[Phương Ly X Phương Mỹ Chi] Cưng Chiều Tuyệt Đối
Chap 1
Đây là Fanfic nên nó chỉ là hư cấu, thích thì đọc không thích thì đợi khi nào thích rồi đọc :))) và đừng Toxic nhá
Hồ Nguyễn Nam Anh
Cón chó này!!! //đánh em//
Phương Mỹ Chi
Ba ơi con xin lỗi!!! //khóc nức nở//
Hồ Nguyễn Nam Anh
Cái thứ súc v.ật vô dụng!!!! //cầm cây gậy gỗ đánh em//
Hàng xóm láng giềng đều nghe và thấy nhưng họ cứ làm ngơ để cho hắn thoả sức mà đánh em có lẽ chuyện này xảy ra rất thường xuyên
Sau khi hắn hả giận hắn bỏ đi ra ngoài để mặc em nằm co ro trong phòng
Phương Mỹ Chi
Hic....hic mẹ ơi con nhớ mẹ!!
Em đến trướng với những vết bầm trền mặt em mặc một cái áo khoác dài tay để che đi những vết thương trên cánh tay em
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Hé lô what up bạn hiền!! //vỗ vai em//
Phương Mỹ Chi
à.....à hello Hằng! //cố gắng che đi những vết bầm trên mặt//
Diễm Hằng thấy những vết bầm trên mặt em
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ổng lại đánh bà nữa hả? //lo lắng//
Phương Mỹ Chi
Ừm... //cúi đầu//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Sao không bỏ đi khỏi nhà đó đi!? //cau mày//
Phương Mỹ Chi
Thôi...dù gì....cũng là ba tui mà báo hiếu rồi đi cũng chưa muộn!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Thiệt tình không biết khuyên bà sao luôn á!
Bỗng có một cô gái va vào Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ui da! //ngã ra đất//
Hồ Võ Thanh Thảo
Bộ mày...không nhìn đường hả? //quay qua thấy Diễm Hằng//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Má ơi cái mông của tui!! //đứng dậy loạn choạn//
Hồ Võ Thanh Thảo
[A đuuu con nhà ai xinh thế nhỉ!?] //nhìn chằm chằm Diễm Hằng//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nè bộ bạn đi không nhìn đường hả!? //cau mày//
Hồ Võ Thanh Thảo
À....à mình xin lỗi tại....mình đi gấp quá nên....[có nên xin in4 không ta?]
Bỗng có một chàng trai đi đến
Trần Minh Hoàng
Con kia mày làm gì mà chạy như giặc đấy!? //bát đầu Thảo//
Hồ Võ Thanh Thảo
Đu má!! DAU!!! muốn gây sự hả thằng kia!!!?? //nắm cổ áo Hoàng//
Trần Minh Hoàng
Mẹ! chạy như chó dí đụng trúng người ta còn không biết xin lỗi tính đánh người ta à!?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Đâu! bản xin lỗi mình rồi mà!
Trần Minh Hoàng
Ủa!? //ngơ ngác//
Hồ Võ Thanh Thảo
Hahahahahahaha QUÊ!!! THẰNG NHÀ QUÊ!!!!
Trần Minh Hoàng
[Má nay con này nó ăn gì hiền thế!?] //nghi ngờ nhân sinh//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nè! lần sau đi đứng cẩn thận hơn nha!
Hồ Võ Thanh Thảo
À...ừm mình biết rồi hehe!! //cười trừ//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ừm! //cười nhẹ//
Một nụ cười rất nhẹ nhàng nhưng đã khiến cho ai kia ngất luôn
Hồ Võ Thanh Thảo
[Má ơi....!] //ngất tại chổ//
Trần Minh Hoàng
Thảo ơi!! //đỡ Thảo// đừng ch.ết mà!!! mày còn nợ tao 200k tiền nạp game, 50k tiền bánh cuốn và 500k hôm đi net mày nợ tao!!!!
Hồ Võ Thanh Thảo
//bật dậy// Ê! có 150k tiền net nha!
Trần Minh Hoàng
Nó cũng là tiền của tao nha!
