Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Vermouth X Kir ] Hơi Ấm Âm Thầm Của Kẻ Săn Mồi

Chiếc khăn.

Trong phòng làm việc riêng của Vermouth. Với những tiếng lạch cách của bàn phím máy tính liên hồi nhưng thông tin và toàn bộ những bí mật quan trọng của tổ chức cùng với thông tin cá nhận của các thành viên.
Bên ngoài, tiếng bước nhẹ nhàng dọc theo hành lang dài của tổ chức, nơi Vermouth làm việc là ở cuốc cùng của hành lang. Cách của lớn, trang chí thép phóng cách cổ điển. Kir cầm trên tay là khay cà phê nóng. Tiến về phía phòng của Cô.
Ngoài trời lúc này đang có tuyết rơi, trời đã sang đông ở Nhật Bản không khí lạnh hơn, nơi trụ sở của tổ chức cũng lạnh lẽo không kém. Bên ngoài cây cối đã rụng gần như hết lá, không còn dáng vẻ của mùa thu mát mẻ thay vào đó là sự lạnh kéo bao trùm lấy cả bầu trời và mặt đất.
Sáng sớm, Gin đã gọi mọi người đến tổ chức, để làm một nhiệm vụ quan trọng. Hắn giao cho Kir và Vermouth ở trụ sở phân công việc xoá dấu vết camera của thành phố.
Trụ sở lúc này cũng không có nhiều người, chỉ là lác đắc một vài người. Ai nấy đều làm công việc của bản thân mình không ai bận tâm đến ai cả. Bên ngoài bầu trời phủ một lớp sương mù dày đặc.
Kir tiến đến gần cười phòng làm việc của Vermouth. Khẽ gõ cửa
Từ bên trong có tiếng người phụ nữ nói vọng ra ngoài. Chất giọng không hẳn gọi là ngọt ngào nhưng lại mê hoặc con người một các kì lạ. Thật quyến rũ.
Vermouth
Vermouth
Mời vào
Kir đẩy một bên cách của rồi từ từ bước vào, quay lại đóng khẽ. Chần chần đến bên bàn làm việc của cô. Nàng đặt cốc cà phê nóng xuống bên cạnh
Kir
Kir
Có cần tôi giúp gì không ?
Vermouth dừng, tiếng bàn phím không còn để lại không gian một thoáng im lặng đến rợn người. Cô quay lên nhìn nàng và nói.
Vermouth
Vermouth
Công việc của cả hai chúng ta đã xong.
Kir có chút ngớ người hỏi lại
Kir
Kir
Tôi đã làm gì đâu ?
Vermouth chỉ khẽ cười, cầm lấy cốc cà phê nóng đang bống hơi nghi ngút, thổi đi lớp khói và nhấm một ngụm nhỏ.
Vermouth cảm thán.
Vermouth
Vermouth
Cà phê cô pha rất ngon, cảm ơn cô! Công việc của cô đã xong, tôi đã làm hết rồi. Giờ chúng ta về thôi
Kỉ có chút giật mình vì bản thân mới ra ngoài pha cà phê có một chúc mà việc của cô đã được Vermouth làm xong nhanh đến như vậy. Cô lắp bắp nói.
Kir
Kir
Tôi … tôi.. đã làm gì đâu.
Vermouth quay lại, mái tóc cũng thế mà đi theo một màu bạch kim như một điểm nhấn trong bóng đêm. Cô hiện lên như một sứ giả của thiên đàn đến với cói trần. Mùi hơi thơm nhẹ trên cơ thể và tóc cũng tỏa khắp nơi, không nồng nàn mà nhẹ nhàng. Ánh mắt sắc và xanh đương nhìn về phía nàng mà khẽ nói.
Vermouth
Vermouth
Kir đã hoàn thành việc rồi, giờ ta đi thôi ~
Vermouth nở một nụ cười bí ẩn, rồi bước ra khỏi phòng, nàng cũng bước theo sau. Kir lúc nào cũng trong tình trạng đề phóng Vermouth. Vì nàng biết người phụ nữ này không hề dễ dàng đối phó một chút nào nên là nàng không ngừng để phòng cô ả. Tránh những người này càng xa càng tốt.
