Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RhyCap ] Lệ Hoá Hương Xuân !??

Chap 1

Minn
Minn
Haluu
Minn
Minn
Lại là Minn đayy
Minn
Minn
Thì lại là tác phẩm ms đó-))
Cách Dẫn Hắn = Tịnh Phiên Cậu = Duy Cách Thoại /abc/ hoặc ASIDE = Hoạt động "abc" = Suy Nghĩ *abc* = Nói Nhỏ ABC = La lớn Abc!! = bất ngờ hoặc quát "lưu ý : chap này dẫn truyện nhiều
______________________
Từ thuở hỗn mang
Thiên địa mở ra, sinh linh lần lượt xuất hiện
Trật tự chia làm hai đạo :
Đó là "Tiên" và "Yêu"
Đạo tiên : tu luyện thanh khiết, nương theo đạo mà sống
Tiên giới dựng thành cung điện trên mây, núi ngọc, hồ tiên
Họ đề cao chính nghĩa, lấy diệt trừ yêu tà làm sứ mệnh
Người tu tiên từ bỏ những tình yêu lục đục, trái tim hướng về đạo, không được vướng bụi hồng trần
Còn đạo yêu : sinh ra từ linh khí và dục vọng vạn vật
Yêu tộc có nhiều chủng loại như : Hồ ly, bạch hổ, thanh xà, huyền điểu, yêu tinh,...
Mỗi tộc điều có huyết mạch riêng , mạnh mẽ và bí ẩn
Yêu tu luyện bằng bản năng, hấp thụ thiên địa tinh hoa, càng lâu năm càng thêm linh vực
Nhưng trong mắt tiên giới, yêu đồng nghĩa với tà, là kẻ đáng diệt
Ngàn năm qua, tiên và yêu liên tục giao tranh
Nhiều trận chiến đẫm máu đã chôn vùi sinh linh, khiến cả hai càng thêm hận thù
Thế nhưng...
Trong cuộc chiến không hồi kết ấy
Lại.. xuất hiện một vết nứt nhỏ...
Trong lòng núi Ngân Hồ - nơi hội tụ hội yêu tộc, có một hồ ly chín đuôi hiếm có
Đó là Đức Duy
Cậu mới sống hơn trăm năm, dung mạo yêu mị nhưng khí chất lại thanh khiết đến lạ thường
Không ít kẻ trong yêu giới gọi Duy là dị loại - cậu không bao giờ dùng sắc để hại người, mà ngược lại luôn giữ tâm lương thiện
Còn bên kia, tiên giới nổi danh với một nhân vật trẻ tuổi : Tịnh Phiên
Là đệ tử ưu tú của Thiên Cung, tu vi cao thâm, tư chất siêu phàm, dung mạo thanh nhã như sương tuyết
Trong mắt đồng môn, hắn là kẻ kiêu ngạo, lạnh lùng, chưa từng để tâm đến ai..
ấy vậy mà... số phận trêu ngươi
Một lần tình cờ gặp gỡ dưới trăng, tiên nhân áo trắng và hồ ly chín đuôi đối mặt
Cái nhìn đầu tiên đã gieo mầm cho mối tình cấm kỵ
________________________
Duy ngồi bên bờ hồ ranh giới của hai đạo, khẽ ngước nhìn mây bay, đôi mắt nặng trĩu trong như đang có tâm sự trong lòng
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Lại đợi ta sao?
Đức Duy
Đức Duy
Nếu không thích thì từ giờ ta không đợi huynh nữa..
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Thôi ta chỉ hỏi thôi
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
đừng giận
Đức Duy
Đức Duy
Ta không giận..
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Nhìn ngươi hơi buồn, bộ có tâm sự gì à
Đức Duy
Đức Duy
Không gì đâu
Đức Duy
Đức Duy
Chỉ là..
Đức Duy
Đức Duy
Ta sợ.. lỡ hai đạo biết chúng ta quen nhau thì sao..
Đức Duy
Đức Duy
Vốn dĩ họ đã không ưa gì nhau mà mình còn...
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Không sao hết..
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Nếu có trở ngại gì thì ta sẽ đưa ngươi qua Thiên Cảnh..
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Chúng ta sẽ được sống bình yên và hạnh phúc bên nhau...
