Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllChi] The Series

[Lychi] Trùng Sinh Tôi Quyết Theo Phú Bà

Chap 1: Trở Về Vạch Xuất Phát
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Mìn.. tại sao?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tại sao không yêu tui mà bà lại làm những hành động đó với tui?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Tui chỉ coi bà là bạn thân.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Những hành động đó tui làm đều ở mức tình bạn.
Lời nói Huyền nhẹ như tơ nhưng lại như kim đao mũi kiếm đâm vào lòng ngự.c em. Hóa ra bấy lâu nay em chỉ sống trong ảo mộng.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Chi..
Mỹ Chi gốc mắt đỏ hoe, tay cầm món quà mình tự tay làm run run.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
.. tui làm phiền bà rồi.
Từ ngày hôm đó hai người vẫn trò chuyện với nhau như chưa hề xảy ra ngày hôm đó. Nhưng sâu bên trong tình bạn này đã có một vết dứt không thể lành.
Đại Học X
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Em bé ơiii! (vẫy tay)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hằng, nắng lắm không?
Giữa cái nắng oi ả 40 độ. Diễm Hằng vẫn ngồi ở ghế đá trường chờ em học xong tiết cuối cùng của ngày.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nắng!
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Vậy tại sao còn đợi Chi?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tui., thôi tui đói bụng quá à.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Mình đi ăn đi. (khoác vai em)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hừm.. ừm (ngại)
___
Do cả hai có một bài tập nhóm nên hai người đã cùng đến quán cà phê để làm.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Ui, 9 giờ tối rồi.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ừm, để tui chở bà về.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hả!?
Nhà em cách nhà cô gần chục cây số đã vậy đường còn tối và nguy hiểm thế này. Thật sự rất ngại để cô đưa về.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ngốc ạ. (búng trán em)
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tui không đưa bà về thì ai đưa?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Ờ ha!
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Sáng này Hằng đưa mình đi học mà*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Um um, thôi để tui đặt xe về. (lắc đầu)
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
(Nhíu mày) Tui không yên tâm.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Leo xe tui, đèo về cho. (thu dọn đồ giúp em)
Nhà Em
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
(Mở nón bảo hiểm giúp em)
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ngủ ngon, cò iu.
Diễm Hằng không biết những hành động lời nói ấy đã làm trái tim em đập loạn.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Có phải là yêu không?
Đồng hồ điểm 00 giờ rồi mà em vẫn chưa thể chộp mắt được. Tâm trí cứ loạn hết cả lên. Liệu có phải là em phải ảo tưởng nữa không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chắc mình lại nghĩ nhiều rồi..
Đôi mắt em thâm quầng. Gương mặt có chút thiếu sức sống. Đã nhiều đêm em thức trắng vì trái tim cứ nhói lên khi nghĩ đến cô chỉ coi em là bạn.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Aaa!
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Em có sao không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Em, em không sao..
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Đầu gối trầy hết rồi.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Em, có việc phải đi trước ạ.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chào cô. (cầm balo lên, đi về hướng cô)
Làm sao em không nhận ra Phương Ly nhà tài trợ trường đại học của em được chứ. Nhưng mỗi lần em chạm mặt chị ấy. Em lại không thấy thoải mái. Cứ giống như chị ấy lên để em vào tầm mắt. Và chị ấy biết rất rõ về mình.
Nhưng suy nghĩ đó được chéo lên không lâu. Thì trái tim em lại cuộn lên vì cô. Hôm nay em sẽ tỏ tình Diễm Hằng.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Diễm Hằng!!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Sao nay nghiêm túc thế? (véo má em)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Um.. um Hằng nghiêm túc!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Rồi rồi, làm sao?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tui thích bà!
Đã rút em kinh nhiệm từ lần trước. Em chỉ nói ra cho đỡ nặng lời chứ chẳng mong đợi gì cả.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
(Sửng sờ) Chi..
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Xin lỗi tui không thích con gái.
