[ Cover - FreenBecky ] Mai Táng Tuổi 18
1
Becky ( người kể )
Tôi có một trúc mã, xuất sắc giống như quái vật.
Becky ( người kể )
Sống trong một tiểu khu, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mỗi ngày cùng đến trường cùng tan học, thường xuyên đến nhà đối phương chơi.
Becky ( người kể )
Mẹ tôi luôn luôn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép cằn nhằn tôi, nói rằng nếu tôi xuất sắc bằng một nửa người ta thì tốt rồi.
Becky ( người kể )
Mỗi lần tôi nghe thấy đều muốn bĩu môi, còn một nửa cơ, một nửa của một nửa cũng không làm được.
Becky ( người kể )
Từ nhỏ Freen đã không thích nói chuyện mấy, cũng không thích kết bạn, nhưng cứ thích bắt nạt tôi.
Becky ( người kể )
Mỗi lần tôi muốn chơi ác lại luôn trở nên trung thực bởi cái nhìn thản nhiên của cậu ấy.
Becky ( người kể )
Hết cách rồi, dù sao còn phải dựa vào bài tập của người ta để sống qua ngày.
Becky ( người kể )
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu mà.
Becky ( người kể )
Năm đó quan hệ 2 gia đình tốt như người một nhà, lúc hai chúng tôi sinh ra chỉ cách nhau 3 ngày.
Becky ( người kể )
Sau khi nhà tôi lật hết từ điển đặt tên cho tôi là Becky Rebecca Patricia Armstrong
Becky ( người kể )
Mẹ của cậu ấy đã quyết định ngay tại chỗ đặt cho cậu ấy cái tên Freen Sarocha Chankimha này.
Becky ( người kể )
Sau khi biết, tôi đã cười cậu ấy suốt một tuần.
Becky ( người kể )
Cậu ấy lớn hơn tôi 3 ngày, từ nhỏ được tận tâm dạy dỗ phải làm một người chị gái tốt
Becky ( người kể )
Nhưng khi còn nhỏ tên này là " chú bướm nhỏ", lớn rồi là "chú bướm to", từ trước đến giờ chỉ có tôi luôn bám đít, lại thích bắt nạt tôi, còn khướt mới đến người chị gái tốt.
Becky ( người kể )
Có lúc tôi cũng cảm thấy tôi không cao bằng cậu ấy học không giỏi đều vì cậu ấy, chị em yêu thương kính trọng nhau ?
Becky ( người kể )
Chuyện này không thể nào.
Becky ( người kể )
Cách nhìn của tôi đối với tính cách của cậu ấy từ trước đến nay đều là lạnh lùng vô tình
Becky ( người kể )
Ngày thường có thể làm chó thì sẽ không làm người, cách nhìn này đã kéo dài đến năm lớp 8.
Becky ( người kể )
Khi đó nhà trường mở lớp bồi dưỡng học sinh ưu tú, mỗi tối đều sẽ thêm tự học tối, tôi không phải kiểu chịu khó, tất nhiên luôn lười chảy thây ở lớp bình thường.
Becky ( người kể )
Nhưng Freen không chịu khó học tập giống như tôi đã thoải mái vào lớp bồi dưỡng, tôi ước ao ghen tị với thiên bẩm của cậu ấy.
Becky ( người kể )
Có lẽ trời sinh ra tôi xui xẻo...
Becky ( người kể )
Ngày đầu tiên tự về nhà đã gặp phải một đám lưu manh tiếng xấu lan xa, bọn chúng cướp tiền của tôi, còn chơi đùa muốn xé cặp của tôi.
Becky ( người kể )
Kết quả phản kháng đương nhiên là bị đánh một trận nhừ tử
Becky ( người kể )
Khoảnh khắc này tôi vô cùng hối hận, tại sao nghỉ hè lớp 6 không đi huấn luyện với Freen.
Becky ( người kể )
Tôi khập khiễng quay về cổng trường chờ Freen tan học
Becky ( người kể )
Dáng vẻ thảm hại này cũng chỉ có thể tạm thời đến nhà cậu ấy tránh
Becky ( người kể )
Đúng lúc cô chú đều đến nơi khác công tác, sẽ không về trong thời gian ngắn.
