Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hungan] Điên Loạn Và Chiếm Hữu

Chap 1: Đu idol tổng tài

Quán cafe nhỏ, ánh đèn vàng ấm áp. Thành An mặc tạp dề, đang đứng quầy cùng đám bạn thân
Đức Duy, Pháp Kiều, Phong Hào, Hoàng Hùng
Thành An
Thành An
Haiz, tao nói nghe nè, làm cafe vì đam mê chứ tiền bạc tao đâu thiếu
Đức Duy
Đức Duy
Ờ, nhìn mày cầm phin cafe mà như đang cầm bình sữa vậy đó
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
An mà làm barista, khách tới đông chắc vì má bánh bao chứ đâu vì cafe
Thành An
Thành An
Mấy đứa im coi! Khách kìa
Tiếng chuông cửa reng, năm người bước vào. An ngẩng lên nhìn, thoáng ngạc nhiên.
Phong Hào
Phong Hào
Ủa… mấy người đó nhìn quen quen?
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Quen chứ, tụi nó nổi tiếng “đu bám” mấy tổng tài đó
Nhóm kia ngồi xuống bàn cạnh cửa sổ.
Thành An
Thành An
//Nhỏ giọng// Ai với ai?
Đức Duy
Đức Duy
Thằng tóc nâu kia là Gia Huy đó, cứ bám Quang Hùng hoài.
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Còn cái ông ngồi chéo góc, mặt hãnh tiến… Hải Nam chuyên đu Quang Anh.
Phong Hào
Phong Hào
Thằng áo sơ mi trắng ngồi giữa, Tuấn Hưng cái đuôi của Đăng Dương.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Bên trái nó là Duy Khang, chuyên kiếm chuyện quanh Thái Sơn.
Đức Duy
Đức Duy
Còn thằng cuối, Minh Tiến, nghe đâu bám Đăng vì tiền thôi.
Thành An
Thành An
…má, ghê vậy? 😂 chả khác gì fanclub “đu idol tổng tài”
Nhóm bạn nhìn nhau cười khúc khích.
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Mày cẩn thận đó An, mai mốt lỡ đụng phải mấy “tổng tài” kia thì… không biết ai bám ai nha
Thành An
Thành An
Tào lao! Tao chỉ thích café với bánh ngọt thôi, chứ mấy người đó liên quan gì tới tao
Thành An lườm, nhưng hai má bánh bao lại đỏ ửng. Bên bàn kia, năm người “đu bám” liếc sang, ánh mắt khó hiểu. Cả quán bất giác căng thẳng.
Thành An bưng khay nước ra bàn
Thành An
Thành An
//Cười lịch sự// Chào quý khách, mấy anh uống gì ạ?
Gia Huy
Gia Huy
Cho tôi latte, ít đường.
Tuấn Hưng
Tuấn Hưng
Tôi cappuccino, nhớ rắc nhiều bột cacao.
Hải Nam
Hải Nam
Espresso.
Duy Khang
Duy Khang
Caramel macchiato.
Minh Tiến
Minh Tiến
…Trà sữa được không?
Thành An
Thành An
//Lườm// Đây là cafe, anh trai ơi
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
//đứng quầy cười to//
Nhóm bạn cố nhịn cười. Thành An đặt khay xuống, quay đi thì nghe tiếng xì xào.
Gia Huy
Gia Huy
Tụi mình ngồi đây cũng lạ ha… không biết hôm nay mấy anh có ghé không.
Hải Nam
Hải Nam
Ừ, tao nghe Quang Anh thích cafe chỗ này.
Tuấn Hưng
Tuấn Hưng
Dương cũng vậy.
Duy Khang
Duy Khang
Nếu Thái Sơn mà tới thì vui rồi.
Minh Tiến
Minh Tiến
Thôi đi, tụi bây chỉ là cái bóng thôi. Mấy anh đó chưa bao giờ coi trọng đâu
Không khí bỗng nặng nề. Thành An và nhóm bạn nghe rõ từng câu.
Phong Hào
Phong Hào
//Nhỏ giọng// Mấy ông đó đúng là… hết thuốc chữa.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Bám đuôi người ta đến quán cũng mò, hèn gì bị ghét
Thành An
Thành An
//Mím môi, lí nhí// Nhưng mà… nghe cũng tội. Ai yêu đơn phương mà chẳng khổ
Đức Duy
Đức Duy
An, mày mà tội nghiệp tụi nó thì coi chừng một ngày mày cũng lọt hố đó nha
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Chuẩn luôn. Cái kiểu tổng tài bá đạo mà gặp mày… haizz… chắc “chiếm hữu level max”.
Thành An đỏ mặt, vừa bực vừa ngượng. Cậu không biết rằng ở ngoài cửa quán, có một bóng dáng cao lớn vừa dừng lại, bàn tay đặt lên tay nắm cửa
Thành An
Thành An
//Lẩm bẩm// Chiếm hữu cái đầu tụi mày á! Tao chỉ muốn sống yên ổn thôi mà
Chuông cửa reng*
END

