Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Creepypatsta ] Mắt Lệch

Tiếng cười trong gương

NovelToon
|°•🖇️•°|
Trong một căn phòng nhỏ nơi tầng áp mái cũ kỹ, ánh đèn vàng mờ hắt lên những vết nứt loang lổ trên tường. Mọi thứ đều câm lặng. Không một tiếng động, ngoại trừ tiếng đồng hồ cũ kĩ tích tắc từng nhịp chậm chạp – như đang đếm ngược đến một điều gì đó sắp xảy ra.
Suri ngồi trước gương. Chiếc gương lớn phủ bụi, có viền gỗ chạm trổ hình dây gai ngoằn ngoèo, như đang trườn ra từ chính mép gương mà gào thét. Gương cũ đến mức đôi lúc, hình ảnh phản chiếu của cô như bị kéo dài, mờ nhòe, và vỡ ra thành hàng ngàn mảnh ký ức đan xen.
Suri không nhớ rõ cha mẹ cô là ai. Mọi ký ức trước năm bảy tuổi chỉ là một màn sương dày đặc. Nhưng cô vẫn thường mơ thấy một cánh rừng đen kịt, nơi những cái bóng có cánh, không mặt, lượn quanh cô mà thì thầm bằng thứ ngôn ngữ không thuộc về con người. Cô tỉnh dậy mỗi sáng trong mồ hôi lạnh, lòng bàn tay đầy vết xước nhỏ như ai đó nắm lấy tay cô kéo về một nơi khác.
Cô từng hỏi những người trong cô nhi viện về những giấc mơ đó. Họ chỉ lắc đầu
“Cháu lại nói chuyện một mình nữa rồi đấy, Suri.”
Suri sống khép kín từ nhỏ. Bạn bè? Không có. Niềm vui? Không rõ. Cô dường như là kẻ duy nhất mang theo một làn sương vô hình quanh mình, khiến người khác luôn cảm thấy bất an khi đến gần. Họ không nói ra – nhưng cô biết họ thấy mình “lạ”. Sự “lạ” ấy đã thành rào chắn, đẩy cô ra khỏi thế giới của người bình thường từ rất lâu rồi.
Tối nay cũng thế.
Cô ngồi trước gương – mái tóc đen dài xõa che nửa gương mặt. Mắt nhìn xoáy sâu vào hình ảnh phản chiếu của mình, như đang tìm kiếm một vết rạn, một dấu hiệu, một... khe hở.
Rồi cô nghe thấy nó.
" Ahahaha.. ahha .. Ahahah "
Một tiếng cười – the thé – đứt quãng – như âm thanh phát ra từ một chiếc hộp nhạc bị hỏng. Suri xoay người thật nhanh. Không ai cả. Căn phòng vẫn trống trơn như mọi khi. Không radio, không TV, không điện thoại. Chỉ có bóng tối và những kẽ nứt loang lổ đang lặng lẽ trườn dài trên tường.
Cô quay trở lại đối diện với gương.
Tiếng cười dừng lại
Và tim cô ngừng đập nửa nhịp.
Trong gương – không chỉ có một mình cô
