Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Tường Lâm) Làm Lại Từ Đầu, Chỉ Yêu Mình Em

Chap 1

Zine Wang👑
Zine Wang👑
Hallo mấy ní
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Nếu mấy ní có theo dõi tui từ đầu thì chắc mấy ní cũng biết bộ truyện đầu của tui đúng không
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Chuyện là tui định để phần 1 là tiểu thuyết và phần 2 là truyện chat á
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Nhưng tui sợ có một vài bạn chỉ tìm thấy 1 trong 2 phần và phải mắc công đi tìm phần còn lại nên tui quyết định gộp 2 phần thành một luôn
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Và viết dưới dạng truyện chat
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Cũng chính là lý do bộ này ra đời
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Vậy nên mong mọi người hãy đón nhận công sức của Zine một cách trọn vẹn. Có gì không đúng mong mọi người chỉ bảo thêm
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Truyện sẽ thay đổi một chút so với bản tiểu thuyết ạ
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Vô nè^^
_____________________
*Choang*
Trong một căn phòng tối tăm, đầy bụi bẩn và mùi men rượu với những vỏ chai bia, chai rượu lăn lóc dưới sàn.
Có một người đàn ông ngồi ở góc phòng.
Người đó điên cuồng đập phá đồ đạc, đầu tóc rối bời, gương mặt tiều tụy. Nhưng vẫn có một vẻ đẹp khó giấu dưới lớp tiều tụy đó.
Trên tay người đó cầm bức ảnh chụp một chàng thiếu niên thanh tú.
Chàng thiếu niên ấy đi dưới ánh mặt trời ấm áp, nở nụ cười rạng rỡ với máy ảnh.
*Tách*
Một giọt, hai giọt, từng giọt nước mắt lăn trên gương mặt tiều tụy của người đàn ông, rơi xuống bức ảnh chàng thiếu niên kia.
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Hạ nhi, anh nhớ em
Đã bao lâu rồi nhỉ, à hai năm kể từ ngày hôm đó, ngày chàng thiếu niên đó bỏ anh mà đi.
Từ đó đến giờ, anh vẫn luôn như vậy, ngập tràn trong men rượu.
_Khoảng 2 năm trước_
*Chát*
Một thiếu niên ngã xuống trên nền đất lạnh lẽo, bàn tay nhỏ nhắn của cậu ôm lấy bên má đã ửng đỏ.
Cậu ngước mắt nhìn người trước mặt, run rẩy nói:
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
C-cậu chủ.../lắp bắp/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Im miệng
Anh lạnh nhạt nói, từ từ bước đến chỗ cậu, bàn tay dùng sức bóp mặt cậu bắt ép cậu ngẩng lên.
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Không ngờ, ẩn dưới khuôn mặt ngây thơ này lại có thể có những suy nghĩ như vậy với chính chủ nhân mình/cười khẩy/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Yêu tôi sao, ha, ngu ngốc/chế giễu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Cậu chủ Nghiêm, em...
Cậu hoảng sợ nhìn anh, đây không phải Nghiêm Hạo Tường mà cậu biết.
Anh sẽ không bao giờ nói những lời đó với cậu.
Nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật, Nghiêm Hạo Tường trước mặt cậu cũng là thật.
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Bây giờ, cậu đừng nói gì cả, cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Cậu chủ, nghe em giải th.../cầu xin/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
CÚT/gằn giọng/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/thất thần/
*Rầm*
Cậu ngồi đó, đưa mắt nhìn anh rời đi, nhìn cánh cửa đóng sập lại, trái tim cậu như vỡ vụn ra trăm mảnh.
Khi cánh cửa đóng, không gian xung quanh bao trùm là bóng tối, cậu ngồi đó, không khóc, không cười, chỉ vô thần nhìn vào khoảng không đầy bóng tối trước mặt.
