Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Allisagi ] Lạc Vào Thế Giới Kì Lạ

Lời nói không bóng người

Một buổi sáng thật đẹp trời, cậu khẽ mở mắt. Ánh nắng vàng nhạt len qua khe cửa sổ, trải dài trên gương mặt còn ngái ngủ của cậu. Không khí mát lành của buổi sớm ùa vào, mang theo hương cỏ non và chút sương còn vương trên lá.
Isagi vươn vai, lưng cậu khẽ kêu rắc một tiếng nhẹ, đôi mắt trong veo ánh lên chút lười biếng nhưng cũng đầy bình yên. Bên ngoài, tiếng chim hót ríu rít vang lên như một khúc nhạc chào ngày mới. Cậu ngồi dậy, đưa tay vén mái tóc rối, khẽ mỉm cười.
Sáng nay, khác hẳn với những ngày trước, trong lòng cậu có cảm giác kỳ lạ — như thể một điều gì đó mới mẻ, sắp sửa bắt đầu trong thế giới của mình.
cậu nhìn xung quanh căn phòng.Ánh nắng lạ lùng xuyên qua cửa sổ, không còn vàng ấm như thường lệ mà nhợt nhạt, xám tro như sương khói. Căn phòng quen thuộc bỗng trở nên xa lạ. Trên trần, những vết nứt loang lổ như những cánh tay đen ngoằn ngoèo đang lan dần ra.
Cậu nghe tiếng chim ngoài kia… nhưng không phải là tiếng hót. Đó là thứ âm thanh the thé, kéo dài như tiếng kim loại cào vào thủy tinh. Isagi rùng mình, đưa tay dụi mắt, nghĩ rằng mình vẫn chưa tỉnh hẳn. Nhưng khi nhìn ra ngoài, cảnh vật khiến cậu ch.ế.t lặng
Chiếc sân vườn quen thuộc biến mất, thay vào đó là một khoảng đất khô cằn, sương mù đặc quánh, mờ ảo. Những cái bóng lẩn khuất trong màn sương, cao gầy, đứng im, như đang nhìn thẳng vào cậu.
Cậu cảm thấy không khí lạnh buốt tràn vào trong lòng người cậu lúc này. Bỗng bên tai, cậu phát ra một giọng thì thầm khe khẽ vang lên.
"Dậy rồi sao...? "
Cậu đứng hình ,giọng nói đó cậu không rõ nam hay nữ, xa xăm nhưng sát ngay bên. Cậu quay đầu lại — bên trong căn nhà trống rỗng không có ai , chỉ có tiếng con tim đập dồn dập của chính mình.
Isagi cố gắng hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh, nhưng ngực cậu lại nặng trĩu như bị ai đó đè chặt. Cảm giác ngột ngạt dâng lên từng đợt. Cậu quay mặt ra sân vườn… thì phát hiện ra điều khủng khiếp hơn
Trong màn sương đặc quánh ấy, một cái bóng cao gầy đã tiến lại gần hơn. Nó không bước đi, mà trượt tới, từng chút một, như bị kéo lê. Khuôn mặt nó mờ mịt, chỉ có đôi mắt trắng dã đang mở to, dán chặt vào cậu.
"Isagi Yoichi... "
Lần này, giọng thì thầm vang lên rõ ràng, gọi thẳng tên cậu. Cả người cậu đông cứng. Làm sao… làm sao nó biết tên mình?
Đúng lúc ấy, trên bầu trời vang lên một tiếng “rắc”. Vết nứt đen ngoằn ngoèo bắt đầu tách toạc ra, như thể có thứ gì đó đang cố chui ra từ bên trong. Những mảnh vữa rơi xuống mặt đất, lạnh ngắt như băng.
Cậu vội lao ra khỏi sân vườn chạy vào nhà trốn , bàn chân vừa chạm mặt sàn liền nghe thấy một tiếng “tách” nhỏ. Cậu nhìn xuống… dưới sàn gỗ, có một con mắt mở ra, đỏ lòm, trừng trừng nhìn thẳng lên.
Một luồng gió lạnh lẽo thổi qua gáy, kèm theo tiếng thì thầm sát ngay tai.
