nvp
1 : má nó! mày cứng đầu với tao đấy à!
nvp
1 : nên nhớ, nhà của mày với con mẹ mày là do tao mua cho đấy!
Cậu chỉ biết đứng im, mắt ngắn lệ, tay siết chặt, cậu không biết phải làm gì. Ngày nào cũng mấy tên này chặn đầu kiếm chuyện.
nvp
1 : bây đâu! đè nó lại cho tao!
Cả một đám du côn ngồi bên trong quán bước ra, người nào cũng to con, cậu thì chỉ biết sợ hãi đứng im.
Prem Warut
mấy..mấy người mà làm gì là tôi la lên đấy!
nvp
2 : la thì được gì hả!? con của điếm như mày ai giúp?
Mấy tên đó cứ tiến tới gần cậu, cậu sỡ hãi mà lùi về sao.
Prem Warut
xin mấy chú...bỏ qua cho tôi đi
nvp
3 : xin xỏ cái ch.ó gì?!
Tên nó không biết từ đâu ở phía sao, ôm lấy cậu. Miệng còn kề sát ở cổ cậu
Prem Warut
hức..tôi...tôi xin mấy người đó
nvp
1 : chưa làm gì mà mày khóc?
nvp
1 : giữ chặt nó cho tao!!
Prem Warut
hức...hức tha cho tôi đi mà!
Cậu cố vùng vẫy thế nào cũng không thành, nước mắt thì đã rơi lả chả trên mặt rồi.
Tên đứng đầu trong đó, đi về phía cậu, không do dự mà mà cởi từng cúc áo đồng phục của cậu ra. Cậu lúc này chỉ biết khóc trong sự bất lực vì không thể làm gì.
Prem Warut
x..xin..hức đừng..hức..mà
Lúc này có vài người ở xung quanh cũng ra hóng hớt vài phần. Đương nhiên có người thương hại, người ghét. Người thì thêm dầu vào lửa.
nvp
1 : chuyến này ông đây không chơi nát mày, thì không phải là đại lão của khu đổ nát này!
Hắn định tiến tới vồ lấy cậu nhưng lại bị một tiếng gọi làm cho dừng lại.
nvp
4 : bỏ..bỏ..bỏ..bỏ qua đi
nvp
1 : con mẹ mày nói nhanh lên được không!
nvp
4 : c..cảnh...cảnh...cảnh sát...sát..t-
nvp
1 : đ!t mẹ mày nín luôn cho tao!!
nvp
1 : thả nó ra, coi như hôm nay tha cho nó!!
Mấy tên đó bỏ đi vào khu hẻm nhỏ, bên trong là khu nhà dân sống lẻ tẻ thôi.
Cậu lúc này đã sợ đến mức độ không thể đứng vững, tay cậu ôm lấy chiếc áo bị cởi toang mà cố đứng dậy. Mấy người xung quanh vẫn còn chỉ chỉ chỏ chỏ cậu.
nvp
5 : con tao mà vậy chắc tao từ mặt
nvp
6 : loại gì mà không biết xấu hổ, đã con của điếm mà vẫn vác mặt ra đường
nvp
7 : chắc không chơi ở khu này, thì cũng bị mấy thằng khu khác lột sạch rồi
nvp
8 : như con mẹ nó thôi
Cậu đừng dậy bước vào nhà, phía sau lưng cậu vẫn còn tiếng bán tán cai nghiệt. Dù đã vào nhà nhưng vẫn nghe thấy.
Kimhan
mày làm gì để chúng nó ngoài kia nói lắm thế hả!
Prem Warut
con..con..bị bọn người của sòng bạc chặn đường
Kimhan
bảo biết bao lần rồi!
Kimhan
cho tụi nó chơi thì có phải phiền không?
Kimhan
con của điếm như tao rồi mà mày còn sĩ diện?
Kimhan
sinh mày ra chỉ hao cơm! / bỏ đi /
Prem Warut
hức...mình...hức...mình làm gì sai chứ!
