Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Lằn Ranh Giữa Hai Thế Giới.

Cuộc chạm mặt đầu tiên.

⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅
Trời chiều oi ả, cánh đồng quê trải dài dưới nắng vàng. Con trâu của Duy đủng đỉnh bước đi trên con đường đất. Duy, cậu trai nhà nông mười bảy tuổi, thân hình săn chắc, vai áo dính bùn vì vừa tắm trâu xong, cau có khi thấy một bóng dáng lạ lẫm đứng chắn ngay lối đi. Đó là Quang Anh – cậu thiếu gia từ thành phố mới về, áo sơ mi trắng tinh, tay đút túi quần, vẻ mặt kênh kiệu như chẳng bận tâm đến xung quanh.
Duy nhíu mày.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Này, đứng giữa đường làm gì? Không thấy trâu đi qua à?
Quang Anh nhấc mắt lên, giọng nhàn nhạt.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Đường đâu phải của mình cậu. Tôi đứng đây thì có sao?
Câu nói khiến máu nóng trong người Duy sôi lên. Bao năm nay ở làng, chưa ai nói kiểu đó với cậu. Duy gằn giọng.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Ở quê này, người ta phải biết nhường nhau. Cậu về đây, đừng tưởng muốn làm gì cũng được.
Quang Anh khẽ cười, khóe môi cong lên đầy khinh miệt.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nhường nhau? Tôi chẳng quen mấy cái luật lệ quê mùa đó.
Con trâu húc mạnh làm Duy suýt ngã. Cậu quát lớn, vừa để dọa trâu vừa để trút giận. Đám trẻ con trong xóm tụ tập xem, xì xào.
– Ai vậy nhỉ? Sao dám nói với thằng Duy kiểu đó?
Duy đỏ mặt. Cậu vốn nóng tính, nay bị một tên công tử thành phố chặn đường, lại ăn nói xấc xược, càng thêm tức. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, cậu nhận ra đôi mắt của Quang Anh sáng lạ thường, không giống ánh mắt ngạo nghễ của những kẻ giàu khác. Có điều, Duy gạt ngay ý nghĩ đó, chỉ còn lại sự khó chịu dâng tràn.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Thôi tránh ra, tao còn phải dắt trâu về.
Duy cố giữ giọng bình tĩnh nhưng bàn tay siết chặt dây thừng.
Quang Anh nhún vai, lùi sang bên, nhưng ánh mắt vẫn hằn sự chế nhạo. Cậu không nói thêm, song sự im lặng ấy như lời thách thức. Từ giây phút đó, cả hai coi nhau như cái gai trong mắt.
Tối ấy về nhà, Duy kể lại với mẹ. Mẹ chỉ cười.
Mẹ Cap
Mẹ Cap
– Chắc con nhà ai ở thành phố mới về thôi. Người ta quen sống khác, con đừng chấp.
Nhưng Duy thì vẫn hậm hực. Cậu tự nhủ.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
“Tên đó mà còn chạm mặt, mình không để yên đâu.”
Trong khi đó, Quang Anh nằm trong căn nhà rộng của gia đình vừa xây tạm ở quê, khẽ mỉm cười khi nhớ lại khuôn mặt đỏ bừng của Duy. Anh chẳng hề để bụng, nhưng lại thấy thú vị. Đâu đó trong ánh nhìn, anh đoán được rằng Duy không dễ bị khuất phục. Và thế là, cuộc đối đầu dai dẳng giữa hai chàng trai bắt đầu từ một buổi chiều tưởng chừng bình thường.
⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅

Va chạm ở chợ sớm.

⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅
Sáng chủ nhật, chợ quê nhộn nhịp hơn thường lệ. Duy theo mẹ gánh rau ra bán. Cậu mặc chiếc áo nâu bạc màu, mồ hôi nhễ nhại nhưng dáng đi rắn rỏi. Cậu phụ mẹ bày từng bó rau muống, mướp, cà tím lên sạp. Mẹ mỉm cười.
Mẹ Cap
Mẹ Cap
Con trai mẹ chăm thế này, khách nào mà không thích mua.
Duy cười, thoáng quên chuyện bực dọc hôm trước. Nhưng rồi, số phận như cố tình trêu ngươi, Quang Anh cũng xuất hiện ở chợ. Cậu đi cùng bà quản gia, tay cầm điện thoại, ánh mắt hờ hững lướt qua những gian hàng.
Đúng lúc ấy, đám đông chen chúc khiến Quang Anh va phải sạp rau của Duy. Một rổ rau muống rơi xuống đất, lá xanh rải khắp lối. Duy sững lại, máu nóng bốc lên.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Cậu làm rớt rau của tôi rồi!
Quang Anh ngẩng đầu, giọng thản nhiên.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Xin lỗi, đông quá, tôi không để ý. Nhưng vài bó rau thì có đáng gì?
Câu nói như giọt dầu đổ thêm vào lửa. Duy nghiến răng.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Đáng hay không, đó là công sức của mẹ tôi và tôi. Không phải muốn coi thường thì coi thường!
Người xung quanh xì xào, vài bà hàng xóm còn hùa theo.
???
???
Đúng đó, đồ ăn là mồ hôi nước mắt, không phải tiền ai cũng thay được đâu.
Quang Anh nhíu mày, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh nhạt.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Được rồi, tôi đền tiền. Bao nhiêu?
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Không cần tiền!
Duy gắt.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Tôi cần cậu biết tôn trọng!
Không khí chợ vốn ồn ào bỗng chốc trở nên căng thẳng. Quang Anh thoáng ngạc nhiên trước sự cứng rắn ấy. Lần đầu tiên có người dám chống lại anh, mà lại là một chàng trai nhà quê.
Bà quản gia vội vàng kéo tay Quang Anh, nhỏ giọng.
Quản gia
Quản gia
Cậu đừng gây chuyện, đi thôi.
Quang Anh liếc nhìn Duy, ánh mắt pha chút thách thức rồi xoay người bỏ đi. Duy đứng đó, tim vẫn đập dồn, mồ hôi trên trán không chỉ vì nắng. Cậu biết, từ nay, mỗi lần chạm mặt, chắc chắn sẽ lại nảy sinh xung đột.
Chiều về, mẹ Duy thở dài.
Mẹ Cap
Mẹ Cap
Con à, đừng đôi co nữa. Người ta khác mình, con cãi chẳng được gì.
Nhưng Duy lầm bầm.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Con không chịu được cái kiểu coi thường đó. Con sẽ cho hắn biết quê này không dễ bắt nạt.
Còn Quang Anh, khi về đến nhà, lại mỉm cười nhạt. Trong lòng, thay vì giận dữ, anh thấy Duy thật… lạ. Thẳng tính, nóng nảy, nhưng ánh mắt đầy tự trọng. Điều đó khiến anh có chút tò mò.
⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅

Khúc đồng chiều vàng

⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅
Chiều hôm ấy, nắng trải vàng khắp cánh đồng lúa đang thì con gái. Từng cơn gió mang theo mùi thơm ngai ngái của đất ẩm và mùi lúa non, khiến không gian vừa bình dị vừa rộng lớn. Duy vác cuốc đi ngang qua con mương nhỏ, mồ hôi rịn trên trán, áo ướt đẫm, đôi bàn tay chai sần vì công việc đồng áng.
Ở phía xa, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện – Quang Anh. Vẫn là bộ quần áo sạch sẽ, đôi giày da sáng bóng, mái tóc gọn gàng không hề vướng một hạt bụi. Anh đang đứng, tay đút túi, nhìn cánh đồng như thể đó chỉ là một bức tranh treo tường, chứ không phải nơi người ta sống chết bám víu.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Đúng là dân thành phố…
Duy lầm bầm, cố lờ đi, nhưng ánh mắt vẫn liếc sang.
Quang Anh nghe thấy, nhếch mép cười nhạt:
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Mày nói gì đấy? Chắc tao không quen mấy trò bùn đất này thật. Nhưng nhìn mày… sống cả đời ở đây chắc cũng chẳng thoát nổi kiếp nghèo.
Lời nói ấy như mồi lửa châm vào đống rơm khô. Duy dừng lại, chống cuốc xuống đất, quay phắt lại, đôi mắt bốc lửa:
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Anh nghĩ anh giỏi lắm à? Giày da, áo sơ mi thì có gì hay? Có giỏi thì thử xuống ruộng đi, thử nắng gió đi, rồi mới biết sống thực sự nó thế nào.
Quang Anh không thèm đáp ngay, chỉ nhếch môi cười lạnh. Ánh mắt anh hằn rõ sự khinh miệt, nhưng trong đáy mắt lại thoáng qua một tia gì đó khó nắm bắt – như sự thách thức.
Cả hai đứng đối diện, khoảng cách chỉ vài bước chân nhưng không khí nặng nề đến mức có thể cắt ra được. Gió đồng thổi qua, làm mái tóc Duy rối bời, hạt mồ hôi lăn dài xuống cằm. Trái ngược hẳn, Quang Anh vẫn khô ráo, gọn gàng, như thể mưa nắng quê chẳng thể chạm tới.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Người như mày…
Quang Anh buông chậm rãi
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
…dù cố gắng mấy cũng không thoát khỏi cái ao làng đâu.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Thế để xem, anh ạ.
Duy đáp lại, giọng rắn rỏi.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Ít ra tôi còn biết cầm cuốc nuôi sống mình, không phải dựa vào cái vẻ ngoài bóng bẩy mà khinh thường người khác.
Trong phút chốc, hai ánh mắt chạm nhau. Một bên là ngạo mạn, một bên là quyết liệt. Tưởng như chẳng thể hòa hợp, nhưng chính sự đối đầu ấy lại gieo vào không khí một nhịp rung lạ thường.
Ở bờ ruộng gần đó, Kiều và An tình cờ đi qua, thấy cảnh hai người đấu khẩu thì nhìn nhau, khúc khích cười. An huých Kiều:
Đặng Thành An - Negav
Đặng Thành An - Negav
Ê, mày coi kìa, mới gặp mà đã muốn cắn nhau rồi. Sau này chắc vui lắm đây.
Kiều khẽ lắc đầu, nhưng môi cũng nhếch lên, ánh mắt thoáng chút tò mò.
Nắng chiều dần buông, cả cánh đồng nhuộm màu vàng óng. Duy siết chặt cán cuốc, quay lưng bước đi, để lại Quang Anh đứng một mình giữa đồng. Quang Anh vẫn dõi theo, ánh mắt pha lẫn khinh thường và… chút gì đó khó tả. Có lẽ chính anh cũng chưa nhận ra, cuộc chạm trán này sẽ thay đổi tất cả những ngày sau đó.
⋅˚₊‧ ୨୧—————‧₊˚ ⋅

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play