Becky ( người kể )
Khi tôi ngồi xổm ở cổng trường ngủ gật lần thứ tư, Freen cuối cùng cũng đi ra
Becky ( người kể )
Lớp 8 cậu ấy đã cao hơn bạn cùng lứa như tôi một cái đầu, vô cùng bắt mắt trong dòng người
Becky ( người kể )
Khi nhìn thấy tôi rõ ràng cậu ấy ngẩn ra, bước nhanh chạy về phía tôi, trong mắt là sự lo lắng tôi chưa từng thấy.
Becky ( người kể )
Trước đó tôi vẫn cho rằng cậu ấy luôn vui giận không lộ.
Becky ( người kể )
Có lẽ mặt mũi tôi sưng vù ngồi xổm ở cổng nhìn thảm quá, giống con chó lang thang vô cùng đáng thương.
Becky ( người kể )
Tôi suy nghĩ viển vông, chắc chắn vừa xấu vừa thảm, nếu không thì cũng không dọa Freen.
Becky ( người kể )
Tôi đã nghĩ xong mặt dày mày dạn như thế nào để đến nhà cậu ấy, thậm chí đã bịa ra lý do rồi
Becky ( người kể )
Bất ngờ là, cậu ấy không hề nói gì, chỉ im lặng ngồi xổm cõng tôi trên lưng, một tay cẩn thận nâng tôi, một tay xách cặp của hai chúng tôi.
Becky ( người kể )
Tôi nghiêng đầu nhìn bên mặt cậu ấy, đèn đường chiếu một lớp ánh sáng vàng ấm lên lông mi của cậu ấy, tôi xuất thần nhìn vào mắt của cậu ấy, lông mi của cậu ấy sao lại dài thế.
Becky ( người kể )
Có khoảnh khắc, tôi rất muốn duỗi tay sờ lông mi của Freen.
Becky ( người kể )
Lúc đi ngang qua quán Net cậu ấy nhìn thoáng qua vào trong, tôi liếc một cái theo ánh mắt của cậu ấy đã thấy đám lưu manh kia
Becky ( người kể )
Lập tức cảm giác vết thương trên người trên mặt đau hơn, ngón tay không tự giác siết chặt vải trên vai cậu ấy.
Becky ( người kể )
Bước chân Freen khựng lại, nghiêng mặt sang khẽ nói câu gì đó với tôi, tạm thời tôi không nghe rõ, hình như là:
Becky ( người kể )
Cậu ấy cõng tôi về nhà, đặt lên ghế sofa, ngồi xổm trước mặt tôi nhíu chặt mày bôi thuốc cho tôi, động tác nhẹ nhàng không tưởng nổi.
Becky ( người kể )
Tôi chưa từng thấy Freen dịu dàng đến vậy, trong khoảng thời gian ngắn đã quên đau, chỉ biết ngẩn người nhìn mặt mày cậu ấy cụp xuống.
Becky ( người kể )
Freen bôi thuốc cho tôi xong bảo tôi đi ngủ trước, sau đó không nói gì và ra ngoài.
Becky ( người kể )
Tôi vẫn chưa buồn ngủ lắm, bèn ngồi ở đó chờ cậu ấy về.
Becky ( người kể )
Không biết qua bao lâu, tôi chờ đến mức sắp ngủ thiếp đi mới nghe thấy tiếng mở cửa, tiếng bước chân rất khẽ.
Becky ( người kể )
Tôi ngồi dậy mơ màng nhìn về phía Freen, trong nháy mắt nhìn rõ đã bị dọa cho tỉnh táo.
Becky ( người kể )
Quần áo của cậu ấy rất bẩn, giống như đã lăn trên mặt đất, cổ áo có dấu vết xé rách, lẫn với vết trầy da, thậm chí có vết máu rỉ ra, dưới ánh đèn sáng rõ tôi còn nhìn thấy một vết bầm tím ở khóe miệng cậu ấy.