Tách.. dù đã chuẩn bị tâm lý kĩ càng. Nhưng vẫn không tránh khỏi nỗi đau nơi ngực trái ngày càng sâu.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
À ừm.. tui hiểu rồi.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tui về trước nhé.
Mỹ Chi tiếp túc bước đi, nhưng tâm trí chẳng còn ở đây nữa. Tại sao, lúc nào cũng là như vậy. Hai lần yêu, hai lần dũng cảm bày tỏ, hai lần con tim nát tan.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
PHƯƠNG MỸ CHI!!!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
CHI!!
Phương Ly hốt hoảng lao đến. Nhưng chỉ còn lại một trái tim ngừng đập cùng một mảnh màu đỏ thẩm.
_________
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
AAAA!!!!
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hức.. đau
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Chi!? Bác sĩ, bác sĩ!
_________________
sốt rồi...

[Lychi] Trùng Sinh Tôi Quyết Theo Phú Bà

Chap 2: Hóa Ra Chị Luôn Hướng Về Em.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Trời ơi, điên mất!
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Tự nhiên đang khai giảng thì bà xỉu.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
(Nắm tay em)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Có còn mệt không?!
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Bà ấy vẫn dịu dàng như trước, trước khi mình tỏ tình với bà ấy*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hừm.. ừm, không sao nữa rồi.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tui ngủ một chút nha.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Ừm. (đắp mềm lại cho em)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Sao bà ấy khác trước vậy?*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Hừ, lạnh nhạt quá mình quá*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Aaaa, ghét thật chứ*
Huyền cũng trùng sinh rồi. Nàng đã nhận ra tình cảm của mình dành cho em nhưng đó là khi em nói với nàng em yêu người khác mất rồi.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Mình có lợi thế tới trước mà*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Không sợ!!*
Một tuần trôi qua cũng đã đến lúc em phải xoay lại trường. Cơ thể vẫn còn ê ẩm đầu đau nhứt in ỏi. Nhưng không thể cứ nghỉ tiếp.
Reng reng~
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Chi, sao trông bà mệt thế? (lo lắng)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Tui đi mua nước cho bà nha?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Ừm, cảm ơn Mìn.
Mỹ Chi nói rồi. Mệt mỏi nhắm mắt lại đựng đầu vào tường.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Hửm?*
Khi em mở mắt lại thì thấy hình bóng nhỏ bé ngồi trên hàng ghế đá đối diện lớp em trên tay cầm quyển sách giầy cộm. Dáng vẻ gầy nhỏ thật chẳng giống một học sinh cuối cấp 3 chút nào.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Phương Ly?*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Sao mình chưa gặp cô ấy ở trường trước đây bao giờ*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Um.. Mìn
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
(Áp chai nước suối lạnh vào má em)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Đang nhìn gì thế?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chị Phương Ly..
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Bà có biết chị Phương Ly không?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Chị Ly lớp 12a1 á hả?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Phải không nhỉ, mình chẳng biết gì về cô ấy cả*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Sao bà ấy ngơ vậy?*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Bà muốn hỏi chị ngồi trên ghế đá đang cầm quyển sách phải không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Gật đầu)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Có, nghe nói hôm trước chị ấy vừa đắc tội với nhóm Y đó.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Bất ngờ)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tại sao chứ!?
Ai mà không biết, nhóm đó toàn những thành phần khó nói của trường. Chúng toàn là những con người ưu bạo lực.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Hmm, tui cũng không biết nữa.
_________
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Nè được không đó?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Biết rồi mà, đừng cứ xem tui là con nít.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Hứ!
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Về nhà nhớ nhắn tin cho tui biết.
Đuổi mãi cô bạn thân mới chịu về. Lúc trước có nhiệt tình đến vậy đâu nhỉ.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Nhìn đống đề cương toán này là rùng mình*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Không hiểu sao mình xưa mình vượt qua được ta?*
Tách tách..
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Mưa rồi, lâu rồi mới được ngồi ở khung cửa sổ này ngắm mưa.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hoài niệm ghê.
