Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Kimetsu No Yaiba] Khúc Ca Của Gió Và Mưa

Chương 1. Lạc Lối Giữa Chợ Đông

Haru sống cùng mẹ ở một nơi hẻo lánh, tách biệt với thị trấn. Mẹ cô rất ít khi dẫn cô đến những nơi đông người. Khi Haru 9 tuổi, do cô cứ nằng nặc đòi mẹ cho cô đi cùng, nên mẹ cô cũng đành cho cô đi theo. Thế giới muôn màu bỗng hiện ra trước mắt cô bé.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/tròn xoe mắt/ Mẹ ơi, ở đây đông quá nhỉ? có nhiều bánh kẹo quá!
Haru cứ mải mê ngắm nhìn những gian hàng đầy màu sắc và những người qua lại. Tiếng cười nói, tiếng rao hàng khiến cô bé quên mất cả mẹ.
Khi cô quay lại, mẹ đã biến mất giữa đám đông. Haru hoảng sợ, đôi mắt bắt đầu ứa lệ. Giữa chợ đông, cô bé chỉ là một chấm nhỏ, lạc lõng.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/thút thít/ Mẹ....mẹ ơi....
Một cậu bé tóc trắng, trông lớn hơn cô một chút, xuất hiện cùng một cậu em trai. Cậu đang cầm một túi táo đỏ, nhìn thấy Haru khóc lóc và lấm lem.
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
Đừng khóc. Em bị lạc mẹ sao?
Haru gật đầu. Cậu bé tóc trắng, nhẹ nhàng nắm tay Haru.
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
Được rồi. Anh giúp em tìm mẹ ha.
Cậu bé tóc trắng nắm tay Haru, bàn tay cậu to lớn và ấm áp hơn rất nhiều so với bàn tay nhỉ bé của cô. Cậu dắt cô đi xuyên qua đám đông.
Genya lúc nhỏ
Genya lúc nhỏ
/nhìn Haru/ Anh ơi, em ấy có sao không?
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
/nhìn Genya/ Không sao đâu. Đi thôi.
Cuối cùng, Sanemi dẫn cô bé đến một góc chợ, nơi mẹ của Haru đang lo lắng tìm kiếm.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/vỡ òa/ Mẹ ơi!
Mẹ Haru
Mẹ Haru
/ôm chầm lấy con gái/ Cảm ơn hai cậu bé nhiều lắm!
Sanemi chỉ mỉm cười gật đầu rồi quay lưng đi cùng Genya.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/lớn giọng/ Khoan đã, các anh tên gì? Em tên Haru.
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
/quay lại/ Anh là Sanemi. Còn đây là em trai anh, Genya.
Cậu nói rồi bước đi, để lại Haru một kí ức ngọt ngào về hai người anh tốt bụng, những người giúp cô khi cô lạc lối.

Chương 2. Trở Thành Bạn

Sau lần gặp nhau ở chợ, Sanemi, Genya và Haru đã trở thành bạn. Cả hai anh em Sanemi và Genya thường xuyên đến con đường mòn quen thuộc để chờ Haru. Cả ba cùng nhau khám phá những con suối và khu rừng.
Mùa hè của họ trôi đi trong sự hồn nhiên. Cả ba chỉ đơn giản là chạy dọc theo bờ suối, cười vang và thi nhau và thi nhau ném những hòn đá dẹt xuống nước. Còn không thì, Haru sẽ ngồi bên bờ, tỉ mỉ ngắm nhìn những viên đá cuội, trong khi Sanemi và Genya giúp cô bắt những con cá nhỏ. Cậu luôn dịu dàng và kiên nhẫn.
Genya lúc nhỏ
Genya lúc nhỏ
/nhỏ giọng/ Anh, bọn mình sẽ là bạn mãi mãi chứ?
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
/nhẹ nhàng xoa đầu em trai/ Dĩ nhiên rồi.
Họ có một nơi bí mật trên đỉnh đồi, nơi có một cây phong già. Cả ba thường ngồi ở đó, ngắm nhìn hoàng hôn rực rỡ. Genya thì ngủ gật, Sanemi thì cẩn thận để em trai tựa vào vai mình. Haru mỉm cười, cảm thấy ấm áp trước tình cảm anh em của họ.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/nhỏ giọng/ Sanemi, anh đúng là một người anh trai tốt.
Sanemi hơi đỏ mặt, nhưng cậu chỉ quay đi, tiếp tục ngắm nhìn mặt trời lặn.
Vào một buổi chiều nọ, khi Haru và Sanemi chuẩn bị tạm dừng chuyến đi chơi, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm rơi một chiếc lá phong từ trên cây.
Sanemi lúc nhỏ
Sanemi lúc nhỏ
/nhặt lên, đưa cho Haru/ Này, chiếc lá này...nó giống như đôi mắt của em vậy...
Haru tròn xoe mắt, nụ cười rạng rỡ. Cô cẩn thận nhận lấy chiếc lá.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/nhìn vào chiếc lá/ Cảm ơn anh, nó đẹp lắm.
Kể từ đó, chiếc lá phong đỏ trở thành vật kỉ niệm của cả hai. Nó tượng trưng cho một lời hứa vô hình về một thế giới tươi đẹp mà họ cùng nhau chia sẻ.
Haru không biết rằng, đó là mùa hè cuối cùng cô được sống trong bình yên. Bởi không lâu sau đó, mọi thứ đã thay đổi.

