Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RHYCAP] Hẹn Ngày Hòa Bình

1.lệnh gọi từ sân ga

nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hú le é vơ ri quăng
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
đây là lần đầu tiên t viết truyện
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
có j sai sót mong mn bỏ qua
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
mn đọc hoan hỉ nha
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t nói trc ai k đọc thì bín đừng có ở lại mà nói mấy câu to6 nha
⚠ truyện k có thật ⚠
____________
Tiếng còi tàu rít dài, xé tan buổi sáng ảm đạm. Sân ga chật kín người, tiếng khóc, tiếng dặn dò, tiếng quân lệnh dồn dập. Những lá cờ đỏ tung bay trong gió, hòa với tiếng trống xuất quân vang vọng.
Quang Anh chỉnh lại mũ, ngẩng lên nhìn bầu trời xám xịt. Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng nén lại cơn run trong lòng. Bên cạnh, Duy ôm chặt balo, mặt nghiêm nghị khác hẳn vẻ cười đùa thường ngày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tao vẫn chưa tin là bọn mình thực sự sắp ra trận đó mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười nhẹ, mắt vẫn nhìn thẳng về phía đường ray // Tin đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần này không còn là mấy cuộc tập huấn chơi chơi nữa đâu mà tụi mình ra đó… để bảo vệ đất nước thật sự
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//gãi đầu// Tao sợ lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải sợ chết… mà sợ không gặp lại gia đình, không gặp lại mấy đứa bạn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
m hiểu mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Đặt tay lên vai Duy, giọng chắc nịch// Có tao ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lúc tập bắn mày bắn còn chuẩn hơn tao mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đừng có run gì hết m cứ như lúc tập là được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhếch môi cười, nhưng mắt lại đỏ hoe// Ừm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có m thì t an tâm hơn r
Bỗng có 1 dọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau
Lan anh
Lan anh
// từ phía sau đi tới// Hai anh lính trẻ nói nhỏ thôi
Lan anh
Lan anh
Lát nữa ra chiến trường, đạn nó đâu có nói vs mình " tao bay tới chỗ m nha " đâu
Lan Anh là 1 bác sĩ quân y phụ trách chăm sóc cho các thương binh của đơn vị
Quang Anh và Duy quay lại. Lan Anh đang khoanh tay cười
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
chị Lan Anh cũng đi chuyến tàu này hả
Lan anh
Lan anh
//gật đầu// Ừ
Lan anh
Lan anh
Đơn vị cần quân y mà
Lan anh
Lan anh
Này! đừng nhìn tôi như kiểu tôi chỉ đi dạo chơi
Lan anh
Lan anh
tôi là người sẽ cứu mạng các anh đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cười nhẹ// Vậy thì tốt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít nhất em biết sẽ có người lo cho tụi em nếu tụi em bị thương
Lan anh
Lan anh
//Nhìn cả 2, dọng trầm lại// Nhưng mà hai anh phải hứa với tôi
RhyCap
RhyCap
hứa cái gì ạ
Lan anh
Lan anh
Cố mà trở về nguyên ven
Lan anh
Lan anh
tôi k muốn gặp mấy ng ở trạm cứu thương đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhìn cô ánh mắt kiên định// Chị yên tâm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hứa, ít nhất em sẽ cố hết sức để đưa thằng này trở về an toàn
___________
cuối cùng cũng tới lúc lên tàu
Tiếng còi tàu lại vang lên. Cả ba người cùng bước lên toa. Duy ngồi sát cửa sổ, còn Quang Anh đứng tựa vào tay vịn, mắt dõi ra ngoài
mẹ Duy
mẹ Duy
// Chạy theo, vừa khóc vừa giơ tay vẫy// Nhớ giữ gìn sức khỏe nha con
mẹ Duy
mẹ Duy
phải an toàn trở về đó nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cổ họng nghẹn ứ lại, muốn nói cũng k được//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Đưa tay ra cửa sổ vẫy, hét lớn// Bác yên tâm con sẽ bảo vệ nó đảm bảo cho nó an toàn
Con tàu chuyển bánh. Tiếng sắt nghiến ken két vang dài. Sân ga lùi xa dần, chỉ còn những bóng người dần bé lại trong màn bụi mờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Dọng nhỏ xíu// Quang Anh...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hửm??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...Tao k biết tương lai sẽ ra sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nhưng nếu có chuyện j sảy ra...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t mừng vì ít nhất ng cuối cùng t gặp... là m
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Khẽ mỉm cười, nhưng mắt lại nhòe đi// Đừng có nói gở
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tụi mình phải sống
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
phải sống để có thể tận hưởng cái gọi là hòa bình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải xem hòa bình đẹp thế nào
Lan Anh ngồi bên cạnh, lặng lẽ nhìn cả hai. Trong ánh mắt cô thoáng một tia gì đó rất buồn, như vừa chứng kiến một điều đẹp đẽ nhưng mong manh.
Ngoài kia, đoàn tàu lao vun vút về phía mặt trận, mang theo bao ước mơ, bao lo âu, bao lời hứa chưa kịp nói hết
______________
END
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
áaaaaaaaaaaaaaaa
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
mỏi tay quá
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
Thấy ok k
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
cho t xin ý kiến
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t cần đóng góp của mn để đứa con tâm thần, ủa lộn tinh thần của t hoàn thiện hơn
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
nếu thấy hay mong đc ủng hộ
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
thén kìu
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
cảm ơn gấc nhìu
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
bái bai