“Ngươi không bao giờ thoát khỏi nơi này…”

Hệ thống

“Ngươi không bao giờ thoát khỏi nơi này…"
Cậu bật tung cửa, tim đập dồn dập. Ngay khoảnh khắc cánh cửa mở ra, một luồng sương lạnh buốt phả ập vào mặt, làm cậu choáng váng. Trước mắt cậu không còn là hành lang quen thuộc của ngôi nhà nữa, mà là một con đường đất dài vô tận, bị bao phủ bởi màn sương dày đặc
Cậu quay đầu lại — căn phòng đã biến mất. Sau lưng giờ chỉ còn khoảng trống tối đen, như vực sâu nuốt trọn mọi lối quay về
Tiếng bước chân vang lên đâu đó trong sương. Lúc đầu rời rạc, sau đó dồn dập, tiến lại gần. Cậu run rẩy lùi bước, nhưng mỗi lần lùi thì dưới chân lại xuất hiện những bàn tay đen sì, khô quắt, bấu lấy đất, cố lôi cậu xuống.
Một bóng người hiện ra trong sương. Cao, gầy, cổ dài ngoẵng như bị kéo dãn. Gương mặt nó nứt nẻ, méo mó, không có miệng — nhưng âm thanh vẫn vang lên rõ mồn một:
“Đi tiếp đi… phía trước… đang đợi ngươi…”
Trái tim cậu đập loạn. Cậu biết mình không thể dừng lại. Cậu buộc phải bước vào màn sương, dù cảm giác rõ ràng rằng thứ đang “đợi” phía trước… không phải con người
Cậu vừa run rẩy bước thêm một bước thì mặt đất dưới chân bỗng rụp xuống. Cậu hét lên, toàn thân rơi tự do trong khoảng không tối đen, lạnh buốt. Tiếng gió rít xung quanh chẳng giống gió bình thường, mà như hàng ngàn giọng nói thì thầm kéo lê trong tai:
“Ngươi… thuộc về chúng ta…” “Không có lối thoát đâu…”
Rơi mãi, rơi mãi. Cậu không còn cảm nhận được cơ thể, chỉ thấy tâm trí như sắp bị nuốt chửng. Thế nhưng, ngay lúc cậu nghĩ mình sẽ tan biến, trước mắt bỗng lóe lên những dòng chữ sáng trắng, nổi bật giữa bóng tối vô tận:
[Chào mừng ngươi đến với Hệ Thống: "Thế Giới Xám Tro".]
Cậu rơi bụp xuống đất, đau điếng, suýt khóc thành tiếng
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Á… cái lưng tui! Rơi kiểu này chắc gãy xương sống mất thôi! Có ai phát bảo hiểm không vậy?//cậu xoa mông //
Ngay lúc cậu còn đang rên rỉ, cái bảng sáng lơ lửng lại hiện ra trước mặt:
[Nhiệm vụ đầu tiên: - Sống sót qua "Đêm Thức Tỉnh". Thưởng: Khóa Mắt Thứ Ba. Thất bại: Linh hồn bị nuốt chửng vĩnh viễn]
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ơ… cái gì cơ? Sống sót? Còn không thì bị nuốt hồn á? Trời ơi, sáng nay tôi còn tính ăn sáng với trứng ốp la mà…// cậu trợn mắt//
Âm thanh lạnh lẽo vang lên: “Ngươi đã được chọn. Không thể thoát."
cậu cắn răng
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Được rồi, được rồi… ai mà muốn thoát đâu. Nhưng mà… này, hệ thống ơi, có bản hướng dẫn sử dụng không? Chứ quăng tui xuống rừng ma, bảo sống sót mà không cho dao, không cho kiếm thì… tính tui đi bốc đất ăn sống qua ngày à.
Hệ thống im lặng một hồi, sau đó:
[Hướng dẫn cơ bản: Sử dụng trí thông minh và bản năng sinh tồn.]
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Trời ạ! Trí thông minh hả? Bộ hệ thống không biết tui toàn học tủ, đi thi là trống rỗng đầu óc à?//cậu phun nước miếng//
Đột nhiên, trong bụi cây gần đó vang lên tiếng sột soạt. Một cái bóng cao lêu nghêu từ từ bước ra, đôi mắt sáng trắng lập lòe trong bóng tối.