Cảnh Thiên là nơi được xem là yên tĩnh nhất
ở đây không một tranh chấp, không có cãi vã, chỉ có sự bình lặng trải dài như dòng suối chảy
Đức Duy
Đức Duy
/ khẽ cười / Chỉ cần câu đó thôi, ta cũng thấy vui rồi..
Trong đêm thanh vắng, một tiên một yêu ngồi bên nhau..
Thế gian vốn đầy hận thù nhưng khoảnh khắc ấy, chỉ có sự dịu dàng của 2 trái tim..
________________________
Ngày hôm sau
ở tận Thiên Cung
Trong đại điện sáng rực ánh lam, các tiên nhân tụ hợp
Trên bậc cao nhất, một vị lão tiên râu bạc nghiêm nghị, giọng uy nghiêm vang vọng
Lão Tiên
Lão Tiên
Ngàn năm qua, yêu tộc sinh sôi ngày càng mạnh mẽ
Lão Tiên
Lão Tiên
Nếu còn dung túng, thiên hạ tất sẽ có đại loạn
Lão Tiên
Lão Tiên
Nay chính là lúc nhổ cỏ tận gốc
NVP
NVP
Một Tiên Khác : Nhưng bọn chúng ẩn náu sâu trong Ngân Hồ, trận pháp kiên cố
NVP
NVP
Một tiên khác: Nếu tấn công liều lĩnh e rằng khó thành công
Lão Tiên
Lão Tiên
/ nhếch môi / Thế thì phải hỏi Tịnh Phiên
Lão Tiên
Lão Tiên
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Dạ thưa sư tôn
Lão Tiên
Lão Tiên
Việc ta giao cho con làm tới đâu rồi
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Thành công rồi ạ, bây giờ hắn chết mê chết mệt vì con / khẽ cười /
Lão Tiên
Lão Tiên
Lần này mà diệt sạch được bọn chúng, thì công lao con lớn nhất
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
dạ dạ
NVP
NVP
Tiên nhân A : Mà Ngươi thật sự khiến tên hồ ly đó yêu ngươi thật sao
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
/ cười nhạt / Một tên yêu hồ ngu xuẩn
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Chỉ cần vài lời ngon ngọt là đủ
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Nó đã nói hết bí mật của Ngân Hồ cho ta biết
NVP
NVP
Tiên nhân B : Quả nhiên là lợi hại, hồ ly vốn dối trá, không ngờ lần này lại bị chính tình cảm mê hoặc
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Cái gọi là tình yêu... Chỉ là công cụ
_______________________
Trong khi đó
ở Ngân Hồ
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Đức Duy
Đức Duy
Đức Duy
hả..!!
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Hôm qua..
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Muội thấy huynh đứng nói chuyện với Tịnh Phiên
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Trong có vẻ thân thiết
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Huynh với hắn quen biết nhau từ trước à..
Đức Duy
Đức Duy
Không.. Không có / hỏn lọn /
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Huynh khai thật đi
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Muội sẽ không nói cho ai biết đâu..
Đức Duy
Đức Duy
...
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Thôi huynh không nói cũng được
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Nhưng tốt nhất huynh đừng day dưa với hắn nhiều
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Nhiều khi hắn sẽ lợi dụng huynh đấy
Đức Duy
Đức Duy
Ta biết rồi
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn muội nha
nói rồi Thanh Nhi cũng đi về phủ
Đức Duy
Đức Duy
"Muội ấy bảo hắn sẽ phản bội mình sao..."
Đức Duy
Đức Duy
"Nhưng ta tin... Hắn sẽ không làm vậy với ta..."
Đức Duy
Đức Duy
"Nhưng sao ta vẫn có một dự cảm không lành nhỉ.."
Ánh trăng rọi xuống, gió khẽ lay nhẹ chuông gió treo cửa..
Không biết tộc yêu sẽ xảy ra chuyện gì...
Liệu tộc tiên sẽ làm gì tộc yêu..!??
_the end_

Chap 2

Cách Dẫn Hắn = Tịnh Phiên Cậu = Duy Cách Thoại /abc/ hoặc ASIDE = Hoạt động "abc" = Suy Nghĩ *abc* = Nói Nhỏ ABC = La lớn Abc!! = bất ngờ hoặc quát
_________________________
Trăng đêm ấy không bạc như mọi khi
Mà đỏ rực như vết thương rỉ máu được treo trên trời
Ở Ngân Hồ
Một tiếng chuông chói tay vang lên từ tận mây cao
Ngay sau đó, từng luồng kiếm quay trắng xé rách màn đêm yên tĩnh
Tiên tân binh giáng xuống như mưa, pháp trận sáng loá
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Chuyện gì vậy!!