2. Tiếng súng đầu tiên

nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hú le
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t đã trở lại vs chap 2 r đây
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
k bt có ai đọc k nữa
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
mn đọc thấy ổn k
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
nếu k ổn thì t xóa
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hôm nay khai giảng
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
vừa về là t lai vào viết rồi
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
ngồi buồn ngủ vcl
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
T làm lớp phó học tập 😱
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t chỉ muốn làm dân thường th huhu
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
th xàm quá vào truyện đi
_____________
Đoàn tàu dừng lại ở một trạm nhỏ giữa rừng. Không khí ở đây khác hẳn, im lặng đến rợn người, chỉ nghe tiếng ve râm ran. Cả đơn vị nhanh chóng xuống tàu, tập hợp theo hàng.
chỉ huy
chỉ huy
tất cả nghe rõ
chỉ huy
chỉ huy
từ bấy giờ, các cậu k còn là tân binh nữa
chỉ huy
chỉ huy
đây là tiền tuyến
chỉ huy
chỉ huy
các cậu sẽ được huấn luyện ở đây 3 tuần trước khi ra mặt trận
chỉ huy
chỉ huy
tới đây rồi ai cũng phải lăn xả, sẵn sàng với việc mình có thể hy sinh bất cứ lúc nào
chỉ huy
chỉ huy
RÕ CHƯA
all
all
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn sang cậu// thấy chưa, hết đường rút rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười nhạt// t có định chạy đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t mà bỏ trốn, m k rượt đánh t mới là lạ
Lan anh
Lan anh
//xốc lại túi y tế// 2 đứa bây nói ít thôi
Lan anh
Lan anh
xíu nữa tập bắn, súng giật gãy vai đấy
____________
huấn luyện bắt đầu
Buổi chiều, dưới trời nắng chang chang, cả đơn vị nằm rạp xuống bãi cát tập bắn. Mùi thuốc súng khét lẹt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngắm bắn, bóp cò//
viên đạn trượt khỏi bia, chỉ sượt mép
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cọc// con mẹ nó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//vừa nhắm vừa nói// m bình tĩnh đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thả lỏng ra, đừng có gồng quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
" làm như giỏi lắm"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
m nói cái gì đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
m bắn thử coi trúng không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhếch mép, bóp cò//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"trúng hồng tâm rồi"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
m thấy gì chưa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
như hít thở hàng ngày thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đừng nghĩ nhiều quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//liếc anh, nhưng vẫn cười// lần sau t mà bắn trúng, t sẽ bắt m làm việc vặt cho t cả tuần
Lan anh
Lan anh
//đi ngang qua thì đứng lại nhìn 2 người// coi bộ 2 đứa này tiến bộ nhanh quá nhỉ
Lan anh
Lan anh
nhưng nhớ đừng bắn nhầm sang đồng đội là đc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bật cười// chị khỏi lo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sẽ chẳng có chuyện đó đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em còn phải bảo vệ đồng đội, chứ làm sao có chuyện bắn vào đồng đội của mình được
Lan anh
Lan anh
//nhìn sang Duy// "vậy thì nhớ giữ lấy lời mà anh nói đấy
____________
buổi tối trong trại
Ánh đèn dầu vàng nhạt hắt lên khuôn mặt cả hai. Duy ngồi lau súng, vẻ mặt nghiêm túc lạ thường.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh nè
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nếu mai mình ra trận thì m có sợ không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ờm....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
sợ chứ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