Cả hai đi trên hành lang dài của tổ chức. Dù có ở trong trụ sở nhưng không gian vẫn lạnh, khiến cho Kir không ngừng run lên.
Nàng bước sau Vermouth dù tránh xa cũng phải năm bước chân, nhưng cũng không thể tránh khỏi sự tỉ mỉ của Vermouth. Cô âm thầm liếc sáng nàng. Cả hai đi song nên cô dễ dàng nhìn thấy dáng vẻ đang lạnh đến run cầm cập của nàng.
Cả hai tiến đến chỗ để xe. Kir đến gần xe mô tô, lấy chiếc áo khoác dài, để khoác lên mình. Và lấy cái mũ bảo hiểm nhưng bị dãn đoạn bằng câu nói của cô có chút gì đó trêu trọc trong đây.
Vermouth
Vermouth
Sao ? Kir định đi cái xe đó về sao ? Cô không sợ bị gió thổi đi à ?
Nàng khựng lại, nhìn về phía tiếng nói của cô. Nhìn thấy nụ cười ấy và thấy ánh mắt ấy. Lúc nào cũng như vậy hết. Trong đó luôn có ý cười. Dù có trong từng trạng nào đi nữa cô ả này luôn thể hiện ra cái bộ mặt này.
Kir
Kir
Việc của tôi đi xe có ảnh hướng đến cô sao, Vermouth ?
Vermouth
Vermouth
Ồ không, tôi chỉ hỏi đằng ấy có muốn đi cùng tôi về không đấy mà ~
Nàng khẽ nhướn mày
Kir
Kir
Tôi có xe, nên có thể tự về nhà được.
Giọng nàng lạnh đi nhưng vẫn dự thái độ bình tĩnh nhất, đó là do nàng nghĩ như vậy.
Vermouth cười thầm.
Vermouth
Vermouth
Tôi không chắc là cô có thể trở về nhà an toàn đâu, Kir à. Ngoài trời đang có mưa tuyết khá lớn đó.
Kir giờ mới nhận ra, bên ngoài không những mưa tuyết đã phủ một màu trắng xoá còn thêm những cơn gió thổi liên hồi. Vẻ mặt nàng lức này hiện lên rõ sự lo lắng vì thời tiết xấu như này sẽ khó mà di chuyển. Và dễ gặp sự cố, đường sẽ chơn trượt. Bánh xe mô tô sẽ bị nhoài vì chơn.
Vermouth
Vermouth
Vậy Kir tính sao đây ? Hử
Kir nhìn ra ngoài trời trước mắt rồi nhìn về phía người phụ nữ đang đứng trước mặt mình mà nói.
Kir
Kir
Đợi thời tiết ổn hơn tôi có thể tự về.
Vermouth nghe xong chỉ biết cười thầm một tiếng và nói.
Vermouth
Vermouth
Vậy thì khó rồi, dự báo đã nói cơn bão tuyết này sẽ đi qua rất lâu đây. Tôi cũng tiện đường, nếu Kir thấy tiên thì có thể lên xe tôi.
Kir
Kir
Không, cảm ơn.
Nàng nói một cách dứt khoát
Vermouth
Vermouth
Kir cố chấp quá
Hành động sau đó của Vermouth làm nàng phải bất ngờ.
Cô tiến đến phía xe Posches của bản thân, màu đen hiện đại không giống như Gin.
Mở cửa xe, lấy chiếc khăn quàng cổ màu tím nhạt được đan bằng len. Đống của cái ầm, rồi sải bước đến bên nàng.
Quàng lên cổ cô, Kir mở to lắm nhìn đến sững sờ.
Vermouth
Vermouth
Quàng vào cho đỡ lạnh, thời tiết này dễ bị cảm lắm.
Kir
Kir
A… à cảm ơn cô.
