Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[One Piece-Buggy] Giữa Bầu Trời Năm Ấy

Chương 1

Trước khi chết
Chắc chắn hắn đã chết
Chết vì những viên đạn từ đá biển gim thẳng vào người
Hắn chỉ là người bình thường
Không Haki, không sức mạnh, hắn chỉ là một kẻ yếu đuối, ba hoa và sợ chết
Là một tên hề kém cỏi, giả vờ thông minh, và to mồm với những kẻ yếu hơn mình
Không như tên nhóc mũ rơm
Hắn không có một bác sĩ giỏi đến mức kì lạ
Hắn cũng không có ý chí của D. và bác sĩ của hắn là người bình thường
Vì thế hắn có thể chắc chắn rằng hắn đã chết và xác hắn bị ném xuống biển, nơi hắn luôn yêu quý
Thế nhưng...
Tại sao hắn vẫn cảm nhận được cơ thể mình?
Buggy
Buggy
//Mở mắt//
Dù căn phòng vẫn còn tối, nhưng chỉ với một cái liếc mắt hắn vẫn có thể nhận ra
Ora Jackson.
Nơi từng là nhà của hắn
Buggy
Buggy
"Vậy thì.... đây là địa ngục...?"
Buggy
Buggy
"Không thể nào....."
Phải
Không thể nào
Ora Jackson có ý nghĩa rất lớn với hắn, nơi từng là nhà, là một mái ấm hắn từng rất yêu thích, và cả ...
"Roger"
Buggy
Buggy
//Bật dậy//
Buggy
Buggy
//Nhìn sang bên cạnh//
Shanks
Shanks
//Thở đều//
Là Shanks
Không phải là tên Shanks đã lên ngôi vị hoàng đế
Bây giờ hắn chỉ là một đứa trẻ
Một đứa trẻ 9 tuổi
Buggy
Buggy
//Choáng váng//
Buggy
Buggy
Không... //run run//
Buggy
Buggy
Không thể nào... //lí nhí//
Rồi như chợt nhớ ra gì đó
Buggy
Buggy
"Là ảo cảnh sao?"
Cũng phải thôi hắn chết rồi mà
Nhưng nếu đây là ảo cảnh thì...
Hắn rời khỏi chiếc võng và căn phòng một cách lặng lẽ với suy nghĩ gặp thuyền trưởng thoáng qua trong đầu
Đầu tiên là những bước đi chậm rãi, rồi hắn bắt đầu những bước nhanh hơn, rồi chạy như bị ma đuổi
Rẽ qua từng hành lang, tim hắn đập ngày càng nhanh
Chẳng mấy chốc hắn đã thấy mình đứng trước của phòng của thuyền trưởng
Cậu gõ cửa mà không kịp suy nghĩ, trong đầu cậu chỉ toàn là nỗi sợ hãi
Và len lõi trong đó là một hi vọng nhỏ nhoi
Chỉ như ngọn nến đứng trước giông bão
Ngay lập tức bên kia cánh cửa vang lên một tiếng động, tiếng ngáy ngủ của một người đàn ông
Cậu có thể chắc chắn rằng cơ thể mình đang run rẩy
Cánh của mở ra và Buggy thấy tim mình như ngừng đập

