[Bâng × Quý] Trái Tim Ngoài Vòng Pháp Luật
Chương 1
Tác giả 🌷🌷🌷
Đây là bộ truyện đầu tiên của mình, mong mn ủng hộ nha
Thóng Lai Bâng
Tên: Thóng Lai Bâng
Tuổi: 25 tuổi
Nghề nghiệp: cảnh sát
Tính cách: hiền lành, điềm tĩnh
Nguyễn Ngọc Quý
Tên: Nguyễn Ngọc Quý
Tuổi: 23 tuổi
Nghề nghiệp: sát thủ
Tính cách: lạnh lùng, bốc đồng
Đồn cảnh sát hình sự thành phố A luôn bận rộn.
Thóng Lai Bâng, chàng cảnh sát 25 tuổi, nổi bật với gương mặt hiền lành, ánh mắt dịu dàng khác hẳn đồng nghiệp.Vì thế anh luôn bị trêu
nvp nam
Ê Bâng, ông hiền thế, sao làm nghề này được nhỉ?
Thóng Lai Bâng
Vì tôi tin, ngay cả tội phạm cũng có một lý do để trở thành như thế.
ủy viên
Haizz, đúng là thằng ngốc nhiều mơ mộng./bước đến/
nvp nam
Thưa sếp, có thông báo từ cấp trên đưa xuống, gần đây hàng loạt vụ giết người liên tiếp xảy ra ở thành phố
nvp nam
Hiện trường sạch sẽ, thủ phạm ra tay nhanh gọn, như thể được huấn luyện kĩ càng
ủy viên
Cảm ơn, tôi biết rồi,đưa lệnh xuống, họp gấp
nvp nữ
Tài liệu mà sếp cần đây ạ
ủy viên
Hm, theo tài liệu được đưa về, đối tượng khả nghi nhất, từng có tiền án liên quan đến băng đảng ngầm đó là : Nguyễn Ngọc Quý/nhíu mày/
nvp nam
Ha, bắt nó về, chắc chỉ cần vài đòn là khai ra hết
Thóng Lai Bâng
Tôi không đồng ý, thứ chúng ta cần là sự thật, không phải một lời ép buộc
ủy viên
Im lặng, tôi chưa cho các cậu lên tiếng
Thóng Lai Bâng
Xin lỗi, thưa sếp
ủy viên
Tối nay, tại khu nhà bỏ hoang xxx, triệu tập bao vây, bắt sống đem về tra khảo, tất cả đã rõ hết chưa
Chương 2
Đêm.Trời mưa rơi xối xả. Đội cảnh sát bao vây một ngôi nhà bỏ hoang.
Ngọc Quý bước ra, dáng cao gầy, ánh mắt lạnh tanh, đôi tay vấy máu.
Nguyễn Ngọc Quý
Các người đến nhanh hơn tôi tưởng./dừng lại/
ủy viên
Quỳ xuống/hét lớn/
Quý không động. Bất ngờ hắn tung dao
ủy viên
Tất cả cẩn thận, lùi xuống/lùi lại/
Nguyễn Ngọc Quý
Haa.. Yếu đuối
Nguyễn Ngọc Quý
Áaa/ngã xuống đất/
Thóng Lai Bâng
Lên xe thôi/điềm tĩnh/
Lúc ấy, ánh mắt anh và cậu chạm nhau. Một bên lạnh lẽo, một bên dịu dàng đến kỳ lạ.
Trên xe áp giải, Quý nhìn ra cửa sổ, ánh mắt đượm buồn. Cậu cất tiếng
Nguyễn Ngọc Quý
Anh đúng là can đảm
Nguyễn Ngọc Quý
Nếu là mấy tên cảnh sát kia thì bọn chúng đã bắn tôi từ lâu rồi
Thóng Lai Bâng
/cười nhạt/Bắn thì dễ, nhưng tôi muốn biết vì sao cậu lại chọn con đường này
Nguyễn Ngọc Quý
/bật cười/Anh nghĩ mình là thầy tu cứu rỗi thế gian à?
Thóng Lai Bâng
Không. Tôi chỉ là một cảnh sát… không muốn bỏ rơi bất kỳ ai.
Khoảng khắc ấy, mọi thứ dường như ngưng đọng lại
Cho đến khi về tới đồn cảnh sát
Trong phòng thẩm vấn.