Mỹ Chi được che chắn bởi chiếc ô màu trắng bạc thì cũng không vội về nhà nữa. Em đi đến vườn hoa của trường. Em muốn ngắm nhìn hết tất cả các cảnh vật ở trường của mình với tư cách là một học sinh.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Mở to mắt)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Ly?
Phương Ly ngồi đút một chú mèo ăn miếng bánh mì. Áo váy chị ướt nhem dính bùn đất lẫn với một chút màu đỏ.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Bất ngờ)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Ừm ừ.. chị có muốn mặc áo khoác của em không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Khoác áo lên người chị)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Người chị ấy nhiều vết bầm tím quá, do nhóm người đó gây ra?*
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Rụt rè, không vào mắt em) Cảm.. ơn
Hôm nay quả thật là một ngày khiến Mỹ Chi mở mang tầm mắt. Chưa bao giờ em tưởng tượng một giám đốc phong thái tự tin cùng kiêu hãm mà em từng biết lại có một mặt rụt rè này.
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Con kia!!
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Nó ở đó kìa tụi bây.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Run)
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Hhhaha, nay có luôn nhân vật chính à?!!
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Thú vị thật!
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Đứng trước người em)
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Còn muốn diễn anh hùng cứu mỹ nhân?
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Vậy đừng trác tao nhé?
Tô Anh Ngọc không đợi bạn mình tới mà đã lao vào đá vào bụng của chị.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Ngã quỵ xuống)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Bất ngờ)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Vụ gì đang xảy ra vậy?!*
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Người như vậy rồi mà còn muốn bảo vệ nó?
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Mày cũng sướ.ng thật đó Mỹ Chi.
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Đánh lẽ người bọn tao muốn là mày mà con nhỏ này nhất quyết muốn ăn đòn thay.
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
(Chuẩn bị đá vào lưng chị)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Nắm lấy chân cô ta, đẩy ra)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Muốn tìm tôi là có việc gì?
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
(Ngã)
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Mày!

[Lychi] Trùng Sinh Tôi Quyết Theo Phú Bà

Chap 3: Một Mặt Khác
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Hahahha..
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Cho nó một trận cho tao!
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
1
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
2
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
3
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Ủa ủa!
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Đàn em cô đâu?
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
*M* nó! tụi nó đâu rồi*
Ở một nơi nào đó
Bạn Tô Anh Ngọc 1: Ê, tụi mình đi vậy được không?
Bạn Tô Anh Ngọc 2: Kệ nó đi, mày ăn đi không nguội đó.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Đi lại gần)
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
(Sợ hãi lùi lại)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tại sao muốn bạo lực tôi?
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Mày.. mày!
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Thì thì tao thích..
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Đơn giản vậy thôi? (vờ khó chịu)
Tô Anh Ngọc
Tô Anh Ngọc
Do.. mày được thầy cô thiên vị.
Anh Ngọc, gương mặt đã chuyển sang màu xanh. Cả người run rẩy sợ hãi.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tôi không đánh cô đâu.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tôi không phải loại người giống cô.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chị, lên đây.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Hả!? (ngơ)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Bị như thế thì làm sao đi được.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Em cõng chị.
Chị cứ lưỡng lự. Phần vì sợ mình nặng, phần vì ngại.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Bế chị lên)
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Aa (hoảng hốt)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Trúng chỗ đau của chị hả? (lo)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
K-hông phải.. (đỏ mặt)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Thở phào) Cầm giúp em cây dù nha.
.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Nhà chị ở đâu?
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Đi đến ngã tư thứ hai rẽ phải.
.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chị có đi được không?
Phương Ly tay ôm lấy bụng, gương chẳng còn chút sức sống.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Không sao, cảm ơn em.
.