Cậu run lẩy bẩy, rồi lí nhí:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ờm… Hệ thống ơi… có thể cho tôi nút thoát game không? Hoặc ít nhất là cho cây gậy đánh ruồi tự vệ cũng được…
Bóng đen cao lêu nghêu từ từ bước ra khỏi bụi cây, đôi mắt trắng lấp lánh trong sương mù. Chân nó dài ngoằng, cử động khục khặc như khớp xương gãy vụn.
Cậu run cầm cập, nhưng miệng thì không chịu im:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ồ… đẹp trai dữ. Chắc người mẫu catwalk lạc vào rừng chứ gì. Cho xin chữ ký với!?
Bảng hệ thống ngay lập tức nhảy số:
[Tiểu Quái: Dã Nhân Sương Mù Chỉ số: ??? Trạng thái: Đang truy sát. Nhiệm vụ khẩn cấp: Sống sót trong 60 giây! Thưởng: 1 Vật phẩm ngẫu nhiên.]
Cậu hét lên
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Cái gì mà 60 giây?! Người ta chơi game còn được buff đồ khởi đầu, tui thì chạy bằng dép tổ ong hả?
Không đợi cậu than thêm, con Dã Nhân há miệng… à mà thật ra là nứt toác nguyên phần mặt ra, từ trong chảy ra thứ dịch đen sì. Nó rít lên rồi lao thẳng tới!
Cậu bật dậy, cắm đầu chạy, vừa chạy vừa la:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Thôi thôi thôi! Cho tui đổi sang chế độ hướng dẫn tân thủ đi mà! Tôi hứa sẽ chăm chỉ làm nhiệm vụ, không hack cheat đâu!
Bụp! Một thông báo hiện ngay trước mặt.
[Vật phẩm hỗ trợ khẩn cấp được kích hoạt!] Nhận được: ... Cục Đá. ]
Cậu suýt ngã quỵ
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Cái gì cơ?! Giữa rừng ma quái mà cho tôi cục đá? Hệ thống ơi, ông định cho tôi ném đá hội nghị à?!
Nhưng con Dã Nhân đã ngay sau lưng, bàn tay dài ngoẵng sắp chụp lấy gáy cậu. Trong tích tắc, cậu nghiến răng, quăng cục đá thật mạnh. Bốp! — kỳ lạ thay, cục đá phát sáng, nổ tung như pháo hoa, khiến quái vật gào rú, lùi lại.
Cậu thở hổn hển, miệng cười gượng:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ồ, thì ra… cục đá xịn thế này mà hệ thống không nói sớm! Suýt nữa tui tưởng phải chết nhảm rồi chứ.
Hệ thống lạnh lùng hiện thêm dòng chữ:
[Thời gian sống sót: 45 giây còn lại...]
Cậu trợn mắt:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Cái gì?! Mới có 15 giây thôi á?! Trời ơi, còn bao nhiêu con nữa đang chờ tui đây?!
Cậu lao như bay trong rừng, tim muốn nhảy khỏi lồng ngực. Đằng sau, Dã Nhân gào rú, đuổi sát gót.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Má ơi! 45 giây nữa chắc tui chết sớm! Hệ thống, cứu đê!
Ngay lập tức, bảng sáng lóe lên
[Chúc mừng! Kích hoạt kỹ năng khẩn cấp. Nhận được kỹ năng: … “Tiếng Thét Chói Tai Lv.1” Hiệu ứng: La lên thật to, kẻ địch sẽ bị choáng 1 giây. Lưu ý: Tái sử dụng sau 30 giây.]
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ủa??? Đây là kỹ năng hay là xúi tui làm lố vậy?!//trợn mắt//
Quái vật đã gần kề, bàn tay nhớp nháp quơ tới. Trong cơn tuyệt vọng, cậu hít một hơi thật sâu rồi gào lên:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
AAAAAAAAAAAAA!!!
Âm thanh vang dội đến mức rung cả cánh rừng. Thật khó tin — con Dã Nhân đứng khựng lại, mắt trợn trừng, ngã cái rầm xuống đất co giật.