Becky ( người kể )
Freen rõ ràng hơi giật mình khi nhìn thấy tôi vẫn ở phòng khách, sau đó điềm nhiên như không có việc gì, cúi đầu nhanh chân đi về phòng ngủ.
Becky ( người kể )
Lúc nói ra tôi mới phát hiện giọng mình run rẩy rất nhỏ. Bước chân cậu ấy dừng lại, đưa lưng về phía tôi không nói gì.
Becky ( người kể )
Đáp án gần như chắc chắn, tôi cảm giác trong cổ họng như có thứ gì đó cản trở, khiến tôi rất khó phát ra âm thanh, tôi cố gắng khiến giọng mình trở nên bình thường hơn.
Becky
Cậu đã đến quán Net tìm bọn chúng sao ?
Becky ( người kể )
Cơ thể cậu ấy cứng ngắc đứng ở đó, đưa lưng về phía tôi giữ im lặng. Tôi lại gọi cậu ấy lần nữa
Becky ( người kể )
Hình như cậu ấy thở dài, xoay người đi đến trước mặt tôi rồi ngồi xuống, duỗi tay chạm nhẹ vào mặt tôi, hỏi:
Becky ( người kể )
Tay cậu ấy rất đẹp, khớp xương rõ ràng, bây giờ lại mang theo vết tím đen và đỏ.
Becky ( người kể )
Tôi há miệng, vẫn chưa kịp nói lời nào, nước mắt lại đột nhiên vỡ đê, tôi cảm nhận được cậu ấy dùng giấy nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt tôi, vụng về lặp lại an ủi tôi
Freen
Không sao đâu, không sao
Becky ( người kể )
Tôi vẫn không cầm được rơi nước mắt, tôi biết như vậy rất mất mặt, nhưng tôi không kìm được.
Becky ( người kể )
Freen thở dài ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng tôi, dỗ dành bên tai tôi như dỗ trẻ con
Freen
Tớ không đau đâu thật đấy !!
Freen
Bọn chúng còn thảm hơn tớ, tớ từng luyện võ, cậu quên rồi à ?
Freen
BecBec ngoan, đừng khóc nữa ...
Becky ( người kể )
Tôi đã quên đêm đó bao lâu mới ngủ, chỉ nhớ rõ cái ôm của Freen rất ấm áp, là nhiệt độ thuộc về Freen Sarocha...
2
Becky ( người kể )
Kể từ hôm đó, mỗi chiều sau khi tan học tôi đều sẽ chờ Freen tan học để đi cùng nhau, có điều sau đêm đó cậu ấy lại trở về dáng vẻ lúc ban đầu.
Becky ( người kể )
Nể tình lần đó cậu ấy giúp tôi, tôi cũng lười so đo với cậu ấy.
Becky ( người kể )
Sau khi lên lớp 9 tôi bắt đầu cố gắng học hành, liều mạng khiến người kinh ngạc.
Becky ( người kể )
Ngay cả ba mẹ tôi cũng thỉnh thoảng tâm sự với tôi, sợ tôi áp lực lớn quá, còn lo lắng có phải tôi bị kích thích gì không.
Becky ( người kể )
Đến cả Freen cũng nhướng mày đầy hứng thú hỏi tôi phải chăng đột nhiên lạc đường biết quay lại.
Becky ( người kể )
Đây là bí mật của một mình tôi, tôi muốn học chung trường cấp ba với Freen.
Becky ( người kể )
Trải qua sự liều mạng cố gắng của tôi và dạy kèm của Freen, mặc dù thời gian eo hẹp, nhưng cũng may cuối cùng nguy hiểm chen vào trường cấp ba tốt nhất.
Becky ( người kể )
Nghỉ hè lớp 9 tôi đi luyện tập với cậu ấy, bởi vì sau lần bị đánh hồi lớp 8, mới đầu tôi đã quyết tâm chăm chỉ học, càng về sau vẫn là hứng thú nhất thời.
Becky ( người kể )
Chuyện này tại cái tên Freen Sarocha hết, ba mẹ tôi bảo cậu ấy trông tôi, nhưng cậu ấy lại luôn thả tôi, đến sau thậm chí còn giúp tôi cúp học
Becky ( người kể )
Chuyện gì cũng có thương lượng, dễ nói chuyện đến mức khiến tôi nghi ngờ cậu ấy muốn học giỏi sau đó nghiền ép tôi.
