[Sakamoto Days] (Allshin) Chị Cả Của Esper
-Hồi I-
-Shin [lúc nhỏ]-
Hộc.. Hộc hộc
-Haruki [lúc nhỏ]-
Khụ- khụ
-Haruki [lúc nhỏ]-
SHIN !!
-Haruki [lúc nhỏ]-
CHẠY NHANH LÊN !!
-Shin [lúc nhỏ]-
Nhưng Mà Còn Chị !!
-Haruki [lúc nhỏ]-
MẶC KỆ CHỊ ĐI !! NHANH LÊN !!!
-Shin [lúc nhỏ]-
Em Không-
-Haruki [lúc nhỏ]-
CHẠY.NHANH.LÊN !!!
「Em bị chị em quát vào mặt, nhưng không vì vậy mà em lại ghét chị ấy. Em bây giờ buộc phải chạy, chạy cành xa càng tốt」
「Nhưng sao em lại có hoàn cảnh như này ? Phải nói đến 1 tháng trước đấy 」
「1 tháng trước, em và chị em vẫn còn đang ở phòng thí nghiệm, thì hôm đấy em nghĩ sẽ như bao ngày là lấy máu, và tiêm loại chất nào đấy vào người, rồi đợi nó tác dụng lên người」
「Nhưng hôm nay lại khác, mấy tên khoa học đấy không biết vì sao lại lôi em vào một nơi tốt không thể xác định được. Em thì không mấy quan tâm, rồi cho đến khi bọn chúng kéo em đến một nơi có ánh sáng thì em lại sững người 」
「 Nơi mà bọn chúng đẵn em đến là một căn hầm nhốt tất cả các thí nghiệm bị hỏng và đợi ngày bị giết 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Này...đây là đâu vậy !?
-Nhà Khoa Học Nam-
Haha, đây là nơi mày sẽ ở đấy đồ vô dụng
-Shin [lúc nhỏ]-
Tại sao ?! Vô dụng ?!! Ta không có !!!
-Nhà Khoa Học Nam-
Mày đã thất bại rồi, nên bọn tao phải cho mày xuống đây thôi
-Shin [lúc nhỏ]-
Không Có !!
「 Bây giờ em mới biết, em đã bị coi là đồ thất bại và không còn hữu dụng gì nữa 」
「 Em dù có phản kháng thì cũng không được, em đã bị tên điến ấy nắm đầu và ném mạnh vào ngục. Tiếng em bị ném thẳng vào phát lên rất to, có thể nghe được cả tiếng nứt xương của em cơ 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Ah...ưm..
-Shin [lúc nhỏ]-
Đau..đau...ah..
-Nhà Khoa Học Nam-
Mày cứ đợi đi, mày chỉ còn 1 tuần để sống thôi
「 Nói rồi tên điên đấy quay ngoắt đi lên trên để mặc em đang ôm khư khư bản thân và miệng đã ói máu 」
-Haruki [lúc nhỏ]-
Này nhóc.. Ổn chứ
-Shin [lúc nhỏ]-
Ah..bị mù hay gì mà không thấy
-Shin [lúc nhỏ]-
Sắp chết tới nơi- ặc khụ khụ
「 Một cô bé từ trong góc đã đứng dậy vào đi lại chỗ em, em thì chỉ biết nằm co ro và không làm được gì 」
「 Cô bé đó đi lại và sơ cứu qua loa vết thương cho em, em dù thấy sơ cứu như vậy cũng như không nhưng có cũng làm em đỡ đau hơn đôi chút 」
-Haruki [lúc nhỏ]-
Nhóc đã ổn chưa ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi ổn rồi, cảm ơn ông anh
-Haruki [lúc nhỏ]-
...nhìn tôi giống con trai lắm à ?
「 Em giật mình ngước nhẹ đầu lên nhìn, nhìn đi nhìn lại vẫn ra con trai kia mà ?? 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Gì ?? Ông là con gái hả ?!