Trần Minh Hoàng
Tiết đầu tiết gì mày?
Hồ Võ Thanh Thảo
Lớp tao tiết toán, lớp mày tiết văn!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Đi thôi ch- //quay qua phía em//
Diễm Hằng quay qua và chẳng còn thấy Chi đứng bên cạnh nữa
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ủa!? Chi đâu rồi!? //nhìn xung quanh//
Em đi lủi thủi một mình trên hành lang mọi người xung quanh xì xào, bàn tán về em
Nv nữ tổng hợp
Nv nữ 1: Ê nhỏ sao chổi kìa đúng không?
Nv nữ tổng hợp
Nv nữ 2: Ừ nó đó! coi nó kìa bị đáng cũng đáng!
Em cố gắng gạc phăng những lời dị nghị ra ngoài tai và em chạy thật nhanh để thoát khỏi nhừng lời dị nghị đó bổng em va vào một người phụ nữ
Phương Mỹ Chi
Ah! //ngã ra đằng sau//
Trần Phương Ly
Ôi! //đỡ em//
Khi chị đỡ em thì hai đôi mắt chạm nhau thời gian như ngưng động, thế giới xung quanh giường như chỉ còn cả 2
Trần Phương Ly
Em có sao không!?
Phương Mỹ Chi
Hiệu...hiệu trưởng!? //trợn tròn mắt// em xin lỗi em không cố ý va vào cô ạ!!
Trần Phương Ly
Không sao không sao! mai mốt đừng chạy trên hành lang nữa nhá nguy hiểm lắm! //cười nhẹ//
Phương Mỹ Chi
Vâng ạ..! //cúi đầu//
Bỗng Chị nhìn thấy những vết bầm trên gương mặt em
Trần Phương Ly
//định sờ vào má em// Mặt em...
Phương Mỹ Chi
//giật mình lùi lại// dạ...không có gì đâu ạ! //chạy đi//
Trần Phương Ly
Ơ! //ngơ ngác//
Chị nhìn bóng lưng em chạy thẳng vào lớp, với vẻ mặt ngơ ngác
Trần Phương Ly
Haiz! học sinh bây giờ đánh lộn nhiều quá! //lắc đầu ngao ngán//
Chị đi về phòng hiệu trưởng một căn phòng rất sang trọng, thì thấy Hoàng với Thảo đang ngồi bắn Valorant
Hồ Võ Thanh Thảo
Tao vào nè!!
Trần Minh Hoàng
Từ từ bố mày chưa check site mà!!!
Thảo lao vào bomsite 1 cân 5 và ch.ết như một "thần đằng"
Hồ Võ Thanh Thảo
Vãi!!! mày bắn cái gì đấy!? sao không vào với tao!!?? //đánh vai Hoàng//
Trần Minh Hoàng
Ơ! con này hay nhờ bố mày chưa kịp check site mày lao vào mẹ rồi!!!
Và rồi trận đó thua sấp mặt
Bỗng có một bóng lưng đứng sau lưng cả hai với ánh mắt sát khí
Trần Phương Ly
Hai đứa chơi game vui quá ha! //cười nguy hiểm//
Hồ Võ Thanh Thảo
Ôi mẹ ơi!!! //giật mình quay đầu ra đằng sau//
Trần Minh Hoàng
Bà bỏ cái thói đứng sau lưng người ta đi!.....ôi con tim bé nhỏ của tui!
Trần Phương Ly
Sao hai đứa không lên lớp mà ngồi đây chơi game?
Hồ Võ Thanh Thảo
Tiết đầu tui em trống nên lên đây ngồi bắn game tí!
Trần Phương Ly
Ủa sao lại không có tiết!?
Trần Minh Hoàng
Thì tiết đầu là lớp em học văn, lớp con Thảo học toán mà! //lấy kẹo mút ra ngậm//
Trần Phương Ly
Ủa chứ hai đứa dạy gì?
Trần Minh Hoàng
Thì em dạy sử, con Thảo dạy tiếng anh mà!
Trần Phương Ly
Ừ! ngồi đây chơi gì chơi đi chị làm việc nay nhiều thứ cần làm lắm!