Lời nói của Vermouth hiếm khi lại trân thành như vậy. Làm Kir có chút khó sử.
Vermouth
Vermouth
Cô đứng đây lâu thêm chắc sẽ bị cảm, đi thôi. Tôi sẽ trở cô về nhà.
Kir không cãi lại mà như bị cô ả bỏ bùa mà đi theo. Ngồi vào ghế phụ.
Động cơ của xe được bật lên, rồi tiến ra khỏi đây. Ngoài trời lúc này từng cơn gió rít không ngừng, mạnh đến nối đậm lên cửa kính của xe.
Trong xe ấm hơn nhiều, nhưng không gian lại không thoải mái lắm mà hình như chỉ có nàng là không thoải mái.
Vừa nãy tự dặn mình là tránh xa cô ả ra càng xa càng tốt mà giờ lại đang ngồi trên xe của cô.
Chiếc khăn quàng này, cô vừa quàng cho nàng, nàng đưa tay chạm lên chiếc khăn, chất liệu mềm mại. Làm người ta chỉ muốn được nghịch mãi thôi và có mùi hương thoang thoải chỉ có Vermouth mới có. Mùi này nhẹ lắm mà lại quyến rũ như vậy. Đúng là mùi của Vermouth có khác.
Vermouth lấy ra trong túi mình một cái bình dữ nhiệt, đưa qua cho Kir.
Vermouth
Vermouth
Uống đi, sẽ giúp cô đỡ lạnh hơn đó.
Kir nhận lấy.
Kir
Kir
À cảm ơn, cô.
Nàng mở nắm một mùi hương nhẹ, hoá ra là trà nóng, có mùi của hoa và thảo dược. Kir nhấp ngụm, đúng như cô nói tốt hơn thật làm cho cơ thể cô ấm lên.
Vermouth
Vermouth
Cô ở đâu vậy?
Kir
Kir
Tôi ở gần đây thôi, sắp tới rồi.
Theo sự chỉ dẫn của Kir cuối cùng Vermouth cũng đưa nàng về căn hộ của nàng.
Kir bước xuống, đóng của xe.
Kir
Kir
Cảm ơn cô đã đưa tôi về
Vermouth hạ cửa xe xuống, nháy mắt với nàng.
Vermouth
Vermouth
Không có gì, tạm biệt.
Nàng ngượng cười. Rồi quay lên căn hộ của mình, mở cửa. Lúc này nàng mới nhận ra mình đã quên không trả cô chiếc khăn. Nhưng giờ chiếc xe của cô đã đi xa.
Nên đành để lần sau sẽ trả lại.

Khoảng cách và kết nối

Kir bước vào trong căn hộ, cởi bỏ khắm quàng cổ đặt nó lên sofa, nhìn nó chăm chú, trong đầu nàng giờ chỉ toàn hình ảnh cô không phải kiểu nhớ thương mà là nghi hoặc cô ả lại có kế hoạch gì. Bản thân nàng cũng nên có một đường lối để rút dần, mỗi lần ở gần cô, nàng cảm nhận được mùi nghỉ hiểm và khó đoán. Cô ta không dễ đối phó chỉ một khi bí mật của bản thân nàng bị phát giác thì sẽ khó mà sống sót.
Nàng chợt nhận ra mùi hương của Vermouth đã bám lên cổ mình. Giờ trên người nàng toàn mùi của cô ả.
Vì vậy nàng đành phải đi tắm vậy, cũng là để cho thoải mái.
Bước vào phóng tắm nhỏ, tiếng nước từ vòi hoa sen xả xuống, hơi nóng bống lên tạo nên một không gian mờ mờ ảo ảo toàn hơi nước. Mái tóc dài ướt dính vào làn da trắng hồng.
Dào gần đây công việc căng thẳng từ tổ chức và việc ở đài truyền hình dồn dập quá, nàng phải chạy cả hai nơi nên ít có thời gian nghỉ ngơi. Vì thế hôm nay nàng nhất định sẽ chăm sóc bản thân một chút.