-Haruki [lúc nhỏ]-
Ừm, tôi là con gái rõ ràng
「 Nói rồi cả hai chẳng biết nói gì thêm, để lại một khoản không lặng im đến đừ người 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Cho tôi hỏi.. Cô tên gì được không ?
-Haruki [lúc nhỏ]-
Ừm, Hira Haruki là tên tôi
-Haruki [lúc nhỏ]-
Tôi được 15 tuổi
-Haruki [lúc nhỏ]-
Vậy còn nhóc ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi tên Shin và 11 tuổi
-Haruki [lúc nhỏ]-
Cách nhau tận 4 tuổi luôn sao
-Haruki [lúc nhỏ]-
Nhóc bị gì mà xuống đây vậy ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Sản phẩm thất bại, tôi chỉ biết vậy thôi
-Haruki [lúc nhỏ]-
Ồ, tôi tưởng nhóc không còn sức để bị thí nghiệm nữa nên mới bị ném xuống đây chứ
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi vẫn còn sức trụ thêm tầm chục cái thí nghiệm nữa cơ
-Haruki [lúc nhỏ]-
Nhóc đỉnh thật đó, nhóc làm chị đây ngưỡng mộ thật
「 Cứ thế cả hai đứa nhóc cứ nói với nhau về chuyện của bản thân, cứ nghĩ chỉ nói chuyện vậy thì sẽ không giúp ích gì được cho em, mặc dù bây giờ em đã rất muốn bản thân chết đi cho xong 」
「 Nhưng cô bé đó đã giúp em muốn sống tiếp trên cõi đời này. Những hành động nhỏ nhẹ như nhường đồ ăn, nhường chỗ ngủ hay chỉ là một chút quan tâm nhỏ từ cô bé, cũng khiến em yêu cuộc sống này hơn một chút 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Này, sao chị lại tốt với một người như tôi vậy ? Tôi còn chẳng phải người thân của chị nữa
-Haruki [lúc nhỏ]-
Sao chị lại tốt với em á ?
-Haruki [lúc nhỏ]-
Lý do là vì, chị đã coi em như một đứa em trai ngay từ lần đầu gặp mặt rồi
「 Chỉ một nụ cười đấy mà đã khiến em như được sống lại, em.. Không muốn chết nữa, em muốn sống 」
「 Nhưng rồi tên khoa học điên đấy xuống hầm và bảo cả hai lên trên, cữ ngỡ tên đấy sẽ thả tự do cho cả hai nhưng không 」
「 Tên điên ấy chỉ muốn dùng hai đứa vô dụng như em và cô để giải trí mà thôi 」
-Nhà Khoa Học Nam-
74: Này, mau làm trò gì đó cho bọn ta coi, nhanh lên
-Nhà Khoa Học Nữ-
18: Khư khư khư, ta muốn xem quá đi-
-Nhà Khoa Học Nữ-
48: Cho bọn ta xem các ngươi làm gì được nào
「 Mấy tên điên đều muốn được giải trí, vậy thì em làm gì được ? Vâng, em không làm được nhưng mà chị em làm được đấy 」
「 Cô đưa tay lên trước mặt tất cả những người đang ở đấy, tay cô bắt đầu co giật nhẹ, phòng thí nghiệm không hiểu vì sao đèn cứ nhấp nháy, máy tính thì cái mở cái tắt, máy in thì đồng loạt tự in trong khi không ai đụng đến 」
「 Em bây giờ mới biết, cô đã sử dụng được năng lực của mình 」
-Haruki [lúc nhỏ]-
..Shin, CHẠY THÔI !!
「 Cô làm vỡ tất cả bóng đèn trong đấy xong thì liền nắm tay em chạy đi ra ngoài, những tên điên khoa học bấy giờ mới chợt nhận thức được tình hình và bắt đầu đuổi theo 」
「 May mắn thay, cả hai đã trốn khỏi những tên đấy và tìm được một con hẻm ở tạm bợ 」
「 Cô là người đi kiếm tiền để nuôi em và bản thân, nhưng vì cứ đi long nhong ngoài kia nên cô đã bị những tên đấy tìm và đuổi đến tận con hẻm 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Hức.. Em xin lỗi chị hức- em sẽ tìm người cầu cứu !!