Cậu thở dốc, mồ hôi đầm đìa, mà vẫn không quên cà khịa:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Trời đất… vậy mà hiệu quả thiệt. Hệ thống ơi, ông chắc chắn không troll tui đó chứ?
Bảng sáng hiện tiếp:
[30 giây còn lại...]
Cậu suýt khóc:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ủa còn nữa hả trời? Một con thôi đã muốn xỉu rồi mà còn nửa phút sao chịu nổi!
Đúng lúc đó, bụi cây trước mặt rung lắc. Không chỉ một, mà ba cái bóng khác từ từ bước ra, cao lớn, méo mó, đôi mắt trắng dã sáng rực trong màn sương.
Cậu ngã ngồi xuống đất, mặt mày tái mét:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ờm… hệ thống nè… giờ ông cho tui thêm cục đá nữa cũng được, tui hứa lần này ném cho chuẩn…!
Ba cái bóng cao ngoằng từ từ lết ra khỏi bụi cây. Đôi mắt trắng dã của chúng sáng lên giữa màn sương, nhìn thẳng vào cậu.
Mặt cậu cứng đờ, miệng giật giật:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ba… ba con? Hệ thống ơi, ông tính tổ chức concert cho tui hả? Tui làm gì mà được ưu ái thế này…
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Chết rồi chết rồi! Một con thì còn chạy được, ba con thì thôi khỏi… chắc mình thành buffet sáng cho tụi nó mất!*
Bảng sáng lạnh lùng nhấp nháy:
[Đề xuất: Sử dụng kỹ năng “Tiếng Thét Chói Tai Lv.1”]
Cậu nhăn mặt, hai tay ôm đầu:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Trời ạ, la thêm lần nữa á? Bộ tui là ca sĩ opera chắc?! //nói nhỏ//
Mồ hôi nhỏ giọt trên trán, tim đập như trống. Cậu lùi lại, gót chân vấp phải cục đá, suýt té ngửa.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Không ổn rồi… phải làm cái gì đó. Coi phim mấy nhân vật chính toàn có skill bá đạo. Còn mình thì… skill hét. Hệ thống này chắc ghét mình.*
Cậu nhắm chặt mắt, hít một hơi sâu, rồi bất ngờ hét toáng lên:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
ĐỪNG CÓ LẠI GẦN TUIIIIIIIIIII!!!
Tiếng hét vang rền đến mức chim chóc (hay cái gì đó giống chim trong rừng) cũng bay toán loạn. Ba con quái khựng lại, ôm đầu, gào rú, ngã lăn ra đất co giật.
Đứng sững, miệng há hốc, mắt long lanh như sắp khóc:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ơ… trời đất, mình hét thôi mà cũng pro dữ vậy hả?!
Ngay lúc cậu còn ngây ngốc, bảng sáng nhấp nháy thêm dòng chữ mới:
[Phần thưởng khẩn cấp: Vật phẩm ngẫu nhiên đã được trao. Nhận được: ... Chiếc Chảo Rỉ Sét.]
Cậu cầm cái chảo lên, mặt méo xệch:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ờ… hệ thống ơi, ông chắc chắn không đang chơi game nấu ăn với tui đó chứ?!
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Thôi kệ… có vũ khí còn hơn không. Ít ra cũng đập được muỗi… hay đập đầu quái nếu nó dám lại gần.*

Ba kẻ, một khởi đầu mới

Cậu nắm chặt cái chảo rỉ sét, mặt nhăn nhó như sắp khóc.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Được rồi… tới đâu thì tới. Lỡ mai báo chí có đăng ‘thanh niên bị quái vật ăn thịt, trong tay cầm cái chảo’, thì cũng đỡ nhục hơn chết trần.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Mà khoan… sao rừng này im lặng lạ quá…*
Đúng lúc ấy, từ trong màn sương mờ ảo vang lên một giọng nói trầm nhưng mệt mỏi
???
???
Ê, nhóc kia… cậu hét gì mà ầm ỹ vậy? Quái nó kéo tới đầy kìa.
Cậu quay phắt lại. Một bóng người đang bước ra từ phía sau gốc cây cong queo. Đó là một thanh niên mặc áo choàng đen, tóc rối bù, trên vai đeo… một cái xẻng cũ kỹ.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Ủa… ai đây? NPC bán đồ hả? Hay đồng đội bí mật?*//há hốc mồm//
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
NovelToon
???