Becky ( người kể )
Lúc khai giảng tôi rất bất ngờ Freen lại cùng lớp với tôi, ở lớp cuối cùng.
Becky ( người kể )
Điều này không công bằng, cậu ấy đứng thứ nhất, cậu ấy nên vào lớp tốt nhất chứ
Becky ( người kể )
Suy nghĩ này đến quá nhanh, tôi thậm chí không kịp suy nghĩ tại sao mình lại tức giận và không hài lòng đến vậy.
Becky ( người kể )
Nhưng Freen không mảy may để ý, cậu ấy còn mỉm cười gõ đầu tôi, nói là thế này vừa khéo cậu ấy có thể tiếp tục trông tôi.
Becky ( người kể )
Bạn học trước kia đều nói Freen không thích cười, tôi khinh. Tôi lại cảm thấy cậu ấy rất thích cười, bắt nạt người ta sẽ cười.
Becky ( người kể )
Lên cấp ba Freen càng chói mắt hơn về mọi mặt.
Becky ( người kể )
Bắt đầu từ cấp hai, đã có rất nhiều người thích cậu ấy, chỉ có điều trước kia còn hơi kín đáo, bây giờ lại rõ ràng hơn nhiều.
Becky ( người kể )
Khi một lần nữa nhìn thấy có người tỏ tình với cậu ấy, cuối cùng tôi chậm chạp nhận ra tôi thích Freen.
Becky ( người kể )
Không phải ước ao, không phải đố kỵ, mà là ghen, là thích, là không cam lòng.
Becky ( người kể )
Tôi đã thích Freen từ lâu, rất lâu trước khi chính tôi cũng chưa nhận ra.
Becky ( người kể )
Ngay khi quen với sự tồn tại của cậu ấy, khi bị đánh vì bảo vệ quyển sách cậu ấy cho tôi không bị xé rách
Becky ( người kể )
Khi nhìn thấy cậu ấy bị thương đau lòng rơi nước mắt, khi thích xuất thần nhìn chằm chằm cậu ấy
Becky ( người kể )
Tôi cả đêm không ngủ, trong đầu lộn xộn, nhưng chỉ không có kinh ngạc và bất ngờ.
Becky ( người kể )
Có lẽ từ lâu tôi đã không thể nào kết luận, hình như chuyện Becky thích Freen không phải chuyện ngẫu nhiên mà mà chuyện tất nhiên
Becky ( người kể )
Tôi bình thản chấp nhận kết quả này, thậm chí tìm vui trong khổ nghĩ rằng cũng may đây là mối tình đơn phương đã định không có kết quả
Becky ( người kể )
Chỉ là chuyện của một mình tôi.
Becky ( người kể )
Chuyện phản nghịch tôi đã làm trong mười mấy năm đầu đời bình thường chắc là thích Freen
Becky ( người kể )
Tôi chưa từng muốn từ bỏ, cũng chưa từng nghĩ rằng có kết quả.
Becky ( người kể )
Thỉnh thoảng tôi cũng sẽ nghĩ miên man như tự ngược, sau này Freen sẽ thích người như thế nào, họ sẽ yêu nhau, kết hôn, sinh con, sau đó hạnh phúc cả đời.
Becky ( người kể )
Mà tôi, vẫn mãi là em gái cậu ấy thương yêu nhất, ở lại trong góc an toàn nhất nhìn cậu ấy.
Becky ( người kể )
Như thế cũng tốt, tôi tự nhủ vô số lần.
Becky ( người kể )
Năm lớp 11 Freen chuyển đến lớp giỏi, mà không hề có điềm báo trước.
Becky ( người kể )
Cậu ấy đang tránh tôi à, tôi nghĩa mà tay chân tôi lạnh toát.
Becky ( người kể )
Có thể là cậu ấy đã phát hiện ra tâm tư của tôi, kỹ thuật của tôi quá kém, bị cậu ấy phát hiện rồi
Becky ( người kể )
Cậu ấy cảm thấy không thể tin được, khó chấp nhận, thậm chí cảm thấy ghê tởm, cho nên cậu ấy tránh né.