Tắm xong nàng bước ra khỏi nhà tắm, chiếc khăn trên tay lau tóc.
Tiến đến sofa ngồi xuống và bật chương trình lên và ăn đồ ăn vặt.
Chợt nàng nhận ra chiếc khăn, làm Kir không ngừng nghĩ về Vermouth, cô ta luôn là một mối nguy hiểm chết người. Cô ta trả cần nóng để giết người mà dúng chính cái nhan sắc cũng là điểm mạnh của cô để giết một con mồi một cách gọn gàng nhất.
Kir nhìn theo hướng nào cũng không thấy điểm tốt của cô. Nhưng hành động hôm nay của cô làm nàng có chút suy nghĩ. Cô ta phải công nhận là một người vô cùng khó đoán.
Giờ cũng đã muộn. Nàng tắt ti vi và lên giường đọc sách, sau đó cũng tắt đền để ngủ một giấc.
Trong thành phố xa hoa, những toà nhà cao chọc trời đang đứng sừng sững giữa lòng thành phố, ngồi trời những cơn gió rít từng cơn. Trong gian phòng ngủ rộng lớn. Những tiếng rền rĩ không ngừng đầy sự cuồng loạn và từng hơi thở gấp gáp của người đàn ông to lớn và săn chắc.
Vermouth
Vermouth
A… ư … chậm lại … chút~
Từng lời nói cũng mang theo sự đâu đớn của bên trong cơ thể nhưng cũng không giấu nỗi khổ riêng đã lâu không được như vậy.
Người đàn ông, có mái tóc bạc mà lại dài, khuôn mặt hắn sắc lẹm. Chỉ cô tình chạm vào ánh mắt hắn thôi cũng đủ để một người run sợ.
Gin
Gin
Ư … ha
Gin không thể nào dựng hành động của bản thân hắn lại được, đừng cú chạm của cơ thể từ tiếng thở.
Hai tay cô trống xuống đệm. Còn hắn ở phía sau đã đẩy vào tận bên trong, hai bàn tay to lớn của hắn dữ chặt hông cô ghì và ấn mạnh làm cho hông Vermouth hiện rõ mồm một dấu tay hằn đỏ.
Vermouth
Vermouth
Gin … ư tôi… không thể chịu… được nữa.
Hắn dường như bỏ ngoài tai tiếng nói của cô.
Không ngừng ra vào bên trong, làm cho không gian tối càng trở nên ám muội hơn báo giờ hết.
Hắn đưa cơ thể to lớn xuống tấm lưng chần của Vermouth ép sát, bàn tay xoa bóp lấy hai bầu ngực đang căn tròn, nơi đầu đã tỏ lên thấy rõ.
Hắn không nói trước mà đứa hết những gì hắn cho vào bên trong của cô.
Vermouth
Vermouth
Gin, tôi … ra
Cả hai hoà làm một sánh quyện với nhau. Lúc này hắn mới dừng lại.
Cả hai thở dốc.
Khung cảnh hỗn loạn, quần áo vật lung tung, ga giường nhăn nhúm.
Sau khi mọi thứ kết thúc. Gin đã ngủ. Còn cô chỉ lặng lặng đứng bên cửa sổ, hút thuốc, nhìn về phía hắn. Dù trong lúc nào hắn cũng vậy trả bao giờ nhẹ nhàng một lần cũng không. Luôn thôi bạo như vậy
Trong bóng tối hình ảnh cô lấp ló, những dấu vết của cuộc ân ái vừa rồi.
Vermouth cảm thấy hắn như vậy hay vốn hắn đã vậy. Ở cạnh hắn cô không cảm nhận được yêu thương, chỉ toàn lạnh lẽo.
Cô ngồi bên cửa sổ với manh áo, Vermouth nhấp rượu và suy tư về một thứ gì đó vô cùng mơ hồ. Đột ngột trong đầu cô loá lên hình ảnh Kir. Làm cô khẽ bật cười khi nhận ra bản thân đang cười một mình vì ai đó. Cô thấy mình đang ảo tưởng đúng hơn.
