Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[KengNamping] Riêng Mình Em Được Cưng

#1

Ri
Ri
🙆🏻‍♀️✨
_______________
Người ngoài nhìn vào luôn nghĩ Keng là kiểu lạnh lùng, khó gần, chẳng bao giờ hạ giọng với ai. Nhưng chỉ có Namping mới biết, phía sau ánh mắt tưởng chừng như băng giá ấy là một người đàn ông dịu dàng, kiên nhẫn và luôn âm thầm cưng chiều mình. Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu từ một buổi chiều mưa nhẹ…
Namping
Namping
//ngó ra cửa sổ// Trời mưa rồi…
Keng Harit
Keng Harit
//ngẩng lên nhìn theo ánh mắt cậu// Ừ. Em mang áo khoác không?
Namping
Namping
Không… sáng trời đẹp quá nên em đâu nghĩ sẽ mưa.
Keng Harit
Keng Harit
//nhíu mày nhẹ// Em lúc nào cũng vậy. //đứng dậy lấy áo khoác trên ghế đưa cho cậu//
Namping
Namping
//cười nhẹ, nhận áo// Cảm ơn anh.
Keng Harit
Keng Harit
//giúp cậu mặc áo// Nút trên cài lại, gió vào lạnh đấy.
Namping
Namping
//ngước lên nhìn anh, giọng nhỏ xíu// Anh lúc nào cũng lo cho em quá…
Keng Harit
Keng Harit
Không lo thì ai lo?
Namping khẽ cười, hai tay siết chặt vạt áo khoác, trong lòng ấm hơn cả chiếc áo đang mặc. Keng không phải kiểu người dễ nói lời ngọt ngào, nhưng mỗi câu anh nói ra đều khiến tim cậu đập mạnh
Namping
Namping
Anh… chiều nay mình có phải ở lại họp không?
Keng Harit
Keng Harit
Không. Nhưng anh sẽ đưa em về tận nhà.
Namping
Namping
//bĩu môi// Em có thể tự về mà.
Keng Harit
Keng Harit
Không yên tâm.
Namping
Namping
Sao anh lúc nào cũng như vệ sĩ vậy?
Keng Harit
Keng Harit
Vì em là Namping.
Cậu bất giác đỏ mặt. Những lúc như thế này, Keng luôn thắng. Không cần hoa mỹ, chỉ một câu đơn giản đã khiến cậu chẳng thể phản bác.
Namping
Namping
Anh mà cứ thế này, em sẽ nghĩ mình đặc biệt lắm đấy.
Keng Harit
Keng Harit
//nghiêng người, nhìn thẳng vào mắt cậu// Em vốn đặc biệt.
Tim Namping chệch một nhịp. Cậu quay đi, giả vờ bận chỉnh lại cổ áo, không muốn để Keng thấy gò má mình đang đỏ ửng.
Namping
Namping
Thôi… mình đi ăn gì trước khi về nhé?
Keng Harit
Keng Harit
Em muốn ăn gì?
Namping
Namping
Thịt nướng!
Keng Harit
Keng Harit
Lại thịt nướng… Em ăn hoài không ngán à?
Namping
Namping
Không! Với lại, ăn với anh thì chẳng món nào em ngán.
Keng Harit
Keng Harit
//khẽ cười, ánh mắt dịu xuống// Được, vậy đi.
Hai người rời khỏi phòng, Keng bước phía ngoài che cho Namping khỏi mưa tạt. Dù có ô, anh vẫn khẽ nghiêng người, để nửa bờ vai mình ướt thay cho cậu.
Namping
Namping
//liếc sang, giọng hơi trách// Vai anh ướt hết rồi kìa.
Keng Harit
Keng Harit
Không sao, em không bị ướt là được.
Namping
Namping
Anh chiều em quá đấy…
Keng Harit
Keng Harit
Ừ. Và sẽ còn chiều nữa.
Mưa vẫn rơi, nhưng với Namping, khoảnh khắc này lại ấm áp hơn bất kỳ ngày nắng nào.
_end_