Chap 2: Hơn cả phim mafia

Chuông cửa reng~ Một người đàn ông cao ráo, lịch sự bước vào. Thành An vừa ngẩng lên đã nhận ra.
Thành An
Thành An
//Há hốc// Ơ… anh Bảo Khang!?
Đức Duy
Đức Duy
//Thì thầm// Quản lý tới rồi kìa
Bảo Khang
Bảo Khang
//Cười nhẹ// Ừ, quản lý mà. Anh ghé qua xem tụi em làm việc sao.
Ánh mắt Khang quét một vòng quán, dừng lại ở bàn năm người lạ mặt
Phong Hào
Phong Hào
//Nhỏ giọng// Trời… anh Khang nghiêm dữ ta.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Ổng mà nghiêm thì tụi kia khỏi thở luôn.
Bảo Khang bước đến bàn nhóm đu bám. Giọng trầm, dứt khoát
Bảo Khang
Bảo Khang
Xin lỗi, quán chúng tôi là nơi yên tĩnh. Mong các anh đừng bàn chuyện riêng quá lớn tiếng, ảnh hưởng khách khác.
Gia Huy
Gia Huy
//Nhếch môi// Ờ, tụi tôi chỉ nói chuyện bình thường thôi.
Hải Nam
Hải Nam
Có luật nào cấm đâu?
Tuấn Hưng
Tuấn Hưng
Ừ, cafe công cộng mà.
Bảo Khang
Bảo Khang
Công cộng, nhưng không phải nơi gây chú ý. //ánh mắt lạnh lẽo// Nếu không thích, có thể rời đi.
Không khí im bặt. Thành An đứng sau quầy, hai má bánh bao phồng lên vì… phấn khích.
Thành An
Thành An
//Thì thào// Trời ơi, anh tôi ngầu dễ sợ…
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
//Cười khúc khích// Ngầu hơn cả phim mafia
Nhóm năm người im lặng, quay sang nhau thì thầm. Bảo Khang quay lại, bước tới quầy.
Bảo Khang
Bảo Khang
An, em làm tốt lắm. Nhưng lần sau khách kiểu đó thì báo anh, đừng tự ý lại gần.
Thành An
Thành An
//Bĩu môi// Em đâu có yếu đuối như anh nghĩ đâu
Bảo Khang
Bảo Khang
//Xoa đầu An, cười hiền// Yếu đuối thì mới đáng yêu.
Thành An đỏ mặt, nhóm bạn phía sau “ồooo” trêu chọc. Ngoài cửa, bóng dáng cao lớn kia đã rời đi, để lại hơi thở lạnh lẽo cùng một tia hứng thú chưa hé lộ
.