Chỉ cậu mới biết, ánh sáng trong tim đang dần vơi đi cùng với tiếng đóng cửa nặng nề ban nãy.
________________________
Sau ngày hôm đó, một cái liếc mặt anh cũng không thèm trao cho cậu.
_Tại trường học_
Trên sân trường, vẫn là bóng dáng quen thuộc của cậu thiếu niên đang bước đi.
Chỉ khác, người hay đi bên cạnh cậu đã không còn bên cạnh cậu nữa rồi.
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Haizz/thở dài/
Cậu thở dài, lặng lẽ bước chân lên lớp.
__________________
*Rào*
Một xô nước đổ xuống người cậu.
Cậu run lên vì lạnh, ánh mắt đảo quanh lớp rồi dừng lại ở vị trí anh đang ngồi.
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
/không để tâm/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
*Mày đang mong đợi cái gì vậy, Hạ Tuấn Lâm*
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Sao mấy cậu...
Một giọng nữ cắt ngang lời nói của cậu.
???
???
Bộ dạng trông thê thảm quá nhỉ, Hạ Tuấn Lâm???
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/nhìn qua/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Dạ Như Yên, cái này là cô làm?/nhíu mày/
Dạ Như Yên
Dạ Như Yên
Mày còn hỏi sao?
Dạ Như Yên
Dạ Như Yên
Một người hầu mang tâm tư xấu xa với chủ nhân thì hình phạt không chỉ như này thôi đâu/khinh bỉ/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Cái gì?
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Sao cô biết chuyện này?/hoảng hốt/
Dạ Như Yên
Dạ Như Yên
Mày thấy gì đây không?/giơ một cuốn sổ nhỏ lên/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
*Nhật ký của mình*
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Mấy người đọc trộm nhật ký của tôi/tức giận/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Không đọc sao biết được cậu có tâm tư đấy với tôi
Anh - người im lặng nãy giờ - bỗng nhiên lên tiếng
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Nghiêm...
Cả lớp xì xào bàn tán, chỉ trỏ cậu, ánh mắt khinh miệt của họ chĩa thẳng vào cậu làm cậu cảm thấy khó thở.
Anh rời khỏi chỗ ngồi bước đến chỗ cậu đứng.
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Tôi có một ván cược, cậu muốn thử không?
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/nhìn anh/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Tôi và cậu, trong vòng 1 tuần tới, nếu cậu làm tôi thích cậu thì cậu thắng
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Còn nếu thua?
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Còn nếu cậu thua, phải tránh xa tôi ra và cút khỏi nhà tôi
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
...
Sống với anh bao nhiêu năm, cậu hiểu rõ anh hơn bất kì ai.
Cậu biết rõ anh đang nghĩ gì.
Anh nói vậy không phải để hỏi mà là để thông báo. Ván cược đã bắt đầu kể từ lúc anh đưa ra đề nghị rồi
Cậu không thể từ chối, càng không thể im lặng
Hơn nữa, cậu muốn ích kỉ một lần, cậu muốn xem liệu cậu yêu anh có phải điều đúng đắn
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Tôi đồng ý
Cậu vừa dứt câu, cả lớp nhìn cậu với ánh mắt thương hại
Chẳng ai nghĩ cậu có thể thắng, họ cho rằng cậu đang lao đầu vào chỗ chết
Còn về phía Dạ Như Yên, ả nhìn cậu với ánh mắt đầy căm phẫn
Dạ Như Yên
Dạ Như Yên
*Mày cứ đợi đó, Hạ Tuấn Lâm. Cuộc chơi mới chỉ bắt đầu, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết, rồi mày sẽ phải tránh xa Hạo Tường, anh ấy sẽ thuộc về tao*
End chap 1
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Đó hết òi, like đi mọi người ưi

