Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DooGem] Vùng Ranh Giới Của Bạn Thân

Chap 1 – Lần Say Thứ Mấy Rồi?

Quán cà phê cuối phố vẫn sáng lấp lánh đèn vàng, tiếng nhạc acoustic lẫn với tiếng cười của mấy bàn khách. Đăng ngồi đối diện cô gái tóc dài, đôi mắt đen ánh lên khi nói về một chuyến du lịch sắp tới. Cậu mỉm cười, gật đầu cho đúng lễ, nhưng đâu đó trong ánh mắt lại có một lớp mờ nhạt, như thứ này không mới mẻ gì
Buổi hẹn kết thúc bằng một lời chào lịch sự. Đăng dắt xe ra khỏi bãi, mùi hương nước hoa nữ vẫn còn vương trên áo khoác. Trời đêm se lạnh, từng hơi thở phả ra làn khói mỏng
Khi về đến căn hộ, cảnh tượng quen thuộc đập vào mắt cậu: Hùng đang ngồi bệt ngay cửa, lưng dựa vào tường, tay vẫn ôm lon bia đã rỗng. Khuôn mặt đỏ bừng, tóc rối, đôi mắt nửa mở nửa khép
Đăng chống xe, chậm rãi bước lại, khẽ hít một hơi
Hải Đăng
Hải Đăng
Lại thất tình nữa hả? // Cậu hỏi, giọng vừa chán nản vừa buồn cười//
Hùng ngẩng lên, nụ cười ngờ nghệch nở trên môi
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đăng… mày về rồi…
Cậu ta đưa tay bóp má Đăng một cái, ngón tay lạnh toát
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Dễ thương quá à… tao hôn mày được không?
Đăng khựng lại một giây, rồi khẽ thở dài. Ánh mắt ấy… câu hỏi ấy… như một đoạn phim tua lại, đã từng xảy ra hơn một lần
Hải Đăng
Hải Đăng
Một… hai… //Đăng đếm chậm rãi, như đã thuộc lòng tiếp theo sẽ là gì//
Và đúng vậy, trước khi kịp đến “ba”, Hùng đã gục xuống vai cậu, hơi thở đều đều của người say lập tức lấp đầy khoảng lặng
Đăng nhìn xuống, thấy mái tóc rối của Hùng ngay sát cằm mình. Cậu khẽ cười, không rõ là bất lực hay dịu dàng
Hải Đăng
Hải Đăng
Thôi… để tao cõng mày vô
Bước chân Đăng vang nhẹ trong hành lang, bóng hai người nhập làm một dưới ánh đèn vàng mờ, như một thói quen cũ kỹ mà cả hai chẳng bao giờ nhắc đến

Chap 2 – Hồi Tưởng

10 – 2015
Tiếng động cơ xe hơi êm ái lăn bánh trên con đường buổi sáng. Ngoài cửa kính, ánh nắng tháng Mười nhảy múa trên những tán cây, vệt sáng vàng loang lổ chạy ngược về phía sau. Hoàng Hùng ngồi ở ghế phụ, bộ đồng phục sơ mi trắng còn thơm mùi ủi mới. Cậu ôm trên tay một chiếc hộp giấy nhỏ, gói bằng giấy màu xanh lá với chiếc nơ đỏ vụng về
Ba cậu, Hoàng Minh – dáng người cao, vai rộng, mặc vest màu xám – tay trái cầm vô lăng, tay phải vẫn đang xem lướt một tập tài liệu. Gương mặt ông nghiêm nghị, hầu như không nhìn sang con trai, chỉ thỉnh thoảng gật đầu khi nghe Hùng kể chuyện linh tinh
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Ba, con có cái này cho ba nè// Hùng khẽ nghiêng người, đưa hộp quà//
Minh hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn nhận lấy, mở ra bên trong là một chiếc nón lưỡi trai màu đen, phía trước thêu chữ “Dad” bằng chỉ trắng
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đẹp không ba? Con đặt may đó// Hùng cười hì hì, mắt sáng như chờ lời khen//
Minh thoáng mím môi, đưa tay vuốt nhẹ vành nón
Ba Hùng
Ba Hùng
Cảm ơn con. Nhưng tối nay chắc ba không về được đâu…
Nụ cười của Hùng khựng lại
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Nhưng… hôm nay là sinh nhật ba mà?//Giọng cậu chùng xuống//
Minh nhìn thẳng về phía trước, thở ra
Ba Hùng
Ba Hùng
Công việc của ba nhiều lắm. Mình để dịp khác, nha?
Chiếc xe rẽ vào con đường dẫn tới trường. Không khí trong xe bỗng đặc quánh, chỉ còn tiếng nhạc nhẹ từ radio và tiếng giấy sột soạt khi Minh gập lại tập hồ sơ
Xe dừng. Hùng lặng lẽ mở cửa, bước xuống. Cậu quay lại định nói gì đó nhưng thấy ba đã đưa mắt trở về với đống giấy tờ, gương mặt nghiêm như vừa đóng một cánh cửa vô hình
Cánh cổng trường đại học hiện ra trước mặt. Học sinh tấp nập vào lớp, tiếng cười nói rộn ràng. Hùng đứng một lúc, nhìn theo chiếc xe của ba đang lăn bánh xa dần, bóng nó thu nhỏ lại trong nắng sớm
Khi xe vừa khuất sau góc phố, cậu bỗng xoay người chạy ngược lại. Tim đập nhanh, hơi thở phập phồng nhưng môi khẽ nhếch cười – một kiểu cười của kẻ đã quyết định làm điều mình muốn
Hùng men theo bức tường trường học, tìm đúng chỗ có cành cây chìa ra. Cậu bám lấy, leo lên, cẩn thận đẩy chiếc cặp sang bên kia trước rồi trèo xuống. Mấy giây sau, đôi giày trắng đã dính đầy bụi đất

