[Rhycap] Lời Hứa Vẫn Đang Viết
chap 1
Chỉ có ánh trăng mờ ảo chiếu xuống mặt đường
Không một tiếng động,không một bóng người
Chỉ có sự tĩnh lặng và yên bình
Đột nhiên,tiếng động cơ xe ô tô vang lên,phá vỡ sự yên bình của đêm
Một chiếc xe ô tô màu đen,bóng loáng chạy nhanh trên đường,tạo ra một vệt sáng dài trên mặt đường
Chiếc xe chạy nhanh như một tia sáng trong đêm tối
Chiếc xe vẫn đang chạy,chạy rất nhanh trên đường như đang muốn chinh phục nó
Một tiếng động lớn vang lên
Chiếc xe đã va vào một cái cây lớn trên đường
Vì lực chạy nhanh khiến lực đẩy của xe khi va vào gốc cây càng mạnh
Tiếng kim loại,kính xe vỡ ra tạo nên một âm thanh kinh hoàng
Phần đầu xe nát vỡ vụt vì va chạm
Cánh cửa dần bung ra như thể có ai ở trong cố mở nó ra
Anh từ con xe nát tương đó bò ra
Máu từ người anh chảy vì bị kính xe đâm vào
Anh gượng người đứng dậy đi
Anh không biết đây là đâu
Máu mất quá nhiều nên đầu óc anh chẳng tỉnh táo nổi
Anh chỉ đi được vài bước rồi ngục mình xuống đường
"Tỉnh dậy đi mà,tui xin anh đó"
Tiếng hét đầy sự lo lắng của em vang lên
Em lay người cố gọi anh dậy
Trong đầu anh đang hiện những tiếng hét của em
Sao nó lại ngọt ngào và dễ nghe đến vậy..?
Ánh sáng của mặt trời chiếu vào anh
Anh nheo mắt muốn lấy tay che nhưng cả người anh như bất động
Hoàng Đức Duy
Anh tỉnh lại rồi
Hoàng Đức Duy
Thật là may quá
Em vui vẻ lấy tay của mình che nắng cho anh
Mặt anh mệt nhẹ đang cố nhớ gì đó
Nguyễn Quang Anh
Tôi là ai?
Nguyễn Quang Anh
Và tôi đang ở đâu?
chap 2
Hoàng Đức Duy
Tên anh thì tôi không biết
Hoàng Đức Duy
Nhưng anh đang ở nhà của tôi
Hoàng Đức Duy
Anh bị thương nặng lắm đấy
Vào buổi tối 3 ngày trước-ngày anh bị tai nạn
Em từ chợ trở về thì nghe tiếng động lớn
Em nhanh chóng chạy lại thì đã thấy anh nằm trên đường máu chảy khắp người
Hoàng Đức Duy
Cũng may là anh không sao đấy
Nguyễn Quang Anh
Cậu là ai vậy?
Hoàng Đức Duy
À tôi chưa giới thiệu
Hoàng Đức Duy
Tôi tên là Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh gọi tôi là Duy là được rồi
Hoàng Đức Duy
Nhà tôi không khá giả lắm
Hoàng Đức Duy
Nhưng đủ ăn đủ ở
Nguyễn Quang Anh
Còn tôi...
Nguyễn Quang Anh
Tôi không nhớ tôi là ai hết
Đầu anh đau nhói lên như đang cố nhớ ra tất cả nhưng không được
Hoàng Đức Duy
Anh đừng ráng
Hoàng Đức Duy
Từ từ anh sẽ nhớ ra thôi
Hoàng Đức Duy
Để tiện gọi thì...//suy nghĩ//
Hoàng Đức Duy
Tôi gọi anh là Rhyder nhé
Nguyễn Quang Anh
Rhyder..?
Hoàng Đức Duy
Đẹp lắm đúng không
Nguyễn Trường Sinh
Thằng nhóc kia tỉnh lại chưa?
Hoàng Đức Duy
Bác mới qua ạ
Hoàng Đức Duy
Anh ấy vừa mới tỉnh ạ
Nguyễn Trường Sinh-hàng xóm thân thiết của em,là một thầy lang giỏi,đã có một người vợ
Nguyễn Trường Sinh
Bác mang bánh qua cho cháu này
Nguyễn Trường Sinh
Hai đứa chia nhau ăn đi
Hoàng Đức Duy
Cháu cảm ơn bác ạ
Nguyễn Trường Sinh
Bác về trước
Nguyễn Trường Sinh
Có gì nói với bác
Mấy ngày em ở nhà chăm sóc anh nên không đi bán rau được
Em sống ở một ngôi làng nhỏ yên bình
Nguyễn Quang Anh
Bác đó là ai vậy?
Hoàng Đức Duy
Bác ấy là thầy lang giỏi nhất trong làng đấy
Hoàng Đức Duy
Bác ấy cũng là người đã cứu anh đấy ạ
Hoàng Đức Duy
Vợ của bác làm bánh cũng ngon lắm
Hoàng Đức Duy
Anh ăn thử đi
Em cắt ổ bánh nhỏ ra làm hai
Phần bánh lớn hơn em đưa cho anh
Nguyễn Quang Anh
Cha mẹ của cậu đâu?