Qua hôm sau, cậu không đến trường
Cậu ngồi lì trong phòng, sự việc hôm qua vẫn còn làm cậu sợ. Với cả mấy người ở đó cứ thấy cậu thì sẽ nói, rồi sói rủa cậu thậm tệ cho xem.
Prem Warut
sao họ phải như thế chứ
Prem Warut
mình chỉ là chính mình thôi mà
Prem Warut
nhất thiết phải sống như lời họ nói sao
Prem Warut
giả tạo...mình ghét sự giả tạo
Nhưng phải làm sao đây? Phải sống giả tạo một chút thì mới vừa lòng người.
Tại sân học thể dục của trường XXX, hiện tại lớp anh đang học thể dục. Nhưng mà có vẻ thấy học sinh chơi nhiều hơn học.
Anh thì chỉ ngồi im lặng trên ghế đá gần đó, tay cầm cuốn sách. Tùy tay cầm sách nhưng đầu óc cứ nghĩ về cậu.
Pon Wanat
nhìn Boun ủ rũ vậy
Đây là Pon, bạn cùng lớp với anh.
Mối quan hệ của cả hai, tuy không nói nhưng ai nhìn vào cũng biết.
Pon Wanat
haizzz...Boun này
Pon Wanat
dù cho Boun khuyên nhủ cậu ấy đến mức nào cũng không làm lay chuyện cậu ấy như trước nữa đâu
Pon Wanat
cậu ấy đã như vậy, đã là một người khác rồi, thì dù thể nào cũng không thể quay lại như trước
Pon Wanat
vả lại...cậu ấy có còn là người Boun từng yêu nữa đâu ch-...
Boun Noppanut
im! cậu không có quyền nói Prem như vậy
Boun Noppanut
Prem vẫn là Prem, cho dù cậu ấy hư hỏng thế nào đi nữa
Boun Noppanut
tôi vẫn yêu Prem, giúp cậu ấy trở lại như trước
Boun Noppanut
mong cậu đừng xía vào chuyện người khác quá nhiều, xin cảm ơn / bỏ đi /
Pon Wanat
/ siết chặt thành ghế / Boun! rồi cậu cũng phỉ buông bỏ cậu ta mà chấp nhận thằng này thôi / nghiến răng /
uyn chinh là toi:)
cách bước vào tuyến truyện hay nhất chính là viết mấy chap nhạt như này
Chương 3
Buổi tối hôm nay là một bầu trời mưa bão, từng hạt mưa rơi nặng trĩu, từng đợt gió lạnh lướt qua. Nhưng người đi đường vẫn còn chen nhau mà đi.
Trong một quán rượu nhỏ, nhìn bề ngoài nó đã cũ kỉ qua nhiều năm rồng rã. Nhưng khách bên trong còn khá nhiều. Họ tụ tập với nhau nhậu nhẹt, còn đám người ngồi đánh bài.
Fat Tawapiyt
nay không phụ mẹ mày tiếp mấy thằng cha đó à
Chàng trai này là Fat Tawapiyt, cũng là người khá ăn chơi đó. Quen biết với cậu mới đây, Fat là con của ông chủ quán nhậu ở đây.
Prem Warut
mấy thằng đó lăn giường với bả
Prem Warut
mày muốn vô lăn chung không mà hỏi?
Fat Tawapiyt
mẹ mày tuổi này mà vẫn còn non nhỉ
Fat Tawapiyt
cũng muốn thử đó nha~
Prem Warut
mày tin chai rượu này bay vào cuốn họng mày không? / chỉa chai rượu về hướng Fat /
Fat Tawapiyt
sợ tao lên làm ba dượng mày à?
