Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ TR - TakeAll ] Chân Trời Theo Sau..

Chương 1 : Gọi nhỡ ?

Tút Tút Tút
.....
.....
Not support
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Tch -..
Sano Manjiro
Sano Manjiro
| Gọi lại
Tút tút tút
.....
.....
Not support
Sano Manjiro
Sano Manjiro
| Tắt ngang
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Con mẹ nó, Chết ở xó xỉnh nào rồi chả biết ?
Cơn nóng giận lấn át, tất cả lý trí cũng theo đó mà bị nó chiếm giữ. Cậu ngồi trên ghế tay sớm vô tình ném chiếc điện thoại về cạnh vách tường
Không gian yên ắng lạ thường, nước mắt nóng hổi chả hiểu vì lí do gì lúc này cũng đã đua nhau kéo về khóe mắt
Sano Manjiro
Sano Manjiro
.....
============
==========================
Trên nóc một tòa cao ốc phủ đầy hơi sương, một người ngồi đó, lưng hơi khom, hai tay buông thõng bên cạnh những vỏ lon bia lạnh ngắt, rỗng tuếch.
.....
.....
Not support
Âm thanh "rè rè" quen thuộc từ chiếc điện thoại cứ vang lên dai dẳng, màn hình sáng lên rồi tắt, sáng lên rồi lại tắt
Nhưng kẻ ấy chẳng gì là để tâm, chỉ ném tiêu cực về khoảng trời xám tro trước mắt, dưới cơn mưa phùn nhẹ đầu tháng 9
Cơn mưa phùn lất phất rơi, mảnh nhỏ li ti như muốn xóa nhòa đi mọi thứ
Mái tóc ẩm ướt dính bết vào trán, nhưng hắn không hề gạt ra, cũng chẳng che chắn. Cái lạnh se thấm vào da thịt, hòa lẫn với men bia còn sót lại nơi cổ họng, để lại một dư vị đắng ngắt
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| Mím môi
Hắn nhắm mắt lại thở ra một hơi dài, như mặc kệ tất cả, dường như cho dù có ai gọi hắn cũng chẳng thèm màng
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| Đưa tay ra trước mặt Mưa rồi...
* Có phải chỉ khi tao chết đi *
* Có phải chỉ khi tao biến mất thì bọn mày mới vừa lòng sao *
* Tao không làm *
* Không ai tin tao cả *
* Tao....*
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
....
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Haha - vừa lúc nãy mình nói cái gì vậy nè
Trong lòng hắn đã rệu rã đến mức không còn gì níu giữ. Nghĩ mãi cũng chẳng thông, hắn nhận ra chẳng còn ai thật sự tin tưởng một kẻ như mình
Một kẻ thất bại, lạc lõng, bước đi bao năm vẫn chẳng đổi thay được điều gì. Cái gì cần mất cũng đã mất, cái gì từng ôm giữ cũng chẳng giữ được.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Haizzz
Tìm trong túi áo, lôi ra một tấm hình đã phai màu theo năm tháng. Dưới làn mưa phùn mỏng tang, những đường nét trong tấm ảnh nhòe nhoẹt, loang lổ như muốn tan biến
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Cũ kĩ quá rồi..có phải mày cũng như tao, điều là thứ không đáng nhớ
Hắn ngắm nhìn nó thật lâu, đôi mắt cạn khô, không còn rơi nổi một giọt nước mắt nào nữa.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| Đứng lên
trên mép sân thượng, gió thổi mạnh khiến vạt áo ướt sũng áp chặt vào người.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
.....
Tấm ảnh bị xé đôi trong tay, những mảnh nhỏ bay lả tả, cuốn vào không trung rồi biến mất trong mưa.
khoảnh khắc đó, hắn cũng như tấm ảnh ấy không còn giá trị, không còn nơi chốn để trở về
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Tháng 9 đẹp thật..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| Nhắm mắt, đưa chân bước về trước
Thân thể hắn lập tức rơi thẳng xuống
Cơ thể rơi xuống mặt đất với một âm thanh nặng nề, vang vọng. Cơn chấn động dữ dội khiến toàn thân hắn như bị xé toạc, từng thớ xương vỡ vụn, tay chân gãy gập trong tư thế méo mó đến kinh hoàng. Đầu hắn va mạnh xuống nền đá lạnh lẽo, tiếng nứt khô khốc vang vọng, rồi máu nóng lập tức trào ra, loang đỏ cả khoảng xi măng ướt át.
Lúc đầu, nỗi đau như xé toạc cơ thể làm hắn muốn gào lên, từng luồng nhói buốt dồn dập chạy dọc tủy sống. Nhưng rồi, giữa cái hỗn loạn của xác thịt tan nát, hắn lại bật ra một tiếng thở khẽ, như một nụ cười cuối cùng
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* T-thì ra chết cũng không tệ như mình nghĩ *
Dòng máu nóng cứ tuôn trào, hòa cùng mưa lạnh xối xả, làm đầu ốc hắn dần mờ nhạt. Cái đau thể xác trước đó phút chốc lắng xuống, thay vào đó là một sự trống rỗng, nhẹ bẫng như được cởi bỏ xiềng xích đã níu giữ hắn suốt bao năm. Trái tim nặng trĩu giờ đây chậm rãi buông lơi...
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* T-thật là nhẹ nhõm..*
Hắn thì thầm trong hơi thở cuối, trước khi bóng tối nuốt trọn, để lại trên nền đá lạnh lẽo chỉ còn một thân xác bất động, máu và mưa hòa quyện thành vệt dài loang đỏ.