Chap 2

Zine Wang👑
Zine Wang👑
Hallo mí fen
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Zô nè
___________________
Ván cược của anh và cậu chính thức bắt đầu.
_Ngày thứ nhất_
Cậu thức dậy sớm hơn thường lệ.
Trên tay cậu là hộp sữa đậu nành còn ấm, thêm một ổ bánh bao mua từ tiệm quen trước cổng trường
Khi nhìn thấy anh bước vào lớp, cậu rụt rè tiến lại gần, khẽ đặt lên bàn anh
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Ăn sáng đi, đừng để bụng đói
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
/liếc nhìn/
Anh liếc nhìn, ánh mắt lạnh lùng quét qua rồi quay mặt đi, chẳng thèm chạm vào
_Ngày thứ hai_
Trời mưa
Cậu đứng dưới mái hiên, cầm ô chờ
Khi thấy anh chuẩn bị lao ra màn mưa, cậu đưa ô đến trước mặt anh
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Cậu dùng đi, không thì ướt mất/cười nhẹ/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
/khó chịu/
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
/gạt tay cậu ra/
Nước mưa tạt vào gương mặt cậu, lạnh buốt, nhưng lòng cậu còn lạnh hơn
_Ngày thứ ba_
Cậu mua ở canteen một hộp sữa chua ít đường mà anh thích, để vào ngăn bàn của anh, dán kèm một mảnh giấy nhỏ:
"Đừng thức khuya quá"
Nhưng chỉ vài phút sau, cậu thấy hộp sữa chua bị bỏ thẳng vào thùng rác
Mảnh giấy nhàu nát
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/quay qua nhìn anh/
Anh nhìn cậu một thoáng, ánh mắt như muốn nói:
"Đừng làm phền tôi nữa"
_Ngày thứ tư_
Cậu không dám lại gần anh
Chỉ lặng lẽ nhìn từ xa, ánh mắt cậu tìm kiếm một chút dao động, một chút dịu dàng từ người kia
Nhưng anh lúc nào cũng lạnh lùng, trò chuyện với người khác còn dễ dàng hơn dành một câu cho cậu
Trong lòng cậu, niềm tin mỏng manh đang dần tan vỡ
_Ngày thứ năm_
Cậu mang đến lớp một hộp cơm trưa tự tay nấu
Cậu đặt lên bàn anh, khẽ cười
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Không cần phải một tuần đâu
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
/khó hiểu nhìn cậu/
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Đây là lần cuối. Nếu cậu không thích, tớ sẽ không làm phiền nữa
Nghiêm Hạo Tường_anh_
Nghiêm Hạo Tường_anh_
...
Anh liếc nhìn hộp cơm, kéo ghế đứng dậy rồi rời khỏi chỗ
Hộp cơm còn nguyên, chỉ có cậu ngồi lại, cúi đầu
Tim cậu trống rỗng, lạnh lẽo
Năm ngày - không dài, nhưng đủ để biến hy vọng của cậu thành những mảnh vỡ
Cậu hiểu, có những tình cảm dù có chân thành đến đâu...
Người nhận chỉ cảm thấy phiền toái
End chap 2
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Hết òi, like tiếp ik:))

