Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Đam Mỹ ] Tội Ái Nguyệt

Đêm mưa

Mưa rơi tầm tã , từng hạt lạnh buốt vỡ tan trên mái ngói xưa cũ , tiếng gió rít như ai đó đang than khóc . Trong gian phòng tối , ánh đèn dầu le lói hắt bóng một thân ảnh gầy yếu . Y ngồi dựa vào đầu giường , tay ôm bụng , sắc mặt nhợt nhạt đến gần như trong suốt . Bao năm qua , thân thể vốn đã bệnh tật không ngừng hành hạ , nay lại có thêm một sinh mệnh nhỏ bé trong bụng , vừa là kinh hãi vừa là mâu thuẫn . Y chưa từng nghĩ bản thân sẽ có ngày rơi vào tình cảnh này — mang thai cốt nhục của chính đứa trẻ mà mình nuôi lớn .
Tiếng cửa bật mở . Người bước vào khoác trường bào đen thẫm , từng bước nặng nề như dẫm lên tim y . Dưới ánh sáng mờ nhạt , gương mặt hắn sắc bén , ánh mắt sâu như vực , vừa nhìn đã khiến người run rẩy .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Nghĩa phụ
Giọng hắn khàn khàn , vừa như gọi , vừa như nhấn chìm . Y khẽ giật mình , theo bản năng muốn lùi lại , nhưng hắn đã tiến đến , bàn tay thô ráp giữ chặt lấy cổ tay gầy guộc của y . Cái siết mạnh mẽ ấy khiến cả thân thể vốn yếu ớt run rẩy kịch liệt .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Ngươi còn định trốn đi đâu ?
Hắn cúi đầu , hơi thở nóng hổi quấn quanh bên tai , mang theo cả mùi máu tanh lẫn hương thuốc đắng còn sót lại . Y mím môi , đáp từng chữ một , yếu ớt nhưng kiên định .
Bách Vũ Hiểu
Bách Vũ Hiểu
Ngươi hận ta… thì hãy giết ta . Giết ta , ngươi sẽ được tự do .
Hắn bật cười , tiếng cười khàn khàn như dao cắt vào xương .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Giết ngươi ? Không . Ta muốn ngươi sống . Sống để mỗi ngày đều nhớ rằng ngươi là kẻ đã máu lạnh diệt cả nhà ta .
Ánh mắt hắn chuyển xuống bụng y , lóe sáng nguy hiểm .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Nhưng cũng sống… để mang cốt nhục của ta , mãi mãi ở lại bên ta .
Y run lẩy bẩy , đôi mắt trong suốt tràn ngập lệ quang , mím chặt môi đến bật máu . Y muốn nói sự thật , muốn gào lên rằng tất cả chỉ là hiểu lầm , là y tự tay dàn dựng để hắn có lý do hận y mà tiếp tục sống . Nhưng cổ họng nghẹn lại , lời không thể thốt thành tiếng . Ngoài kia , sấm sét rạch ngang trời , soi rõ hai thân ảnh quấn chặt trong gian phòng tối . Một người hận đến tận xương , một người đau đến tận tim .
Trong tiếng mưa dồn dập , chẳng ai hay biết , từ khoảnh khắc ấy số phận hai người đã gắn chặt vào nhau — yêu và hận , ngọt và đắng , quấn quýt cả đời không thể buông .