NVP
NVP
Lão Yêu : Thanh Nhi, con đi kiểm tra xem sao
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Vâng ạ
Yêu tộc vẫn chưa kịp biết chuyện gì xảy ra, đã thấy trời đất đảo lộn
Trận pháp bảo hộ ngàn năm vẫn chưa ai phá được thì trong chớp mắt đã bị phát nát
Tất cả yếu huyệt bị đánh trúng như thể đã nằm vùng từ lâu
Một trận chiến vốn chưa bắt đầu.. đã định sẵn kết cục
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Thôi xong rồi
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Sư phụ, tộc tiên đã bao vây Ngân Hồ rồi
NVP
NVP
Lão Yêu: triệu tập tất đã yêu tộc kêu ẩn náu hết đi
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Vâng
Một lát sau
Duy run rẩy đứng dậy khi thấy Thanh Nhi lao vào, toàn thân bê bết máu..
Thanh Nhi
Thanh Nhi
/ thở dốc / Duy!! Chạy đi!!
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Tiên giới biết cách phá trận rồi
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Bọn họ đang tính diệt hết tộc của chúng ta
Đức Duy
Đức Duy
Hả..!!
Đức Duy
Đức Duy
Không....không thể nào..
Đức Duy
Đức Duy
Không lẽ..Tịnh Phiên..hắn..
Thanh Nhi
Thanh Nhi
/ nắm lấy vai cậu gầm lên / Đúng!! Chính hắn!!
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Huynh chưa tỉnh ra nữa sao!!??
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Chính kẻ mà huynh yêu đã bán đứng cả tộc này!!
Trong đầu cậu, vô số mảnh ký ức ùa về..
Nụ cười dịu dàng dưới ánh trăng, bàn tay đã vuốt từng sợi tóc cậu..
Lời hứa 'sẽ không bao giờ bỏ rơi nhau'.. Tất cả trong phút chốc hoá thành lưỡi dao sắc nhọn..
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Duy!! Huynh còn chần chừ gì nữa!!
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Mau chạy đi!!
Ánh sáng lạnh loé lên nơi cửa động
Một bóng dáng trắng xuất hiện - áo choàng tinh khôi, tay cầm kiếm nhọn
đó là Tịnh Phiên
Cậu bỗng nghẹn giọng lại, lùi lại từng bước, đôi mắt đỏ hoe rơm rớm nước mắt..
Đức Duy
Đức Duy
Tịnh Phiên..
Đức Duy
Đức Duy
Nói với ta đây không phải thật đúng không...
Đức Duy
Đức Duy
Huynh.. Sẽ không phản bội ta đúng không..??
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
/ nhếch môi / Đây là thật
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Ta mà yêu ngươi sao
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Ngươi chỉ đang tự huyễn hoặc mà thôi
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Tình yêu? đó là trò cười cho tiên tộc bọn ta thôi
Đức Duy
Đức Duy
...
Đức Duy
Đức Duy
Vậy...tình cảm đó giờ huynh dành cho ta...chỉ là giả..??
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
đúng
Hắn trả lời ngay lập tức..không chần chừ hay do dự gì hết ...
Đức Duy
Đức Duy
Vậy..trước giờ huynh có rung động với ta bao giờ chưa...
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Ta nói lại một lần nữa
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
TA CHƯA TỪNG YÊU NGƯỜI
Hắn nhấn mạnh từng chữ, từng lời nói của hắn như lưỡi dao cứa thẳng vào tim cậu...
Khi hắn vun kiếm lên tính diệt cậu thì Thanh Nhi gào lên chắn trước mặt cậu
Thanh Nhi
Thanh Nhi
Ta sẽ không để ngươi chạm vào huynh ấy thêm một lần nào nữa!!!
Một nhát kiếm rạch ngang, máu phun ra, nhuộm đỏ cả đất
Thanh Nhi ngã xuống, thân thể run rẩy rồi lịm dần, đôi mắt trừng trừng không cam chịu
Trong Ngân Hồ, chỉ có Thanh Nhi là người thân duy nhất của cậu, cô đã lớn lên cùng Duy, và luôn bảo vệ cậu dù cho chuyện đó có lớn cỡ nào...