「 Em đang chạy thì vô tình đụng phải một ai đó làm em bật ngửa ra sau 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi- tôi xin lỗi
-không xác định-
[1]: Nhóc không làm sao chứ..
-Hồi II-
-không xác định-
[1]: Nhóc không sao chứ..
-Shin [lúc nhỏ]-
Ah.. Tôi không hức- sao hết
-không xác định-
[2]: Osaragi, đừng có lạnh nhạt như vậy chứ, đỡ nhóc ấy lên đi
「 Cô nàng ấy nắm lấy tay em mà kéo em dậy, khi em vừa đứng dậy thì những tên Khoa Học đấy đã chạy đến và mang theo súng 」
-Nhà Khoa Học Nữ-
57: Mau Bắt Thằng Chó Kia Lại Nhanh Lên !!!
-Nhà Khoa Học Nam-
86: Giết Chết Nó !!
-Shin [lúc nhỏ]-
Grah.. Ah.. Đừng theo tôi nữa mà làm ơn đấy
-Osaragi-
Anh Shishiba, em giết hết bọn chúng nhé ?
-Shishiba-
Không được làm hại đến người vô tội
-Nhà Khoa Học Nữ-
96: Giết Chết Thằng Đấy Nhanh Lên !! Rồi Rút Cạn Máu Nó Ra Nữa !!
「 Nói rồi cô nàng ấy lôi một cái cưa to từ cái vali được mang bên mình mà phi thẳng đến nhưng tên Khoa Học đấy mà giết sạch 」
「 Em thì bàng hoàng trước cảnh tượng đấy, không hiểu vì sao họ lại bảo vệ mình nữa 」
-không xác định-
[3]: Nhóc con không sao chứ ^^ ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi hức- không sao
-không xác định-
[3]: Cho tôi hỏi nhé~ sao mấy tên kia đuổi theo nhóc vậy ^^~?
-Shin [lúc nhỏ]-
Ưm-* Giọng tên này dẹo quá, khó chịu quá đi..*
-không xác định-
[4]: Nagumo, mày có dẹp ngay cái giọng đó đi không ?
-Nagumo Yoichi-
Mồ~ sao lại không được vậy, Sakamoto~?
-Sakamoto Taro-
Nghe ghê vãi
-Shin [lúc nhỏ]-
*tởm vãi*
-Nagumo Yoichi-
Mà nhóc trả lời đi, anh đây không muốn hỏi lại đâu ^^
-Shin [lúc nhỏ]-
Bọn chúng là nhà khoa học và bắt những đứa trẻ như bọn tôi để làm vật thí nghiệm
-Shin [lúc nhỏ]-
Nếu thất bại thì bọn tôi sẽ bị giết, không tha
-Osaragi-
Bé mèo con mà cũng bị như vậy sao..
-Shin [lúc nhỏ]-
Ah- anh...anh chị giúp tôi cứu chị tôi với !! Chị tôi đang bị bọn chúng bắt !!
-Shishiba-
Không được đâu nhóc, bọn tôi còn việc
-Shin [lúc nhỏ]-
Nhưng... Nếu không cứu chị ấy, thì tôi sẽ không còn chị ấy nữa..
「 Em cuối gầm mặt xuống rưng rưng, em không nói gì nữa mà đi qua mọi người. Thấy thế thì Shishiba cũng chấp nhận cứu chị của em..」
-Shin [lúc nhỏ]-
Này anh làm gì tôi vậy !!!
-Nagumo Yoichi-
^^ bế nhóc tới chỗ chị nhóc
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi tự đi được !!
