Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Vợ Chồng Nhà Thỏ Búa

#1

Sea
Sea
Để kỉ niệm 80 năm ngày Quốc Khánh
Sea
Sea
Sea sẽ ra bộ này
_______________________
Bên ngoài trời mưa như trút, tiếng giọt nước dội xuống mái hiên tiệm “Candy” hòa cùng mùi bánh ngọt vẫn còn vương lại trong không khí. Trên tầng trệt, ánh đèn vàng dịu hắt ra qua khung cửa sổ, gợi cảm giác ấm áp, an toàn. Nhưng chỉ cần bước xuống chiếc cầu thang gỗ giấu sau kệ bánh, một thế giới khác mở ra.
Tầng hầm trải dài, mười cánh cửa thép đứng im lìm. Mỗi cánh cửa là một căn phòng lạnh lẽo, như miệng thú chờ mồi.
Đêm nay, “Vợ Chồng Nhà Thỏ Búa” đã trở về sau chuyến đi.
Họ mặc áo mưa đẫm nước, đôi mặt nạ thỏ trắng vẫn còn nhỏ giọt, nụ cười méo mó hằn trên đó. Trên vai, chiếc búa gỗ khổng lồ lặng lẽ chảy xuống vài vệt máu tươi.
???
???
:Các người là ai?! Thả ta ra! Ta có tiền… ta có thể—”
Duy nghiêng đầu, cất giọng dịu dàng đến rợn người
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đối với chúng tôi… tiền chẳng mua được gì cả.
Quang Anh đứng bên cạnh, với vẻ mặt chán nản nhìn hắn rồi nâng búa. Tiếng “bụp” vang lên nặng nề, hòa cùng tiếng mưa ngoài kia. Chỉ một nhát, căn phòng vang vọng như có tiếng trống tang.
Sau đó là nghi thức quen thuộc.Đem cái x.á.c đó về nhà của nạn nhân. X.á.c được kéo vào bàn bếp, phân tách một cách thuần thục như đầu bếp đang chuẩn bị bữa tiệc. Hơi nước từ nồi hầm bốc lên, hòa cùng mùi thịt chín khiến không gian càng thêm nghẹt thở.
Cuối cùng, trên chiếc bàn dài giữa căn phòng bếp, bữa tiệc được bày biện: những phần thịt được sắp xếp tinh tế như món ăn thượng hạng, dao nĩa đặt ngay ngắn. Ở chính giữa, cái đầu còn nguyên vẹn, mắt trợn trừng, như nhân chứng cho tội lỗi của mình.
Một tờ giấy trắng nhỏ được đặt cạnh ly rượu.
Nét chữ mềm mại
“Chúc ngon miệng.”
Chẳng ai biết họ là ai, cũng không biết họ như thế nào, họ chỉ biết 2 con người này đến đây để “hành quyết” những kẻ bất chính, tham lam, bóc lột dân lành
Khi bầu trời tạnh cũng là lúc cậu và hắn trở lại thành 1 cặp vợ chồng mà ai cũng yêu quý tại tiệm café bánh ngọt”Candy”mang màu vàng nhè nhàng ấm áp.Những chiếc bánh ngọt ngào như tình yêu của cậu và hắn
_______________
END
Sea
Sea
"Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc"
Sea
Sea
không có gì quý hơn🇻🇳🫂
Sea
Sea
Mừng 80 năm Quốc Khánh