Đức Duy
Đức Duy
Thanh Nhi..!! Đừng...đừng mà..
Đức Duy
Đức Duy
Muội đừng bỏ ta..
Đức Duy
Đức Duy
Đừng mà...ta xin muội đấy..
Cậu ôm lấy Nhi gào khóc..
Ngoài động, máu ngập tràn, tiếng gào khóc bị chôn vùi bởi tiếng kiếm và ma thuật ma sát với nhau
Tịnh Phiên nâng kiếm, ánh sáng lạnh loé lên
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Giờ còn ngươi
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Ngươi còn lời chăn chối gì không
Đức Duy
Đức Duy
Ta chỉ hận là đã quá tin tưởng ngươi
Đức Duy
Đức Duy
đời này ta không gi€t được ngươi, thì ta không cam lòng
Nói rồi cậu tiến tới dùng tay tính móc tim hắn ra
Nhưng tất cả chiêu thức của cậu bị hắn nắm rõ hết
Nên hắn vươn kiếm lên đâm thẳng vào tim cậu..
Trong khoảng khắc ấy, một cơn cuồng phong nổi dậy
Một cơn lốc xoáy xé toạc hư không, ánh sáng rực rỡ bùng nổ, nuốt chửng lấy thân thể cậu..
Mắt cậu trừng trừng nhìn hắn..
Đức Duy
Đức Duy
Bây giờ ta lại hận chính ta, vì không tự tay ta gi€t được ngươi..
Ánh sáng bừng lên, nuốt cậu vào hư vô
Chỉ còn lại Tịnh Phiên đứng giữa biển máu, ánh mắt hờ hững
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Hắn ta đâu rồi!!
Tịnh Phiên
Tịnh Phiên
Nếu còn sống thì phải thấy người, ch€t phải thấy xác!!
______________________
Còn bên Duy
Không gian xoáy cuộn biến mất, thay thế là cơn mưa xối xả
Nước mưa lạnh buốt rơi xuống nền đất ẩm ướt của một con hẻm hẹp, tối tám nơi thành thị phồn hoa
Trong góc hẻm, một thân hình con cáo chính đuôi gục ngã
Bộ lông vốn mượt mà giờ dính đầy máu, chín chiếc đuôi loang đỏ, vắt chồng lên nhau run rẩy
Hơi thở thì yếu ớt, đôi mắt đỏ rực nhoè đi dưới làn mắt, chẳng chút thần thái kiêu hãnh nào cùa hồ ly chín đuôi ngàn năm
________________
Giữa thế gian xa lạ, không còn ở Ngân Hồ, không còn tiếng kiếm va chạm, hay tiếng gào thét, chỉ còn mưa lạnh và bóng tối..
Nhưng vết thương trong tim cậu vẫn còn nguyên, nhức nhối như mới bị xé rách
Nỗi phản bội ấy, cậu có trốn đến đâu cũng không thoát
Duy cố cựa mình, muốn bò dậy, nhưng mỗi cử động của cậu đau rát đến tận xương tủy, càng cử động máu càng ứa ra nhiều
Duy (Dạng🦊)
Duy (Dạng🦊)
"Ta ch€t rồi sao..?? Không..đât không phải yêu giới...cũng không phải tiên giới...đây là đâu..??
Nước mưa hoà vào máu, từng giọt mưa tí tách rơi trên thân thể cậu..
Không biết cậu có thể sống được bao lâu, số phận cậu sẽ đưa tới đâu...
_end_

chap 3

Cách Dẫn Anh = Quang Anh Cậu = Duy Cách Thoại /abc/ hoặc ASIDE = Hoạt động "abc" = Suy Nghĩ *abc* = Nói Nhỏ ABC = La lớn Abc!! = bất ngờ hoặc quát
_____________________
Giữa lúc bóng đêm dày đặc, nột chiếc xe đen sang trọng dừng lại trước con hẻm
Cửa xe mỏ, ánh sáng vàng từ đèn đường hắt xuống, chiếu lên một người đàn ông cao lớn, y phục chỉnh tề, đôi mắt đen sâu thẳm
Đó là Nguyễn Quang Anh chủ tịch tập đoàn RC Nguyễn - một đế chế hùng mạnh mà bất kỳ ai cũng khao khát hợp tác
Người ta đồn rằng, thương trường nhắc đến Quang Anh là một kẻ lạnh lùng, lý trí và thông minh trên đàm phán, cũng là người khiến bao đối thủ vừa kinh nể vừa dè chừng
_________________
Anh vừa bước xuống, định đi ngang qua hẻm thì bất giác sững lại
Trong góc tối, ánh mắt anh chạm vào thứ gì đó...khác thường
Một con hồ ly trắng toát, chín chiếc đuôi dài quét đất, máu loang đỏ cả nền gạch
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là...cái gì!??
