Liệu Hạnh Phúc Còn Sẽ Tới
chap1
Một con quỷ tàn bạo sống dưới hình hài một thiếu niên trông yếu ớt, ngây thơ..
Long Thần
Thông tin:
Tên: Long Thần
Tuổi: 36( nhìn bề ngoài chỉ có 24 thoi)
Sở thích: đồ ngọt, chơi đồ( hàng nóng, hàng lạnh,...), mua sắm, sáng tạo,....
Tính cách: nắng mưa thất thường, ít cười thật lòng, mắc bệnh tâm lí, rất giỏi kiểm soát cảm xúc và thao túng tâm lý
Ghét: ồn ào, phản bội, đồ chua, màu mè, bị làm phiền và kẻ không nghe lời
Gia thế: con trai út của Long gia, là bảo bối của toàn gia tộc thích gì làm nấy không ngân đứa nào, là kẻ có tiếng nói lớn nhất gia tộc, là gia chủ tương lai
Thiên phú: cái gì cũng chơi, hầu như mọi lĩnh vực đều có mặt ẻm:))
Y cũng chọn cách thể hiện quyền lực riêng trong mỗi lĩnh vực
Y còn giấu nguyên gia tộc đi xăm mình nên bình thường mặc áo dài hoặc đeo bao tay nên chẳng ai biết
Thế mà mấy năm qua lại chẳng ai thấy lạ mới ghê
Sau đây là một số vị trí xăm của y:
Tuy nói là muốn làm gì cũng được trừ việc xăm vì mấy lần bị phát hiện tiệm xăm đó liền biến mất tăm hơi
Còn y thì thảnh thơi đôi khi đau đầu khi lúc nào cũng phải giải quyết vấn đề cho mọi người trong khi bản thân là người nhỏ tuổi nhất
Long Thần
/Dơ chân đạp mạnh cánh cửa/
Nv nam
Hahaha...chá../ rén/
Long Thần
/Liếc đầy cảnh cáo+sửa tài liệu/
Long Thần
Chỉ biết gây rắc rối..bộ anh không thể nào yên ổn một ngày à LONG NHẬT MINH?/ nhấn mạnh/
Long Nhật Minh (anh ba y)
Thì dạo này...
Long Thần
Đủ rồi..đừng biện hộ nữa..
Long Thần
Em không thể lúc nào cũng kè kè bên mà giải quyết được
Long Thần
Bảo sao không lấy được vợ
Long Thần
Mà có lấy thì cũng khổ chín kiếp...
Long Nhật Minh (anh ba y)
Em nặng lời quá rồi../ tổn thương/
Y chẳng nói gì thêm mà nhìn một cách chán ghét cực độ, để lại một câu đe dọa rồi nhắc trợ lý bên cạnh xong mới rời đi
chap2
Y mệt mỏi tới TTTM để mua ít đồ, tiện thể xem có gì mới mẻ không
Bên cạnh chỉ đem theo ba vệ sĩ để tiện cầm đồ vì khả năng y mua khá nhiều
Những thứ y mua vừa đủ dùng hoặc cất trữ đôi khi cần đến tránh sau này phải bỏ tiền mua, vậy lại tốn tiền mà y tuy giàu nhưng không tới nỗi phung phí như các cậu ấm cô chiêu khác
Các anh đói chưa..ta đi ăn nhé?/ nhìn/
Vệ sĩ
1: Bọn tôi chưa đói...
Long Thần
Hôm nay ba anh cũng mệt rồi
Long Thần
Tôi mới cầm một ts đã mệt mà ba anh không mệt mới lạ đó
Long Thần
Tôi đói rồi, ba người đi vớ tôi đi../ không cho ú ớ gì/
Vệ sĩ
Dạ thiếu gia../ bất lực/
Vệ sĩ
*Bọn tôi nãy giờ vừa xách đồ vừa ăn thì đói kiểu gì chứ..*
Vệ sĩ
*Thiếu gia đói vì nãy giờ ăn có vài miếng, bao nhiêu ba bọn tôi ăn thì lấy đâu ra đói..*
Long Thần
Hm...lên lầu ba nhỉ?/ đi thang lên/
Trên lầu ba là khu ăn uống với đủ loại phong cách
Y đi một hồi cũng dừng chân tại một quán ít ai đến
Nhân viên
Quý khách cần giúp gì ạ?/ mừng rỡ/
Nhân viên
*May quá rồi...mấy nay toàn vắng vẻ có khi phải nghỉ việc mất...*
Long Thần
Cho tôi một bàn bốn người nhé..ở đây có chỗ để đồ không?/ nhìn quanh/
Nhân viên
A..có chứ ạ, mỗi bàn đều có một kệ tủ riêng để đồ ạ
Nv nữ
Quản lý: Quý khách muốn ăn uống hay nghỉ ngơi ạ?/ cười tươi/
Long Thần
Cho bọ tôi một bàn ăn nhé, bọn tôi sẽ ở đây đến chiều, không phiền chứ?