Hắn gian xảo mà cắt giọng hỏi
Prem Warut
thứ tao sợ là dành ăn thì có
Prem Warut
mày về đó chỉ có chết đói
Fat Tawapiyt
thế rước mày về làm con dâu ba tao
Fat Tawapiyt
thế sẽ không chết đói
Prem Warut
thằng ch.ó, xàm vừa thôi
Fat Tawapiyt
thật rất muốn " ngủ " với mày / sờ mặt cậu /
Prem Warut
cảm ơn, nhưng tao không tiếp
Fat Tawapiyt
mày thành như vậy mà vẫn giữ thân kĩ nhỉ?
Prem Warut
ừm...chỉ là chưa tới lúc thôi / trầm tư /
Cậu rơi vào trầm tư, sắc mặt bình thường khi nảy bây giờ lại thành lo âu, hiện rõ lên nét bắt đắt dĩ. Fat cũng nhận ra điều đó.
Prem Warut
tao về, khi nào rảnh lại đến
Fat Tawapiyt
cần tao đưa về không
Câu hỏi này của Fat, khiến cậu khựng lại, nhớ đến gì đó.
Boun Noppanut
Prem có cần Boun đưa vào nhà không
Prem Warut
thôi, Boun về đi, không cần đưa Prem về đâu
Fat Tawapiyt
vậy về cẩn thận
Cậu bước đi ra khỏi quán, cậu dầm mưa về, mua cũng có chút nhỏ nhưng vẫn làm ướt áo cậu.
" sao lại dầm mưa vậy hả "
Chất giọng trầm ấm, diệu dàng và quen thuộc vang lên. Những hạt mưa đang rơi trên người cậu cũng không còn.
Cậu quay đầu lại nhìn, đó là anh, trên tay cầm ô, tay còn lại cầm một túi đồ ăn.
Boun Noppanut
sao lại dầm mưa vậy hả
Boun Noppanut
lỡ Prem bệnh thì sao
Prem Warut
về đi, tao tự về được
Rồi cậu lại bước đi, anh dễ dàng gì mà nghe lời, anh chạy theo cậu.
Boun Noppanut
tôi che ô cho Prem về nhà / che ô cho cậu /
Cậu chỉ liếc nhìn anh bằng ánh mắt không mấy vui. Không phải không vui vì anh đi theo, mà không vui vì trời đã tối mà anh vẫn còn tới cái khu rách nát này.
Boun Noppanut
sắc mặt Prem không được tốt cho lắm
Boun Noppanut
Prem có khó chịu gì trong người không
Prem Warut
/ nhìn anh / là tại mày nên tao mới vậy
Prem Warut
nếu mày bớt lẻo đẻo tới đây thì tao sẽ tốt hơn nhiều
Boun Noppanut
c-chỉ là Boun lo lắng cho Prem nên mới đến đây
Boun Noppanut
chỉ thế mà làm Prem khó chịu sao
Prem Warut
mày biết chỗ này là chỗ nào không?
Prem Warut
nói mày biết bao lần rồi?
Prem Warut
người hay là cái cây mà nói hoài không chịu nghe!
Prem Warut
mày muốn tụi côn đồ kia đánh mày thêm vài lần nữa mày mới bỏ tật hả!
Cậu tức giận mà làm một tràn chửi. Anh thì chỉ biết cuối đầu nghe. Đây cũng chả phải lần đầu anh bị nên rất bình thường đối với anh.
Boun Noppanut
tôi thương Prem, lo lắng cho Prem
Boun Noppanut
dù có ra sao tôi vẫn đến tìm Prem / nắm tay cậu /
Boun Noppanut
Prem cho tôi chăm sóc Prem như ngày trước được không
Prem Warut
/ hất tay anh ra /
Prem Warut
thương? thương hại hay thương tâm?
Boun Noppanut
thương bằng trái tim..
Boun Noppanut
tôi thương Prem bằng cả trái tim tôi
Nước mắt rơi rồi, là giọt nước mắt kiềm nén bây lâu nay của anh đã rơi rồi.
Prem Warut
tao thành ra như vậy mà mày vẫn thương?
