Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Dị Ảnh Mạt Thế (TF Gia Tộc/TOP/TF-ing)

Chương 1 : ngày mọi thứ đổi thay

Chiều hôm đó, bầu trời thành phố xám xịt một cách bất thường. Tin tức trên điện thoại liên tục cập nhật về “dịch bệnh lạ” và những vụ mất tích bí ẩn. Đường phố thưa vắng, mọi người hối hả về nhà.
Trên sân thượng của một tòa chung cư cũ, Chu Chí Hâm, Tả Hàng và Dư Vũ Hàm đang ngồi nghỉ sau một buổi tập thể thao.
Tả Hàng
Tả Hàng
/ nhấp ngụm nước/ hai người xem tin gì chưa? Dịch này lây nhanh hơn cả cúm, nghe nói ở khu phía Bắc đã phong tỏa rồi đấy.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/ ngước nhìn trời/ Tao coi rồi… nhưng nhìn kìa. Mây xoáy thành vòng , ở giữa có ánh sáng tím. Mày thấy kỳ không?
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
/ bắt chéo chân lên lan can / Có khi là hiệu ứng thời tiết bình thường thôi, có gì đâu nghĩ nhiều làm gì.
Lời chưa dứt, một tiếng nổ trầm từ xa vọng lại. Mặt đất rung nhẹ, và từ khe nứt trên bầu trời, ánh sáng tím rơi xuống như mưa. Cả ba chưa kịp phản ứng thì một tia sáng quét ngang, nuốt trọn họ.
Cơ thể mỗi người nóng ran, tim đập dồn dập. Chu Chí Hâm ôm đầu, cảm giác như dòng điện chạy dọc mạch máu. Tả Hàng gục xuống, bàn tay chạm nền gạch… lập tức một vết cháy xém lan ra. Dư Vũ Hàm mở mắt, mọi thứ quanh cậu như chậm lại, và trong tích tắc đã dịch chuyển vài mét.
Tả Hàng
Tả Hàng
/ hoảng hốt/ T..tu..tụi bây thấy gì không? Tay tao nóng như lửa đốt á
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/ nhìn những miếng kim loại rừng lên quanh chân/ Tao hình như... vừa tạo được điện
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
/ thở gấp/ Tao vừa đứng kia … giờ lại ở đây
Dưới phố, tiếng hét chói tai vang lên. Họ nhìn xuống – người dân chạy loạn, phía sau là những kẻ da xám, mắt đỏ, di chuyển giật giật, gầm gừ như thú.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Không ổn! Chúng ta mau xuống dưới tìm chỗ trú.
Vừa chạy tới cầu thang, họ chạm mặt một nhóm người khác – Quan Tuấn Thần, Trương Quế Nguyên, Trương Hàm Thụy và Vương Lỗ Kiệt.
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
/ đưa tay tạo ra một tường băng chắn đường lũ quái vật/ Đi theo bọn tôi nếu muốn sống.
Tả Hàng
Tả Hàng
/nghi ngờ nhìn Chu Chí Hâm/ Tin không?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Giờ không còn lựa chọn chúng ta liều thôi.
Cả nhóm lao theo, bỏ lại phía sau tiếng gào thét và bóng tối nuốt dần thành phố.

Chương 2 : Lẩn trốn

Tiếng bước chân dồn dập vang vọng trong con hẻm tối. Nhóm Chu Chí Hâm, Tả Hàng, Dư Vũ Hàm chạy sát theo sau nhóm được dẫn đầu bởi Quan Tuấn Thần. Phía sau, tiếng gào của lũ quái vật vang lên từng đợt, mỗi lúc một gần hơn.
Tả Hàng
Tả Hàng
/ thở gấp/ trời đất! Chẳng lẽ bọn chúng không biết mệt à!
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
/ quay đầu nhìn thoáng qua/ Chúng không còn là người, chỉ còn bản năng săn mồi thôi!
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
/ nghiêng đầu tránh một mảng tường sập/ Vậy còn kế hoạch?? Chạy mãi cũng chết thôi.
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Ra đến phố lớn rồi tính. Ở đó còn có hi vọng tìm đường thoát.
Khi họ vừa lao ra khỏi hẻm, Vương Lỗ Kiệt-đứng đó chờ sẵn- bất ngờ giơ tay, tạo ra một luồng gió mạnh hất đổ đống rác chắn ngang, cản bước lũ quái vật. Nhưng chỉ vài giây sau, từ phía trước, thêm ba bóng người gầy gò lao tới – là một nhóm quái vật khác chặn đầu.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/ căng mắt/ Chết tiệt!! Kẹt chính giữa rồi. Làm sao đây??
Tả Hàng cảm thấy hơi nóng dồn lên tay, theo phản xạ đập xuống mặt đường. Một vòng lửa bùng lên, bao quanh nhóm. Ngọn lửa khiến bọn quái vật chững lại, gào thét dữ dội.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
/ bước tới cạnh Chí Hâm/ Để tao thử!!
Ngay lập tức, cậu biến mất khỏi vị trí, xuất hiện phía sau lưng một con quái, dùng thanh sắt gỉ đâm xuyên đầu nó. Máu đen văng tung tóe.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
/ ngạc nhiên/ Dị năng dịch chuyển tức thời. Không tệ không tệ!!!
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Không tệ nhưng không đủ. Mau đi thôi!!
Nhóm nhanh chóng phá vòng vây, chạy dọc theo một con phố hoang vắng. Đèn đường lập lòe, gió mang theo mùi tanh hôi và khét cháy. Khi rẽ vào một ngõ nhỏ, Đặng Giai Hâm giơ tay, và một bức tường đá trồi lên từ mặt đất, bịt kín lối đi sau lưng họ.
Đặng Giai Hâm
Đặng Giai Hâm
/ mồ hôi nhễ nhại/ Ít nhất cũng câu giờ được.
Cả nhóm đứng thở dốc, nhưng ai cũng biết chỉ là tạm thời.
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
/ nhìn quanh/ Phía trước có một khu nhà bỏ hoang. Chúng ta dừng chân nghỉ ngơi ở đó. Được không?
Không ai phản đối. Họ lại tiếp tục bước, mang theo trong lòng nỗi lo sợ và hàng loạt câu hỏi chưa có lời giải.