Chương 3. Bi Kịch Ập Đến

Một đêm mưa bão, gió rít từng hồi qua khe cửa, bầu trời tối đen như mực. Ngoài trời, tiếng mưa gào thét, trút xuống như muốn xé nát ngôi nhà nhỏ. Bên trong, một ngọn lửa leo lét trong lò sưởi, chỉ đủ để soi sáng một góc phòng.
Một tiếng động lạ vang lên từ bên ngoài. Mẹ của Haru chạy ra và mở cửa.
Một luồng khí lạnh lẽo cùng mùi đất ẩm xộc vào. Ngay lập tức, một con quỷ to lớn lao vào tấn công, móng vuốt sắc nhọn cào xé quần áo và làn da.
Mẹ Haru
Mẹ Haru
/hoảng sợ, thét lên/ Haru, con mau chạy đi!
Haru sợ hãi nép vào một góc, nhìn mẹ mình bị tấn công. Mẹ cô, một người phụ nữ bình thường, không có bất kỳ khả năng tự vệ nào. Bà chỉ có thể dùng thân mình để che chắn.
Quỷ
Quỷ
/cười khẩy/ Ngươi quá yếu ớt.
Quỷ
Quỷ
Ta thích trò chơi này.
Quỷ
Quỷ
Để ta xem ngươi bảo vệ con gái mình đến mức nào.
Haru chứng kiến mẹ mình gục ngã, một tiếng thét cuối cùng hòa vào tiếng mưa. Một cơn giận dữ điên cuồng bùng lên trong cô bé.
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
/thét lên/ Đừng!
Haru lúc nhỏ
Haru lúc nhỏ
Đồ xấu xa!
Haru lao vào, đâm thẳng một khúc củi cháy dở vào mắt nó.
Quỷ
Quỷ
/gào lên/
Con quỷ gào lên đau đớn, móng vuốt vung loạn xạ. Một nhát cào xẹt qua khuôn mặt của Haru.
Nó chuẩn bị tấn công trở lại, nhưng đột nhiên tiếng chim hót vang lên. Qua những khe cửa, những tia nắng đầu tiên của bình minh đã len lỏi vào, chiếu thẳng vào nó.
Quỷ
Quỷ
/gào lên tuyệt vọng/ Khônggg!
Tiếng mảng da thịt của nó bốc khói. Con quỷ gào thét trong đau đớn, thân thể dần tan rã, bị thiêu rụi hoàn toàn thành tro bụi trước mắt Haru. Ánh sáng của bình minh lấn át mọi thứ, soi rõ vết máu trên sàn nhà và những vết thương trên cơ thể mẹ cô.
Haru vẫn còn đứng đó. Cô nhìn mẹ mình gục ngã, khuôn mặt mình đang chảy máu, và rồi, một cảm giác trống rỗng bao trùm lấy cô, xóa đi kí ức. Nỗi đau và sự kinh hoàng quá lớn đã khiến cô không thể chịu đựng nổi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play