Becky ( người kể )
Khi Freen muốn tránh tôi, tôi không gặp được cậu ấy, dù cho chúng tôi đã từng như hình với bóng.
Becky ( người kể )
Mỗi tuần vừa đến nghi thức kéo cờ, tôi đều sẽ cố chấp nhìn về phía lớp cậu ấy
Becky ( người kể )
Có mấy lần tôi nhìn thấy cậu ấy hơi nghiêng mặt, nhưng cậu ấy sẽ không quay đầu lại, không một lần nào.
Becky ( người kể )
Lúc này tôi mới nhìn thấy một Freen Sarocha ở trong mắt người khác, lạnh lùng, vô tình, tránh xa người ngàn dặm, thì ra họ chưa bao giờ nói ngoa.
Becky ( người kể )
Tôi vốn có thành tích đội sổ, mỗi ngày trong lúc nghĩ miên man đã rơi xuống đáy.
Becky ( người kể )
Lúc công bố kết quả thi giữa kỳ, tôi đứng thứ nhất đếm ngược, mà tên Freen Sarocha trên bảng vàng vẫn đứng đầu danh sách.
Becky ( người kể )
Tôi nhìn bài thi vô cùng thê thảm cười ra tiếng, Freen Sarocha vẫn là Freen Sarocha thôi, không ai có khả năng ảnh hưởng đến cậu ấy.
Becky ( người kể )
Nhưng tôi không có lý do và lập trường để tủi thân, ai bảo tôi thích cậu ấy chứ.
Becky ( người kể )
Ba mẹ nhìn bảng thành tích của tôi im lặng rất lâu, họ bắt đầu thay nhau tâm sự với tôi, mà tôi cúi thấp đầu ngồi trên ghế sofa không nói một lời.
Becky ( người kể )
Tôi cũng không thể nói với họ rằng, con của hai người vì thích Freen Sarocha mà đơn phương thất tình, thành tích mới tuột dốc không phanh.
Becky ( người kể )
Dưới cơn nóng giận, không chừng ba tôi lại đánh gãy chân tôi, mẹ tôi cũng sẽ thút thít suốt ngày, trong nhà sẽ không ai được yên, không khí ngột ngạt.
Becky ( người kể )
Thấy tôi luôn im lặng, ba tôi cau mày thở dài, vô lực phất tay bảo tôi về phòng.
Becky ( người kể )
Tôi ngồi trước bàn học ngẩn người, trước mắt lúc là gương mặt mệt mỏi của ba mẹ, lúc là gương mặt của Freen, im lặng, dịu dàng, lạnh lùng.
Becky ( người kể )
Tôi nghĩ đến nỗi xuất thần, thậm chí không nghe thấy tiếng mở cửa.
Becky ( người kể )
Khi Freen cầm sách ngồi ở trước mặt tôi, tôi còn tưởng là mình đang nằm mơ, tôi như con ngốc nhìn chằm chằm người trước mặt.
Becky ( người kể )
Cậu ấy không giống trước kia lắm, không hiểu sao khiến người ta cảm thấy nguy hiểm
Becky ( người kể )
Đôi mắt bình tĩnh lại sâu thẳm, giống một đầm nước sâu không lường được.
Becky ( người kể )
Cậu ấy chỉ nhìn tôi, cũng không có ý định lên tiếng.
Becky ( người kể )
Trong lúc nhìn nhau tôi không chống đỡ nổi một phút, nhìn đi chỗ khác, ra vẻ bình tĩnh
Becky
Sao cậu lại tới đây ?
Freen
Ba mẹ cậu bảo tớ qua đây khuyên bảo cậu.
Becky ( người kể )
Giọng điệu và biểu cảm bình tĩnh của cậu ấy khiến tôi lập tức nổi giận lại ấm ức, cậu ấy biết, rõ ràng cậu ấy biết.
Becky ( người kể )
Phải, tôi không có ý định để cậu ấy đáp lại tôi, cũng chưa từng muốn một kết quả.