Chị bước đến một chiếc bàn lớn trên đó có những sổ sách và chiếc laptop đính kim cương của chị, chị ngồi xuống và bắt đầu làm việc trên chiếc laptop của mình, bỗng chị quay qua phía Hoàng
Trần Phương Ly
Hoàng! //quay qua nhìn Hoàng//
Trần Minh Hoàng
Sao? //quay lại nhìn chị//
Trần Phương Ly
Em biết con bé "cột tóc hai bím" không? //vừa làm việc vừa nói//
Trần Minh Hoàng
Trường này nhiều đứa cột tóc hai bím lắm chị ơiii! //ngồi viết code//
Chị dừng làm việc với vẻ mặt suy tư chị liền nói
Trần Phương Ly
Vừa nãy chị gặp một con bé cột tóc hai bím...nhưng rất lạ!
Trần Minh Hoàng
Sao lạ? //dừng viết code quay qua chị//
Trần Phương Ly
Trên mặt con bé có rất nhiều vết bầm tím kể cả trên tay cũng thấy nữa!
Hồ Võ Thanh Thảo
À! hình như em cũng dạy tiếng anh lớp con bé đó đó! //ăn cơm gà//
Trần Phương Ly
Con bé đó tên gì vậy? //chống cằm//
Hồ Võ Thanh Thảo
Hình như...Phương Mỹ Chi á!
Trần Minh Hoàng
Cơm gà ngon mày xin miếng! //cằm muổng//
Hồ Võ Thanh Thảo
Nè! cơm gà nhà tao á!
Trần Minh Hoàng
Ủa nhà mày bán cơm gà hả!? //trợn tròn mắt//
Hồ Võ Thanh Thảo
Ừ! bán lâu rồi tương lai lỡ bị chị mày đuổi thì tao về bán cơm gà!
Trần Minh Hoàng
Hợp lí á! //ăn nửa hộp cơm//
Phía chị thì chị nhìn ra ngoài cửa sổ rất đăm chiêu
Trần Phương Ly
[Phương Mỹ Chi à? hình như mình nghe tên con bé này một lần rồi thì phải!]
Chap 2
Tiếp nối diễn biến chap trước
Hồ Võ Thanh Thảo
Ê! mày ăn gì nửa hộp rồi!!! //giựt hộp cơm//
Trần Minh Hoàng
Xin miếng cuối! //cố với lấy hộp cơm//
Hồ Võ Thanh Thảo
Muốn ăn thì qua quán nhà tao mua!!
Trần Minh Hoàng
Ròi mày nhớ mặt mày nha bạn với chả bè!! //quay lại viết code//
Hồ Võ Thanh Thảo
Gì hết một tiết nhanh vậy trời!!
Trần Minh Hoàng
Tao lên lớp đây! //sách balo//
Cả hai đi đến lớp đẻ dạy tiết của mình còn chị thì chăm chú làm việc giấy tờ trong văn phòng của mình
Hồ Võ Thanh Thảo
//bước vào lớp//
Nv nữ tổng hợp
Học sinh đứng!!
Hồ Võ Thanh Thảo
Ngồi xuống! //lạnh lùng// tôi là Thảo giáo viên tiếng anh mới nên là mấy anh chị liệu hồn mà học cho đàn hoàng biết chưa!? //đập bàn//
Hồ Võ Thanh Thảo
Tốt! lấy sách lật trang 39 chúng ta bắt đầu tiết học!
Tiết học này là một tiết học cực kì nghiêm túc ,Thảo tuy hay làm khùng làm điên nhưng khi làm việc thì cô cũng rất là nghiêm túc
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ê Chi! //nói nhỏ//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tui thấy bà cô này quen lắm hình như sáng là người va trúng tui thì phải!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Mà nhìn bả trẻ măng như này mà là giáo viên á!?
Phương Mỹ Chi
Chắc cô trẻ lâu á mà!