Chương 3 : Nơi trú ẩn tạm thời

Khu nhà bỏ hoang nằm khuất sau một xưởng cơ khí cũ. Cửa gỉ sét bị đá văng ra, cả nhóm lách vào trong. Mùi ẩm mốc và sắt gỉ xộc lên mũi, nhưng so với đường phố đầy quái vật, nơi này vẫn an toàn hơn.
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
/ đặt tay lên tường , băng lan bịt kín các khe cửa/ tạm thời không lo bị tấn công từ lối này.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Chúng ta cần phải xem nơi này còn lối đi hay cửa sổ nào khác không. Để tránh bọn chúng tấn công từ lối khác.
Trương Quế Nguyên gật đầu, ra hiệu cho Trương Hàm Thụy và Tả Hàng đi theo kiểm tra tầng trên.
Khi nhóm chính vừa ổn định, từ phía cầu thang bên hông, Tô Tân Hạo, Mục Chỉ Thừa, Đồng Vũ Khôn, Trần Thiên Nhuận và Hoàng Sóc xuất hiện. Quần áo họ lấm lem, hơi thở gấp, ánh mắt đầy cảnh giác.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
/ giật mình/ mấy người là ai, từ đâu đến!?
Mục Chỉ Thừa
Mục Chỉ Thừa
Bọn..bọn tôi /hoảng loạn/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Bọn tôi trốn trong tầng hầm xưởng cơ khí bên cạnh, nghe tiếng mọi người ồn ào nên chạy sang.
Mục Chỉ Thừa
Mục Chỉ Thừa
/ lau mồ hôi/ Chúng..chúng tôi bị kẹt suốt từ lúc bầu trời nứt...
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
/ trầm giọng/ Cứ nghĩ rằng không còn ai sống sót.
Trần Thiên Nhuận
Trần Thiên Nhuận
Gặp được các cậu chắc là duyên, nên chúng tôi xin được theo các cậu,hoạt động nhóm lớn có lẽ sẽ an toàn hơn hoạt động nhóm nhỏ phải không?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Vì sao chúng tôi phải tin các cậu?
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Đương nhiên là có lợi, chúng tôi sợ chết nên không dám làm bậy đâu,mà chúng tôi cũng có thứ mà các cậu có thể đang cần-thông tin về những con quái vật ngoài kia.
Hoàng Sóc không nói nhiều, chỉ siết chặt ống sắt trên tay. Trong bóng tối, vài sợi dây leo khô bò theo ý anh, quấn quanh thanh sắt như để chứng minh mình có dị năng.
Mọi người nhìn nhóm Hạo một lúc lâu sau, thấy không có nguy hiểm gì thì cũng đồng ý
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
/gật nhẹ/ Được, nhưng khi ở cùng nhau thì phải nghe theo chỉ huy đừng tự ý làm theo ý mình nếu không có chuyện gì thì bọn tôi không giải quyết đâu!
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Rõ rồi chứ!!
All: Rõ
Ở góc phòng, Dư Vũ Hàm lau vết máu đen trên tay. Vương Lỗ Kiệt đưa cho cậu một mảnh vải:
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Giữ sạch sẽ, máu của chúng có thể chứa mầm bệnh nguy hiểm.
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Cảm ơn /nhận lấy/
Trong lúc mọi người tìm kiếm nhu yếu phẩm, Mục Chỉ Thừa lôi từ một góc ra một bình nước gần đầy.
Mục Chỉ Thừa
Mục Chỉ Thừa
/ cười nhẹ/ ít nhất cũng có cái để uống.
Bỗng, Ngụy Tử Thần bước vào từ cửa sau, ánh mắt lạnh lùng quét qua cả nhóm:
Ngụy Tử Thần
Ngụy Tử Thần
Không phải ai cũng có thể ở đây. Chúng ta chưa biết nhau đủ lâu để tin tưởng đâu. / nhìn quanh/
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Thôi nào, Ngụy nhi /nhẹ nhàng/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
/bình thản/ nếu nghi ngờ thì cứ nói thẳng vòng vo làm gì?Các cậu không tin cũng được, nhưng có lẽ chúng ta vẫn phải hợp tác lâu dài, nên mong cậu hiểu rõ kẻ thù của chúng ta bây giờ là ai
Cuộc trò chuyện bị cắt ngang khi từ tầng trên, Trương Hàm Thụy hét xuống:
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Có dấu chân.. nhưng.. không phải là của con người!!
All: HẢ!!
Bỗng tất cả im lặng và nghe thấy.
Tiếng kéo lê vật nặng vang vọng từ cầu thang, kèm theo hơi thở khò khè đang tiến lại gần.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play