Sáng sớm, ngoài trời vẫn tối, cơn bão tuyết đã ngừng, giờ đây đọng lại một màu trắng xoá.
Gin mặc đồ cần thận không nói lời nào mà bỏ đi. Cô im lặng nhìn theo bóng hắn. Cô cảm tưởng bản thân là chỗ mua vui cho hắn vậy. Hắn chơi xong rồi thì vứt bỏ cô.
Dù biết rõ mối quan hệ này không nên diễn ra nhưng bằng cách nào đó cả hai như dính lấy nhau từng đêm cứ mãi đắm đuối.
Những ngày sau đó, cô chỉ làm những nhiệm vụ ôm trùm giao cho vì thế mà không gặp Kir mấy.
Còn nàng thì đang bận với công việc phóng viên mà quên đi sức khỏe của mình.
Sau nhiều tháng cả hai gặp lại, nàng nhận được một tin nhắn từ Gin có dịp làm chung với Vermouth. Nàng đã cầm sẵn chiếc khắm đến để tiện trả lại.
Thời tiệt như này, đang khiết cho Kir bị cảm giác nặng nhưng vẫn đi làm nhiệm vụ.
Tới điểm hẹn. Vermouth đã chờ sẵn. Kir tiến đến gần.
Kir
Kir
Tôi trả lại cho cô, cảm ơn đã cho tôi mượn.
Vermouth không nói gì chỉ nhận lấy chiếc nhắn trên tay Kir. Nhìn nàng rồi quàng lên cổ Kir.
Vermouth
Vermouth
Cô đang cảm nặng đó dữ ấm đừng để mình bị cảm như vậy.
Kir
Kir
Ơ … không sao chỉ là cảm bình thường thôi sẽ khỏi ngay mà, cô không cần bận tâm.
Vermouth không để tâm nhiều đến lời nói của Kir chỉ chăm chăm quàng quanh cổ cho nàng.
Vermouth
Vermouth
Đi thôi.
Kir
Kir
Hai người vào xe, tiến thẳng đến địa điểm đã được gửi tới.
Đến nơi, Vermouth quay sang Kir mà nói.
Vermouth
Vermouth
Kir ở đây đi, để tôi làm được rồi.
Kir
Kir
Sao được đây là nhiệm vụ chung, tôi không để cô làm một mình.
Vermouth
Vermouth
Cô ở yên đây chính là nhiệm vụ tôi giao cho Kir. Ngoài này gió lạnh lắm.
Vermouth nháy mắt rồi đóng cửa xe và đi khỏi tầm mắt của nàng.
Nàng có chút khó hiểu tính cách của cô ả này. Giờ nàng ngồi đây thì làm được gì chứ.
Trong khi nàng đang suy nghĩ có nên đi tìm cô không. Chỉ khoảng mười đến mười lăm phút sau. Vermouth bước ra.
Vermouth
Vermouth
Đã hoàn thành.
Kir
Kir
Nhanh vậy sao !
Vermouth
Vermouth
Giờ đi được rồi.
Kir
Kir
Ờ ừ
Trên đường đi, Kir thấy lấp ló trên cổ của Vermouth có giấu đỏ.
Nàng có chút tò mò mà hỏi
Kir
Kir
Trên cổ của của cô ?
Vermouth chỉ lấy tay che lại, khoá áo khéo cao lên.
Vermouth
Vermouth
Không sao
Vermouth có hơi khó chịu vì đêm quá Gin đã làm hơi quá với cô.
Nhớ lại đêm quá, cô và hắn đã tranh cãi rất gay gắt, hắn không thèm để tâm đến cô mà dùng như lời lẽ thô tục để nói với cô.
Gin
Gin
Cô là một ả đàn bà chỉ biết dâng hiến cơ thể thôi, chứ có gì mà ghê gớm. Cô tưởng rằng đằng sau cô có người chống đỡ cô có thể tuỳ ý làm gì sao !