「 Thế rồi cả bốn phi đến chỗ chị em gặp nạn, vừa đến nơi thì thấy rất nhiều tên Khoa Học đang bu lại một chỗ. Được đà tiến tới, Osaragi cầm cưa cắt đứt đôi người của vài tên 」
「 Sakamoto thì lấy súng và nả thẳng vào đầu từ tên này đến tên khác, còn Shishiba thì cầm búa mà đập nát đầu từng tên một không thương tiếc 」
「 Ngay khi vừa dọn xong thì thấy một cô bé nằm dưới vũng máu lớn. Em được thả xuống và chạy lại chỗ đấy thì thấy đó là chị mình 」
「 Em cứng đờ người khi thấy chị mình đã nhắm chặt mắt lại, hơi thở..cũng không còn nữa... 」
-Nhà Khoa Học Nữ-
Khụ- khụ..
-Osaragi-
Hửm, kì lạ ? Sao cô vẫn còn sống vậy ?
-Nhà Khoa Học Nữ-
Các người đúng là ngu dốt khụ- khụ, đi cứu một kẻ thất bại và không làm được gì
-Nhà Khoa Học Nữ-
Đúng là ngu dốt khụ khụ
「 Em chỉ im lặng mà liếc cô ta, chỉ trong cái liếc mắt đấy thôi, cô ta đã thấy được cảnh tượng mình đã bị giết hàng trăm lần trong tích tắc.. 」
-Nhà Khoa Học Nữ-
Grahh... AHHHHHHHHHHHHH
-Shishiba-
Cô bị làm sao vậy ?
-Nhà Khoa Học Nữ-
AHHH TÊN NHÓC KHỐN KHIẾP !!! GRAHHHHHHHH
「 Cô ta gào thét lên rồi cô ta lại lấy tay mình cào nát mặt rồi lại đến cổ cho đến khi không còn gào thét nữa 」
-Nagumo Yoichi-
Ể ? Cô ta bị làm sao vậy ?
-Sakamoto Taro-
Cô ta tự cào nát mặt bản thân à ?
-Nagumo Yoichi-
Khả năng cô ta bị điên đó ^^
-Shishiba-
Tôi lại không nghĩ vậy đâu
「 Shishiba nói chậm và từ từ nhìn ra chỗ em, mọi người cũng nhìn theo và thấy đôi mắt em đang nhìn chằm chằm vào cái xác mới vừa chết.. 」
-Osaragi-
Mèo con sợ lắm phải không ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi thấy bình thường..
-Sakamoto Taro-
*Chị nhóc này mất mà nhóc này không khóc sao ? Lạ thật đấy*
-Shin [lúc nhỏ]-
Đấy không phải chị ruột của tôi, tôi không quan tâm
-Nagumo Yoichi-
Ể ? Nhóc nói chuyện với ai vậy ^^
-Sakamoto Taro-
*..mình có mở miệng ra đâu nhỉ*
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi đọc được suy nghĩ của ông anh đấy
「 Em ngửa mặt lên rồi dùng tay chỉ vào thái dương mà nói, khiến Sakamoto có hơi nghi ngờ 」
-Nagumo Yoichi-
Nhóc đọc được suy nghĩ á, thế nhóc có đọc được suy nghĩ của tôi không ^^
-Shin [lúc nhỏ]-
...* tên này không lắp não vào hay gì mà mình không đọc được suy nghĩ vậy ?*
-Shin [lúc nhỏ]-
Ông anh không lắp não vào à ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Nhưng mà, tôi cũng cảm ơn anh chị đã cứu tôi
-Nagumo Yoichi-
Ể ? Vậy giờ nhóc định đi đâu đấy ^^?
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi không biết..
-Osaragi-
Bé mèo con đi chung với bọn chị không
-Shin [lúc nhỏ]-
Được sao..