#2

_______________
Quán thịt nướng ấm áp giữa trời mưa, mùi thơm lan khắp không gian, khiến bụng Namping réo lên liên tục. Cậu ngồi đối diện Keng, đôi mắt sáng rực như trẻ con vừa được dắt vào tiệm kẹo.
Namping
Namping
//chống cằm nhìn bếp nướng// Anh ơi… chín chưa?
Keng Harit
Keng Harit
Mới để lên mà. Em nóng ruột quá.
Namping
Namping
//chu môi// Thì em đói… với lại, thịt nướng nóng hổi ăn mới ngon.
Keng Harit
Keng Harit
//gắp một miếng, trở đều// Em lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn.
Namping
Namping
Không phải đâu nha… //ngước lên nhìn//
Namping
Namping
Em còn nghĩ đến anh nữa mà.
Keng Harit
Keng Harit
//dừng tay một chút, khóe môi nhếch nhẹ// Vậy à?
Keng gắp miếng thịt vừa chín vàng, đặt vào đĩa Namping. Không dừng ở đó, anh còn dùng kéo cắt nhỏ từng miếng, rồi gói cùng rau và chấm sốt, đặt ngay trước mặt cậu.
Keng Harit
Keng Harit
Ăn đi.
Namping
Namping
//mắt long lanh// Anh đúng là số một!
Namping
Namping
//há miệng cắn lấy miếng thịt// Ưm… ngon quá!
Keng Harit
Keng Harit
Ngon là được.
Namping
Namping
Anh không ăn à?
Keng Harit
Keng Harit
Em ăn trước đi. Anh nướng thêm cho.
Namping
Namping
//lườm yêu// Anh mà cứ chăm em như này, em lười luôn mất.
Keng Harit
Keng Harit
Lười cũng được. Miễn là anh lo được cho em.
Tim Namping khẽ rung. Giọng Keng không lớn, nhưng có một thứ gì đó ấm áp len vào tận sâu bên trong.
Namping
Namping
Anh… lúc nào cũng nói mấy câu làm tim em đập nhanh.
Keng Harit
Keng Harit
Thế thì tốt.
Keng tiếp tục nướng, nhưng ánh mắt không rời Namping. Anh quan sát từng biểu cảm nhỏ: lúc cậu hạnh phúc vì được gắp đồ ăn, lúc chu môi vì nóng quá, hay lúc nhíu mày vì miếng thịt hơi cay. Mỗi khoảnh khắc đều khiến anh thấy đáng để chiều chuộng thêm.
Namping
Namping
//gắp một miếng thịt bỏ vào bát Keng// Anh ăn đi. Không cho anh nhịn nữa.
Keng Harit
Keng Harit
//mỉm cười, nhận lấy// Ngon hơn vì em gắp.
Namping
Namping
Nịnh vừa thôi.
Keng Harit
Keng Harit
Anh nói thật.
Bữa ăn tiếp tục trong tiếng mưa rả rích ngoài cửa sổ. Namping ăn no, ngả người ra ghế, bàn tay vô thức chống lên má, mắt lim dim đầy mãn nguyện.
Namping
Namping
No quá…
Keng Harit
Keng Harit
No thì nghỉ chút. Lát anh đưa về.
Namping
Namping
//mở mắt nhìn// Về là buồn lắm… mai mới gặp anh lại.
Keng Harit
Keng Harit
Vậy mai anh đón em sớm.
Namping
Namping
Thật không?
Keng Harit
Keng Harit
//gật đầu// Lời anh nói, chưa bao giờ không thật.
Namping cười tươi, kéo nhẹ tay áo Keng như muốn giữ anh ở bên lâu hơn. Và Keng, như mọi lần, không rút tay ra, chỉ khẽ siết lại, ngầm hứa sẽ luôn ở đó… chỉ dành cho một mình cậu.
_end_

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play