Đèn vàng chiếu xuống, Quý ngồi khoanh tay, ánh mắt đầy khiêu khích.
Nguyễn Ngọc Quý
Anh hỏi đi. Tôi sẽ không trả lời đâu.
Nguyễn Ngọc Quý
Vì anh hiền quá. Loại người như anh… tôi không muốn dính vào.
Thóng Lai Bâng
Cậu có thể ghét tôi. Nhưng tôi sẽ không ghét cậu./nghiêm túc/
Nguyễn Ngọc Quý
/cười khẩy/ thằng ngốc
nvp nam
Lai Bâng, chúng ta có một cuộc họp khẩn
Thóng Lai Bâng
Tôi biết rồi/đứng dậy/
nvp nam
Tên đó giết người không ghê tay, còn đồng chí Lai Bâng đây thì ở đó bảo vệ hắn như thánh sống. Vớ vẩn!
Thóng Lai Bâng
/cười nhạt/ Nếu chúng ta đánh hắn đến chết mà không biết được sự thật, vậy còn công lý ở đâu?
Không ai nói gì thêm, nhưng ánh mắt đầy hoài nghi hướng về anh.
Chương 3
Hôm sau, Bâng mang hộp cơm vào phòng giam
Nguyễn Ngọc Quý
/nhíu mày/Anh tính mua chuộc tôi bằng cơm à
Thóng Lai Bâng
Không. Tôi chỉ nghĩ… con người thì phải ăn. Và tôi không muốn thấy cậu đói.
Quý cầm đũa, ánh mắt thoáng dao động, nhưng lập tức cậu che giấu đi bằng một nụ cười khinh miệt
Nguyễn Ngọc Quý
Anh đúng là ngây thơ đến buồn cười.
Ăn xong, Quý đưa hộp cơm cho Bâng, cánh tay áo rộng vén lên, làm lộ ra những vết sẹo cũ chằng chịt trên cổ tay cậu
Bâng đứng hình khi thấy những vết sẹo ấy
Thóng Lai Bâng
Ai đã làm ?
Nguyễn Ngọc Quý
Đừng xen vào. Tôi không cần sự thương hại rẻ tiền của anh./vén tay áo xuống/
Thóng Lai Bâng
Tôi không thương hại. Tôi chỉ muốn hiểu cậu là ai.
Nguyễn Ngọc Quý
..../nắm chặt tay/
Đêm khuya, Bâng trực ở đồn
nvp nam
Tên sát thủ đó ghê lắm. Nếu tao mà là Bâng, tao đã cho nó ăn đạn rồi.
Nguyễn Ngọc Quý
..../siết chăn/
Nguyễn Ngọc Quý
Chỉ có anh là ngốc thôi, cảnh sát/thì thầm/
Cậu không khóc, cũng không khó chịu, chỉ im lặng rồi chìm vào giấc ngủ
Sáng hôm sau, tiếng bước chân của Bâng đi đên
Thóng Lai Bâng
/mỉm cười/Ăn sáng nhé?
Nguyễn Ngọc Quý
/nhíu mày/Anh không mệt sao? Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không khai đâu, đừng tốn công vô ích
Thóng Lai Bâng
Tôi không cần cậu khai ngay. Tôi chỉ muốn… cho cậu thấy rằng có người không bỏ mặc cậu.
Quý không đáp lại, chỉ cuối đầu nhận lấy hộp cơm
Bâng quay đầu bước ra khỏi phòng giam, chân anh bỗng dừng lại khi nghe những viên cảnh sát nói chuyện về Quý
nvp nam
Tên Ngọc Quý đó ác lắm, giết cả đàn ông lẫn phụ nữ không gớm tay.
nvp nữ
Nghe nói hồi nhỏ nó đã từng đánh cha mẹ mình đến nhập viện.
Bâng cau mày, anh không tin vào những lời đồn đại
Tối đó, anh ngồi trong văn phòng, lật lại hồ sơ cũ. Trang giấy úa vàng ghi: “Nạn nhân Nguyễn Văn Thành, Trần Thị Liên… cáo buộc con trai mình vì có hành vi bạo lực.
Thóng Lai Bâng
Có thật… cậu làm thế không, Ngọc Quý?/thì thầm/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play