Bốn từ dâng hiến cơ thể từ hôm qua đến giờ vẫn còn vâng trong đầu cô. Hoá ra đối với hắn cô lại là loại rẻ mạc như vậy.
Vermouth
Vermouth
Anh nói cái gì ?
Cô đã rơ tay lên một tiếng chát xé toạc màn đêm. Mặt hắn đã tấy lên bỏng rát.
Sự giận dữ hiện rõ lên trên mặt hắn, hắn không ngần ngại đẩy cô xuống giường xé toạc lớp áo thô bạo làm ra những hành động bẩn thỉu nhất trong sự tức giận.
Đến giờ cô nghĩ lại chỉ toàn ghét bỏ đối với hắn nhưng trong lòng vẫn có gì đau đau nhói. Trái tim sứt từ lâu nay lại thêm nhiều vết máu.
Kir
Kir
Vermouth … vermouth
Vermouth
Vermouth
Hả
Kir
Kir
Cô ổn không ?
Vermouth
Vermouth
Tôi … tôi không sao.
Kir
Kir
Không sao thật à ? Mặt cô xanh lắm đấy. Hay cô bận rồi để tôi lấy khăn quàng cho cô nha.
Kir kiếm cơ để trả cái nhắn lại chứ dữ bên mình lâu lỡ như lại rắc rối.
Vermouth
Vermouth
Cô dùng đi, tôi không sao hết.
Kir
Kir
Ồ … tiếc thật.
Vermouth
Vermouth
Hả
Kir
Kir
Không … không tôi nói không sao thì tốt
Vermouth
Vermouth
Kir không phiền tôi sẽ đứa cô về.
Kir
Kir
Ờ cảm ơn cô
Chiếc xe lăn bánh đến căn hộ của Kir.
Nàng xuống xe, Vermouth cũng theo.
Kir
Kir
Cảm ơn đã đưa tôi về.
Vermouth
Vermouth
Không có gì ? Nếu cô muốn cảm ơn có thể cùng Kir vào nhà làm ly rượu cho ấm.
Mặt nàng vẻ nghiêm túc lại suy nghĩ. Vermouth đang có ý định gì, nàng nghĩ cô nghĩ ngờ mình và muốn vào nhà để kiểm tra sao
Vermouth nhận ra vẻ mặt nàng thay đổi
Vermouth
Vermouth
Nếu cô không muốn vậy thôi.
Kir
Kir
Đâu có, mời cô vào.
Vermouth mỉm cười, nhưng đối với Kir sáu nụ cười đó là sự tính toán và kế hoạch. Kir mở khoá cửa.
Vermouth
Vermouth
Kỉ lắm ổ khoá vậy, cô cẩn thận thật đó.
Kir
Kir
Tại tôi sống một mình mà.
Vermouth
Vermouth
Mà cô sống một mình có nhất thật cận thận vậy đâu, có kẻ đột nhập với khả năng của Kir thì có dễ dàng.
Nàng ho vài tiếng.
Thầm nghĩ.
Người tôi đề phòng lớn nhất chính là cô đó, Vermouth.
Vermouth bước vào lướt quá một lười căn hộ này tuy nhỏ nhưng lại gọn gàng, nói chung cũng không nhỏ cho lắm vì gọn nên nhìn quanh thì có thể thấy rộng rãi hơn.
Kir bước vào trong gian bếp nhỏ, nàng pha ly cacao, rồi mang ra cho cô.
Kir
Kir
Chỉ là ly cacao thôi, tôi không biết cô có hợp với nước uống này không ? Dù gì thì cô cũng là mình tính màn bạc mấy thử rẻ tiền không hợp với cô.
Kir
Kir
Nhưng sẽ tốt hơn đấy, cũng khá ngon.
Vermouth
Vermouth
Ồ, Kir đang mỉa mai tôi hay đang quan tâm tôi vậy.
Kir
Kir
Tôi không có ý gì hết. Chỉ hỏi xem cô có thích nó không.
Vermouth
Vermouth
Tôi thích !
Cô uống ly của mình.