Trái tim cậu run bắn
Cậu cố gắng ngẩng đầu, nhưng mắt mờ đi, chỉ thấy dáng người cao lớn đang tiến lại gần
Cậu đã quen với sự khinh ghét
Yêu tộc trong mắt tiên giới là tà ma, còn trong mắt phàm nhân thì là quái vật
Một con hồ ly chín đuôi xuất hiện, e rằng chỉ nhận lại một sự sợ hãi và ghét bỏ
Nhưng anh không gi€t cậu, cũng không bỏ đi
Anh cúi người, bàn tay to lớn vươn ra chạm khẽ vào lớp lông nhuộm máu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta không ngờ tới giờ hồ ly vẫn còn tồn tại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng sao lại bị thương nặng đến vậy..??
Quang Anh im lặng một lúc, rồi bế bổng thân thể đẫm máu ấy lên
Anh không biết vì sao mình lại làm vâyh
Một sinh vật kì lạ, đáng lẽ phải khiến người ta sợ hãi, nhưng khoảng khắc ấy, anh chỉ thấy cậu...quá yếu ớt
Như một đứa trẻ bị bỏ rơi, cần che chở..
anh ôm cậu vào lòng..
Cậu khẽ run sợ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nhìn cậu + thở dài / Yên tâm đi, ta sẽ không làm hại ngươi đâu
Trong cơn mê man, cậu nghe giọng nói trầm ấm ấy...một giọng hoàn toàn xa lạ, nhưng lại khiến cậu lần đầu sau ngàn năm thấy được chút hơi ấm..
Nước mắt mằn mặn hoà với mưa, lăn xuống gò má cáo trắng
Trời đêm thành phố vẫn rực sáng bởi hàng ngàn ánh đèn, tiếng còi xe và dòng người hối hả chẳng ngừng
Thế nhưng, trong không gian xa hoa ấy, trong chiếc xe sang trọng lao vun vút, bầu không khí lại nặng trĩu như bị bao phủ bởi một màn đêm dày đặc
_________________
Ở ghế sau, Quang Anh giữ chặt sinh linh kỳ lạ trong tay
Một con hồ ly trắng muốt với chín chiếc đuôi dài, nhưng giờ toàn thân loang lổ máu, hơi thở yếu ớt như sắp vụt tắt
Máu nhuộm đỏ cả áo sơ mi anh, nhưng ánh mắt anh không hề ghét bỏ hay tức giận
Lần đầu tiên anh chứng kiến một cảnh tượng như thế
Trên thương trường, anh từng đối mặt với đủ loại hiểm nguy, mưu sâu kế độc, nhưng trước cảnh tưởng này...
Trái tim anh bỗng lay động..
Một sinh linh tưởng chừng cao ngạo, giờ lain nhỏ bé và yếu ớt đến vậy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*cố chịu, ta sẽ cứu ngươi*
Chiếc xe dừng lại ở biệt thự ngoại ô của RC Nguyễn
Toà nhà nguy nga, đèn vàng sáng rực, nhưng khi cửa mở cả biệt thự dường như chấn động bởi cảnh tượng trước mắt
Người hầu hoảng hốt chạy tới, nhiều kẻ giật mình suýt thét lên khi nhìn thấy hồ ly chín đuôi máu me trong lòng anh
Người Hầu
Người Hầu
Chủ tịch...cái này là yêu quái sao..?
Người Hầu
Người Hầu
/ run rẩy lùi về sau / Trời ơi...chín đuôi.. quái vật !!!
Anh lạnh lùng quét ánh mắt sắc bén một lượt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Câm miệng!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai dám nói thêm nửa chữ, lập tức biến khỏi nơi này!!
...