#2

Sáng hôm sau, cơn mưa đêm qua đã để lại từng vũng nước long lanh trên con phố nhỏ. Tiệm "Candy" vẫn như thường lệ, mở cửa lúc tám giờ sáng. Tấm biển gỗ treo ngoài cửa lung linh dưới ánh nắng đầu ngày, dòng chữ “Candy” được vẽ bằng phấn trắng, thêm vài nét vẽ hình tai thỏ xinh xắn, khiến bất kỳ ai đi ngang cũng phải dừng chân ngắm nhìn.
Bên trong, hai người đàn ông đã bắt đầu công việc quen thuộc.
Một người đứng trước quầy, cẩn thận cân bột mì, đôi mắt tập trung nhưng khoé môi khẽ cong khi nghe tiếng hát khe khẽ từ phía sau bếp. Người còn lại đang đánh trứng, giọng trầm ấm ngân nga theo điệu nhạc phát ra từ chiếc radio cũ đặt trên kệ.
Hoàng Đức Duy- Bông
Hoàng Đức Duy- Bông
Anh đánh mạnh tay quá, bột sẽ không mịn đâu
Nguyễn Quang Anh- Bột
Nguyễn Quang Anh- Bột
Ừ thì… anh có em sửa mà.
Câu trả lời ấy khiến cả hai cùng bật cười. Tiếng cười vang lên trong không gian vàng ấm, hòa cùng mùi bơ sữa, vani, tạo nên một thứ hạnh phúc giản dị đến khó tin.
Chiếc bánh đầu tiên ra lò là “gateau dâu tây”. Người “vợ” – dáng người mảnh khảnh hơn – nhẹ nhàng cắt từng lớp bông lan, phết lên đó lớp kem trắng mịn. Bàn tay khéo léo sắp từng quả dâu đỏ mọng lên trên mặt bánh, cuối cùng cắm thêm hai chiếc tai thỏ bằng socola. Người “chồng” đứng nhìn, ánh mắt dõi theo từng động tác, như thể không phải đang ngắm bánh, mà đang ngắm cả thế giới của mình.
Nguyễn Quang Anh- Bột
Nguyễn Quang Anh- Bột
Em biết không… Mỗi lần nhìn em làm bánh, anh thấy yên bình lạ thường.
Hoàng Đức Duy- Bông
Hoàng Đức Duy- Bông
Anh nói cứ như chúng ta đang sống trong truyện cổ tích ấy.
Nguyễn Quang Anh- Bột
Nguyễn Quang Anh- Bột
Không phải sao?
– Hắn cười, vòng tay từ phía sau ôm lấy, để mùi bơ và hương tóc của người kia hòa quyện. –
Nguyễn Quang Anh- Bột
Nguyễn Quang Anh- Bột
Một tiệm bánh nhỏ, một người anh yêu… Chỉ cần thế thôi.
Ngoài cửa, chuông gió leng keng. Những vị khách đầu tiên bước vào. Một đôi tình nhân trẻ, ướt sũng sau cơn mưa đêm, tìm chỗ ngồi nơi góc cửa sổ. Một bà cụ hàng xóm ghé mua ổ bánh mì ngọt cho bữa sáng. Tiệm Candy nhỏ bé chợt trở nên rộn ràng, ấm áp.
Khách hàng thường nói
???
???
Ở Candy không chỉ có bánh ngon, mà còn có… tình yêu.
Người “vợ” thường đỏ mặt, giả vờ lắc đầu. Người “chồng” chỉ mỉm cười, đặt thêm ly cappuccino trước mặt khách, để lại dấu ấn ngọt ngào của tiệm.
Ít ai biết, chính sự bình yên ấy là lớp mặt nạ hoàn hảo. Đêm qua, khi cơn mưa nuốt chửng thành phố, họ đã trở thành “Vợ chồng nhà Thỏ Búa”, để lại một cái đầu lạnh lẽo và tờ giấy “Chúc ngon miệng.” Thế nhưng, sáng nay họ lại đứng đây, như hai người thợ làm bánh vô hại, đem niềm vui cho từng thực khách.
Buổi trưa, khi khách đã thưa dần, họ ngồi lại bên chiếc bàn nhỏ, cùng chia đôi một chiếc cupcake.
Hoàng Đức Duy- Bông
Hoàng Đức Duy- Bông
Em làm bánh này cho anh, nhân socola, loại anh thích nhất.
Nguyễn Quang Anh- Bột
Nguyễn Quang Anh- Bột
Anh cũng có quà cho em.
– Hắn đẩy về phía người kia một cốc cacao nóng, bề mặt được vẽ hình trái tim bằng bọt sữa.
Họ ăn cùng nhau, cười cùng nhau, thì thầm những chuyện nhỏ nhặt trong ngày. Không ai nhắc đến đêm mưa, không ai nhắc đến tầng hầm. Giống như mọi cặp đôi bình thường, chỉ có tình yêu, bánh ngọt và ánh nắng vàng dịu.
Thế nhưng, trong đôi mắt họ, đôi khi thoáng qua một ánh nhìn khác – thứ ánh nhìn lạnh lẽo, như thể tình yêu này chỉ trọn vẹn khi được tô điểm bằng những nghi thức máu đỏ phía sau lớp tường.
Bánh ngọt, tình yêu, và những cơn mưa. Đó chính là thế giới của họ.
_________________________
END
Sea
Sea
cho ai chưa bt thì 2 bộ mặt khác nhau nhé
Sea
Sea
1 là sát nhân
Sea
Sea
2 là đôi vk ck trẻ
Sea
Sea
cả 2 sống trg lớp vỏ bọc của chủ tiệm cafe bánh ngọt nhỏ tên là "Candy"