Chap 3 – Cuộc Rượt Đuổi Buổi Sáng

Lúc vừa nhảy khỏi bức tường gạch, Hùng đã thấy một bóng người đứng sẵn dưới chân. Hải Đăng – chiếc áo sơ mi trắng xắn tay, quần jean bạc màu, cái dáng cao hơn mét tám làm bức tường kia trông như chẳng đáng gì. Đăng đưa tay đỡ, Hùng không ngần ngại đáp xuống thẳng vai cậu ta
Hải Đăng
Hải Đăng
Lẹ đi, mốt tao học ngu lắm á// Đăng hất mặt, vừa giữ thăng bằng cho Hùng vừa lẩm bẩm//
Hùng cười khẩy, trượt xuống, hai chân chạm đất, giờ hai người đã đứng đối diện nhau. Ánh mắt Đăng vẫn nheo lại vì nắng, nhưng khóe môi hơi nhếch, kiểu nửa trêu nửa sốt ruột
Hải Đăng
Hải Đăng
Đội nón rồi leo ra sau đi// Đăng chìa tay về phía cái nón đội cho Hùng//
Không hỏi nhiều, Hùng vòng tay ôm lấy eo Đăng, áp sát vào lưng cậu
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Nhanh lên, đuổi theo xe ba tao!//Giọng Hùng gấp gáp, nhưng hơi thở lại phả ấm vào gáy Đăng, khiến người cầm lái khẽ rùng mình//
Chiếc xe máy của Đăng rú ga, lách qua con hẻm nhỏ, hòa vào dòng xe tấp nập trên đường lớn. Cơn gió sáng sớm luồn qua tóc, kéo theo mùi xăng pha và tiếng còi inh ỏi
Hải Đăng
Hải Đăng
Đuổi làm gì? Mày tính làm cảnh sát à?// Đăng quát với ra sau nhưng giọng không giấu được tiếng cười//
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Không phải. Tao… chỉ muốn biết,ba tao đi đâu mà không về đón sinh nhật//Hùng siết tay chặt hơn, ánh mắt cố dõi theo chiếc Mercedes đen đang xa dần giữa biển người//
Đăng im lặng, chỉ cúi đầu tăng ga. Cậu biết, cái việc tưởng chừng nhỏ nhặt ấy với Hùng lại quan trọng hơn bất cứ tiết học nào. Và có lẽ… Đăng cũng chẳng bao giờ nói ra, rằng mỗi lần Hùng ôm như vậy, cậu lại thấy muốn giữ chặt thằng bạn này cả đời
Cả 2 đang đuổi theo ,Hùng đập vai Đăng nói
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đây là công ty ba tao nè,sao ổng đi qua luôn rồi?!
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đuổi theo nhanh

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play