Đứng phía sau – là một dáng người cao, gầy, toàn thân trắng toát. Bộ đồ chú hề sọc đen trắng cũ kỹ. Tóc rối bù, dài tới vai, môi cong lên một nụ cười kéo dài gần đến mang tai. Nhưng mắt hắn – không phải mắt người. Là hai khoảng trống đen đặc, sâu không đáy – nơi ánh sáng chết lặng.
Cô quay phắt người lại - lần này không có ai
Nhưng khi quay lại gương...
Hắn vẫn đứng đó. Cúi đầu chào cô với một cử chỉ lịch thiệp đến kỳ dị – rồi mỉm cười – nụ cười kéo dài hơn, gần như muốn xé toạc gương mặt.
Suri không hét.
Cô chỉ ngồi yên, trái tim đập mạnh, như thể nó đang cố đập đủ lớn để đánh thức lý trí. Nhưng sâu trong lòng – cô biết: đây không phải lần đầu.
Cô đã thấy hắn – trong giấc mơ của mình – từ khi còn là một đứa trẻ trong rừng.
Laughing Jack
Laughing Jack
Chào lại lần nữa , Suri.
Hắn nói , âm thanh như được kéo dài từ một đoạn băng cũ bị tua ngược
Laughing Jack
Laughing Jack
Lâu rồi không gặp , mày đã quên tao nhanh vậy sao?
Cô không đáp
Hắn nghiêng đầu , cười toe toét
Laughing Jack
Laughing Jack
Chúng ta từng là một , nhớ không?
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày cười , tao cười
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày khóc , tao biến mất
Laughing Jack
Laughing Jack
Nhưng bây giờ mày đã nhìn vào gương , tốt .. Tốt lắm
Cô đứng dậy, lùi lại – tim nhói lên một cách khó hiểu. Như thể từng lời hắn nói đều gõ vào một cánh cửa trong tiềm thức mà cô cố khóa suốt bao năm.
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Ngươi là ai?
Cô hỏi. Giọng mình, lạ hoắc. Như giọng của ai khác mượn qua miệng cô mà thốt ra.
Laughing Jack
Laughing Jack
Tao là tiếng cười cuối cùng... Trước khi máu nhỏ
Hắn đáp, rồi nghiêng người sát vào mặt gương
Laughing Jack
Laughing Jack
Tao là Laughing Jack
Laughing Jack
Laughing Jack
Và tao.. Là người đầu tiên tìm thấy mày
Bóng đèn trên trần chớp tắt. Căn phòng dần chìm trong ánh sáng lập lòe, như chiếc máy chiếu cũ đang chiếu một thước phim ma quái. Hình ảnh trong gương vặn vẹo – Jack như đang bước lại gần hơn – gần hơn nữa
Suri bước lùi – vấp ngã – tay quơ trúng cạnh bàn.
Bóng tối bao trùm
Trong khoảnh khắc đó, cô nghe thấy tiếng thì thầm sát bên tai
Laughing Jack
Laughing Jack
Một mình sao? Không đâu , từ giờ.. Mày sẽ không còn một mình nữa
|°•🖇️•°|
hẹ hẹ
hẹ hẹ
Hẹ hẹ , từ em đổi thành cô cho nó hayy
hẹ hẹ
hẹ hẹ
Hời ơi , thấy fandom nổi lại là mừng lienn t cũng ghiền này lắm:))
hẹ hẹ
hẹ hẹ
Vẫn cay vụ Toby

