Hoa Nở Trên Vực Sâu [ Jayri / Ashbin ]
#1
Mưa xối xả. Bầu trời chìm trong một màu xám đặc quánh, lạnh lẽo như muốn nuốt chửng cả thế giới.
Em bị kéo ra giữa sân trường, cả người ướt sũng. Tiếng cười khẽ, tiếng xì xào, ánh mắt khinh miệt vây quanh… tất cả như trăm mũi dao đồng loạt đâm vào lưng em.
Rabin đứng đó, cao lớn và lạnh lùng. Anh siết tập giấy trong tay, rồi thẳng thừng ném xuống trước mặt em. Những tờ giấy bay tán loạn, dính đầy bùn nước, những con số điểm số lấm lem.
Rabin Angeles
Đồ giả dối !
giọng anh sắc đến mức có thể cứa nát trái tim.
Rabin Angeles
Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi với cái kiểu thủ đoạn rẻ tiền này nữa
Máu dồn lên não, em cắn môi đến bật máu.
Ashtine Olviga
Anh nghĩ em ăn cắp bài của anh sao ?
Giọng run rẩy, nghẹn lại trong cổ họng.
Rabin không đáp, chỉ nhìn em với ánh mắt như nhìn một kẻ thấp hèn. Đám đông cười nhạo, có người thì thầm :
" Đúng là loại tham vọng, dám gian lận cả điểm số của Rabin… "
Em muốn bước đến, muốn xé tung những ánh mắt đó, nhưng bàn tay run rẩy đến mức không thể nhấc lên. Đôi chân như bị đóng đinh dưới nền gạch lạnh, cơn mưa hắt vào da thịt rát buốt.
Nước mưa hòa cùng máu nơi môi em, vị mặn đắng lan khắp đầu lưỡi. Em ngẩng đầu lên, nở một nụ cười nhạt nhẽo.
Ashtine Olviga
Nếu anh muốn tin như vậy… thì cứ tin
Nhưng sâu trong lồng ngực, từng thớ thịt như rách toạc ra. Oan ức, nhục nhã, đau đớn.
Em không khóc. Vì ngay lúc này, ngay cả nước mắt cũng không đủ để cứu lấy chút kiêu hãnh còn sót lại.
Rabin xoay lưng rời đi, bóng dáng anh mờ dần trong màn mưa dày đặc. Chỉ còn lại em, lặng im giữa hàng chục ánh mắt khắc nghiệt, như một kẻ tội đồ bị phán xét.
Khoảnh khắc ấy - em hiểu rằng, có những vết thương không cần tình yêu mới tạo nên, nhưng sẽ theo em đến tận cuối đời.
#2
Ánh đèn vàng hắt ra từ phòng Rabin, trong đêm mưa như một nhát dao sáng rực. Em vô thức dừng bước, bàn tay đặt lên khung cửa gỗ lạnh toát.
Bên trong, Rabin ngả lưng trên sofa, áo sơ mi cởi tung đến nửa ngực. Một cô gái ngồi lên người anh, đôi môi họ quấn chặt vào nhau. Tiếng cười khe khẽ, tiếng thở dồn dập vang ra rõ mồn một.
Rabin hạ thấp giọng, thì thầm sát tai Nora :
Rabin Angeles
Ngoan hơn cái đứa ban chiều nhiều
Câu nói rơi thẳng xuống tim em. Như thể anh cố tình nhấn mạnh, để em nghe thấy.
Nora cười khúc khích, ngón tay vẽ vòng trên ngực anh :
Nora
Anh đừng để ý tới con nhỏ đó nữa. Nó làm sao so được với em
Rabin cười nhạt, bàn tay siết chặt eo cô ta :
Rabin Angeles
Anh chưa từng để ai trong lòng
Ngoài cửa, em nấc nghẹn, nhưng cắn chặt môi để tiếng nấc không bật ra. Mùi máu tanh tràn trong khoang miệng, vị mặn đắng hòa cùng nước mắt.
Em thì thầm, chỉ đủ để mình nghe :
Ashtine Olviga
Ừ… em cũng chẳng là gì cả
Gió lùa, mưa tạt vào mặt, lạnh buốt. Em quay lưng bỏ đi, bóng dáng xiêu vẹo trong màn mưa. Nhưng trong tim, từng lời nói, từng tiếng cười trong căn phòng kia vẫn rạch nát trái tim em, sâu hơn bất kỳ vết thương nào.
Đêm đó, em mới hiểu — đôi khi người ta chết lặng không phải vì dao, mà vì một câu nói.
Đêm ấy, em co ro trong chăn mỏng, mắt mở trừng tới tận sáng. Mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh Rabin cùng cô gái kia lại hiện ra rõ ràng hơn cả cơn ác mộng.
Trái tim em đau nhói không vì dao găm hay súng đạn, mà vì những lời nói lạnh tanh anh thốt ra — từng chữ đều biến thành nhát dao khắc sâu trong trí nhớ.
#3
Sáng hôm sau, hành lang trường ồn ào khác thường. Những lời xì xào bủa vây khắp nơi :
" Cô gái tối qua trong phòng Rabin là ai nhỉ ? "
" Tao nghe bảo xinh lắm… chắc chắn không phải cái con mặt mũi nhạt nhòa kia đâu "
Từng câu, từng tiếng, như lưỡi dao xoáy thẳng vào tai em. Em bước nhanh, cúi mặt, tay ôm chặt sách, chỉ mong biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Nhưng càng né tránh, ánh nhìn khinh bỉ càng đuổi theo dai dẳng
Tiếng giày vang dội. Rabin xuất hiện. Đám đông lập tức tách ra nhường đường, như thể anh là trung tâm vũ trụ. Cao ngạo, bất cần, từng bước đi đều khiến không khí đông cứng.
Ánh mắt anh lướt qua em. Chỉ một thoáng. Rồi nụ cười nửa miệng cong lên, tàn nhẫn.
Rabin Angeles
Nhìn gì thế ? Cô tưởng mình đủ tư cách so với cô ấy à ?
Tiếng cười bật ra từ đám bạn đứng sau lưng anh.
Một nữ sinh chêm thêm, giọng đanh đá :
" Mơ đi, Ashtine. Loại như cô mà cũng dám đặt mình cạnh trùm trường sao ? "
Tim em nhói lên từng cơn. Em cắn môi, cố nuốt ngược nước mắt. Rồi chậm rãi ngẩng đầu, đối diện thẳng ánh mắt lạnh lẽo kia.
Ashtine Olviga
Em chưa từng nghĩ mình có tư cách gì cả
Rabin nhướng mày, tiến lại gần. Khoảng cách giữa hai người ngắn đến mức em nghe rõ nhịp thở của anh. Giọng anh trầm thấp, cố tình để tất cả đều nghe thấy :
Rabin Angeles
Tốt. Cứ nhớ kỹ điều đó. Đừng bao giờ mơ tưởng. Nếu không… tôi sẽ khiến cô hối hận vì đã tồn tại
Không gian im phăng phắc. Chỉ còn tiếng cười rộ của đám đông vang vọng. Em đứng yên, tay siết chặt đến bật máu, nhưng đôi mắt ráo hoảnh. Nước mắt không rơi được, chỉ chảy ngược vào tim, thiêu rụi tất cả.
Trong giây phút ấy, em nhận ra — Rabin không chỉ muốn chà đạp, anh còn muốn xoá sổ mọi kiêu hãnh cuối cùng của em, biến em thành cái bóng vô hình, tồn tại mà chẳng ai thừa nhận.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play