#3

Đêm mưa lại đến. Ngoài kia, phố xá chìm trong màn nước xám xịt, tiếng sấm rền như tiếng trống thúc giục. Candy đóng cửa từ sớm, đèn trên tầng trệt vẫn sáng, ấm áp như thường lệ, nhưng phía sau quầy bánh, một cánh cửa nhỏ mở ra.
Chiếc cầu thang gỗ kêu cọt kẹt dẫn xuống lòng đất. Mùi ẩm mốc xen lẫn kim loại lạnh lẽo. Dưới ánh đèn mờ, mười cánh cửa thép xếp dọc hai bên hành lang, nằm im.
Duy và Quang Anh đã khoác lên mình bộ áo mưa đen, đeo mặt nạ thỏ trắng. Trong tay họ, hai chiếc búa gỗ khổng lồ nặng nề vang tiếng cộp cộp trên nền xi măng.
Nạn nhân đêm nay là một doanh nhân béo ú, kẻ từng cướp đất của dân nghèo để xây biệt thự. Hắn bị trói chặt, lôi xềnh xệch vào hành lang tầng hầm, miệng bịt kín, mắt trợn tròn trong kinh hãi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chọn phòng đi.
Duy nghiêng đầu hỏi, giọng ngọt ngào đến rợn người.
Quang Anh nhếch môi sau lớp mặt nạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phòng số Bảy. Lâu rồi chưa dùng.
Cánh cửa mở ra, lộ ra căn phòng rộng, tường treo đầy dây xích. Giữa phòng đặt một chiếc ghế sắt với những dây da dày bản. Trên trần, một bóng đèn tròn sáng trắng lạnh lẽo, chói đến đau mắt.
Họ trói chặt hắn vào ghế, cố định cả cổ tay lẫn mắt cá. Người đàn ông ú ớ, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm mưa là lúc mọi thứ sạch sẽ nhất.
– Quang Anh khẽ nói, giọng đều đều. –
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai nghe thấy tiếng hét.
Tiếng búa nện xuống. Không phải một nhát chí mạng ngay lập tức. Họ không vội.
Mỗi căn phòng là một “nghi thức” – một cách thưởng thức khác nhau.
Nạn nhân bị ép ngồi xuống, dây da siết chặt cổ tay, mắt cá. Ghế kêu kin kít dưới sức giãy giụa.
Một trong hai kẻ sát nhân cúi sát xuống, mặt nạ thỏ trắng ghé gần tai nạn nhân. Giọng hắn vang lên, mềm mại như ru ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ở Candy… mỗi căn phòng là một công thức. Mỗi công thức… cần một nguyên liệu khác nhau.
Chiếc búa nặng nề được nâng lên. Ánh sáng lạnh phản chiếu trên gương mặt thỏ méo mó.
Hắn cố vùng vẫy, ghế sắt kêu ken két. Nhưng rồi tiếng “cộp” vang lên – chiếc búa khổng lồ được nâng lên cao, nặng nề, kiên nhẫn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Công thức hôm nay… cần nhiều "thịt.”
Duy thì thầm, như nói với chính mình.
*Rầm!*
Chiếc búa nện xuống, âm thanh ẩm đặc vang vọng trong căn phòng kín. Tiếng rên bị cắt ngang, thay bằng sự im lặng đặc quánh. Nhát thứ hai, thứ ba… từng nhịp búa như tiếng trống tang. Máu bắn tung tóe, loang trên nền gạch xám lạnh.
Khi tất cả kết thúc, thân thể bất động được đưa đến khu bếp phụ ngay trong tầng hầm. Không khí ở đây khác hẳn: bàn inox sáng loáng, dao kéo treo gọn gàng, lọ gia vị xếp thẳng hàng như trong một tiệm bánh bình thường.
Quang Anh lặng lẽ cắt thịt thành từng khối, đôi tay thoăn thoắt, chuẩn xác. Duy thì chuẩn bị bột, bơ, trứng. Âm thanh lách cách quen thuộc vang lên – như một buổi tối bình thường ở Candy.
Nhưng thay vì nhân mứt dâu hay sô-cô-la, hôm nay phần nhân được trộn bằng thịt đỏ băm nhuyễn, hòa cùng nấm và gia vị thơm nồng. Hỗn hợp đặc sệt được nhồi vào khối bột trắng mịn, bọc kín lại như chưa từng có gì xảy ra.
Chiếc bánh nhân thịt được đặt vào lò nướng. Ánh lửa cam rực cháy phản chiếu lên đôi mắt sau lớp mặt nạ thỏ. Mùi thơm dần tỏa ra – ngọt ngào, béo ngậy, quyến rũ đến mức không ai có thể nghĩ rằng trong đó… lại là “nguyên liệu người”.
Khi chiếc bánh chín vàng, Duy cẩn thận đặt nó lên đĩa sứ trắng. Trên bề mặt bánh, cậu dùng dao rạch nhẹ thành một nụ cười cong quái dị.
Quang Anh tháo mặt nạ, khẽ hôn lên má Duy, thì thầm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại thêm một công thức hoàn hảo.
Ngoài kia, mưa vẫn trút xuống, rửa sạch phố phường. Trong căn bếp ấm cúng, mùi bánh mới ra lò lan tỏa – ngọt ngào, dịu dàng… nhưng che giấu một bí mật chết người.
_____________________
END

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play