Đêm máu năm ấy

Trăng treo vằng vặc trên không , ánh sáng nhợt nhạt phủ xuống cả phủ đệ to lớn . Nhưng đêm ấy , trăng dường như cũng bị máu đỏ nhuộm thành màu ảm đạm . Tiếng chém giết vang rền khắp nơi . Gió mang theo mùi tanh ngòm , từng bóng người ngã xuống , máu hòa vào đất . Tiếng trẻ con khóc , tiếng phụ nhân kêu gào , tiếng binh khí va vào nhau — hỗn loạn như địa ngục .
Trong góc hậu viện , một thiếu niên chỉ mới mười tuổi run rẩy trốn dưới gầm bàn , đôi mắt mở to nhìn cảnh tượng kinh hoàng . Phụ thân ngã xuống ngay trước mặt , mẫu thân ôm lấy hắn , trước khi trút hơi thở cuối cùng còn run run nói .
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Mẫu Thân hắn : Con… nhất định phải sống…
Cánh cửa bật tung , kẻ cầm đao toàn thân dính máu xông vào . Thiếu niên thét lên , nhưng một bóng người khác đã chắn ngang , ôm lấy hắn , che chở cả cơ thể nhỏ bé dưới vòng tay gầy yếu .
Bách Vũ Hiểu
Bách Vũ Hiểu
Đừng nhìn… đừng nhìn nữa…
Giọng người ấy khàn khàn , run rẩy nhưng cố chấp dịu dàng . Chính là y — người mà hắn gọi là nghĩa phụ . Máu văng tung tóe , thấm ướt áo y . Đêm đó , hắn ngất lịm trong mùi tanh nồng , trong vòng tay vừa ấm áp vừa rùng rợn ấy . Khi tỉnh lại , toàn bộ gia tộc đã hóa thành tro tàn , chỉ còn mình hắn sống sót , bên cạnh là một tờ giấy nặc danh… “Chủ mưu diệt tộc — chính là nghĩa phụ ngươi.”
Lúc ấy , hắn chưa tin . Nhưng từng lời đồn , từng chứng cứ bí mật truyền đến , từng ánh mắt kẻ ngoài nhìn hắn thương hại mà xa lánh , tất cả như những mũi dao , từng nhát một đâm vào lòng . Mà người duy nhất bên hắn , lại chính là “hung thủ” kia .
Hắn cắn chặt răng , trong lòng nhen nhóm ngọn lửa hận . Nhưng cũng chính ngọn lửa ấy , nhờ vòng tay của y , nhờ những năm tháng y kề bên chăm sóc , lại chẳng thể thiêu cháy hết tình cảm phức tạp trong hắn . Y không biết , mỗi lần bón thuốc cho hắn , mỗi lần xoa đầu an ủi hắn , đều khiến hắn muốn khóc , muốn quỳ xuống , muốn ôm chặt y… nhưng rồi bàn tay lại run rẩy vì nhớ đến tờ giấy kia .
Hắn vừa yêu , vừa hận . Và y… lại cắn răng gánh lấy tất cả , tự biến mình thành “hung thủ”, chỉ để hắn còn có thể tiếp tục tồn tại .
Ngoài kia , sấm chớp giằng xé bầu trời , hệt như mối tình yêu – hận này , từ đêm ấy đã định sẵn sẽ quấn lấy cả hai, không cách nào thoát ra .

Dữ Vương

Chiến xa dừng lại trước cổng thành . Cờ hiệu thêu chữ “Dữ” tung bay giữa trời , khiến bá quan văn võ quỳ rạp , dân chúng hai bên đường không dám thở mạnh . Người ngồi trên chiến mã , áo giáp đen lạnh lẽo , ánh mắt như hàn băng phủ xuống thiên hạ . Không ai dám nhìn thẳng , bởi tất cả đều biết , vị tướng trẻ tuổi này đã máu nhuộm sa trường , nay vừa được phong là Dữ Vương — một thân quyền thế , không ai dám chống .
Trong xe ngựa theo sau , một thân ảnh gầy gò bị trói , sắc mặt trắng bệch . Y ngồi lặng lẽ , đôi mắt cụp xuống , hàng mi run rẩy che giấu nỗi đau khôn xiết trong lòng . Bụng vốn từng mang sinh mệnh nhỏ bé , giờ chỉ còn lại khoảng trống lạnh lẽo .
Khi đoàn quân vào phủ , cửa lớn khép lại , mọi ồn ào bên ngoài đều bị ngăn cách . Hắn bước vào , từng bước dồn dập như sấm sét , đôi mắt sắc như dao khóa chặt lấy y .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Nghĩa phụ.
Hắn gọi khẽ , tiếng gọi như lưỡi câu , kéo tâm y xuống vực sâu .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Ngươi trốn ta… nhưng cuối cùng vẫn thuộc về ta .
Y ngẩng đầu , đôi mắt âm u lạnh lẽo , giọng nói khàn khàn .
Bách Vũ Hiểu
Bách Vũ Hiểu
Ta không còn gì để ngươi cướp đi nữa .
Hắn thoáng dừng lại , trong đáy mắt lóe lên tia sáng phức tạp , rồi lập tức che giấu bằng nụ cười lạnh .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Không… ngươi vẫn còn mạng . Mạng của ngươi , ta sẽ giữ lại , giữ thật lâu . Ngươi phải sống , để trả giá cho tội nghiệt năm xưa .
Bách Vũ Hiểu
Bách Vũ Hiểu
Ta…
Y run lên , giọng khàn đặc .
Bách Vũ Hiểu
Bách Vũ Hiểu
Nếu thật sự tin ta là hung thủ… sao không một đao giết chết ta?
Hắn chạm vào cằm y , buộc y phải ngẩng mặt nhìn thẳng vào mắt mình .
Lục Tập Thành
Lục Tập Thành
Giết ngươi? Đó là giải thoát . Ta không cho ngươi giải thoát .
Nhắm mắt , hàng lệ nóng hổi rơi xuống , tan vào gương mặt hốc hác . Y đã biết , từ hôm nay , bản thân sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong ngục tù mang tên “yêu hận” này , không còn lối thoát .
Ngoài kia , trăng tròn vằng vặc, sáng rực mà lạnh lẽo . Trong đại điện phủ Dữ Vương , bóng hai người đổ xuống nền đất , một cao ngạo hùng mạnh , một gầy yếu run rẩy — dây dưa không dứt , khắc sâu thành định mệnh .

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play