???
Đồng đội? Cậu nghĩ nơi này còn có thứ dễ thương như vậy à? Tôi ở đây… lâu hơn cậu tưởng.//nhướn mày//
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Lâu hơn mình tưởng? Ý hắn là cũng bị nhốt trong cái ác mộng hệ thống này?*
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ờm… anh gì đó ơi, vậy anh có vũ khí ngon hơn cái chảo này không? Tại tui sợ tí nữa gặp quái, đập nó xong chắc nó cười chết chứ không đau.//gãi đầu//
???
???
Tôi chỉ có cái này. Nhưng ít nhất, nó từng đào mồ chôn được một con Dã Nhân.//thở dài+giơ cái xẻng lên//
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ủa… vậy anh chơi Minecraft ngoài đời à?//"ngây thơ "hỏi//
???
???
Nếu cậu còn sống sót được đến tối nay, tôi sẽ kể cho cậu nghe.//nghiêng đầu+ nở nụ cười méo xệch//
Ngay lúc ấy, phía sau vang lên tiếng gào rú — mấy con quái bị choáng lúc nãy đã bắt đầu đứng dậy. Đôi mắt trắng dã lần nữa rực sáng trong sương.
Cậu hoảng hốt, ôm chặt cái chảo, mặt xanh lè
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Trời đất ơi… chưa kịp làm quen mà tụi nó quay lại rồi! Này anh xẻng, có định giúp không?!
Lũ Dã Nhân rú lên, thân hình cong vẹo bò lổm ngổm trên đất rồi bật dậy, lao thẳng về phía hai người.
Cậu hoảng loạn, mắt trợn tròn, mặt méo xệch như sắp khóc
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ôi mẹ ơi, nó chạy kìa! Anh ơi, giờ không phải lúc đứng tạo dáng ngầu đâu, đập nó lẹ đi không thì tui mất mạng đó!
Anh chàng áo choàng đen nhếch môi cười nửa miệng, xiết chặt cán xẻng
???
???
Nhóc… nếu không muốn chết thì chuẩn bị hét thêm lần nữa đi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Hét nữa hả?! Trời đất, người ta học kiếm thuật, phép thuật… còn mình thì hát karaoke sống còn!*
Con quái đầu tiên lao tới. Xẻng và chảo cùng lúc giơ lên — KENGGG! — âm thanh chát chúa vang vọng cả khu rừng.
Cậu suýt rớt cả chảo, mặt nhăn nhó:
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Aaa! Tay tui sắp rụng ra rồi đây nè! Đánh quái hay đánh sắt vậy trời!
Anh khẽ lạnh lùng xoay người, đập mạnh vào đầu một con khác, máu đen tóe ra. Nhưng đám quái còn lại vẫn điên cuồng tiến tới, nhiều gấp đôi lúc trước.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Anh gì ơi… tui nghĩ tụi nó đông quá… hay là mình… chạy?!//nuốt nước bọt+tim đập loạn//
Anh liếc cậu, đôi mắt tối sầm lại
???
???
Chạy? Không đâu. Nếu chạy, cậu sẽ không bao giờ ra khỏi khu rừng này.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Sao cái ông này nói câu nào cũng nghe như dọa mình chết vậy trời?!*//cứng đờ+mồ hôi nhỏ giọt//
Ngay khi con quái to nhất lao lên, miệng nứt toác chuẩn bị cắn, hệ thống lại bật thông báo
[Nhiệm vụ phụ khẩn cấp kích hoạt! Hợp tác với Người Cầm Xẻng để hạ gục "Dã Nhân Thủ Lĩnh". Thưởng: ??? Thất bại: Cả hai sẽ bị xé xác.]
Cậu nhìn cái bảng rồi nhìn con quái khổng lồ đang gào rú, hai tay ôm chảo mà mặt méo xệch như bánh tráng nhúng nước
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ơ… nãy giờ tui tưởng anh là đồng minh, mà coi chừng hệ thống troll, hai ta chết chung đó nha!
Anh liếc sang, nở nụ cười mỉm đầy bí ẩn
???
???