Em nhẹ nhàng để chiếc bánh xuống rồi nói
Hoàng Đức Duy
Cha mẹ tôi đi bán muối hết rồi
Hoàng Đức Duy
Nói thẳng ra là họ mất rồi
Hoàng Đức Duy
Mất từ khi tôi còn khá nhỏ
Nguyễn Quang Anh
Làm cậu buồn rồi
Hoàng Đức Duy
Không có đâu
Hoàng Đức Duy
Dù sao tôi cũng quen với cuộc sống hiện tại rồi
Hoàng Đức Duy
Nhắc lại cũng không buồn lắm
Hoàng Đức Duy
Anh nằm nghỉ đi
Hoàng Đức Duy
Tôi đi tưới rau đã
Nguyễn Quang Anh
Cần tôi phụ không?
Hoàng Đức Duy
Anh đứng còn không nổi nữa mà phụ cái gì?
Hoàng Đức Duy
Anh nằm im dưỡng bệnh đi
chap 3
Vườn rau được trồng trên một mảnh đất sau nhà
Những luống rau xanh mướt trải dài,xen kẽ nhau tạo ra một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc
Em từ từ tưới lên rau những dòng nước mát
Từng hàng rau được em tưới lên
Em tỉ mỉ nhặt từng ngọn cỏ
Những cây rau bị bệnh và bị sâu ăn
Em loay hoay mãi trong khu vườn đến tận trưa mới vào
Hoàng Đức Duy
Anh đói chưa?
Em vừa cởi đồ làm vườn vừa hỏi
Đợi một lúc thấy anh chưa trả lời thì em giật mình ngước lên
Hoàng Đức Duy
Anh đâu rồi?
Anh không còn nằm trên giường tre nữa
Hoàng Đức Duy
Anh chưa khỏe mà đi đâu mất rồi?
Em chạy vòng vòng khắp nhà thì nghe tiếng "lạch cạch" dưới bếp nên đi vào
Nguyễn Quang Anh
Tưới rau xong rồi hả?
Anh đang đứa trước bếp củi canh nồi cháo
Hoàng Đức Duy
Anh đi được luôn hả?
Nguyễn Quang Anh
Tôi mất trí chứ đâu có què
Nguyễn Quang Anh
Lấy chén ra đi
Nguyễn Quang Anh
Cháo sắp xong rồi
Hoàng Đức Duy
Anh nấu cháo ngon thật đó
Hoàng Đức Duy
Với trình độ này chắc anh hơn tôi nhiều
Em vui vẻ khen tay nghề của anh
Còn anh thì im lặng ăn cháo
Nguyễn Quang Anh
Vậy sau này để tôi nấu ăn cho
Nguyễn Quang Anh
Mà tôi có một thắc mắc
Nguyễn Quang Anh
Sao cậu dễ dàng cho một người lạ sống chung vậy?
Hoàng Đức Duy
Do tôi thấy anh tội quá nên chăm soc thôi
Hoàng Đức Duy
Chứ để anh nằm trèo queo một mình thì tội lắm
Hoàng Đức Duy
Với lại tôi sống một mình cũng buồn lắm
Hoàng Đức Duy
Có anh ở chung thì sẽ đỡ hơn
Hoàng Đức Duy
Ngày mai tôi đi ra chợ bán rau
Hoàng Đức Duy
Tôi đi tới chiều mới về
Hoàng Đức Duy
Anh không cần nấu cơm cho tôi đâu
Nguyễn Quang Anh
Cậu nhẫn tâm để tôi ở nhà một mình hả?
Hoàng Đức Duy
Chứ anh muốn ra chợ với tôi luôn hả?
Em đang nuốt miếng cháo thì sặc ngang
Hoàng Đức Duy
Tôi nói đùa thôi mà
Nguyễn Quang Anh
Cậu đùa chứ tôi đâu có đùa
Nguyễn Quang Anh
Tôi khỏe rồi
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn làm việc phụ cậu để trả ơn
Hoàng Đức Duy
*Anh ở nhà dưỡng bệnh cho tui cáiii*
Hoàng Đức Duy
Anh là người trên phố mà
Hoàng Đức Duy
Sẽ không chịu nổi đâu
Nguyễn Quang Anh
Sao cậu biết tôi ở trên phố
Hoàng Đức Duy
Lúc mới gặp anh
Hoàng Đức Duy
Tôi thấy anh mặc một bộ vest đẹp nè
Hoàng Đức Duy
Bộ đó đâu có ở làng đâu
Nguyễn Quang Anh
Chỉ vậy thôi sao
Hoàng Đức Duy
Với lại nhìn anh với mấy người ở làng khác nhau lắm
Hoàng Đức Duy
Nhìn mặt anh một phát là biết người ở phố rồi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play