Prem Warut
mày không sợ tao làm ảnh hưởng đến mày à?
Boun Noppanut
tôi đã nói rồi, dù Prem như thế nào đi nữa...
Boun Noppanut
tôi vẫn bên cạnh mà
Prem Warut
nhưng tao không cần
Prem Warut
làm ơn..xin mày buông bỏ đi
Prem Warut
chúng ta kết thúc với nhau đi
Boun Noppanut
/ sững người /
Người anh như bị băng đóng lại, tay chân lạnh buốt rồi run nhẹ lên, ánh mắt mở to như không muốn chấp nhận. Nước mắt khi nãy chỉ vài giọt, nhưng bây giờ là hòa theo mưa mà rơi lã chã.
Boun Noppanut
P-Prem nói đùa phải không
Prem Warut
nhìn tao giống đùa
Prem Warut
kiếm thằng khác đàng hoàng mà quen
Prem Warut
đừng quen thằng đi€m như tao!
Prem Warut
và đừng bao giờ kiếm tao nữa!
Gì đây chứ, đây là việc mà anh chưa bao giờ nghĩ tới, anh luôn cho rằng, dù cậu thế nào cậu vẫn còn yêu anh mà, sẽ không nói ra lời chia tay thế đâu. Nhưng giờ mọi thứ diễn ra quá bất ngờ, quá nhanh rồi.
Còn cậu thì sao? Sao cậu lại làm vậy? Việc gì xảy ra thì nó cũng điều có lý do của nó cả. Tuy không tốt về mặt tinh thần, nhưng sẽ tốt về mặt cuộc sống trong xã hội.
Trong căn nhà cũ nát, người đàn bà với bộ dàng mệt mỏi, đầu bù tóc rối, quần áo xộc xệt đang ngồi trên chiếc ghế sofa cũ đã mòn mà châm điếu thuốc.
' Cạch ' - Tiếng mở của vang lên. Cậu trai cả người ướt sũng bước vào nhà.
Kimhan
cả buổi chiều này mày đi đâu thế?
Prem Warut
uống rượu / cởi giày /
Kimhan
haizzz...này biết tao mệt lắm không?
Kimhan
sao mày không chịu phụ tao?
Prem Warut
mấy tên cặn bã đó xứng đáng để thằng này phục vụ?
Prem Warut
tôi không giống mẹ, ai cũng lên giường được
Prem Warut
tôi nói bà là thứ không ra gì đó
Prem Warut
vậy bà có xem tôi là con bà ngày nào chưa?
Cậu rất bình thản mà trả lời với mẹ mình, chẳng chút bực tức, nhưng lời nói toàn châm chọc.
Kimhan
mày nghe cho rõ nhé
Kimhan
tao là đi€m, tao đẻ mày ra!
Kimhan
thì cho dù mày không làm trai ngành đi chăng nữa
Kimhan
thì cái danh " con của điếm " sẽ theo mày suốt cuộc đời thôi!
Prem Warut
nhưng vẫn tốt hơn việc bán thân như mẹ
Prem Warut
nghỉ ngơi đi, nhìn mẹ cũng mệt rồi đó
Prem Warut
tôi đi ngủ trước đây, tạm biệt
Cậu xoay người bước đi vào phòng
Kimhan
thằng này riếc nó như thằng điên!!
Kimhan
càng ngày càng giống chó điên!
uyn chinh là toi:)
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
uyn chinh là toi:)
tui viết nhanh để coi phim
uyn chinh là toi:)
à có vài điều muốn nói, thật thì tôi viết hay sai chính tả lắm, mà tôi không sửa được
uyn chinh là toi:)
do một số lý do k nói đc, nếu tôi mà còn đọc lại để sửa chc toi ln
uyn chinh là toi:)
thoi bai
uyn chinh là toi:)
đi coi phim đây mukbang tập 2 của Revamp😘
Download MangaToon APP on App Store and Google Play