Nếu cậu chết, tôi chỉ việc chôn thôi… tôi quen việc này rồi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Trời ơi, anh nói vậy nghe ghê quá! Được rồi, cùng nhau đập nó đi chứ, tui chưa muốn vô quan tài đâu!!
Bầy Dã Nhân gào rú, lao tới như thủy triều đen. Không khí đặc quánh mùi tanh, khiến hít thở cũng thấy rợn người.
Cậu nắm chặt cái chảo, đôi mắt không còn run rẩy như trước. Khóe môi cậu nhếch nhẹ, trông chẳng khác gì đang khiêu khích.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ừ, đông thật… nhưng đông thì sao? Nấu bếp đông khách còn chưa ngán, huống chi mấy thằng zombie lỗi này.
Anh liếc qua, thoáng sững người vì khí thế thay đổi đột ngột. Nhưng chưa kịp hỏi, cậu đã lao lên.
Con quái đầu tiên bổ móng vuốt xuống. Cậu xoay người, giơ chảo đỡ KENGGG! rồi bật ngược lại, thúc mạnh vào cằm nó. Xương gãy nghe răng rắc, con quái bật ngửa, giãy giụa.
Cậu không bỏ lỡ, hét một tiếng chói tai — AAAAA! — âm thanh vang dội, lũ quái khác chao đảo, ôm đầu loạng choạng.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Hệ thống cho kỹ năng tưởng lố, ai ngờ hợp tình hợp cảnh vãi!*
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Giờ thì… ăn chảo nè!!
Cậu bật cười, vung chảo tạt ngang, đầu một con Dã Nhân nứt toác, máu đen bắn tung tóe.
Anh nhìn cảnh đó, khóe miệng khẽ nhếch
???
???
Nhóc… không tệ. Tôi còn tưởng phải cõng cậu chạy.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Xin lỗi nghen, tui mà chạy thì ai gánh anh?//liếc lạc+cười điểu/
Lũ quái gầm lên, “Thủ Lĩnh Dã Nhân” khổng lồ từ trong sương xuất hiện, đôi mắt trắng dã lóe sáng, giậm mạnh khiến đất nứt toác.
Không khí căng thẳng như dây đàn
Hệ thống lại hiện bảng
[Hợp tác để tiêu diệt Thủ Lĩnh Dã Nhân! Thưởng: Kỹ năng mới. Thất bại: Cả hai sẽ bị xé xác.]
Cậu liếm môi, ánh mắt sắc lạnh, chảo nắm chắc trong tay. Dù mồ hôi còn rơi, nhưng nụ cười lại càng rõ
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Nghe rồi đó, anh xẻng. Một mạng boss thôi, đâu có khó. Giữ lưng tui, còn phần tấn công để tui lo.
Anh gật đầu, siết chặt vũ khí, giọng trầm xuống
???
???
…Hừ, coi bộ tôi đã xem nhẹ cậu rồi.
Bầy quái đồng loạt gào thét, lao đến như thác lũ. Trong khoảnh khắc ấy, hai bóng người — một với chảo, một với xẻng — cùng xông lên, sẵn sàng xé toạc màn sương rùng rợn.
Cả khu rừng rung chuyển khi “Thủ Lĩnh Dã Nhân” từ từ trồi ra. Thân thể nó khổng lồ, cao gấp ba người, da thịt lở loét, xương nhọn trồi ra khỏi lưng như gai. Mỗi bước đi khiến đất nứt vỡ, còn tiếng gào thì như xuyên thẳng vào não, buộc cậu phải nhăn mặt bịt tai.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Ghê thật… nhìn như cái xác sống bị chắp vá bằng ác mộng. Nhưng càng ghê thì hạ được nó càng phê!*
Cậu nắm chặt chảo, khóe môi nhếch cười
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Rồi, tới giờ ăn sáng rồi mấy cưng ơi. Tui nấu miễn phí, chỉ hơi đau đầu thôi nha.
Anh lườm sang nói
???
???