Nv nữ
Quản lý: Không phiền đâu ạ, ở đây có cả chỗ nghỉ nên bốn vị cứ thoải mái tận hưởng
Long Thần
Cảm ơn...cho tôi món này.../ chỉ/
Long Thần
Các anh ăn gì thì gọi đi, đừng ngại
Vệ sĩ
*Hơ hơ..thôi thì ăn lấy sức tí lỡ mà lại mua tiếp..*
Ba anh vệ sĩ lôi đâu ra bộ bài ngồi chơi, còn y thì lướt điện thoại tiện thể quan sát quán để sau này có gì mở thêm nơi buôn bán, mặc dù nhà có hàng trăm sản nghiệp lớn nhỏ :)))
Long Thần
*Đẹp thật...hay mình cũng mở quán y vậy rồi mời họ về làm nhỉ?*
Long Thần
*Nhìn khắp có mỗi quán này bày trí như vậy, hầu như toàn theo phong cách lãng mạn, sáng sủa hay đủ thứ hào nhoáng, mấy khi có quán như này..*
(Còn khá nhiều chỗ nhưng lười tìm ảnh)
chap3
Nhân viên
Đây là đồ ăn của bốn vị/ bưng lên bàn/
Bốn người vừa ăn vừa trò chuyện về một vài thứ, y hòa mình sao cho mỗi lần nói chuyện đều ngang nhau, không phân biệt thấp cao hay thân phận khác nhau
Y rất giỏi trong việc đặt mình vào hoàn cảnh của người khác nhưng không phải ai y cũng giúp
Đôi khi y sẽ giúp hết mình và ngược lại, y cũng có thể chỉ đứng nhìn một cách lạnh lùng thờ ơ
Ở lâu với y ai rồi cũng sẽ bị mất hồn nhanh chóng với cái cách mà y dùng để đối xử với mọi người
Đang ăn thì phục vụ đi tới với vẻ gượng gạo, phía sau còn có người nhìn qua cũng giống họ đều là khách
Nhân viên
Thật sự xin lỗi...
Nhân viên
Tôi..tôi có thể xin phép ghép bàn đôi được...không ạ?/ cười gượng /
Long Thần
Không phiền đâu/ híp mắt/
Long Thần
Cứ ngồi tự nhiên đi, vậy phiền chị ghép bàn nhé
Nv nam
1:Tsk...nhân viên gì mà khó coi chết được.../ tặc lưỡi/
Nv nam
2: Ừ...mà quán rộng thế mà phải ghép bàn..
Long Thần
Xin lỗi nhưng có vẻ họ khá eo hẹp ngân sách buôn bán đấy..
Long Thần
Tôi để ý quán này rất ít khách, bàn ghế lâu ngày rất ít sử dụng lỡ vó bất trắc gì thì họ lại mất việc
Long Thần
Đều là người làm công ăn lương
Long Thần
Đừng làm khó họ thế chứ..
Nv nam
1: Ý gì đây hả?/ tức giận/
Nv nữ
Người ta nói đúng còn gì mà cáu giận
Nv nữ
Tao nói là nhìn đi thì không nghe
Nv nữ
Cả một quán mà được có họ ăn là đủ hiểu rồi đó
Nv nam
2: Đúng thật..cả quán mà cứ như kho bỏ hoang ý../ nhìn quanh/
Nhân viên
Thật sự xin lỗi...làm phiền bữa ăn.../ cúi đầu liên tục/
Long Thần
Không sao...ghép vàn cũng vui mà
Long Thần
Đừng lo làm gì...tí nữa phiền chị giúp bọn tôi nhiều
Nhân viên
Cảm ơn..cảm ơn..
Long Thần
Ừm...tôi khá thích nơi này..có lẽ sau này sẽ đến nữa../ cười nhạt/
Nhân viên
Thật sao ạ?/ vui sướng/
Cân mọi nv
*Mới thế mà vui dữ..nhìn thái độ là đủ hiểu quán ra sao rồi...*
Nv nữ
Cậu có vẻ thân thiện ghê...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play