hành lang

NovelToon
|°•🖇️•°|
Gương phòng Suri vẫn vậy – vỡ một đường mảnh như sợi tóc kéo dài từ góc trái trên đến gần giữa trán cô trong phản chiếu. Cô không nhớ mình làm vỡ. Mẹ cũng chẳng nhắc đến. Chẳng ai vào phòng ngoại trừ cô
Vậy tại sao hôm nay nó... lại cười?
Suri chớp mắt. Phản chiếu trong gương chớp mắt theo. Nhưng chỉ có Suri không cười
Tiếng cười ấy, lần nữa, vang vọng lên như dây thép rít sát mang tai, âm thanh ma quái hòa giữa tiếng kim loại và tiếng trẻ con nghịch ngợm
Cô nuốt khan, lùi lại một bước. Cảm giác như trong gương, có một thứ khác đang tồn tại. Thứ gì đó... đang bắt chước cô
Suri Nightshade
Suri Nightshade
" L-lại là hắn sao? "
Từ hôm qua khi tỉnh dậy , cô đã đi nói với cha mẹ nuôi rằng " có một con quỷ đang sống cùng con " nhưng chẳng ai tin
“Đừng sợ. Tao chỉ muốn chơi thôi.”
Một giọng nói vang lên sau lưng. Nhưng phòng cô đóng kín. Cô sống cùng mẹ nuôi . Không có anh chị, cũng chẳng có bạn bè
Suri quay lại — trống không
Nhưng khi quay về phía gương, nó không còn phản chiếu cô nữa
Gương giờ đây... hiện lên một hành lang dài hun hút, ánh đèn vàng yếu ớt chập chờn như bóng ma, hai bên tường loang lổ máu sẫm màu như bị nuốt bởi thời gian. Và ở giữa hành lang... có một cái ghế gỗ nhỏ. Trên đó, một thứ sinh vật cao lêu nghêu, da trắng nhợt, miệng xé toạc hai bên má, ngồi vắt chân. Tay nó cầm một chiếc jack-in-the-box cũ kỹ đang quay nhẹ
Suri bị hút vào trong gương
Không có thời gian để la hét. Không có âm thanh nào phát ra từ miệng cô. Cô chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng như bọt biển, bị hút xuyên qua bề mặt gương – như rơi vào giấc mơ... hoặc cơn ác mộng không lối thoát
.
Khi tỉnh dậy, cô đã đứng giữa hành lang.
Trần nhà rỉ nước. Tường ẩm mốc. Dưới chân là nền đất khô nứt như sa mạc bỏ quên. Cô không còn mặc đồ ngủ ở nhà nữa, mà là một bộ váy trắng dài phủ gót, đầy bụi bẩn và máu khô nơi gấu váy
Một giọng nói ngọt ngào vang lên phía sau
Laughing Jack
Laughing Jack
Đẹp lắm.. Công chúa của tao
Cô quay lại
Lại là nó - Laughing Jack
Hắn bước ra khỏi bóng tối, cao hơn 2 mét, cơ thể uốn lượn như không có xương, tay dài ngoằng gần chạm đất. Áo khoác kẻ sọc đen trắng. Mái tóc rối xù như sợi len. Mắt đen như vực sâu và miệng cười... rộng đến tận mang tai
Laughing Jack
Laughing Jack
Chào mừng đến thế giới của tao, Suri Nightshade. Mày nhớ chứ? Trước khi trở thành con người..
Cô lùi lại, va vào bức tường lạnh như băng
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Trước... khi trở thành con người ư?
Hắn cúi sát mặt, tay nâng cằm cô
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày là một bóng hồn. Một đứa trẻ bị bỏ rơi giữa ngàn vạn cơn ác mộng. Tao... đã tạo ra mày
Cô ngỡ ngàng. Trí nhớ mờ nhạt, lấp lửng như khói trắng bắt đầu dâng lên trong tâm trí. Giấc mơ hằng đêm. Cái ghế gỗ cũ. Tiếng cười. Cái bóng với đôi mắt khâu lại... Chính là hắn
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày đã rời khỏi thế giới tao, đầu thai thành con người. Nhưng... linh hồn mày vẫn thuộc về nơi này
Hắn nghiêng đầu cười ngoác
Laughing Jack
Laughing Jack
Và giờ, tao đến để đòi lại mày
Suri không hiểu vì sao mình không thể chạy. Cơ thể như bị điều khiển bởi thứ gì đó. Cô thở gấp, cảm giác như phổi không đủ không khí. Đầu cô đau nhói. Trong mắt bắt đầu hiện lên những mảnh ký ức
Tiếng la hét trong rừng
Một bàn tay nắm lấy tay cô
Một chiếc hộp nhạc kêu leng keng
Một sinh vật cười nắc nẻ lôi cô khỏi căn nhà cháy
Suri ôm đầu
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Tôi không... tôi không nhớ! Tôi là con người!!
Laughing Jack lại cười, tiếng cười vang vọng như châm chọc
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày có thể sống như con người.Nhưng mày chưa bao giờ là một người
Hắn bước tới, nhẹ nhàng đến mức chẳng hề gây tiếng động
Cô bị kéo vào vòng tay hắn – lạnh toát, nhưng lại có thứ gì đó thân thuộc. Như thể cô từng sống trong hơi thở của nỗi sợ này từ lâu
Laughing Jack
Laughing Jack
Suri à…
Laughing Jack
Laughing Jack
Thế giới loài người sẽ không bao giờ hiểu mày. Nhưng tao hiểu
Laughing Jack
Laughing Jack
Vì tao… tạo ra mày. Tao biết từng mạch máu, từng cơn hoảng loạn, từng lần mày mơ thấy tao…
Laughing Jack
Laughing Jack
Mày nhớ tao không?
Cô nhìn vào mắt hắn
…Và lần đầu tiên trong nhiều năm, cô mỉm cười
Một nụ cười méo mó – như chính con người cô
|°•🖇️•°|
hẹ hẹ
hẹ hẹ
đệt
hẹ hẹ
hẹ hẹ
Kh hiểu sao viết mấy khứa này tình tứ xong t tự nghĩ xong t khoái quá mấy ba:)
hẹ hẹ
hẹ hẹ
Này mà là Toby hay Jane là t khoái nữa