Bỗng có một viên phấn bay thẳng vào trán Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ui da!! //xoa trán//
Hồ Võ Thanh Thảo
Em kia!! ai cho em nói chuyện trong lúc tôi đang giảng bài!?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Dạ em xin lỗi! //ánh mắt ngây thơ vô số tội//
Hồ Võ Thanh Thảo
[Mô phật ơi cưng thế!!!??] //cố gắng kiềm lòng// em tên gì?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Dạ Diễm Hằng ạ!
Hồ Võ Thanh Thảo
Lần này tôi cảnh cáo lần sau thì không có chuyện đó đâu!
Hồ Võ Thanh Thảo
Lớp về làm bài tập từ trang 42 tới trang 45 tiết sau tôi kiểm tra! //xách balo đi ra khỏi lớp//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Má ơi mệt quá! //nằm dài trên bàn//
Em vẫn chăm chú làm bài mặc kệ cô bạn thân đang rên rỉ bên cạnh, em vừa học vừa nhớ đến cái ngày mưa "kinh hoàng" đó
Phương Mỹ Chi
//bóp gãy viết chì//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nè bà sao vậy!? //lo lắng//
Phương Mỹ Chi
À....à không có gì đâu hehe!! //cười trừ//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tiết cuối nay trống đi ăn kem hong?
Phương Mỹ Chi
Thôi nay tui phải đi làm thêm rồi!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Gì mà đi làm thêm hoài vậy?! trốn một bữa cũng đâu chết ai! //bĩu môi//
Phương Mỹ Chi
Thôi thông cảm đi tui mà không mua rựu là ba tui không thích đâu!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nói thật nha bỏ đi bà ổng không đáng để bà quan tâm!!
Phương Mỹ Chi
Làm tròn chữ "hiếu" mới là người con!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tui thua bà luôn rồi đó! mà ăn gì đi rồi đi làm!
Phương Mỹ Chi
Không sao hồi sáng tui ăn cái bánh rồi! //cười nhẹ//
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Ăn cái bánh sao mà no!? hay giờ xuống canteen đi tui mua gì đó cho bà ăn chứ để bụng đói là không có tốt đâu!! //lo lắng//
Phương Mỹ Chi
Không sao mà tui ổn!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Chắc không?! chứ tui thấy bà ốm yếu lắm rồi đó!!
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Haiz! thiệt tui không biết khuyên bà sao luôn á!!
Sau tiết hoá với thầy Walter White thì các học sinh cũng ra về, em thì lật đật chạy bộ đến chổ làm khi đi thì trời mưa rất to em sợ trễ giờ nên cũng dầm mưa chạy đến chổ làm
Phương Mỹ Chi
//chạy vào chổ làm// Em xin lỗi em đến trễ ạ!
Chị chủ
Trời đất ơi trời mưa mà em còn dầm mưa nữa hả!? //trợn tròn mắt//
Phương Mỹ Chi
Dạ tại em sợ trễ giờ ạ!
Chị chủ
Trời ơi bé ơi chị thông cảm được mà! sao mà phải dầm mưa để rồi ướt như chuột lột thế kia!? //lo lắng//
Phương Mỹ Chi
Dạ không sao đâu chị! em khoẻ lắm nên là đừng coi thường em!!
Chị chủ
//thấy những vết bầm tím trên gương mặt em// Mặt em bị sao thế kia!?
Phương Mỹ Chi
À....dạ....em ở trường chạy giỡn nên té á mà! //cười trừ//
Chị chủ
Con bé này hậu đậu hết sức à! em đi kiểm tra hàng trong kho rồi sắp lên kệ đi!
À quên giới thiệu em đang làm tại một tiệm tạp hoá nhỏ gần trường
Em đi kiểm tra hàng trong kho sau đó sắp chúng lên kệ do chị chủ đang có thai nên chỉ đứng quầy thu ngân còn em thì phải nhập hàng, kiểm tra hàng và sắp hàng lên kệ
Chị chủ
Thôi cũng trể rồi em về đi phần còn lại thì để chị với chồng chị lo là được rồi!