Chap 3

Zine Wang👑
Zine Wang👑
Hallo mấy ní
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Vô nè
_____________________
Thời gian chầm chậm trôi qua, giờ tan lớp cũng đến
Cậu nặng nề lê bước về nhà
Gió thổi nhẹ qua khiến cậu run lên từng đợt
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
*Sắp vào đông rồi nhỉ?*
Tiếng bước chân lạo xạo đi trên con đường quen thuộc
Nhưng hôm nay, con đường trước mắt cậu trở nên dài đằng đẵng
Đa nhân vật phụ
Đa nhân vật phụ
Ê đứng lại
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/khựng lại/
Một tiếng nói cất lên, đánh tan dòng suy nghĩ của cậu
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Có chuyện gì sao?
Đa nhân vật phụ
Đa nhân vật phụ
Đi theo tao
Cậu cảm thấy bất an, đôi chân vô thức lùi lại
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Tôi có việc, xin phép/rời đi/
Cậu chưa chạy được xa đã bị người đó nắm tóc kéo lại
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Này, buông tôi ra/kháng cự/
Cậu bị kéo vào một con hẻm gần đó, xung quanh cậu có những bốn, năm người
________________
Trong con hẻm tối hun hút sau dãy nhà cũ, ánh đèn le lói trong con hẻm chập chờn như sắp tắt hẳn
Từng tiếng giày va xuống nền xi măng vang vọng, xen lẫn tiếng cười khúc khích, chói tai của đám học sinh vây quanh cậu
Cậu co người lại, lưng áp sát vào bức tường lạnh ngắt
Trước mặt cậu là Dạ Như Yên, đôi mắt lóe lên sự ghen tuông và tàn nhẫn
Dạ Như Yên
Dạ Như Yên
Thứ như mày mà cũng dám mon men đến gần Hạo Tường ư?
Ả nghiến răng, giọng đầy khinh miệt
Chưa kịp phản ứng, cú đấm đầu tiên đã giáng xuống gò má cậu
Một cú đá tiếp theo khiến cậu ngã quỵ. Bọn chúng lao vào, từng cái đấm cái đá không chút nương tay
Tiếng xương va chạm, tiếng rên rỉ nghẹn lại nơi cổ họng, mùi máu tanh lan ra trong khoang miệng
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
/ôm lấy bụng/
Hơi thở cậu dồn dập, mồ hôi lạnh trộn cùng máu chảy xuống khóe môi
Ý thức cậu mờ mịt, đôi mắt mơ hồ ngước lên, và cậu thấy một bóng dáng quen thuộc
Đó là anh - Nghiêm Hạo Tường
Anh đứng ở cuối hẻm, dáng cao gầy nổi bật trong bóng tối
Đôi mắt lạnh lùng không gợn sóng, nhìn qua như thể đang chứng kiến một chuyện chẳng hề liên quan đến mình
Tim cậu bỗng nhói lên một cơn đau còn dữ dội hơn những vết thương trên thân thể
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
A-anh...
Cậu có gắng gọi, nhưng tiếng gọi yếu ớt không thoát ra khỏi cổ họng
Cậu muốn vươn tay về phía anh, nhưng cánh tay run rẩy vô lực
_______________
Anh không nhúc nhích
Chỉ trong vài giây, ánh mắt anh dừng lại nơi cậu, rồi xoay người, bước đi, bóng lưng dần biến mất trong làn mưa lất phất
____________________
Cậu chết lặng. Trái tim như bị bóp nghẹt, đau đớn đến mức không thể khóc thành tiếng
Không còn chỗ nào để bấu víu
Không còn hy vọng, chỉ còn lại một sự thật tàn nhẫn
'Người cậu yêu nhất lại quay lưng bỏ mặc cậu trong giây phút yếu đuối nhất'
__________________
Bọn chúng cuối cùng cũng thả cậu ra, thở hổn hển, cười khẩy vài câu trước khi rời đi
Tiếng bước chân dần xa, để lại trong con hẻm vắng một thân hình co ra, máu loang đỏ nền đất
Cậu dựa lưng vào bức tường ẩm mốc, hơi thở gấp gáp, từng đợt đau buốt dội lên khắp cơ thể
Đôi mắt mờ dần, môi run run thì thầm trong bóng tối
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Hạ Tuấn Lâm_cậu_
Tại sao mình lại ngu ngốc như vậy...tại sao lại cứ thích...
Giọt nước mắt hòa với nước mưa rơi trên gương mặt đầy vết bầm
Cậu chống tay, từng chút một lết ra khỏi hẻm
Mỗi bước đi, vết thương rách ra, máu lại chảy thêm, nhưng cậu vẫn cố gắng gượng, không muốn ai thấy bộ dạng này
___________________
Đêm nay, con đường về nhà dài vô tận, gió lạnh thổi vào những vết thương
Chỉ có thân hình nhỏ bé, lê bước giữa bóng tối và thương tích, cùng một trái tim rỉ máu
End chap 3
Zine Wang👑
Zine Wang👑
Muốn ra tiếp thì like đi mn:)))

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play