-Shishiba-
Osaragi, chúng ta không thể đưa nhóc đấy đi theo đâu
-Nagumo Yoichi-
Tôi nghĩ nhóc này vẫn có thể đi theo chúng ta được mà nhỉ
-Shishiba-
Không có vụ đấy đâu
-Shin [lúc nhỏ]-
...anh chị giới thiệu bản thân đi, tôi chưa biết tên anh chị
-Shishiba-
Anh tên Shishiba, còn cô nhóc này tên là Osaragi
-Nagumo Yoichi-
Còn anh là Nagumo Yoichi ^^
-Sakamoto Taro-
*anh tên Sakamoto Taro*
-Shin [lúc nhỏ]-
Ờ, còn tôi tên Shin
-Osaragi-
Vậy giờ mèo con đi với bọn chị nha-
-Nagumo Yoichi-
Tui đồng ý với ý kiến của Osaragi nha, cho nhóc này đi chung cũng được mà
-Sakamoto Taro-
Thêm mày nữa
-Nagumo Yoichi-
Thế mày có đồng ý cho nhóc đi chung không ^^?
-Sakamoto Taro-
Sao cũng được
「 Shishiba nghe vậy cũng bất lực mà đồng ý dẫn em theo, em thì cũng chả nói gì làm cho mọi người có hơi bối rối 」
-Nagumo Yoichi-
Thôi được rồi, chúng ta đi về thôi ^^
-Hồi III-
「 Một người lạ mặt nào đó đang ẩn nấp trong con hẻm nhỏ, đợi em đi khuất bóng rồi mới từ từ ra khỏi con hẻm. Người đó đi lại cơ thể cô bé và bế cô bé lên 」
-không xác định-
Haruki, con đừng giả chết như vậy chứ
-Haruki [lúc nhỏ]-
Khụ- khụ
-Haruki [lúc nhỏ]-
Bác Ando.. Sao bác lại ở đây- khụ khụ
-Ando Tasuku-
Ta xin lỗi vì đã tới trễ, đều là lỗi của ta
-Haruki [lúc nhỏ]-
Không phải lỗi của bác đâu..
-Ando Tasuku-
Nhóc Shin ấy.. Cháu biết mà, đúng chứ ?
-Haruki [lúc nhỏ]-
Vâng ạ..
-Ando Tasuku-
Đó là con của ta
-Haruki [lúc nhỏ]-
H-hả.. ?!
-Haruki [lúc nhỏ]-
Bác Có Con Sao ?!!
-Haruki [lúc nhỏ]-
Nhưng Tại Sao Bác Lại Để Em Ấy Cho Mấy Tên Này- Khụ Khụ Khụ
-Ando Tasuku-
Cháu biết lý do mà, ta thật sự không muốn thằng bé dính líu gì đến ta
-Haruki [lúc nhỏ]-
Nhưng Mà Bác Cũng Không Nên Để Em Ấy Cho Mấy Tên Này Chứ !!
-Haruki [lúc nhỏ]-
Bác Có Biết Em Ấy Đã-
-Ando Tasuku-
Thằng bé bị gì, ta đều biết cả
-Ando Tasuku-
Đấy chỉ còn là cách duy nhất để ta bảo vệ thằng nhóc mà thôi.. Ta hết sự lựa chọn rồi
-Haruki [lúc nhỏ]-
Cô nhi-
-Ando Tasuku-
Không được..toàn bộ các cô nhi mà ta từng ghé thăm đều đã bị..
-Haruki [lúc nhỏ]-
...cháu
-Haruki [lúc nhỏ]-
Vậy lý do mà em ấy không có họ là gì ạ ?
-Ando Tasuku-
Họ của ta sẽ gây ra nhiều hậu quả cho thằng nhóc, nên ta chỉ đặt tên mà thôi, họ ta sẽ để trống..
-Haruki [lúc nhỏ]-
Bác - khụ khụ
-Haruki [lúc nhỏ]-
Bác có thể cho cháu lấy họ của Bác được không ạ..
-Ando Tasuku-
Lý do là gì chứ ?
-Haruki [lúc nhỏ]-
Thật sự.. Cháu lại nghĩ cháu sẽ dùng họ đấy để bảo vệ em ấy
-Haruki [lúc nhỏ]-
Cháu ngốc thật đó
-Ando Tasuku-
Ta chấp nhận, nhưng hãy hứa với ta, cháu phải bảo vệ thằng nhóc đấy đấy
-Haruki [lúc nhỏ]-
Vâng ạ..
