Giết Chủ Cướp Hoa
chap 0
T/g hơi tẻn
Hello mọi người đã đến ủng hộ truyện của mình nha
T/g hơi tẻn
Lưu ý truyện này duy không có bạn nhá
T/g hơi tẻn
Sẽ ít nhân vật
T/g hơi tẻn
Tập trung vào nhân vật chính thôi
T/g hơi tẻn
Ngược không nhiều đâu
Hoàng Đức Duy
Tính cách : dễ thương và ngoan ngoãn , hay khóc mít ướt , rất dính người và hơi khờ
Hoàng Đức Duy
Đang ở nhà làm nội trợ
Nguyễn Quang Anh
Tính cách : nóng lạnh thất thường , nóng tính , yêu thầm duy được 12 năm , siêu cưng ngoại lệ , không ngại giết bất cứ ai
Nguyễn Quang Anh
Sở hữu nhiều công ty và hàng trăm quán bar
Nguyễn Quang Anh
Đang làm kinh doanh
Hàn Quốc Khang
Chồng duy đang theo nghề bác sĩ
Mình sẽ không giới thiệu về nhân vật này nhiều
Hai người nương tựa nhau mà sống
Em với hắn rất rất thân với nhau và đặc biệt Quang anh luôn dành một tình cảm đặc biệt dành cho bé cưng của hắn nhưng vào một ngày em bị người ta bắt đi hắn như rơi vào địa ngục điên cuồng tìm kiếm em suốt nhiều năm trời và luôn tự nhủ rằng em là của riêng hắn không muốn bất cứ ai động vào nhưng hắn nào biết em đã bị mất trí nhớ và đã lấy một người đàn ông khác
T/g hơi tẻn
Nội dung sương sương ha
T/g hơi tẻn
Nhớ like cho mình nhiều nhé
Rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhy rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhy rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap rhycap f h
Hoàng Đức Duy
Mùi hoa nhài sữa
Nguyễn Quang Anh
Mùi rượi rum đậm
Hàn Quốc Khang
Mùi cafe đen
chap 1
Hàn Quốc Khang
Alo // bắt máy //
Hàn Quốc Khang
Không, ở nhà với vợ
Hàn Quốc Khang
Có mỗi cục vàng không thương ẻm thì thương mày à
Hàn Quốc Khang
// quay qua phía em // vợ yêu ơi anh đi chơi nha
Hoàng Đức Duy
Hừm// phụng phịu//
Hàn Quốc Khang
À thôi anh không đi anh không đi bé đừng giận
Hoàng Đức Duy
Em đi cùng được không
Hoàng Đức Duy
Không phá đâu chồng yêu
Hàn Quốc Khang
OK vợ luôn
Hàn Quốc Khang
// ngó xung quanh + đi lại phía nhân viên // cho tôi hỏi phòng 112 ở đâu
Phục vụ
Dạ phía cuối hành lang
Hàn Quốc Khang
Ừm // rời đi nhanh //
Hàn Quốc Khang
// mở cửa vào // chào
Hàn Quốc Khang
Vợ tao theo nữa nên là tao không uống đâu
Nguyễn Quang Anh
Rồi vợ mày đâu
Hàn Quốc Khang
Em ấy đi vệ sinh rồi
Nguyễn Quang Anh
Sao cưng vợ dữ vậy
Hàn Quốc Khang
Có mỗi cục cưng đó thôi em ấy đáng iu lắm
Hoàng Đức Duy
// bước vào //
Hàn Quốc Khang
Vợ ơi đây nè
Nguyễn Quang Anh
// nhìn lên và ngạc nhiên // * là duy sao *
Hoàng Đức Duy
Em chào anh ạ // cười //
Nguyễn Quang Anh
// định lao lên nhưng thấy em cười nên giật mình // * em ấy đang ở đây *
Nguyễn Quang Anh
// kìm nén cảm xúc cố rặn ra nụ cười méo mó // chào em nhé
Hoàng Đức Duy
// ngồi bên cạnh khang //
Hoàng Đức Duy
Anh có uống không
Hàn Quốc Khang
Em ghét rượu mà
Nguyễn Quang Anh
* ha~ em bỏ tôi đi giờ lại lấy thằng bạn thân tôi làm chồng *
Nguyễn Quang Anh
* cứ vui vẻ đi từ lâu em đã thuộc về Nguyễn Quang Anh đây rồi *
Nguyễn Quang Anh
* lúc đó anh sẽ cướp em về *
Họ ngồi một lúc nhưng ánh mắt hắn cứ nhìn về em khiến em khó chịu
Hoàng Đức Duy
Anh ơi mình về đi // nói nhỏ //
Hàn Quốc Khang
Thôi tao về
Nguyễn Quang Anh
Sớm vậy * đang ngắm em mà *
Hàn Quốc Khang
Vợ tao mệt rồi // bế em lên//
Hoàng Đức Duy
// ôm cổ anh // + // vẫy tay về phía hắn //
Nguyễn Quang Anh
// thấy vậy liền cười như thằng điên//
Hoàng Đức Duy
* ảnh sao vậy ta *
Họ vừa rời đi anh lại rơi vào tình trạng suy ngẫm
Nguyễn Quang Anh
// đứng dậy đi về + gọi điện thoại//
Nguyễn Quang Anh
Điều tra người tên hoàng Đức duy cho tôi
Nguyễn Quang Anh
Không sót một manh mối nào ❄️
Nguyễn Quang Anh
* vui vẻ đi bạn nhỏ về đây em sẽ nhớ lại thôi*
Tuy nhà nghèo nhưng hai người sống rất tình cảm và thương yêu nhau