Phương Mỹ Chi
Dạ vậy em xin phép! //cúi đầu chào chị chủ//
Em bước đi trên còn đường trở về nơi mà em gọi là "nhà", em đã cố gượng trong ca làm để chị chủ không lo lắng nhưng thật ra em đã bị sốt do dầm mưa, khi đi tới một ngã tư lúc băng qua đường em bỗng ngất giữa đường từ xa một chiếc xe đang chạy tới với tộc độ khá nhanh
Chap 3
Tiếp nối diễn biến chap trước
Chiếc xe đó đã dừng lại kiệp thời, khoảng cách giữa em và chiếc xe đó chỉ cách nhau 20cm và người lái chiếc xe đó không ai khác chính là chị
Trần Phương Ly
//bước ra khỏi xe// Ôi trời đất ơi!! sao con bé này lại nằm ở đây!? //tiến về phía em// Con bé này....là con bé hồi sáng va vào mình mà!
Chị cố gắng lây em dậy nhưng vì quá kiệt sức nên em không tài nào dậy nổi
Trần Phương Ly
//sờ trán em// Sao lại nóng thế này!? không ổn rồi!!
Chị liền bế em vào xe rồi chở em vào bệnh viện
Em dần dần tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trong một phòng hồi sức của bệnh viện, tay thì truyền nước biển những vết bầm trên gương mặt xinh đẹp của em hay trên cơ thể em cũng đã được băng bó cẩn thận
Phương Mỹ Chi
//ngồi dậy// Đây là đâu?
Trần Phương Ly
//đi vào// Em tỉnh rồi hả?
Phương Mỹ Chi
//trợn tròn mắt// Cô...cô hiệu trưởng! sao cô lại ở đây!?
Trần Phương Ly
//ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường em// Lúc nãy trên đường về cô thấy em ngất nên mới đưa vào bệnh viện đó! //sờ trán em// vẫn còn nóng!
Phương Mỹ Chi
À ra là vậy! //định rời khỏi giường//
Trần Phương Ly
Em tính đi đâu? //lạnh lùng//
Phương Mỹ Chi
Dạ...em đi về nhà ạ!
Trần Phương Ly
Không được ở đây đi! em đi về rồi lỡ bị gì phụ huynh em bắt đền cô chết!!
Phương Mỹ Chi
Nhưng mà còn viện phí- //bị cắt ngang//
Trần Phương Ly
Yên tâm cô sẽ chi trả hết viện phí của em nên cứ yên tâm nghỉ ngơi đi! //nhẹ giọng//
Phương Mỹ Chi
Không được đâu ạ! ba em... //ngập nghừng//
Chị xoa nhẹ đầu em, bỗng em cảm nhận được hơi ấm từ cái xoa đầu của chị hơi ấm mà em đã mất đi từ rất lâu nó khiến em bình tĩnh và an yên một cách kì lạ
Phương Mỹ Chi
Em...không thể làm phiền cô như thế được ạ!
Trần Phương Ly
Không sao đã là một giáo viên thì phải quan tâm tới học sinh chứ! //cười nhẹ//
Phương Mỹ Chi
Vâng ạ //nằm xuống giường//
Trần Phương Ly
Ngoan! //đắp chăn cho em// em đói không? cô mua đồ ăn cho!
Phương Mỹ Chi
//xua tay// Dạ không cần đâu ạ!!
Miệng nói như thế nhưng bụng em đã "biểu tình" rất mãnh liệt
Trần Phương Ly
//cười khúc khích// Đợi cô síu!
Chị ra ngoài hành lang của bệnh viện gọi cho Thảo
Hồ Võ Thanh Thảo
📞 Alo em nghe nè chị!
Trần Phương Ly
📞 Ừ Thảo à? quán nhà em còn bán không?
Hồ Võ Thanh Thảo
📞 Sắp đóng cửa rồi! nhưng nếu là chị thì em còn bán!
Trần Phương Ly
📞 Thế ship cho chị một phần "cơm gà rô ti" đến bệnh viện thành phố giúp chị nha!
Hồ Võ Thanh Thảo
📞 Ủa sao chị trong bệnh viên!?
Trần Phương Ly
📞 Không có gì đâu cứ ship đến cho chị đi đừng hỏi nhiều!
Hồ Võ Thanh Thảo
📞 Ròi oke đợi em 15 phút!