「 Cứ thế một trẻ một lớn nói chuyện với nhau giữa những cái xác đang nằm vất vưởng trên đất, sự thật ai nhìn vào cảnh tưởng đấy cũng đều phải rùng mình 」
「 Về phía em thì em vẫn cứ đi theo họ, em thấy họ cũng rất tốt, dẫn em đến một nơi sang trọng nào đó mà có lẽ em chưa chưa bao giờ thấy 」
-Nagumo Yoichi-
Ăn gì đây ăn gì đây ^^~
-Nagumo Yoichi-
À mà Shin-chan đói chưa ^^
-Shin [lúc nhỏ]-
Không đói, tôi mới ăn rồi
-Nagumo Yoichi-
Shin-chan ăn lúc nào thế
-Shin [lúc nhỏ]-
Hồi sáng, ăn mỗi buổi sáng là đủ cho cả ngày rồi
-Nagumo Yoichi-
Vậy thì làm sao mà nhóc đủ dinh dưỡng được cơ chứ
-Osaragi-
Bé mèo con phải ăn nhiều lên mới được
-Shin [lúc nhỏ]-
Không cần quá đâu
-Shishiba-
Này, vào bàn đi, đứng đó không thấy mỏi chân à ?
-Nagumo Yoichi-
Từ từ chứ~
「 Hắn bế em lên rồi đặt em xuống ghế, nhưng vì em quá lùn so với cái bàn nên chủ thấy được mỗi đầu em thôi 」
-Shin [lúc nhỏ]-
...*con mẹ nó*
-Sakamoto Taro-
*nhóc này nhìn đã ngáo rồi còn lùn như này nữa nhìn còn ngáo hơn nữa*
-Osaragi-
* mèo con dễ thương..*
-Nagumo Yoichi-
^^ Shin-chan lùn tới mức này luôn á hả
-Shin [lúc nhỏ]-
Tôi lùn hay cao gì kệ tôi
「 Hắn thấy vậy thì có kêu phục vụ cho xin vài cuốn sách để kê vào ghế cho em ngồi, em thì không vui vì chiều cao của mình bị xúc phạm mà không nói lại được gì vì quá đúng 」
-Shishiba-
Rồi, gọi gì gọi đi
-Shishiba-
Tôi với Sakamoto gọi xong rồi
-Nagumo Yoichi-
Ủa, nhanh vậy cơ á
-Osaragi-
Mèo con ăn gì không ?
-Shin [lúc nhỏ]-
Em ăn gì cũng được ạ, có ăn là được rồi
-Osaragi-
Cho tôi một phần -......-
-Nagumo Yoichi-
Cho tôi hai phần -............-
Nvp nữ
Dạ vâng, đợi tôi một lát nhé
「 Trong khi đợi đồ ăn lên thì em quan sát mọi người kĩ hơn, lúc gặp em không quá chú ý lắm. Bây giờ em mới để ý rõ từng người 」
「 Người đầu tiên mà em để ý là Shishiba, chỉ vì mái tóc có màu vàng giống em nên em mới để mắt đến. Không biết vì sao lúc nhìn anh ta, em lại thấy giống một ai đó nhưng em không rõ đó là ai.. 」
「 Sau đấy em để ý đến cô nàng Osaragi, ban đầu em không có ấn tượng gì mấy, nhưng lúc cô nàng bảo em là mèo con thì em lại thấy ấn tượng với cô nàng không vì lý do gì 」
「 Cái tên Nagumo gì gì đấy đã làm em có ấn tượng không tốt mấy, ngay từ lần gặp em đã khó chịu vì hắn cứ nói cái giọng dẹo dẹo nghe muốn đấm một cái thật. Nhưng mà em phải công nhận, tên này cao thật, ít nhất cũng phải 1m86 」
「Và người làm em ấn tượng nhất, ngưỡng mộ nhất đó là Sakamoto. Ngay lúc cứu em, em đã thấy được kỹ năng mà anh ấy thể hiện, không chỉ có vậy, tính cách của anh cũng là một phần làm cho em có ấn tượng 」
Nvp nữ
Đồ ăn quý khách có rồi đây ạ
-Sakamoto Taro-
Cũng nhanh ha
-Nagumo Yoichi-
Làm 25 phút thì chắc là đồ ăn thừa nhỉ ^^
Nvp nữ
Ah- không không phải đâu ạ, do đầu bếp ở nhà hàng bọn tôi nhiều nên làm nhanh ạ !!