Becky ( người kể )
Nhưng cậu ấy có thể dứt khoát ghét tôi, không đếm xỉa đến như một người đứng xem qua một lớp cửa sổ giấy thì tính là gì ?
Becky ( người kể )
Nhìn tôi sa vào nhìn tôi đau khổ nhìn tôi mờ mịt không biết làm thế nào, như thể một vai hề tự mình biểu diễn.
Becky ( người kể )
Tôi muốn phát tiết muốn hét thật to, nhưng khi tôi hé miệng mới phát hiện tôi thậm chí không phát ra được âm thanh.
Freen
Rebecca Patricia Armstrong.
Becky ( người kể )
Hiếm khi cậu ấy gọi tên đầy đủ của tôi, tôi không hiểu sao cảm thấy không yên.
Becky ( người kể )
Quả nhiên, Freen đặt sách giáo khoa trong tay cậu ấy lên bàn rồi đẩy đến trước mặt tôi
Becky ( người kể )
Trong mắt đều là cảm xúc tôi không hiểu, sâu lắng lại kiềm chế.
Becky ( người kể )
Cậu ấy cười với tôi một tiếng, giống như lúc trước, lời nói ra lại giống như một con dao cắm thẳng vào ngực tôi
Freen
Bên trong quyển sách có một tấm ảnh, đó là người tớ thích.
3
Becky ( người kể )
Cậu ấy cười với tôi một tiếng, giống như lúc trước, lời nói ra lại giống như một con dao cắm thẳng vào ngực tôi.
Freen
Bên trong quyển sách có một tấm ảnh, đó là người tớ thích.
Becky ( người kể )
Đó là sách giáo khoa lớp 9, thì ra sớm như vậy, tôi lại không hề biết gì.
Becky ( người kể )
Trong chốc lát tôi đã mất đi năng lực suy nghĩ, chỉ biết máy móc cầm quyển sách kia.
Becky ( người kể )
Trong nháy mắt mở ra tôi thậm chí nghe thấy âm thanh máu thịt xé xách. Mà kẻ đầu têu còn ép sát từng bước:
Freen
Cậu xem xong chúng ta lại nói tiếp.
Becky ( người kể )
Thật ra cậu ấy không cần phải làm thế, thẳng thừng từ chối tôi cũng sẽ không đau khổ thế này, chẳng lẽ cậu ấy ghét tôi đến vậy à.
Becky ( người kể )
Lúc tôi lấy ảnh ra, Freen kéo căng khóe miệng, rất kỳ lạ, rõ ràng người sắp bị phán tử hình là tôi, cậu ấy lại như người bị phán chờ đợi sinh tử.
Becky ( người kể )
Ảnh là ảnh lớp 9, nó được giữ gìn rất tốt, chắc là chủ nhân thường xuyên vuốt ve nên bốn góc bị xù.
Becky ( người kể )
Trong chớp mắt nhìn rõ hô hấp tôi nghẹn lại, tấm ảnh rơi luôn xuống đất.
Becky ( người kể )
Người bên trong tấm ảnh là tôi.
Becky ( người kể )
Tôi thậm chí không biết cậu ấy chụp được khi nào.
Becky ( người kể )
Tôi vô thức cúi người nhặt tấm ảnh lên kẹp vào sách trong tay, tay cũng đang run, toàn thân cứng ngắc giống một khúc gỗ.
Becky ( người kể )
Trong phút chốc kèm theo vui sướng mà đến là bối rối và sợ hãi ùn ùn kéo đến, trong chớp nhoáng đầu tôi hiện lên gương mặt của ba mẹ tôi và ba mẹ của Freen.
Becky ( người kể )
Mặt tôi cắt không còn một giọt máu, suy nghĩ duy nhất đó là đi ra ngoài trước, bây giờ tôi không có cách nào đối mặt với cậu ấy.