Buổi tối, Thành An cùng Đức Duy, Pháp Kiều, Phong Hào, Hoàng Hùng kéo nhau đi ăn nướng. Tiếng lửa xèo xèo, mùi thịt thơm lan tỏa.
Đức Duy
Đức Duy
An, lật thịt kìa, cháy đen là tao khỏi ăn nha
Thành An
Thành An
Mày tưởng tao đầu bếp hả, biết bao nhiêu cái vỉ
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Thôi để tao, mày vụng về thấy ớn.
Cả bàn đang cười nói thì từ cửa, nhóm 5 người lúc sáng bước vào. Không khí như đông cứng lại một giây.
Phong Hào
Phong Hào
Má, tụi nó nữa kìa.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Tình cờ ghê ta, đi đâu cũng đụng.
Nhóm của Gia Huy liếc qua bàn An, ánh mắt đầy khó chịu. Gia Huy nhếch môi, kéo ghế ngồi bàn kế bên
Hải Nam
Hải Nam
//Nói đủ lớn// Có mấy người tưởng đáng yêu, chứ nhìn kỹ cũng thường thôi
Tuấn Hưng
Tuấn Hưng
Ừ, chắc nghĩ làm cafe là ngầu lắm.
Duy Khang
Duy Khang
Nãy còn dám “nghe lén” tụi mình nói chuyện.
Minh Tiến
Minh Tiến
//Cười nhạt// Trẻ con thì cứ trẻ con thôi.
Thành An đang gắp thịt, nghe xong tức đỏ cả mặt
Thành An
Thành An
Mấy anh… đang nói tụi tôi hả?
Gia Huy
Gia Huy
Ờ thì sao? Có chột dạ chắc?
Đức Duy
Đức Duy
Ê tụi bây, ăn thì ăn, nói móc người khác làm gì?
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Đúng rồi, có ngon thì qua đây nói thẳng vô mặt An đi.
Phong Hào
Phong Hào
Đừng làm trò “gái chợ” ở quán sang.
Không khí căng như dây đàn. Nhân viên quán nướng liếc nhìn sợ hãi.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
//Nhấn giọng// Tụi tao đi ăn, không rảnh đôi co. Nhưng đừng có thử động tới An, kẻo hối hận không kịp.
Nhóm đu bám im lặng vài giây, rồi quay mặt đi, nhưng ánh mắt lườm nguýt vẫn dán chặt vào bàn An. Thành An bĩu môi, nhưng trong lòng lại có chút bất an
Thành An
Thành An
//Lẩm bẩm// Phiền phức quá. Ước gì mai không gặp lại tụi này nữa.
Nhưng đâu ai ngờ, đây mới chỉ là khởi đầu
END

