Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Fairy Tail

chương 1

Chương 1: Ngày Định Mệnh Buổi chiều mùa hạ, giảng đường vắng tanh. Minh gục mặt xuống bàn, mắt cay xè vì cả ngày ngồi với đống tài liệu. “Ê, Minh! Ngủ nữa là tao đấm đó. Mai còn thi, mày học gì chưa?” – Huy nghiêng người qua, miệng cười toe. “Thi? Tao còn sống không nổi nữa. Não tao toàn tiếng ù ù thôi.” – Minh nhăn mặt. “Ha! Đúng kiểu mày. Nhưng yên tâm, tao mà rớt thì kéo mày rớt chung.” – Huy bật cười, cái kiểu vô tư đến đáng ghét. Minh cũng cười khẽ, định đáp lại, nhưng ẦM! – cả căn phòng rung lắc dữ dội. Ánh sáng trắng chói loá nuốt trọn họ. --- Khi mở mắt, Minh choáng váng. Trước mặt không còn là giảng đường nữa, mà là một khu rừng rậm xa lạ. Bầu trời xanh thẳm, gió mang mùi cỏ dại và đất ẩm. Tiếng chim hót xa lạ vọng khắp nơi. “Minh… chỗ này… không phải Việt Nam.” – Huy khẽ thốt, mặt tái đi. Trước khi Minh kịp phản ứng, một giọng nói vang vọng trong đầu cả hai, khàn đục như đến từ hư không: > “Kẻ được chọn… sẽ mang theo ma pháp. Nhưng hãy nhớ, sức mạnh nào cũng phải trả giá.” Ngay lập tức, Minh cảm thấy lồng ngực nghẹt lại, không khí ép chặt như muốn nghiền nát phổi. Cậu ho sặc sụa, tay vung ra vô thức. RẮC! – tảng đá gần đó nổ toác từ bên trong, vụn đá văng tung toé. Minh sững sờ nhìn bàn tay run rẩy: “…Cái này… là mình làm sao?” Huy thì ngơ ngác nhìn tay mình. Ngọn lửa đỏ rực bùng lên từ lòng bàn tay, nóng hầm hập, cháy sém cả cỏ dại dưới chân. “Lửa… tao tạo ra được lửa rồi!” – Huy hét lên, nửa kinh ngạc, nửa phấn khích. Minh thở hổn hển, vẫn chưa hoàn hồn. “Chúng ta… xuyên không rồi.” --- Cả hai đứng lặng trong khu rừng xa lạ, ngọn lửa phản chiếu ánh mắt Huy sáng rực, còn hơi thở gấp gáp của Minh làm không khí xung quanh dồn nén. Không còn bài thi, không còn cuộc sống cũ. Chỉ còn một thế giới phép thuật, và sức mạnh vừa thức tỉnh. Ngày hôm đó, hành trình của họ bắt đầu – một người mang Nội Áp Không Khí, một người thắp lên Lửa Bình Thường.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.

chương 2

Chương 2: Trận Chiến Đầu Tiên Khu rừng tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió và côn trùng. Minh và Huy đi sâu vào, bụng đói cồn cào nhưng không biết đi đâu. “Ê, nghe tao nói này…” – Huy vừa gãi đầu vừa cười – “Nếu bây giờ chúng ta có lửa và… cái gì đó kỳ lạ của mày, thì sống sót chắc dễ thôi nhỉ?” Minh nhíu mày: “Mày nghĩ đơn giản quá. Tao vừa suýt chết ngạt đó. Thứ này… nguy hiểm hơn mày tưởng.” Chưa kịp tranh luận, bụp bụp bụp! – bụi rậm phía trước rung lắc. Một con khỉ quái thú to như gấu, lông xám, mắt đỏ rực lao ra. Hàm răng lởm chởm nhe ra, gầm gừ. “Đùa hả trời…” – Minh lùi lại. “Đúng lúc! Cho tao thử sức!” – Huy hét lên, giơ tay, ngọn lửa đỏ bùng cháy. --- Ngọn lửa phóng ra thành cầu lửa, nổ ẦM! ngay trước mặt quái thú. Cây cối cháy sém, đất đá văng tung. Nhưng con khỉ gần như không hề hấn, chỉ tức giận hơn. Nó gầm lên, lao tới như vũ bão. “Chết cha rồi…” – Huy hoảng, vội lùi. “Nó trâu hơn tao nghĩ!” Minh siết chặt tay, tim đập thình thịch. Cậu hít sâu – và lập tức cảm thấy phổi căng tức. Không khí trong ngực nén lại, cậu hét khẽ, đưa tay hướng về con quái. BỐP! – Không khí dồn nén chọc thẳng vào ngực con khỉ, khiến nó khựng lại, rống lên đau đớn. Nhưng ngay sau đó, Minh quỵ gối, ôm ngực ho sặc sụa. Máu rỉ ra khóe miệng. “Khụ… khụ… Mình… không chịu nổi áp lực…” – Minh thở dốc. --- Con khỉ giận dữ vung tay tát, cả hai ngã dúi dụi. Huy cắn răng, đôi mắt ánh lên tia dữ dằn hiếm thấy. Trong thoáng chốc, ngọn lửa trong tay cậu cháy rực hơn bình thường, đỏ ngầu đến mức kì quái. “Tránh ra!” – Huy gầm lên, phóng lửa thẳng vào mặt quái thú. Con khỉ tru tréo, lông cháy khét lẹt. Nó lùi lại, cuối cùng bỏ chạy vào rừng, để lại vệt khói bốc nghi ngút. --- Huy thở dốc, bàn tay bỏng rát. Minh vẫn quỳ, cố gắng lấy lại nhịp thở. Cả hai nhìn nhau. “Ma pháp này… mạnh thật, nhưng nguy hiểm với cả chính mình.” – Minh nói, giọng khàn khàn. Huy gượng cười, nhưng ánh mắt thấp thoáng bất an: “Ừ… tao cũng thấy vậy. Lửa vừa rồi… giống như không phải tao điều khiển nữa.” Cả hai im lặng. Khu rừng trở lại tĩnh lặng, nhưng trong lòng họ, cơn sóng gió vừa bắt đầu.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.