Becky ( người kể )
Lúc tôi định đứng dậy đi ra ngoài, Freen lại cử động, một tay cậu ấy đặt trên vai tôi, sức không lớn, lại làm tôi không thể đứng lên
Becky ( người kể )
Tôi hốt hoảng ngẩng đầu đối mặt với cậu ấy, con ngươi cậu ấy rất đen, mang theo cảm giác áp bách rất sâu
Becky ( người kể )
Giống như một tấm lưới dày nhốt tôi ở bên trong không thể chạy thoát.
Becky ( người kể )
Cậu ấy hạ giọng gọi tôi:
Becky ( người kể )
Hơi thở của tôi trở nên gấp rút, ngắt lời nói của cậu ấy theo bản năng
Becky
Tớ ... Freen... không phải ... ba mẹ cậu, ba tớ ...
Becky ( người kể )
Tôi nói những lời không về có quy luật điên đảo rối loạn.
Becky ( người kể )
Nhưng Freen đè vai tôi xuống, hình như cậu ấy nhận ra được tôi muốn nói gì
Becky ( người kể )
Lại không cho phép tôi chạy trốn, cũng không cho phép tôi lùi bước chút nào.
Becky ( người kể )
Cậu ấy nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt nghiêm túc lạ thường
Becky ( người kể )
Tôi chỉ có thể nghe thấy trái tim đứng lại trong chớp mắt của tôi bắt đầu đập thình thịch.
Becky ( người kể )
Cậu ấy đang nói cậu ấy thích tôi.
Becky ( người kể )
Hồi hộp, khó có thể tin, mê man sợ hãi, tôi mờ mịt sững sờ tại chỗ nghe cậu ấy lặp lại lần nữa
Freen
Becky, tớ thích cậu, từ rất lâu trước kia
Freen
Cậu không hề cảm nhận được chút nào sao ?
Becky ( người kể )
Tôi đột nhiên nhớ đến nghỉ hè năm lớp 9, có một lần lười biếng không đi luyện tập
Becky ( người kể )
Khi kết thúc huấn luyện trộm ngồi xổm ở ngoài cổng chờ Freen đi ra, lại bất ngờ nghe thấy huấn luyện viên đang chỉ tiết võ, thầy đang răn dạy tôi.
Becky ( người kể )
Ngay sau đó lại được Freen bao che, có vẻ như huấn luyện viên rất tức giận, giận dữ hỏi cậu ấy nếu như tôi muốn lười biếng lại lười biếng
Becky ( người kể )
Sau này không hề có sức phản kháng thì phải làm sao.
Becky ( người kể )
Ngay lúc đó Freen trả lời thế nào nhỉ, cậu ấy dứt khoát nói:
Freen
Em sẽ bảo vệ cậu ấy.
Huấn luyện viên giận quá bật cười
Thầy huấn luyện viên
Nó là một đứa chân yêu tay mềm, em có thể bảo vệ nó cả đời sao ?
Becky ( người kể )
Tôi nghe thấy Freen im lặng một lúc, sau đó giọng của cậu ấy truyền ra
Becky ( người kể )
Là tôi luôn luôn quá chậm hiểu, không phát hiện ra gì cả.
Becky ( người kể )
Tôi như thể phân chia thành hai người, một nửa đang thỏa thích mặc sức vui vẻ, một nửa đang đau đớn giãy giụa.
Becky ( người kể )
Liên quan đến chuyện tôi thích Freen, tôi từng suy nghĩ rất nhiều cách xử lý, mỗi một cách đều cơ bản giống nhau
Becky ( người kể )
Đơn giản là tôi có thể giấu cả đời, cho dù là thân phận gì, em gái cũng được, bạn thân cũng tốt
Becky ( người kể )
Chỉ cần có thể ở gần cậu ấy, tôi đều sẽ luôn yên lặng chúc phúc cậu ấy.
Becky ( người kể )
Sau đó khi đến cuối đời mang theo bí mật này cùng chết đi, tôi chưa từng nghĩ đến một khả năng khác.
Becky ( người kể )
Nó sẽ đi ngược với quy luật tự nhiên.
Becky ( người kể )
Nó sẽ là đau khổ của hai gia đình.
Becky ( người kể )
Ngón tay Freen vuốt ve khóe mắt tôi, cắt ngang suy nghĩ lung tung của tôi
Freen
Becky , tớ không ép cậu, tớ chỉ muốn cho cậu biết.