-Nagumo Yoichi-
Thì ra là vậy ^^
-Shishiba-
Hửm ? Nhóc làm sao đấy ?
「 Nghe Shishiba hỏi vậy thì cả 3 đều nhìn qua chỗ em, thấy em đang ăn một món súp nhưng lại không nuốt nên ai cũng thấy khá lạ. Nhưng sao khuôn mặt của người phục vụ kia..lại có vẻ sợ hãi quá vậy ? 」
-Osaragi-
Súp không ngon sao ?
「 Em lắc đầu có tỏ vẻ mình rất thích nhưng nó không được tự nhiên cho lắm 」
-Shin [lúc nhỏ]-
*nếu mình nói rằng súp có độc..liệu họ có giết hết tất cả người ở đây không*
「 Em không chịu được độc trong miệng mình mà liền nhả hết súp mà mình đang ngậm, Osaragi thấy thế thì cũng khá lo lắng cho em 」
-Osaragi-
Mèo con làm sao vậy ?!
-Shin [lúc nhỏ]-
Súp.. Bị bỏ độc ạ-
「 Vừa dứt câu thì có một làn gió mạnh sượt qua người em, em giật mình nhìn lên thì thấy Nagumo đang bóp cổ nữ phục vụ đưa lên trên cao 」
-Shishiba-
Tsk- lại là mấy vụ ám sát nữa à
-Nagumo Yoichi-
Lý do các ngươi bỏ độc là gì nhỉ ?
「 Chưa để nữ phục vụ nói hết, hắn đã dùng công cụ của mình để chém bay đầu ả. Em mở to mắt nhìn cảnh tượng đó, em không nghĩ rằng việc mình nói rằng bị bỏ độc lại khiến một ai đó chết 」
-Sakamoto Taro-
Mày làm gì cũng vừa phải thôi, mày nên nhớ còn một thằng nhóc ở đây đấy
-Nagumo Yoichi-
Ò ha, tao quên mất
-Osaragi-
Mèo con, đi súc miệng nhanh nào
「 Cô Nàng dẫn em đi vào nhà vệ sinh để rửa miệng, ban đầu em nghĩ cũng chỉ súc miệng vài lần thôi, nhưng không !! Osaragi, súc miệng cho em đến tận 7 lần cơ ! Làm cho em có hơi choáng váng 」
-Shin [lúc nhỏ]-
Ah !! Được rồi mà chị !!
-Osaragi-
Vẫn chưa sạch đâu
-Shishiba-
Em súc miệng cho nhóc đấy vậy cũng đủ rồi đấy Osaragi
-Shishiba-
Ngưng đi không nhóc lại ngất đấy
-Shin [lúc nhỏ]-
*sao bọn họ lại tốt với mình như vậy chứ.. Không lẽ lại muốn lợi dụng mình sao..*
-Sakamoto Taro-
Tao xử hết bọn chúng rồi
-Nagumo Yoichi-
Tao cũng vậy nè ^^
-Shishiba-
Nhưng tình hình hiện tại là..
-Shishiba-
Ai sẽ giữ thằng nhóc này đây ?
「 Chỉ một câu hỏi thôi, đã khiến cả bọn như người câm luôn. Đúng thật, bây giờ ai giữ cũng không được ổn cho lắm, không lẽ phải cho em tớ cô nhi à ? 」
-Sakamoto Taro-
Thôi, để tao giữ nhóc này
-Sakamoto Taro-
Không tin thì thôi vậy
「 Nói chuyện một lúc thì cả bốn cũng giải tán, em chào tạm biệt mọi người rồi quay lưng đi theo anh 」
Download MangaToon APP on App Store and Google Play