Vermouth
Vermouth
Rất ngon!
Kir
Kir
Hợp với cô thì tốt. Tôi sợ không hợp, cô không hay uống mấy đồ này nên chỉ là …
Vermouth
Vermouth
Chỉ là lo cho tôi!
Vermouth lại bật cái tính trêu ghẹo người khác lên.
Kir
Kir
Hả ?
Vermouth
Vermouth
Tôi đùa thôi !
Cảm cúm đã nặng lên, nàng bịt miệng ho.
Vermouth
Vermouth
Cô ổn không ? Có cần uống thuốc không vậy ?
Kir
Kir
Không, tôi không sao. Chỉ là cảm thôi.
Vermouth cũng rời đi, bước ra phía cửa, cô quay lại nhìn nàng và nói.
Vermouth
Vermouth
Cảm ơn Kir, cô nhớ chăm sóc bản thân nhiều hơn đừng để bệnh nặng hơn đó.
Kir
Kir
Tôi biết rồi.
Kir
Kir
À, chiếc khăn quàng tôi trả nó lại cho cô.
Vermouth nhìn xuống rồi lại nhìn lên Kir
Vermouth
Vermouth
Cô cứ dữ nó, sẽ giúp cô nhiều lắm. Tôi về đây.
Vermouth
Vermouth
Goodbye!
Nàng chưa kịp nói thì Vermouth đã rời đi.
Nàng đành đóng cửa và bước vào nhà, bên trong là tiếng ho không ngừng của nàng sáu cánh cửa.
Vermouth quay lại xe, khi ngồi xuống. Tiếng tin nhắn từ điện thoại làm màn hình sáng lên. Là tin của Gin. Hắn ta nói.
‘ Cần gặp ’
Cộc lốc và ngắn gọn không chủ vị. Cô liếc quá, xem tin nhắn nhưng không trả lời.
Cô tăng tốc phóng thẳng trên con đường lớn phía trước.

Thể xác

Lâu cô mới bực như vậy, cũng không hắn cho lắm. Hắn làm cô tổn thương quá nhiều. Nhưng một câu xin lỗi cũng không có. Và cũng không quan tâm đến cảm xúc của cô, càng ngày hai người càng xa cách. Đến nhìn mặt nhau cũng khó khăn. Gin luôn vậy từ trước đến giờ, bên nhau lâu như vậy hắn chỉ biết thỏa mạn cái gọi là dục vọng của hắn. Cô đau như nào hắn mặc kệ.
Dạo gần đây hai người tranh cãi không có hồi kết. Hắn đó nói ra những lời đầy bẩn thỉu và xúc phạm đến cô.
Về việc cô có suy nghĩ không thì có chứ, cô cũng là phụ nữ nên cũng biết tổn thương nhưng đương nhiên cũng không ảnh hưởng nhiều đến tiến trình công việc.
Sau khi đưa Kir về nhà, cô cùng trở về mới gọi là nhà của mình, lạnh léo, vắng lặng.
Bước vào trong phòng cô cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài, đến gần bếp rót nước, lúc uống nước. Cô cảm nhận có bàn tay đang nắm lấy đằng sau gáy. Một giọng nói trầm và lạnh vang lên bên tai. Cô không hoảng loạn. Im lặng xem người phía sau muốn gì.
Gin
Gin
Tôi nhắn ? Cô không trả lời ?
Vermouth chần chậm đặt ly xuống, mạnh mẽ gạt tay Gin ra.
Vermouth
Vermouth
Việc nhắn hay không, anh có quyền được chỉ đạo tôi hay sao, Gin ?
Hắn hừ lạnh.
Thấy hắn không nói gì, cô nói tiếp.
Vermouth
Vermouth
Sao giờ còn ở đây, lúc anh phải đang ở nhà nhưng nhớ cô gái nhỏ yêu thương của anh mới đúng chứ … Mà lại …
Chưa nói hết câu, tiếng súng lên đạt, hắn đang chỉ thẳng súng vào đầu cô.