Becky ( người kể )
Tôi không nói gì, tôi hiểu cậu ấy như cậu ấy hiểu tôi, cậu ấy nói không ép tôi
Becky ( người kể )
Nhưng khi cậu ấy lựa chọn trốn tránh tôi đã và đang ép tôi đưa ra lựa chọn.
Becky ( người kể )
Tôi lại mờ mịt và luống cuống vì cậu ấy xa lánh, sẽ không kìm được muốn tới gần cậu ấy, cuối cùng xé rách tất cả biểu tượng, đưa ra lựa chọn.
Becky ( người kể )
Hóa ra cậu ấy biết tôi thích cậu ấy đến vậy, thích đến mức sau khi biết hết thảy không thể lựa chọn xem như không biết gì cả.
Becky ( người kể )
Khi tôi im lặng Freen cũng không lên tiếng nữa, cậu ấy cho tôi đủ thời gian suy nghĩ
Becky ( người kể )
Giống một thợ săn đầy sự kiên nhẫn, chờ đợi con mồi của mình cam tâm tình nguyện đi tới.
Becky ( người kể )
Tôi còn chưa có cách nào chịu đựng những hậu quả chưa biết, cũng không có cách nào từ bỏ việc Freen thích tôi.
Becky ( người kể )
Xét đến cùng năm nay tôi chỉ mới 17 tuổi, còn mang theo sự ngây thơ và yếu đuối của tuổi trẻ
Becky ( người kể )
Nhưng cũng có sự thẳng thắn và nhiệt tình của tuổi trẻ.
Becky ( người kể )
Gương mặt của ba mẹ hai bên xen lẫn những quan tâm che chở và Freen thay thế nhau, tuần hoàn trước mặt tôi như cưỡi ngựa xem hoa.
Becky ( người kể )
Không biết qua bao lâu, tôi thở dài một hơi, khẽ nói với người trước mặt tôi
Becky
Freen, cậu thắng rồi !!
Becky ( người kể )
Nếu thật sự có thần linh, xin hãy tha thứ cho sự tham lam của tôi, tôi muốn Freen
Becky ( người kể )
Tôi thỏa hiệp, cam tâm tình nguyện thua bởi cậu ấy, bước vào cái bẫy mang danh tình yêu này.
Becky ( người kể )
Cơ thể căng cứng của Freen hơi thả lỏng, cậu ấy cười, đôi mắt đẹp phát sáng lấp lánh, gần như khiến tôi đang nhìn cậu ấy không biết làm thế nào.
Becky ( người kể )
Thấy thế, khóe môi cậu ấy cong hơn, tôi nhìn người này lại gần tôi từng chút một, cuối cùng thân mật kề trán với tôi.
Becky ( người kể )
Tôi căng thẳng nắm lấy tay vịn, cả người cứng ngắc trên ghế, má và tai đều đang bốc hơi nóng
Becky ( người kể )
Cậu ấy bỗng nhiên cười ra tiếng, sau đó hơi lùi lại, mắt nhìn chằm chằm vào mắt tôi
Freen
Bec, mọi chuyện đã có tớ.
Becky ( người kể )
Tôi chậm rãi vươn tay, thăm dò từng chút một, cuối cùng, tôi ôm lấy cậu ấy.
Becky ( người kể )
Ôm lấy cậu ấy như buổi tối rơi lệ kia, ngực của cậu ấy vẫn vậy, vẫn ấm áp và bình yên lạ thường, lại làm cho tôi cảm giác có được cả thế giới.
Becky ( người kể )
Bắt đầu từ hôm nay cái tên Freen Sarocha này đã có một ý nghĩa khác với tôi.
Becky ( người kể )
Là bạn gái
Becky ( người kể )
Là sự tồn tại độc nhất vô nhị, nghe rất đặc biệt.
Becky ( người kể )
Từ đây, Freen Sarocha là Freen Sarocha của tôi, là của riêng mình tôi
Becky ( người kể )
Chỉ tưởng tượng trong lòng, đã có kích động muốn cong khóe miệng lên cười.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play