Chương 2

Trước mắt cậu là người đàn ông mà cậu đã khóc thương và đau buồn
Buggy
Buggy
Thuyền trưởng.... //mấp máy môi//
Buggy
Buggy
//Không suy nghĩ gì mà lao vào ôm ông//
Miệng cậu liên tục gọi ông
Lúc thì thuyền trưởng, lúc thì Roger
Lúc đầu gương mặt ông tràn ngập sự bối rối và lúc sau là sự hoảng loạn cùng lo lắng
God D. Roger
God D. Roger
Buggy, nhóc sao vậy?!
Buggy
Buggy
Thuyền trưởng....
Buggy
Buggy
Thuyền trưởng....
God D. Roger
God D. Roger
Hả? Ta ở đây!
Những giọt nước mắt của cậu cứ vậy mà rơi xuống
Điều này khiến Roger hoảng hốt
God D. Roger
God D. Roger
Buggy?! Nhóc sao vậy!?
God D. Roger
God D. Roger
Bị thương hả? Chuyện gì sảy ra vậy?
God D. Roger
God D. Roger
Chết tiệt! Dừng lại-
God D. Roger
God D. Roger
ĐỪNG KHÓC NỮA
Nhưng hiện tại cậu lại không thể nghe được những gì Roger nói
Không hiểu sao tai cậu lại ù đi, là thời gian sắp hết sao...?
Ông vội kiểm tra nhiệt độ vủa Buggy
God D. Roger
God D. Roger
"Nóng, thằng bé sốt cao quá!!"
God D. Roger
God D. Roger
CROCUS!! MÀY ĐÂU RỒI!!!
God D. Roger
God D. Roger
RAYLEIGH NỮA!! AI CŨNG ĐƯỢC, LẠI ĐÂY MAU!!!
God D. Roger
God D. Roger
CROCUS!!! XÁCH MÔNG LẠI ĐÂY MAU!!
Giọng của ông ngừng lại sau đó khi nghe giọng của Buggy
Buggy
Buggy
Đừng chết.... //ôm chặt lấy ông//
God D. Roger
God D. Roger
//Khựng lại//
Buggy
Buggy
Thuyền trưởng... làm ơn... //càng nói nước mắt cậu lại càng tuôn ra//
Mặc kệ con tàu đang rơi vào cảnh hỗn loạn vì tiếng hét của ông, ông bế cậu lên và đưa vào phòng
Ông ôm cậu và nói những lời an ủi khi cậu tiếp tục khóc
Những giọt nước mắt của cậu im lặng nhưng lại chất chứa nỗi buồn không thể kìm nén
Và rồi cánh cửa phòng bật mở
Rayleigh đứng đó với thanh kiếm trong tay
Silvers Rayleigh
Silvers Rayleigh
Roger! Cậu bị thương à? Có chuyện gì vậy!
Và rồi ong khựng lại khi thấy Roger đang ôm Buggy
Silvers Rayleigh
Silvers Rayleigh
Sao mày hét to thế hả?
Silvers Rayleigh
Silvers Rayleigh
Nếu chỉ có Bugyy thôi thù làm loạn như vậy làm gì.
Tóc tai Rayleigh bù xù, bực bội vì bị gọi dậy lúc nữa đêm
God D. Roger
God D. Roger
Ray! Crocus đâu rồi! Buggy sốt cao lắm!
God D. Roger
God D. Roger
Từ nãy tới giờ thằng bé cứ khóc suốt! //lo lắng//
Silvers Rayleigh
Silvers Rayleigh
Hả? Sốt?
Ngay lúc đó Crocus chạy lại với hộp thuốc trên tay
Crocus
Crocus
Roger, có chuyện gì vậy?
God D. Roger
God D. Roger
Nhanh
God D. Roger
God D. Roger
Mau kiểm tra cho Buggy đi!