chương 3

Chương 3: Ngôi Làng Nhỏ Sau trận chiến với quái thú, Minh và Huy lê bước ra khỏi rừng. Cả hai đều mệt rã rời, quần áo rách bươm, bụng đói cồn cào. Phía xa, khói bếp vươn lên từ mái nhà tranh. Một ngôi làng nhỏ hiện ra, yên bình giữa đồng cỏ xanh. “Cuối cùng cũng gặp người rồi.” – Minh thở phào. “Ừ, chứ cứ đi lang thang trong rừng chắc chết đói.” – Huy đáp, nhưng khóe môi cong lên, phấn khích. --- Khi bước vào làng, dân làng nhìn họ đầy cảnh giác. Một người đàn ông lớn tuổi cầm cuốc ra chặn: “Các cậu… là ai? Ăn mặc lạ lắm, không phải dân vùng này.” Minh cúi đầu lễ phép: “Chúng tôi đi lạc trong rừng. Có thể xin ít nước và thức ăn không ạ?” Người đàn ông định từ chối, nhưng một bà cụ chen vào: “Họ còn trẻ, chắc không phải kẻ xấu. Với lại… làng ta đang gặp rắc rối, biết đâu họ giúp được.” --- Họ được đưa đến quảng trường nhỏ. Trưởng làng kể: “Dạo gần đây, bọn sói ma thường kéo tới cướp gia súc. Pháp sư thì chẳng ai chịu tới ngôi làng bé tí này. Nếu các cậu thật sự có sức mạnh… xin hãy giúp chúng tôi.” Huy nhìn Minh, ánh mắt sáng rực: “Nghe chưa? Nhiệm vụ đầu tiên kìa. Cứ như game ấy!” Minh cau mày: “Mày coi thường quá. Chúng ta còn chẳng kiểm soát nổi sức mạnh.” Nhưng rồi cậu cũng thở dài. Bụng đói, không có chỗ ở… Giúp dân làng, ít nhất họ sẽ có cơm ăn. --- Đêm đó, cả hai rình bên chuồng gia súc. Trăng mờ, gió rít. Tiếng chân lạo xạo vang lên – một bầy sói ma với đôi mắt phát sáng từ từ xuất hiện. “Chuẩn bị chưa?” – Huy thì thầm, lửa bập bùng trên tay. “Hy vọng không làm nổ cả chuồng bò…” – Minh đáp, nuốt nước bọt. Một con sói lao tới. Minh giơ tay, nén không khí BỐP! – cơ thể con sói chấn động, nó ngã lăn ra, tru tréo. Nhưng Minh quỵ gối, thở dốc, máu rịn ở môi. “Khụ… lại thế nữa…” Huy gầm lên, phóng cầu lửa, ẦM! – một con sói bị hất văng, nhưng lửa bén vào hàng rào, cháy rừng rực. “Ê, coi chừng cháy làng!” – Minh hét. “Xin lỗi! Tao chưa quen điều chỉnh!” – Huy cuống quýt. --- Sau một hồi loạng choạng, cả hai cuối cùng cũng đánh tan được bầy sói. Dân làng ùa ra, reo hò. “Các cậu thật sự là pháp sư!” – trưởng làng xúc động, trao cho họ lương thực và chỗ ở. Minh ngồi bệt xuống, lau vệt máu nơi khóe môi, lòng nặng trĩu: “Sức mạnh này… mỗi lần dùng như tự giết mình.” Còn Huy, nhìn bàn tay bỏng rát, ánh mắt loé lên thoáng bất an, rồi lập tức cười lớn: “Thành công rồi còn gì! Đúng là mở màn tuyệt vời!” Minh lặng người. Trong ngọn lửa phản chiếu, cậu thấy ánh mắt Huy không còn giống lúc thường ngày – có gì đó khác, nguy hiểm hơn.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.
...
...
.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play