Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chúng Ta - Sasunaru

Bình minh ở Konoha

Sáng sớm
Ánh sáng sớm mỏng manh len qua các tán cây trong làng Lá
Trời còn chưa hẳn sáng, mặt đường lát đá vẫn còn đọng sương, và gió thu thổi nhè nhẹ mang theo mùi gỗ mục và đất ẩm sau đêm mưa
Sương mờ còn lơ lửng trên những mái nhà khi Sasuke trở về làng – không âm thầm, nhưng cũng chẳng cần ai biết
Anh chỉ bước từng bước chậm rãi, như thể không chắc mình có thực sự thuộc về nơi này
Naruto mở cửa căn hộ tầng hai, mái tóc vàng rối bù, chiếc áo Hokage còn chưa kịp cài nút. Cậu dụi mắt, lười biếng bước ra hành lang, định xem ai đang gõ cửa.
Và cậu thấy Sasuke
Anh đứng đó, lặng lẽ, với chiếc balô nhỏ trên vai và đôi mắt đen không rõ cảm xúc
Mái tóc đen bay nhẹ theo gió, và chiếc áo choàng dài màu chàm hơi xộc xệch vì lộ trình dài
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Cậu...
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Về rồi à? *giọng khàn khàn nhưng không trách móc*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ừ *mắt không rời khỏi dáng người trước mặt*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Tôi biết cậu không khoá
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*nhướng mày rồi phì cười*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Thói quen xấu
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Mà cũng may, vì nếu tớ khóa, cậu định ngủ ngoài hành lang à?
Sasuke không đáp, chỉ nhìn cậu. Ánh mắt ấy không còn sắc lạnh như xưa – giờ đây, trong đáy mắt có gì đó... chậm rãi, dịu đi, và mệt mỏi
Họ im lặng vài giây
Trong khoảng lặng đó, tất cả những gì chưa nói – những lần từ biệt không lời, những vết thương không ai chữa – như ùa về
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Vào đi *nghiêng người tránh đường, rồi quay lưng đi vào*
Không cần nói thêm gì nữa. Không cần hỏi tại sao trở về. Không cần giải thích
Căn hộ vẫn vậy. Lộn xộn, giấy tờ rơi đầy bàn, chén bát chưa rửa, mấy gói mì nằm ngổn ngang trong tủ bếp
Sasuke tháo giày, đặt balô xuống, bước vào không gian ấy như thể đã quen từ lâu
Naruto cười khi thấy anh ngồi xuống bàn như thể là nhà mình
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Muốn ăn mì không?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Nếu cậu nấu
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ghê thật. Lần đầu tiên có người tự nguyện ăn món tớ nấu đó
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
*nhướng mày* Tôi đã ăn đồ tệ hơn khi còn phiêu bạt
Naruto bặm môi, không rõ nên tự ái hay đồng cảm
Cậu quay vào bếp, bật bếp gas, đặt nồi nước lên. Bàn tay cậu thoăn thoắt mở gói mì, đập trứng, cắt rau hành
Trong bếp
Naruto đứng cắt hành, Sasuke lặng lẽ đun nước
Họ không nhìn nhau, nhưng lại hiểu nhau nhiều hơn ngôn từ có thể gói ghém
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Lần này cậu ở lại bao lâu? *vẫn cắt hành không quay đầu*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Không đi nữa
Câu trả lời ngắn gọn, nhưng Naruto cảm thấy tim mình khẽ co lại
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
…Thật chứ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Nếu cậu không đuổi
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*bật cười*
Lần đầu tiên sau nhiều tháng, giọng cười ấy không gượng gạo
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Tớ mà đuổi cậu thì ai cãi nhau với tớ mỗi sáng?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ừ, ai sẽ dậy sớm để tắt cái đồng hồ báo thức ồn ào của cậu?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ai sẽ ăn hết phần mì mà tớ lỡ tay nấu dư?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ai sẽ....*ngập ngừng*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
…làm ấm giường khi cậu ngủ quên trên bàn làm việc?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*Im lặng đặt dao xuống, xoay người lại*
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu nghiêng lên khuôn mặt hai người – một người từng lạc lối, một người từng cô độc
Giờ đây, họ chỉ đứng đó, cách nhau một khoảng thở
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Đồ ngốc *lẩm bẩm*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Về nhà rồi thì đừng đi đâu nữa, Sasuke
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Tớ không đi đâu cả
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Hứa nhé?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ừ, hứa
Sasuke không nói gì, chỉ nhìn cậu nấu ăn. Đôi mắt Naruto dưới ánh sáng buổi sáng ấy – vừa mệt mỏi, vừa dịu dàng
Không có nụ hôn, cũng chẳng có cái ôm
Chỉ là một ánh nhìn, một lời thì thầm – và một trái tim đã tìm được nơi nó thuộc về