Không ai còn dám hé răng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mau gọi bác sĩ!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Những người giỏi nhất, nếu không cứu được thì các ngươi cũng không cần ở lại đây nữa!!
Vừa dứt lời, khiến tất cả hốt hoàng cúi đầu dạ vâng rồi vội vã chạy đi..
Một câu nói khiến cho cả biệt thự vốn im lìm bỗng trở nên hoảng loạng và ồn ào
_______________________
Một lát sau
Trong căn phòng lớn, 4-5 bác sĩ hàng đầu được đưa tới, ai cũng tròn mắt khi thấy cảnh tượng
NVP
NVP
Bác sĩ trưởng : Chuyện này... đây rõ ràng là động vật nhưng lại có tận chín chiếc đuôi..!!
NVP
NVP
Bác sĩ phụ : lại còn có thể duy trì sự sống dù vết thương chí mạng như vậy... thật sự chả khoa học chút nào
NVP
NVP
Bác sĩ khác : Nếu đem bán cho các nhà khoa học chắc được một mớ tiền
Chưa kịp bàn tán thêm, giọng nói của anh vang lên, áp lực đến mức khiến cả căn phòng im bặt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta kêu các ngươi đến đây là để cứu nó, chứ không để các ngươi bàn tán
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu có trở ngại gì thì ta sẽ gi€t các ngươi để lót x@c cho nó!!
Các bác sĩ đành gật đầu, lập tức bắt tay vào công việc
______________________
Duy trong cơn hôn mê, thân thể run rẩy, thỉnh thoảng thì khẽ giật mình
Hình ảnh máu tanh, tiếng gào thét, và ánh mắt máu lạnh của Tịnh Phiên cứ hiện lên dày đặc trong tiềm thức
Cậu nấc nghẹn, khẽ thì thầm trong vô thức
Duy (Dạng🦊)
Duy (Dạng🦊)
/ mơ màng / Đừng...đừng gi€t ta...xin đừng...
Nghe thấy, Quang Anh khẽ nghiêng đầu
Ánh mắt vốn lạnh lùng chợt mềm đi
Anh cúi xuống, giọng nói trầm thấp nhưng đầy chắc chắn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Yên tâm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai gi€t ngươi cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần ngươi còn thở, ta sẽ cứu ngươi bằng mọi giá
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần ta còn ở đây, sẽ không để ai chạm vào ngươi
Duy kẽ run lên, khoé mắt ứa ra một giọt lệ trong suốt, rơi xuống thấm ướt bộ lông trắng
Đó không phải giọt nước mưa, mà là nước mắt...
Nước mắt của một trái tim có rất nhiều vết thương, giờ lại yếu ớt tìm thấy một tia ấm áp mong manh..
Quang Anh thoáng sững lại khi nhìn thấy giọt lệ đấy
Anh không phải loại người dễ động lòng, nhưng trong khoảng khắc này, một sinh linh xa lạ lại khiến anh cảm thấy xót xa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*rốt cuộc ngươi là ai... sao ta lại muốn cứu ngươi nhỉ.. Ha~ thật nực cười*
_____________________
Sau một giờ hơn, các bác sĩ cuối cùng cũng hoàn thành sơ cứu, vết thương tạm thời được cầm máu
NVP
NVP
Bác sĩ trưởng : tạm thời đã qua cơn nguy hiểm, nhưng cần nghỉ ngơi dài ngày
NVP
NVP
Bác sĩ trưởng : Thân thể này quá khác thường, chúng tôi khó đảm bảo hoàn toàn hồi phục..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ gật đầu nhẹ / Um, qua cơn nguy hiểm là được, chỉ cần giữ được tính mạng, còn những thứ khác để ta lo
Anh phất tay cho tất cả rời đi, để lại căn phòng yên tĩnh
Trong bóng đêm, Quang Anh ngồi bên giường, ánh mắt không rời thân thể hồ ly chín đuôi đang ngủ mê man
Mưa bên ngoài vẫn rơi, nhưng trong phòng lại ấm áp bởi ánh đèn vàng
Lần đầu tiên sau bao năm, anh có cảm giác muốn bảo vệ một ai đó, cho dù đối phương không phải con người, cho dù mọi thứ vẫn là bí ẩn
Nhưng anh chắc chắn một điều: anh sẽ không để sinh linh ấy xảy ra chuyện gì thêm lần nữa
_end_

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play