Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đông Tây Nam Bắc.

kite.

chuyện đời, kẻ đến người đi có chăng chỉ là một cuộc ghé vai giữa trần thế mịt mờ.
tôi nói với tiểu muội đang say giấc nồng bên cạnh mình rằng tình yêu là niềm đau vô tận, và nàng chỉ khinh khỉnh đáp rằng đó là lý do tại sao hình trái tim luôn có một đầu nhọn hướng xuống trong các bức vẽ.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
huynh hồ đồ không có nghĩa là ta không hồ đồ.
tôn quyền.
tôn quyền.
muộn rồi, muội ngủ đi.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
ngoài kia đang mưa sao? ta thấy rất ồn ào.
tôn quyền.
tôn quyền.
phải, đang mưa.
tôn quyền.
tôn quyền.
mưa rất to.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
mưa cuối hạ, sao lại không to cho được.
híp mắt nhìn ra khoảng sân, lắng lại tận hưởng thanh âm dáng hình của từng giọt mưa đang ca hát nhảy múa.
trời oi bức, nhưng đương tiết cốc vũ, thi thoảng lại có vài cơn mưa đầu hạ rả rích tưới mát lòng người. cái mưa này không rét cắt da cắt thịt như tiết vũ thủy, mưa xong còn ẩm thấp đến âm ỉ đau đớn tâm can.
nó như hồ nước mát lành giải tỏa bớt đi cái nóng mùa hạ, thanh mát vừa đủ, dễ chịu, nhưng làm xong nhiệm vụ với đất trời thì lại nhanh chóng khô ráo đến lạ.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
ta nói, huynh cũng nên ngủ sớm đi. suốt ngày thức đêm học hành như thế, đầu chỉ biết học học học.
những giọt nước mưa rơi tí tách xuống nền sân gạch đỏ, rơi lộp bộp trên mái ngói, tuôn dần xuống nền đất.
tôn quyền.
tôn quyền.
muội nói như thể nó đáng sợ lắm vậy.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
còn không phải sao?
rồi năm tháng cứ thế lững thững trôi qua.
vào cái ngày nàng nhoẻn miệng cười, giữa cơn mưa bụi phất qua lối cũ giang quận, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra trần đời có thứ duyên phận chẳng cần lời giới thiệu, chẳng cần ngôn từ.
nàng đứng đó, tay áo lay động theo gió, khoé mắt viền đỏ diễm lệ hệt như một thanh gươm rướm máu 一 liếc trộm một lần là con tim chết nửa, liếc thêm lần nữa là chết cả con tim.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
này này, thấy sao? đồ của huynh trưởng tặng nhân dịp sinh thần đấy, đẹp không?
tôn quyền.
tôn quyền.
huynh ấy tặng lúc nào, sao ta lại không nhớ?
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
huynh suốt ngày ở lì trong phủ như con chuột chũi ấy, biết làm sao được.
tôi không chắc mình có nhìn nàng đủ lâu để nhớ, hay chính là vì quá vội vã một phút giây động lòng mà cả đời chẳng thể quên.
tôn quyền.
tôn quyền.
muội bất kính với ta, ta mách mẫu thân.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
xem mẫu thân bênh ái nữ của bà hay bênh ngươi, tôn trọng mưu.
nhưng rồi nàng sẽ phải gả đi cho người khác, còn tôi cũng phải rước tân nương mới về dinh.
khai chi tán diệp là trách nhiệm của hậu thế, há có thể coi thường?
vậy thì nghĩa huynh muội vướng bận chút trần tục thì đã ra sao, mà thanh cao thì lại như thế nào?
cớ sao trong những cuốn thi thư để lại cho hậu thế lại tuyệt nhiên không có ai nhắc tới?
là chuyện tình ái này quá đỗi hoang đường hay sao?
tôi còn nhớ lần thứ hai tim tôi đập nhanh tựa chuông gió là vào hội đạp thanh năm ấy. tay nàng nắm chặt lấy dây diều, ánh mắt ánh lên tia nắng xuân.
dây diều của tôi chẳng hiểu sao lại quấn lấy chặt lấy dây của nàng, dù cả hai đã cố gỡ. cuối cùng, ngọn gió lớn đã cuốn chúng bay mất.
nàng cau mày trách móc, giọng nói mang theo cả chút oán hờn trẻ dại.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
tôn trọng mưu, huynh xem, nó bay mất rồi.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
huynh định đền đáp cho ta như nào đây?
tôn quyền.
tôn quyền.
ta sẽ sai người làm cái khác.
tôn thượng hương.
tôn thượng hương.
thế thì còn gì là vui nữa? ta không thèm, ngươi tự mà đi chơi một mình đi.
tôi chẳng tiếc con diều giấy, chỉ tiếc đôi má nàng ửng đỏ vì giận mà tôi không thể vươn tay chạm vào. chỉ khi tôi hứa làm cho nàng một con diều mới, cơn giận của nàng mới vội nguôi ngoai.
nghe đâu đó có tiếng gió rít lướt qua, tựa như đang cố tình vờn qua vờn lại trái tim mỏng manh của mình.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play