Cậu còn đùa được sao? Một giây sơ sẩy thôi là bị nó xé xác rồi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Đùa chứ ai nói tui không tính toán? Sợ hãi chỉ là gia vị để món này ngon hơn thôi.//nháy mắt+bình thản//
Boss gầm lên, lao tới. Cả mặt đất rung bần bật. Ngay khoảnh khắc nó vung cánh tay khổng lồ, cậu bất ngờ bước lên chắn trước, hét một tiếng chói tai. Quái thủ lĩnh choáng váng, bước hụt, khụy xuống một gối.
Cậu lao lên, xoay chảo đập thẳng vào đầu gối nó, nghe rắc! một tiếng nứt ghê rợn. Máu đen phụt ra, mùi tanh nồng nặc.
Anh thoáng sững người. Trong ánh mắt lạnh lùng thoáng chút kinh ngạc.
???
???
Thằng nhóc này… giả vờ run sợ, nhưng thực chất lại đánh chuẩn xác như lính dày dạn.
Ngay lúc cả hai chuẩn bị tung đòn tiếp theo, một giọng nữ trong trẻo nhưng rợn gáy vang lên từ trên cao
“Ấy da~ coi bộ hai anh em hợp tác ăn ý ghê ha… nhưng mà boss này chưa tới lượt hai người đâu.”
Từ trong sương, một cô gái xuất hiện. Mái tóc dài đen rũ rượi, mắt đỏ như máu, tay cầm một… con rối gỗ. Con rối mở miệng cười khanh khách, hàm răng sắt bén lấp loáng.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Quỷ thật… cái cảm giác này… như thể vừa gặp ác mộng đứng dậy chào mình*.//cứng đờ trong một giây+da gà nổi khắp người//
Cậu vẫn cố nhếch môi cười trêu
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Xin lỗi cô em, boss này tui đặt chỗ rồi, không nhận người chen ngang.
Cô gái nghiêng đầu, nụ cười méo mó đến dị dạng
???
???
Chen ngang? Không, ta tới để xem… hai con chuột nhỏ này chạy được bao xa.
Con rối trong tay cô cử động, bò xuống đất, đôi mắt trống rỗng sáng lên màu đỏ. Nó di chuyển như một sinh vật sống, phát ra tiếng cười rợn rợn
“Cạch… cạch… chết… đi…”
Không khí lập tức đông cứng. Boss thủ lĩnh gầm rú, con rối khủng khiếp lết tới, còn cô gái đứng trên cành cây nhìn xuống, như một khán giả khoái trá.
Cậu nghiến răng, mồ hôi lạnh rơi nhưng ánh mắt lại sáng rực, cậu quay sang anh , cười nửa miệng
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Được thôi. Vậy thì bữa sáng nay… mình ăn combo 2 món.
???
???
tsk…Cậu đúng là thằng điên. Nhưng tôi thích.//nhếch môi+siết chặt xẻng//
Không khí căng như dây đàn. Boss thủ lĩnh khổng lồ gầm lên, chuẩn bị tấn công, thì bất ngờ cơ thể nó rung lắc dữ dội. Lớp da lở loét bắt đầu nứt toác, bong tróc, để lộ… một hình hài người bên trong.
Từ trong lớp xác quái, bước ra một chàng trai cao lớn, mái tóc dài màu bạc, đôi mắt đỏ rực như máu nhưng gương mặt lại đẹp đến mức… khiến Isariyuichi lỡ nhìn trân trối.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Ủa??? Boss quái vật… mà sao đẹp trai dữ vậy trời?! Má ơi, tới công chuyện rồi…*
Anh ta mỉm cười nhạt, giọng khàn trầm nhưng đầy mị lực
“Các ngươi đánh thức ta rồi… thú vị đấy.”
Cậu lúng túng trong vài giây, rồi vội lấy lại bình tĩnh, cố che giấu sự “hấp hối nội tâm”
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
À… anh trai à, anh làm boss thì boss đi, biến hình trai đẹp làm chi? Bộ tính dụ tui hả? Xin lỗi nha, tui dễ dụ lắm á.
Anh liếc sang, mặt lạnh như băng, nhưng trong lòng lại cụp nhẹ lông mày
???
???
Tên này… đang giỡn hay thật sự bị hút hồn vậy trời?!//nói nhỏ//
Boss đẹp trai nhấc tay, những mảnh da xác sống bay quanh như tấm áo choàng, ánh mắt khóa chặt
???
???