có thằng nào ra đứng giữa chiến trường đạn bay vèo vèo mà không sợ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"nhưng có 1 chuyện làm t sợ hơn"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hả m nói gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
so với sợ ra chiến trường thì t còn sợ chuyện khác hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
còn chuyện gì đáng sợ hơn ra ngoài kia chứ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn thẳng vào mắt cậu// sợ m không về được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vậy thì m bảo vệ t đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t sẽ bảo vệ m
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t đã hứa với bác rồi mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
mà... nếu t thật sự c.h.ế.t trên chiến trường, m có khóc vì t không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t sẽ không khóc mà t sẽ chửi m cho tới khi nào m sống lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
RhyCap
RhyCap
hahahahahahahahahahaha
Lan anh
Lan anh
//bước vào, bê hòm thuốc// 2 bây ồn quá
Lan anh
Lan anh
đi ngủ sớm đi
Lan anh
Lan anh
mai đi hành quân đó biết không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lan Anh, chị có sợ không
Lan anh
Lan anh
//hơi ngạc nhiên// nói không sợ là nói dối, nhưng dù có sợ thì vẫn phải làm
Lan anh
Lan anh
tôi ở đây là để cứu người
Lan anh
Lan anh
nếu tôi sợ, tôi k ở đây thì ai sẽ chữa trị, ai sẽ cứu các anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ngầu giữ //dọng điệu trêu chọc//
Lan anh
Lan anh
//liếc cậu// đừng có nói cái kiểu đấy với tôi
Lan anh
Lan anh
2 anh mà bị thương nặng là tôi mắng cho đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười// đc rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tụi em hứa sẽ cố gắng không xuất hiện trước mặt chị với với tình trạng sắp c.h.ế.t đâu
Ngoài kia, tiếng côn trùng rả rích, mùi đêm ẩm ướt len vào. Ba người im lặng một lúc lâu, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ, nhưng cả 3 đều có 1 lý tưởng chung, đó là lý tưởng của vị cha già đáng kính
_____________
đêm hôm đó
Tiếng còi báo động vang lên bất ngờ. Đạn pháo nổ chát chúa ngoài xa. Dưới chân mặt đất rung chuyển
chỉ huy
chỉ huy
//hét// ĐỊCH TẬP KÍCH!!!
chỉ huy
chỉ huy
TẤT CẢ VÀO VỊ TRÍ SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//lôi đầu Duy giậy, nhét súng vào tay cậu// đi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhớ bám sát t
Lan anh
Lan anh
//ôm túi cứu thương chạy theo// đừng để tôi khiêng 2 anh về đấy //dọng đầy sự lo lắng//
Lần đầu tiên họ nghe tiếng đạn bay vèo vèo sát tai. Duy run lên nhưng vẫn theo sát Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//vừa bắn, vừa hét// nấp thấp xuống, đừng ló đầu lâu quá, trúng đạn bây giờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//gật đầu, cố bắn trả, tim đập thình thịch như muôn thoát ra ngoài//
Khi trận pháo kích kết thúc, cả ba ngồi bệt xuống chiến hào, mồ hôi và cát dính đầy mặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thở như mới bị hunter dí chạy súc quần// t... vẫn còn... sống hả // vừa thở vừa nói
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//vỗ vai cậu// ừ, m vẫn còn sống và vừa vượt qua lần đầu tiên đôi diện với địch đấy
Lan anh
Lan anh
//đưa cho 2 người 2 bình nước// uống đi
Lan anh
Lan anh
còn nhiều trận như này lắm
Lan anh
Lan anh
coi như hôm nay là luyện tập đi
Ánh mắt ba người chạm nhau trong im lặng. Lúc này, họ biết: Từ giây phút này trở đi, họ không còn là những người lính tập sự nữa.
_____________
END
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
thứ 2 là phải đi học rồi
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t nhìn tkb mà muốn khóc
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t muốn đổi giáo viên giựt td vs văn
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
áaaaaaa
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
mỗi ngày t sẽ ra 1 chap
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
t nghĩ thế
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
=]]
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
th bái bai nhe
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hẹn mai gặp lại