Chương 3

Từ rất lâu trước đây
Cậu đã biết rằng thế giới này không dành cho kẻ yếu đuối
Buggy đã học được bài học đó từ rất sớm
Cậu không hề có ký ức gì về cha mẹ, không có nhà, cũng không có nơi nào để về
Chỉ mới 5 tuổi, thế giới này đã vùi dập cậu tới mức không đếm xuể
Cơn đói khát
Cơn đau do bị đánh đập và xua đuổi
Sự ghẻ lạnh vì ngoại hình của mình
Đã có một thời gian cậu bị bắt làm nô lệ
Ở đó, cuộc sống của cậu còn hơn cả địa ngục
Phần lớn những đứa trẻ đều khóc trong vòng tay của người thân khi gặp khó khăn
Nhưng cậu đã học được bàu học này từ rất lâu rằng....
Buggy chẳng có ai để khóc cả
Nhưng luôn có một giọng nói luôn vang trong đầu cậu
Từ khi cậu có ý ức, nó đã luôn ở đó
Trở thành một người bạn vô hình
Đôi khi nó an ủi cậu những lúc một mình trong bóng tối
Có thể nói giọng nói đó là hi vọng của cậu trong cái thế giới đen tối này
Nó giúp cậu trốn thoát, nói ra những kế hoạch mà cậu không hiểu, giúp cậu phân tích ai tốt ai xấu
Và khi gặp thuyền trưởng Roger, giọng nói đó thôi thúc cậu đi theo ông ta
Cậu không hiểu nhưng cậu vẫn làm theo
Ở đó cậu tìm thấy cho mình một ngôi nhà, những người mà mình yêu thương
Từ khi bước lên con tàu Ora Jackson giọng nói đó không còn vang lên nữa
Ban đầu, cậu đã sợ hãi...
Rất sợ, dù sao thì tuổi thở của cậu chỉ toàn là nỗi sợ
Sợ vì cọng rơm cứu mạng của mình biến mất
Sợ vì cậu quá yếu đuối và không thể làm gì nếu không có nó
Những ngày tháng bên mọi người đã làm cậu quên đi giọng nói đó
Cậu nghĩ mình đã tìm được một gia đình yêu thương mình
Nhưng không....
Cậu tìm được cho mình một cái lồng
Một cái lồng mà cậu từng rất yêu thích
Và rồi giọng nói đó lại vang lên
Vang lên sau gần 40 năm...
--------------------
Crocus
Crocus
Sao lại sốt cao đến mức này chứ? //nhíu mày//
Shanks
Shanks
Chú Crocus, Buggy hôn mê ba ngày rồi, lúc nào cậu ấy tỉnh vậy ? //lo lắng//
Crocus
Crocus
Hazzz
Crocus
Crocus
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì đành phải tìm hòn đảo gần nhất mà đưa thằng bé xuống thôi
Crocus
Crocus
Cơn sốt của thằng bé rất lạ, không phải do virus gây ra
God D. Roger
God D. Roger
Độc thì sao?
Crocus
Crocus
Cũng không phải.. //lắc đầu//
Crocus
Crocus
Tôi đã kiểm tra rất nhiều lần rồi, đều không phải
Câu nói đó khiến cho những người có mặt đều trùng xuống
----------------------
"Blue? Cậu ổn chứ?"
Buggy
Buggy
"Ai vậy?"
"Là tớ nè! ...."
"Chỉ mới có 40 năm thôi mà cậu quên mất tớ rồi sao?"
"Cậu mà không nhớ ra là tớ giận cậu luôn đó!"
Buggy
Buggy
"Rốt cuộc là ai vậy chứ?" //khó chịu //
Buggy
Buggy
"Mình không thể cử động được..."
Buggy
Buggy
"Khó chịu quá..."
Buggy
Buggy
"Có ai không, cứu với..."
Buggy
Buggy
"Cơ thể mình đau quá, nóng nữa, cứ như đang bị thiêu vậy."
Buggy
Buggy
Đau quá...
"Blue, cố lên, tớ đang giúp cậu tái tạo lại linh hồn đó!"
"Hơi đau một chút, cố chịu đựng nha!"
Buggy
Buggy
"Giọng nói này quen quá"
"Buggy cố lên"
"Chịu đựng một chút, bọn tớ sẽ đến bên cậu sớm thôi..." //dịu dàng//
Buggy
Buggy
"Là ai vậy chứ.., đau quá..."
"Nè...., Cậu nhẹ tay chút không được hả?"
"Nhưng nếu nhẹ tay, linh hồn của cậu ấy sẽ bay mất"
"Chậc- Con gái con đứa, bảo sao đến lúc chết cũng không ai ngó ngàng" //phán xét//
"Có giỏi cậu lại mà làm!!!"
"Chờ xong vụ này bà sử cậu sau!!!"
"Xìu, chắc tui sợ à!! Lêu lêu!"
"ÁHHHHH" //tức giận//
Buggy
Buggy
"Ồn ào quá.." //nhíu mày//
".... yên lặng cho .... làm việc đi"
"Buggy có vẻ không chịu được lâu đâu"
"Rồi rồi" //gật gù//
"Kho báu của cậu là nhất rồi"
"Cậu-.." //đỏ mặt//
"Aida, da mặt của ... thực mỏng a~"
"Blue chờ bọn tớ nha"
"Lần này bọn tớ sẽ bảo vệ cậu!"
"Sẽ không để kho báu của tớ phải chịu khổ đâu"
"Ai nói kho báu của cậu!!" //nhảy dựng lên//
"Phải nói là kho báu của ba chúng ta!"
Buggy
Buggy
"Kho báu"
Buggy
Buggy
"Ai cơ?"
Buggy
Buggy
"Mình là kho báu sao?"
Buggy
Buggy
"Họ là ai?"
"Blue, chịu đau một chút, lần này là xong rồi..."
Buggy
Buggy
"Hả? Xong gì cơ-"
Buggy
Buggy
Ư-
Ngay lập tức một cơn đau lan tới toàn thân
Buggy
Buggy
GRAAHHHH
Buggy
Buggy
Khụ khục //ho ra máu//

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play