Dòng lệ đen

NovelToon
|°•🖇•°|
Suri tỉnh dậy sau cú chạm mặt lần thứ hai với Laughing Jack , Từ khi ấy thế giới quanh cô vĩnh viễn méo mó . Không gian vặn vẹo. Mọi âm thanh đều bị kéo dài ra , méo xệch như ai đang bóp nghẹt . Và đâu đó , trong sự tĩnh lặng đầy đáng ngờ kia.. lại văng vẳng tiếng cười
Guơng mặt hắn - nửa thật , nửa ảo - cứ loang ra trong trí óc cô , như một vết mực đen không bao giờ tẩy xoá
Hôm đó trời không mưa , không nắng. Nhưng mỗi buớc chân của Suri vang vọng như một tiếng trống tang giữa hành lang vô hình
Từng ánh mắt dồn dập hướng vào cô - không phải tò mò , mà là xa lạ - xa lạ đến lạnh người
Như thể cô.. đã chết từ lâu rồi
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Trên mặt tớ có gì à?
Suri hỏi nhỏ một nguời bạn
Cô gái đối diện nhìn Suri chăm chăm . Đôi mắt không chớp , như đang nhìn xuyên qua da thịt để thấy thứ gì khác bên trong rồi , rất khẽ.. Cô ta cười
" không.. chỉ là.. trông cậu lạ lắm. Cậu cuời, nhưng nụ cười đó.. Không giống con người "
Khoảng lặng rơi xuống , tiếng cạch khẽ vang như ai đó vừa khéo lại nắp quan tài . Rồi giọng cười khẽ thì thầm một điều gì đó
Giờ ra chơi
Suri nhìn ngăn bàn - và đứng sững
Một chú hề bằng gỗ nằm im lìm bên trong gương mặt nó giống hệt Laughing Jack, chỉ khác ở đôi mắt bị khâu kín bằng chỉ đen , đường khâu lòi lõm như vết sẹo
Bên dưới là một mảnh giấy gấp lại cẩn thận
" You smiled at me. Now I smile back "
Suri Nightshade
Suri Nightshade
" .. tôi không thích điều này, nhưng cũng thú vị mà.. "
Tim Suri đập lệch một nhịp, Cô biết chắc không ai khác có thể đặt vào đuợc vì lớp bị khóa suốt Buổi học
Nghĩa là - Jack đã đến
Nguời ta nghĩ cô đang sợ hãi. nhưng thật ra, đôi môi Suri khẽ nhếch lên
Cô nhét con hề vào cặp, cất mảnh giấy - như giữ một bí mật ngọt ngào và vặn vẹo
.
Tối đó, như có thứ gì dẫn lối, Suri buớc xuống tầng hầm
Bóng đèn vàng mờ hắt ra cái bóng dài ngoằng của một kẻ đang đứng
Laughing Jack
Hắn đứng yên , cao gầy , đôi mắt sâu hút và nụ cuời như rạch đôi không khí
Laughing Jack
Laughing Jack
Tao nghĩ.. mày sẽ hét lên, sợ hãi và chạy trốn
Nhưng Suri vẫn đứng đó - nhìn hắn và mỉm cuời
Jack nghiêng đầu, ánh mắt hắn như đang bóc từng lớp da trong tâm trí cô
Laughing Jack
Laughing Jack
mày.. thật sự không sợ tao sao?
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Không
cô nói
Suri Nightshade
Suri Nightshade
Nhưng tôi muốn thử..
Tiếng cuời Jack bật ra như thủy tinh vỡ
Laughing Jack
Laughing Jack
Thử à? đuợc thôi
Laughing Jack
Laughing Jack
nhưng nhớ.. tao không phải nguời
Laughing Jack
Laughing Jack
và mày cũng chẳng còn nguyên vẹn
Hắn vươn tay - chạm vào giọt nuớc đang lắn nơi khóe mắt cô
Hắn rút tay lại , đầu ngón tay hắn dính đầy thứ chất lỏng đen đậm
" đây không phải nuớc mắt , đây là bóng tối "
Bàn tay hắn lạnh như kim loại, hắn siết lấy cổ tay cô - dịu dàng gần như trân trọng
Laughing Jack
Laughing Jack
Tao sẽ dẫn mày đi
Suri Nightshade
Suri Nightshade
đi đâu?
Laughing Jack
Laughing Jack
Đến nơi những linh hồn méo mó.. vẫn biết cách mỉm cười
|°•🖇•°|

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play