3. trân đánh đầu đời

nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
chin chào
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
có ai chờ chap này khum
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
thứ 2 đi học r huhu
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
có thể là tần suất ra sẽ giảm
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
nhưng bây yên tâm t sẽ cố gắng để ra chap thường xuyên
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hôm nay t k bt nói j hết nên vào luôn nha
⚠ truyện k có thật ⚠
_______________
Buổi sáng hôm sau, tiếng kèn báo thức vang lên. Mặt trời chưa ló, sương dày mù mịt, nhưng cả đơn vị đã phải hành quân.
vì hôm qua bị tập kích nên ra trận sớm, k đợi 3 tuần đc
chỉ huy
chỉ huy
đêm qua chỉ là tập kích nhỏ thôi
chỉ huy
chỉ huy
hôm nay chúng ta sẽ phối hợp với đơn vị khác, chiếm lại đồn tiền tiêu bị địch chiếm
tiếng xôn xao lan khắm đoàn hành quân
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//quay sang Quang Anh// thật hả m
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
chiếm đồn luôn hả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t–t chưa sẵn sàng đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//siết chặt quai súng, dọng bình tĩnh// không ai sẵn sàng trong lần đầu cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng dù có chưa săn sàng thì thì mình cũng phải đi
Lan anh
Lan anh
//chỉnh lại dây balo cho Duy// sợ thì núp sau Quang Anh kìa
Lan anh
Lan anh
tôi sẽ ở đằng sau lo cho 2 cậu nếu các cậu bị thương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười gượng// cảm ơn chị Lan Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nhưng mà em hy vọng là em sẽ không cần đến sự hỗ trợ từ chị
__________
giữa rừng
Đơn vị di chuyển im lặng, chỉ nghe tiếng cành cây khô gãy dưới chân. Đến khi gần đồn, chỉ huy ra hiệu dừng.
chỉ huy
chỉ huy
tất cả tản ra
chỉ huy
chỉ huy
chuẩn bị tấn công khi có lệnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// kéo Duy nằm xuống ô đất, ghé sát tai cậu nói nhỏ// đừng run nữa, có t ở đây vs m mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//run// t sợ lắm Quang Anh ơi... lỡ t bị trúng đạn thì sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đừng nói thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nói cái gì tốt đẹp hơn không được hả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
m phải sống sót trở về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t sẽ bảo vệ cho m
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
hứa đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
t hứa
Tiếng pháo hiệu vang lên
cuộc tấn công bắt đầu.
Tiếng súng nổ rền vang, đạn bay vun vút trên đầu, cát và đất tung lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tiến lên!
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nằm tấp xuống!
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, bên trái kìa
tiếng Quang Anh liên tục hô to với cậu
Duy run tay nhưng vẫn bắn trả. Một tên địch ngã xuống cách cậu vài mét. Máu bắn tung tóe. Duy chết lặng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//hét// ĐỪNG CÓ NHÌN! CỨ BẮN TIẾP ĐI
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//gật đầu, siết cò, bắn tiếp//
Bất ngờ có 1 quả lựu đạn rơi ngay trước mặt
cậu hoảng loạn gọi anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh
Không kịp nghĩ, Quang Anh đè Duy xuống hố, lấy thân mình che cho cậu. Tiếng nổ chát chúa vang lên, đất đá văng tứ tung.
Lan anh
Lan anh
//hoảng hốt lao đến// 2 cậu có sao không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//lồm cồm ngồi dậy// em không sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy m ổn không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//dọng run run// t không sao, nhưng tay m kìa
Lan anh
Lan anh
//lập tức băng tay cho anh// bị mảnh đạt sượt thôi, không sâu
Lan anh
Lan anh
nhưng mà đừng có liều mạng như vậy nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
em không lao ra thì nó nát xác rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//siết chặt tay anh// "xin lỗi"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
m không cần phải xin lỗi t
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đừng làm thế nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
t k muốn m vì bảo vệ t mà phải c.h.ế.t
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// khẽ cười, dọng trầm xuống// vậy thì m phải tự biết lo cho bản thân chứ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
lỡ như lúc đó không có t thì có phải bây giờ m đã tan xác rồi không
____________
cuộc chiến kéo dài đến tận trưa
đơn vị cuối cùng cũng cắm được cờ trên đồn địch, ai nấy cũng đều mệt rã rời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngồi bệt xuống đất, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, bụi đất bám đầy mặt// t vẫn còn sống nè
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xuống bên cạnh// ừ, m vẫn còn sống
Lan anh
Lan anh
2 đứa tụi m làm chị hết hồn
Lan anh
Lan anh
t còn tưởng chúng m không qua được trận này
Lan anh
Lan anh
có thể đừng làm người khác lo lắng nữa có được không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
em sẽ cố
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn bầu trời xám xịt, nói nhỏ đủ cho cậu nghe// "đây mới chỉ là bắt đầu thôi, mìn còn nhiều trận chiến sắp tới lắm"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhìn theo, trong lòng tràn đầy cảm giác khó tả, vừa sợ hãi, vừa quyết tâm//
_____________
END
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
//gập người 90⁰// cảm ơn đã đọc
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
ai thích thì like mà không thích thì th mong mn ủng hộ
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
𝓵𝓸𝓋𝓮 𝓎𝓸𝓊♥
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
hẹ hẹ
nhỏ t/g khờ
nhỏ t/g khờ
bái bai

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play