Suốt khoảng đường đi em không ngừng hỏi mình. Thiên vị? Tại sao?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Mình được thiên vị?*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Sao mình chưa từng cảm nhận được điều đó*
Em chỉ còn ký ức lúc trời nắng oi ả nhưng phải chạy đôn chạy đáo để lấy đồ cho lớp vì em là lớp trưởng. Hay những màn khiển trách thậm tệ khi lớp bị ghi lỗi vi phạm.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Thở dài)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Không thể hiểu nổi
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Thôi cố quá thành quá cố. (ngừng suy nghĩ về việc đó)
Mỹ Chi tắt đèn, quyết định đi ngủ cho nhẹ đầu.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Mỹ Chi.. hức.. làm ơn đừng!
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Chi..
Nước mắt của chị thi nhau rơi xuống. Cả người cứng đờ, người chị thương bỏ chị rồi.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Mở to mắt)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hộc.. hộc
Người em ướt đẫm mồ hôi. Cố gắng hít từng ngụm không khí.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Hình ảnh này, là trước lúc mình trùng sinh?
Giấc mơ này như một lời nhắc nhở. Có lẽ do ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện nên em quên mất phản ứng khác lạ hôm đó của chị.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Tại sao chị ấy lại có phản ứng đó*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Rõ ràng mình có quen biết gì chị ấy*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Lại còn chịu trận thay cho mình*
Trường Học Y
8:00 am
Em ngồi trong lớp mà đầu óc cứ ong ong do đêm qua thức trắng. Lời thầy giảng chẳng lọt vào tai nữa.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Um.. (ngủ gật)
Reng reng~
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Bà mệt hả?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Mơ màng tỉnh dậy)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Không, tui hơi buồn ngủ thôi. (dụi mắt)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Ừm..
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Có muốn ăn gì không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Mua giúp em ly matcha late được rồi. (đưa tiền)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Cảm ơn nhiều nhé.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
* Sao bà ấy cách trước quá vậy*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Vẫn là gương mặt giọng nói đó mà sao xa cách quá*
.
Phương Ly lặng lẽ ngồi ở hành ghế đá đối diện lớp em quen thuộc. Một phần vì chỗ này có thể nhìn ngắm, hai là vì nơi này yên tĩnh.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chị.. vết thương đã đỡ hơn chưa?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Ngại ngùng)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Cái cớ này có được không*
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Đỡ, đỡ hơn rồi.
Làm sao em có thể biết là Phương Ly đã thầm cầu nguyện được em đến trò truyện cùng chị biết bao nhiêu lần. Vì lẽ ấy bất kỳ cái cớ nào cũng không quan trọng.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chị thử sức tuýt thuốc này đi. (đưa cho tuýt thuốc)
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Cảm ơn em. (cười híp mắt)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Khựng)
Trong những ký ức của em. Chị vẫn luôn được nhớ đến như một người giám đốc lạnh lùng xa cách. Ai lại ngờ con người đó lại dễ cười đến vậy.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Rung rinh)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Xinh thật*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Em mới là người phải cảm ơn chị.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Tại sao chị lại không muốn bọn người đó bạo lực em?
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Cứng đơ người)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Mình có quá thẳng thắn không*
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Nhưng mình thật sự muốn biết lý do*
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Chị..
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Không muốn nhìn em bị bắt nạt.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
(Bất ngờ)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
*Chỉ vậy thôi?*
.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Chi!!!
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Nước nè, sao ngồi ở đây vậy?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Muốn hấng gió chút thôi.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
(Nhìn thấy chị) Chào chị.
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
Ừm chào em, chị tên Phương Ly.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Dạ em tên Diệu Huyền.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
(Cầm nước cho Chi uống)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
*Như con thỏ, đáng yêu cheest mất*
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
(Véo má em)
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Um.. Mìn để tui uống. (dỗi)
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Hahhaa
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
(Buồn)
Trần Phương Ly
Trần Phương Ly
*Ước gì người đó là mình*
Phương Ly nhìn người tránh thân mật với em cũng không tức giận khó chịu chỉ ước người đó là mình.
________________
Mọi người muốn cp nào tiếp theoo
Tui đang có 2 ý định
Pháochi
Mychi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play