Nhìn mình súng lạnh toát kia, cô hừ một tiếng khinh bỉ.
Vermouth
Vermouth
Nói đến cô ta, anh lại như chó nhìn thấy ma.
Gin
Gin
Cô câm mồm lại đi, Vermouth.
Gin quát lớn.
Cô cười thành tiếng, khi nhìn biểu cảm của Gin. Trên tay thì nghịch chiếc ly. Liếc nhìn hắn mà nói.
Vermouth
Vermouth
Nhớ cô ta quá không chịu được, muốn đến tìm tôi giải tỏa sao?
Hắn vẫn rơ súng không có ý định gì là muốn cất đi.
Vermouth
Vermouth
Anh sao vậy? Muốn giết tôi lắm chứ gì ? Giỏi thì bắt đi?
Hắn bực tức nói
Gin
Gin
Cô tưởng cô có “ người ấy “ trống lưng nên là cô coi trời bằng vung là được sao?
Hắn đã tức giận, cân giận không hề giấu giếm.
Vermouth thì trả thèm bận tâm đến việc hắn giận hay không mà ra sức đùa cợt
Vermouth
Vermouth
Anh đừng giận vậy chứ, suy chị cùng thì anh vẫn là con chó già chỉ biết …
Nói chưa hết, cô chỉ cười. Không hẳn là muốn dữ thể diện cho người kia nữa.
Cơn giận bùng phát, hắn lao tới cô như thiêu thân. Bàn tay khổng lồ, lạnh ngắt bóp miệng cô. Ánh mắt cả hai nhìn thẳng vào nhau. Không phải kiểu mắt đối phương có nhau yêu thương trìu mến, trong đó chưa đứa toàn thù hận.
Hắn gằn giọng nói
Gin
Gin
Cô nói nhiều quá rồi đấy, Vermouth.
Gin
Gin
Không phải tôi không nói gì thì cô muốn làm như nào thì làm đâu
Vermouth
Vermouth
Ư
Tay cô liên tục đập vào ngực hắn, cố gắng đẩy hắn ra nhưng sức lực trái ngược. Cô đành bất lực trước hắn.
Khi hắn buông tay, Gin không ngần ngại kéo tay cô đến sofa. Đẩy mạnh người cô, làm cô không vững mà đập người xuống làm cơ thể đau nhói.
Trước khi cô định hình lại, thì hắn đó thôi bạo lao tới, xé toạc chiếc áo sơ mi, để lộ áo nhỏ đen bên trong. Bóp cằm, ép cô ngừa cổ, tiến đến nghiền nát bờ môi đang run run.
Hắn dồn dập, không ngừng nghỉ. Cô chỉ có thể bất lực mà rên rỉ trong sự nhục nhã.
Vermouth
Vermouth
Ư …. ha
Cơ thể không thể phản kháng, để bản thân mình bị đây vò đến mềm nhũn.
Khi mọi chuyện thật sự đã kết thúc, hắn bỏ đi không một lời để lại.
Lúc này cô mới dám để lộ sự yếu đuối của mình. Mắt cô đỏ lên, cô họng nghẹn lại, hai dòng nước mắt tuôn ra nóng rát cả má.
Cô ngồi một góc sofa nhìn ra khoảng không vô định, cơ thể trả một mảnh vải, trên người đã loang lổ vết bầm.
Đứng lên cũng khó khăn.
Nhìn bản thân qua cửa kính, cô tự nói.
Vermouth
Vermouth
Thật thảm hại.
Những ngày sau đó cô không đến trụ sở nữa.
Trả ai biết lí do, Gin cũng trả quan tâm hắn thể hiện như thường ngày.
Kir có chút để ý đến cô, nhưng không bận tâm quá nhiều. Nàng cũng ít làm nhiệm vụ hơn người trong tổ chức. Không phải là không có năng lực mà bởi vì cấp trên chưa cần dùng đến nàng. Nên dạo gần đây nàng hay lui tới đài truyền hình để làm việc nhiều hơn.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play