Mỗi sáng có cậu

Sasuke ở lại, bắt đầu dọn vào sống chung cùng Naruto
Không ai nói rõ ràng, không có lễ chào đón, không có thông báo chính thức. Anh chỉ… không rời đi
Chiếc balo nhỏ lúc đầu anh mang theo đã nằm ở góc phòng. Áo khoác màu tối treo ngay cạnh áo choàng Hokage. Trên sàn, đôi giày của anh đặt sát bên giày của Naruto, đều quay mũi vào tường – như một cặp sống chung lâu ngày. Một cái tách trà mới xuất hiện trong bếp – màu đen, đúng gu Sasuke
Căn hộ của Naruto vốn rộng rãi nhưng lạnh lẽo
Kể từ ngày trở thành Hokage, cậu thường ngủ gục trong văn phòng, hoặc ăn mì gói lót dạ
Nhưng từ ngày Sasuke ở đây, có điều gì đó dần thay đổi – âm thầm, như sương mai len qua khung cửa
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Tớ mua thêm chăn
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Cậu đắp hết một mình à?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Không, để cậu khỏi giành chăn ban đêm
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
*khẽ gật đầu*
Họ không nói là “chúng ta ngủ cùng”, nhưng từ lâu rồi, chiếc giường kia đã có hai người
Nhưng từ hôm đó, đêm nào Naruto cũng thấy chăn được kéo nhẹ lên tận vai, dù chính mình ngủ quên không đắp chăn
_________
Sáng đầu tiên, Naruto thức dậy và thấy mùi trà thơm thoang thoảng khắp nhà
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Cậu pha trà hả?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Tớ tưởng cậu uống cà phê
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Cà phê đắng
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*Cười, ngáp một cái dài rồi ngồi xuống bàn*
Trước mặt cậu là bữa sáng đơn giản – cơm, trứng và chút rau muối
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Cậu làm đấy à?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ừ, thử đi
Naruto ăn thử một miếng, nhai kỹ, rồi ngước lên nhìn Sasuke
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Đây là cách tớ bị dụ sống chung mãi mãi hả?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
*Nhướng mày* Ai nói chúng ta sống chung?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Đùa thôi *nhai tiếp, mắt vẫn nhìn Sasuke không chớp*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Cậu không phủ nhận đúng không?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
....
Sasuke không đáp. Nhưng cậu biết – từ khoảnh khắc ấy, Sasuke đã ở lại cùng cậu và không rời đi nữa

Bữa cơm có 3 người

Một tháng sau
Ngày chủ nhật, ánh nắng vàng nhẹ rót vào khung cửa sổ nhà Naruto
Mùi hương của thức ăn mới nấu lan tỏa trong căn bếp nhỏ. Trên bàn, đĩa cà chua đỏ mọng, bát canh nóng hổi và một nồi cơm trắng bốc hơi nghi ngút
Sarada bước vào nhà với một túi lớn đeo trên vai, nhìn quanh rồi cười tươi
Uchiha Sarada
Uchiha Sarada
Papa!
Tiếng Sarada vang lên từ ngoài cửa
Naruto giật mình khi nghe tiếng gọi ấy – quen thuộc mà cũng lạ lẫm
Sarada chạy vào, mang theo ba lô và một túi cà chua to đùng. Cô bé mỉm cười tinh nghịch, nhìn quanh
Uchiha Sarada
Uchiha Sarada
Chà~ Nhà Hokage mà bừa thế này à?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Là ba của con bừa, không phải nhà ta bừa!
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Là cậu ấy
Sasuke tiếp lời, thản nhiên như thể đã sống ở đây từ lâu
Sarada ngồi phịch xuống ghế, rồi quay sang cười
Uchiha Sarada
Uchiha Sarada
Con thấy rồi. Hai người sống như một cặp thật đấy
Naruto sặc nước. Sasuke vẫn im lặng, nhưng khóe miệng khẽ nhếch lên
________
Naruto từ bếp bước ra, tay còn vướng bột mì trên áo, nở nụ cười rạng rỡ
Sarada cười, nhanh chân chạy lại Sasuke đang đứng dựa cửa nhìn ra ngoài
Uchiha Sarada
Uchiha Sarada
Mùi đồ ăn ngon thế này là ai nấu thế?
Sasuke quay lại, ánh mắt lặng lẽ dịu dàng hơn mọi khi
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Naruto
Sarada cười khúc khích, ngồi xuống bàn cùng hai người đàn ông quan trọng nhất đời mình
Naruto đút một miếng cà chua cho cô bé, rồi nhìn Sasuke
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Này, anh bạn, từ khi nào lại biết nấu cơm cho bọn tớ vậy hả?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
*Nhún vai, vẻ mặt thoáng ngượng*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Chỉ là… không muốn ăn mì ăn liền nữa
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*Cười lớn đánh nhẹ vào vai anh*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Vậy thì đúng rồi, cậu đã chính thức thuộc về gia đình này rồi đấy!
Sarada đặt đũa xuống, nhìn hai người và nói
Uchiha Sarada
Uchiha Sarada
Gia đình mình thật vui
Cả ba cùng cười vang, tiếng cười hòa vào ánh sáng ngày mới, làm tan chảy những vết sẹo quá khứ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play