Trần Phương Ly
📞 Rồi ok bye bye em! //cúp máy//
Chị cúp máy nhưng chị lại đứng đó suy tư về điều gì đó sau đó chị rút điện thoại ra với một giọng điệu nghiêm túc và lạnh lùng chị gọi cho ai đó
Trần Phương Ly
Alo? chị có việc muốn nhờ!
Hồ Võ Thanh Thảo
//đạp văng cánh cửa// Cơm gà tới đây!!!
Phương Mỹ Chi
Ủa cô Thảo!? //ngồi dậy//
Hồ Võ Thanh Thảo
Ủa em là Phương Mỹ Chi đúng không!? //trợn tròn mắt//
Phương Mỹ Chi
Dạ đúng rồi ạ!
Hồ Võ Thanh Thảo
Sao em ở đây!?
Trần Phương Ly
Chị đưa nó vào đó! //ngồi cạnh em//
Hồ Võ Thanh Thảo
Sao vậy!? //quay qua chị//
Trần Phương Ly
Con bé nó ngất trên đường chị kiểm tra thì thấy sốt cao nên mới đưa con bé vào đây!
Hồ Võ Thanh Thảo
Trời ơi mà sao em ngất!? //nhìn em//
Phương Mỹ Chi
Dạ em cũng không biết nữa tự nhiên trên đường về cái tự nhiên mọi thứ tối sầm lại cái em mở mắt ra thì em đã thấy mình ở đây rồi ạ!
Hồ Võ Thanh Thảo
À!...ủa mà em đi đâu giờ này?
Phương Mỹ Chi
Dạ em đi làm thêm
Hồ Võ Thanh Thảo
À! rồi em ăn gì chưa?
Phương Mỹ Chi
Dạ sáng em ăn cái bánh rồi ạ!
Hồ Võ Thanh Thảo
Trưa với tối ăn gì rồi?
Phương Mỹ Chi
Dạ trưa với tối em không ăn tại một cái bánh với em một ngày là đủ rồi ạ!
Em nói một câu như sét đánh một cách bình thường giống như em đã quá quen với việc đó rồi nhưng chị với Thảo trợn tròn mắt cả hai cực kì sốc vì không ngờ em lại nhịn đói như thế
Hồ Võ Thanh Thảo
Em muốn chết đói hả!? sao lại ăn uống cái kiểu đó!!!?? //cầm vai em lắc qua lắc lại//
Phương Mỹ Chi
Bình thường mà cô! //cười tươi//
Thảo nhanh chóng soạn xuất cơm gà rô ti nóng hổi đặc trên chiếc bàn cạnh em
Hồ Võ Thanh Thảo
Nè ăn liền đi cho nóng!
Phương Mỹ Chi
Dạ vâng em cảm ơn cô! //gắp miếng gà//
Em cắn một miếng gà bỗng nước mắt em tuông ra như thác, không phải vì tội lổi vì làm phiền đến các chị mà là vì HẠNH PHÚC! không biết đã bao lâu rồi em chưa được ăn một bữa đàng hoàng, chị và Thảo cũng chỉ là "người dưng" tại sao lại quan tâm em như thế? và món cơm gà rô ti này tuy chỉ là một món bình dân nhưng tại sao nó lại ngon đến vậy? tại sao nó lại ấm áp như vậy?
Hồ Võ Thanh Thảo
Sao vậy!?
Phương Mỹ Chi
//lau nước mắt// Dạ....hic....không có gì đâu ạ chỉ là....ĐÃ LÂU RỒI EM CHƯA ĐƯỢC AI QUAN TÂM NHƯ VẬY!!
Câu nói như hàng ngàn con d.ao gâm thẳng vào tim của chị và Thảo, cả hai chết lặng nhìn nhau
Hồ Võ Thanh Thảo
//xoa lưng em// Không sao không sao!
Còn chị, chị cứ ngồi đó trên mặt không còn vẻ điềm đạm thường thấy nữa mà là vẻ mặt rất sốc, tay chị nắm chặt tới mức nó đã dần chuyển sang trắng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play