Em bị mất trí nhớ và anh là người cưu mang em
Do nảy sinh cảm tình nên họ đến với nhau
Không lễ đường không cần khách chỉ cần một chiếc nhẫn
Hàn Quốc Khang
Vợ còn mệt không // ôm em ngủ //
Hoàng Đức Duy
Cũng đỡ rồi
Hàn Quốc Khang
Mệt thì kêu anh nhé
Đa nhân vật
Hoàng Đức Duy một cậu bé mồ côi và theo tình hình hiện tại đang bị mất trí nhớ và được người tên hàn quốc khang cưu mang và đang làm vợ chồng với nhau
Nguyễn Quang Anh
Lui đi ❄️
Nguyễn Quang Anh
* có lẽ nên ra tay rồi bé đừng trách anh nhé *
Nguyễn Quang Anh
* có trách thì trách lời hứa năm xưa ấy * // cười gian //
T/g hơi tẻn
Truyện được không
chap 2
Hoàng Đức Duy
Ồn quá anh ơi
Hàn Quốc Khang
// thấy em khó chịu nên ngồi dậy // ồn hả
Hàn Quốc Khang
Chắc thằng bạn anh qua
Hàn Quốc Khang
Anh xin lỗi đã không nói sớm // bế em đi vscn//
Hoàng Đức Duy
Không sao mà bạn anh tới làm gì vậy
Hàn Quốc Khang
Nay anh có công việc vài ca mỗ đang đợi
Hàn Quốc Khang
Hay anh ở nhà nha
Hoàng Đức Duy
Đi liền đi em ở nhà được
Hàn Quốc Khang
Thằng Quang anh nó ở đây vài hôm nên có sao không
Hàn Quốc Khang
Ừm iu vợ // hôn môi em //
Vì anh thương em nên chưa làm gì em cả muốn để em tự nguyện chứ không bắt ép
Sau khi vscn xong anh để em ở trên sofa rồi ra mở cửa
Hàn Quốc Khang
Thằng lồn sáng sớm làm ồn ào vợ tao đang ngủ ngon
Nguyễn Quang Anh
Thông cảm nhớ v- ủa nhầm tới trễ sợ mày đợi
Hàn Quốc Khang
Khùng không mới 5 giờ sáng
Nguyễn Quang Anh
Thôi đi vô đi đứng đây mỏi chân // thản nhiên như ở nhà //
Hàn Quốc Khang
// lắc đầu đi vào //
Nguyễn Quang Anh
// thấy em liền mừng rỡ như vớ được vàng // chào em nha
Hoàng Đức Duy
Dạ em chào anh
Hàn Quốc Khang
// định lại ngồi bên duy //
Nguyễn Quang Anh
// nhanh chân ngồi trước //
Hàn Quốc Khang
Ủa ê bạn ơi vợ tôi
Nguyễn Quang Anh
Mày ngồi đó đi vợ mày tao có ăn thịt đâu mà sợ * đâu ăn thịt chỉ ăn ẻm thôi *
Hàn Quốc Khang
Anh xuống làm đồ ăn sáng nha // xoa đầu duy //
Hoàng Đức Duy
Vâng // cười tươi //
Nguyễn Quang Anh
// đen mặt // * cái tay bẩn thiểu đó dám xoa đầu vợ tao à *
Nguyễn Quang Anh
// cố tình sờ đùi em //
Hoàng Đức Duy
// giật mình // a…anh anh làm gì vậy
Nguyễn Quang Anh
Mày im nói thêm câu nào nữa tao giết thật đấy 💢// nói nhỏ //
Hoàng Đức Duy
// sợ hãi run cầm cập //
Vì bếp khá xa nên khang cũng không thấy và nghe được
Nguyễn Quang Anh
Em có biết anh tìm em mấy năm rồi không // ngửi cổ và kéo eo em lại gần //
Hoàng Đức Duy
// cố đẩy hắn ra // em…em không biết gì hết
Nguyễn Quang Anh
Em không nhớ anh nhưng anh nhớ em đến điên rồi
Hoàng Đức Duy
Tha cho em đi // rưng rưng// tôi thật sự không biết anh
Hoàng Đức Duy
// đẩy ra và chạy nhanh xuống bếp ôm lấy khang //
Hàn Quốc Khang
// bất ngờ quăng cái nồi sang một bên // em sao vậy // bế vọi em lên //
Hoàng Đức Duy
Em không sao // thấy hắn đang đứng từ xa nhìn em//
Hàn Quốc Khang
Rồi ngoan có chuyện gì mà bạn nhỏ vào đây vậy
Hoàng Đức Duy
Em ngồi buồn thôi // cảm nhận sát khí //
Nguyễn Quang Anh
* bạn nhỏ cái cc nghe mà kinh tởm *
Hàn Quốc Khang
// vừa bế em vừa nấu //
Hoàng Đức Duy
// ôm chặt lấy anh // * hắn ta đáng sợ quá *
Hàn Quốc Khang
Sao em run vậy lạnh hả
Hoàng Đức Duy
Dạ không hơi mệt thôi
Hàn Quốc Khang
// bế em ra ngồi nói với hắn // vào ăn cơm đi thằng kia
Nguyễn Quang Anh
Biết rồi
Nguyễn Quang Anh
// đi ngang qua cố tình chạm tay em //
Hoàng Đức Duy
// sợ mà rụt tay lại //
Hàn Quốc Khang
// đặt em xuống ghế // ngồi đây nhé
Nguyễn Quang Anh
// cà nhích ghế qua bên em //
Nguyễn Quang Anh
// cạ cạ cái chân //
Hoàng Đức Duy
// thấy nhưng không dám nói // * hic cứu với huhu *
T/g hơi tẻn
Sao tội duy quá ta
Download MangaToon APP on App Store and Google Play