Chương 2 : Toan tính

Rè - Rè ...
Tiếng chiếc Tivi cũ kỹ lâu ngày rè rè trong căn phòng yên ắng
Cứ tưởng rằng sau khoảnh khắc chìm vào một màn đen đặc quánh, tưởng như ý thức đã bị nhấn chìm mãi mãi,
Hắn bất ngờ bật dậy, đôi mắt mở to, mồ hôi lạnh rịn ra ướt đẫm thái dương. Hơi thở gấp gáp, nặng nhọc như vừa chạy thoát khỏi một cơn ác mộng tàn khốc. Cả cơ thể hắn run rẩy, bàn tay vội bấu chặt lấy lồng ngực, nơi vẫn còn cảm giác đau buốt tưởng chừng như xương cốt nát vụn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
!!!
Cảnh tượng trước mắt khiến hắn sững lại, là căn phòng nhỏ quen thuộc, những món đồ cũ kỹ, tấm rèm cửa sờn rách, cả mùi ẩm mốc thoáng qua… tất cả như một nhát dao đâm thẳng vào ký ức.
Ngơ ngác quay đầu, ánh mắt vô thức dừng lại ở góc tường, nơi tờ lịch cũ kỹ treo lủng lẳng. Con số, tháng năm ghi trên đó khiến hắn sững sờ đến nghẹn thở. Đầu óc choáng váng, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để nhận định
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Mình..thế này
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| nhìn vào gương
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
| Đưa tay lên dụi mắt
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Mình trở lại rồi....
Đứng lặng trước gương thật lâu, đôi mắt mở to nhìn khuôn mặt non trẻ, gầy gò nhưng tràn đầy sức sống của chính mình năm mười sáu tuổi
Sau phút chốc choáng váng, hắn hít sâu, buộc bản thân nhanh chóng chấp nhận thực tại. Dù không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng rõ ràng cơ hội này là thật, và hắn không thể bỏ phí nó một cách vô nghĩa
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
NovelToon
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
À...phải nhỉ nếu như thời gian thì mình gặp " bọn họ " vào 2 tháng nữa nhỉ
Thả tâm trí đi đến nơi xa, chẳng ai biết hắn lúc này muốn gì..
" Nếu mà cuộc đời cho cơ hội sửa sai sai lầm "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Thì mình cũng không muốn né tránh đâu..
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
NovelToon
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
haha - Những gì mà bọn bây nợ tao..bắt đầu lại tao sẽ tính toán với từng người một..

Chương 3 : Kế Sách

Đưa mắt hắn liếc đồng hồ treo tường, kim chỉ đã gần đến giờ đi học. Hắn khẽ lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ rối ren, nhấc chiếc cặp cũ kỹ đặt nơi góc bàn. Đeo nó lên vai, hắn hít vào một hơi dài
Bước chân vang lên trên nền gỗ cọt kẹt, đưa tay hắn đẩy cánh cửa quen thuộc, ánh sáng ùa vào như chào đón một khởi đầu mới. Không ngoái lại, hắn rời nhà, thả bước trên con đường dẫn tới ngôi trường của mình
===========
Trên đường
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
"Mình… nên làm gì đây nhỉ?"
Hàng mi cụp xuống, ánh mắt tối lại, cắn chặt môi dưới. Câu hỏi ấy xoáy vào tâm trí cậu.
Hắn cúi đầu lặng lẽ bước, mũi giày vô thức đá nhẹ một hòn đá nhỏ lăn lóc theo từng nhịp chân. Bên ngoài, tiếng nói cười rộn ràng của đám học sinh khác vang vọng khắp nơi, nhưng với hắn, tất cả như mờ nhòe, chỉ còn lại một mớ suy nghĩ rối tung trong đầu.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
"Tên đầu tiên… là Mikey…"
Đôi mắt hắn chợt tối đi, chân hòn đá bật xa thêm một đoạn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
"Tên này rất khó xơi được nếu mình không có kế hoạch rõ ràng."
Trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh quen thuộc: ánh mắt trầm lắng của Mikey, sự tàn bạo ẩn sau vẻ lãnh đạm ấy.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Tch -
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
"Cặp anh em Ran, Rin… bọn chúng cũng chẳng phải hạng vừa…"
Ý nghĩ đó kéo đến, như một lớp bóng đen đè nặng xuống.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
"Cả gã tóc hồng Sanzu kia nữa… cách nào để vẹn cả đôi đường đây…"
Nhíu chặt mày, hơi thở dồn dập. Bàn tay nắm chặt quai cặp, các khớp tay trắng bệch như đang dồn hết căm hờn và quyết tâm vào đó. Tất cả bọn chúng đều là cốt cán, từng kẻ một đều không dễ đối phó.
Rồi bất chợt, trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, một tia sáng lóe lên. Đôi môi hắn khẽ nhếch, ánh mắt dần sáng rực hơn giữa vẻ mặt căng thẳng.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
NovelToon
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
làm sao mà mình quên kẻ đó..
Cơn bế tắc tan biến như màn sương mỏng, để lại một ý niệm cháy bỏng. Hắn ngẩng phắt đầu lên, đôi chân bất giác tăng tốc. Không còn bước chậm rề rà nữa, hắn bức tốc chạy thẳng về phía trường học, trái tim dồn dập, mang theo kế hoạch vừa thành

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play