Ta sẽ không giết ngươi… Ngươi khiến ta… tò mò.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Tò mò thì tốt. Nhưng để vô được danh sách hẹn hò với tui, anh phải sống sót qua cái chảo này trước đã.//nhếch môi cười+giơ chảo lên thủ thế//
???
???
Thú vị thật… một thằng nhóc, mà ba kẻ quái vật đều chú ý. Hahaha… chắc đây sẽ là trò vui dài lâu rồi.//khúc khích cười+mắt sáng rực//
Cả khu rừng rền vang bởi tiếng va chạm. Chảo, xẻng, rối, và cả mảnh da quái vật xoáy cuộn trong một vũ điệu ghê rợn.
Cậu xoay chảo đỡ đòn, mặt nghiến răng nhưng ánh mắt sáng rực.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
*Không thể cứ thủ mãi… phải có một cú knock-out thật đẹp!*
Cậu lao lên, hét vang một tiếng chói tai. Boss đẹp trai khựng lại trong thoáng chốc. Anh lập tức chớp lấy cơ hội, tung một cú bổ xẻng thẳng xuống, chẻ toạc lớp da áo choàng ma quái.
Không bỏ lỡ, bật người lên, xoay chảo như một cú “slam dunk” thẳng vào mặt Boss. BÙM! — tiếng nổ dội khắp không gian.
Cả khu rừng rung chuyển. Sương mù tan dần. Quái vật phụ tan biến thành tro. Boss đẹp trai khụy gối xuống, hơi thở dồn dập. Nhưng thay vì ngã gục, hắn… bật cười khàn
???
???
Khá lắm. Hai ngươi… quả thật khác biệt.
Hắn đứng dậy, gạt vết máu ở khóe môi, rồi nở một nụ cười ma mị khiến cậu phải đỏ mặt trong một giây.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
* Chết cha, đẹp trai kiểu này đánh nhau sao nghiêm túc nổi trời?*
???
???
Ngươi muốn gì? Nếu còn định tấn công //cầm xẻng chĩa thẳng+ giọng trầm cảnh giác//
???
???
Không. Ta sẽ không giết. Trái lại… ta muốn đồng hành. Thằng nhóc kia… //đưa tay lên+nhìn về phía cậu//
???
???
ngươi khiến ta hứng thú
Cậu giả vờ nhún vai, nhưng khóe môi lại nhếch cười
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ờ thì… tui cũng hứng thú chút chút. Nhưng anh đẹp trai mà bám tui riết thì cẩn thận, vô harem tui rồi không ra được đâu.
???
???
...// lạnh mặt ,nhưng trong lòng lại nhói nhói khó hiểu //
Cô gái ôm rối bật cười khanh khách, lùi dần vào sương mù
???
???
Được rồi… ta sẽ còn quay lại. Đừng để ta thất vọng, Isagi
Sương tan biến. Cánh rừng lại tĩnh lặng. Chỉ còn ba người — và không khí lạ lùng treo giữa họ.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
À mà, nãy giờ chưa biết tên anh ha? Đánh nhau như vậy rồi mà vẫn chưa giới thiệu coi kì.//chống chảo+quay sang anh hỏi//
Kiyora Jin
Kiyora Jin
//im lặng một hồi +đáp lời//Kiyora Jin
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ừm, tên ngầu ha. Còn tui… Isagi Yoichi.Cứ gọi là gì cũng được , cho dễ hét khi cần cứu. //cười tươi//
Boss đẹp trai tiến lại, đôi mắt sáng trong màn sương còn sót
Chigiri Hyoma
Chigiri Hyoma
Ta… Chigiri Hyoma. Từ nay… ta sẽ đi cùng ngươi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Ơ… boss mà đòi join team hả? Thôi kệ, càng đông càng vui. Miễn đừng lén ăn tui là được.
Kiyora Jin
Kiyora Jin
//Siết chặt xẻng+lẩm bẩm nhỏ//…Đúng là thằng điên.
Nhưng trong lòng, cả hai đều biết: kể từ hôm nay, chuyến hành trình của Isariyuichi đã mở ra một harem kỳ quái — nơi đồng minh lẫn kẻ thù đều bị kéo xoay quanh nụ cười và cái chảo chết người của cậu.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play