Chap 3: Bọn anh ghét bẩn

Sáng hôm sau, sân trường nhộn nhịp. Thành An ôm tập vở, má bánh bao phồng lên vì ngáp.
Thành An
Thành An
Haizz… tao buồn ngủ chết mất. Học hành chi mà sáng sớm thế này
Đức Duy
Đức Duy
Tại tối qua mày ăn nướng quá lửa đó
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Còn uống thêm ba ly trà sữa, ngủ nổi mới lạ.
Phong Hào
Phong Hào
Má, nhìn mặt mày kìa, y chang con gấu trúc
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
//Vỗ vai An// Thôi vô lớp đi, để tao chép bài cho, mày ngủ cũng được
Thành An mỉm cười, lí nhí
Thành An
Thành An
Tụi mày tốt với tao ghê.
Chuông reo, cả nhóm kéo nhau vào lớp. Giờ học trôi qua khá yên ả. An chăm chú ghi chép, thỉnh thoảng lại gục đầu xuống bàn. Bạn bè xung quanh vẫn đùa giỡn như thường
Đức Duy
Đức Duy
//Ngáp// Bình thường quá ha… hôm nay không drama, không cà khịa.
Thanh Pháp [Kiều]
Thanh Pháp [Kiều]
Thì càng tốt, tụi mình cần nghỉ ngơi sau vụ hôm qua.
Phong Hào
Phong Hào
Ừ, đừng để mấy đứa đó ảnh hưởng tới tâm trạng.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Chỉ cần tụi mình đoàn kết thì không ai dám bắt nạt An hết.
Thành An nghe vậy, má bánh bao phồng lên, đôi mắt sáng rực cảm động.
Thành An
Thành An
//Thì thào// Cảm ơn… thật sự cảm ơn.
Cả ngày trôi qua bình lặng: tiết học, giờ ra chơi, bữa trưa căn tin, rồi tan trường. Nhóm bạn ríu rít cười nói như chưa từng có khúc mắc nào. Nhưng không ai biết, sóng ngầm vẫn đang chờ phía trước
.
Chiều, quán café chỉ còn Thành An và Đức Duy đi làm. Hào, Kiều, Hoàng Hùng đều bận.
Thành An
Thành An
//Đeo tạp dề, cười tươi// Ít người dễ thở ghê
Đức Duy
Đức Duy
Ừ, yên tĩnh thế này mới chill được.
Chuông cửa reng~ Hai người đàn ông cao lớn bước vào. Một là Quang Hùng với khí chất lạnh lùng, đôi mắt sắc bén. Bên cạnh là Quang Anh, dáng vẻ tuấn tú, môi cong nhếch cười
Thành An
Thành An
//Thấy khách, nhoẻn cười bước ra// Chào quý khách, mấy anh dùng gì ạ
Quang Anh
Quang Anh
Cho tôi espresso
Quang Hùng
Quang Hùng
Black coffee.
An xoay người đi pha, cẩn thận bưng khay ra. Nhưng khi đặt xuống, bất ngờ trượt tay, café nóng đổ văng vài giọt lên áo sơ mi đen của Quang Hùng.
Thành An
Thành An
//Hoảng loạn// Ơ… em… em xin lỗi, để em lau…
Quang Hùng
Quang Hùng
//Quát lớn// Bỏ tay ra! Ai cho đụng vào tôi?!
Thành An
Thành An
//Mắt rưng rưng, cắn môi// Em… em không cố ý…
Quang Anh ngồi bên, khoanh tay bật cười như chẳng liên quan.
Quang Anh
Quang Anh
Hừm, thú vị phết.
Nghe tiếng ồn, Đức Duy vội bước ra. Thấy An nước mắt lưng tròng, Duy sầm mặt lại
Đức Duy
Đức Duy
//Đứng chắn trước mặt Anh// Có vậy thôi mà anh phải lớn tiếng với bạn tôi à?
Quang Anh
Quang Anh
//Cười khẩy// Ồ, thế xin lỗi hai bé thỏ con nhé… bọn anh ghét bẩn đó
Đức Duy
Đức Duy
…! //nghiến răng, tức giận nhưng kiềm nén//
Không khí trong quán như nghẹt thở. Quang Hùng lạnh lùng chỉnh áo, không thèm nhìn An thêm lần nào
Đức Duy
Đức Duy
//Nắm tay An kéo vào trong// Đi thôi, An. Đừng để ý họ
Thành An
Thành An
//Sụt sịt, lí nhí// T..tao…tao xin lỗi, Duy…
Đức Duy
Đức Duy
//Ôm vai An, dịu giọng// Không phải lỗi của mày. Đừng khóc nữa, có tao ở đây
Trong bóng tối phía sau, ánh mắt sắc bén của Quang Hùng dõi theo, thoáng một tia… khó hiểu
END
vịt
vịt
mình xây dựng tâm lí nhân vật chính mít ướt, do tính cách nhân vật lấy ra từ tiêu đề và tiêu đề có chiếm hữu thì tất nhiên nhân vật chính như thế mới hợp💗
vịt
vịt
không hợp gu hay như nào thì cứ góp ý, đừng quy thành tội nặng, tội mình

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play