[Caprhy]_Dâu Nhỏ
chương 1
[tại một ngôi
nhà nhỏ cuối làng]
Buổi sáng, nắng vàng phủ khắp vườn dâu xanh mướt.Tiếng chim hót ríu rang,đàn bướm vui đùa chao nghiên trên mấy bông hoa nhỏ
Trước hiên một chàng nông dân trẻ lôm khom nhổ cỏ. Đó là duy ,dáng người cao lớn, áo sơ mi trắng đã bạc màu nắng
Đức Duy
- Năm nay xem ra dâu được mùa quá nhỉ
Anh đứng dậy ,tay lau vội hàng mồ hôi trên trán ,thầm cảm thán.
Dưới chân, chú chó đang vờn bướm nhỏ thì nghe được câu nói của chủ nhân,nó như hiểu được mà sủa lên một tiếng
Đức Duy
[ cười nhẹ, xoa đầu nó]
Đức Duy
mày cũng thấy vậy đúng không?
Con chó vàng lại chạy loanh quanh,miệng ngậm ngọn cỏ nhỏ ,bất chợt nó dừng lại trước một bụi dâu ở góc vườn,sủa inh ỏi
Đức Duy
Sao thế? lại thấy gì à?
chó ta quay đầu nhìn chủ,đuôi vẫy tít, rồi lồm chồm bò về phía bụi dâu
Đức Duy
[tiếng lại gần, khẽ lẩm bẩm]
Đức Duy
Được rồi,..để tao xem nào
Giữa bụi dâu xanh mướt,hiện ra một quả duy nhất,nó đỏ mọng đến kì lạ,căng tròn dưới nắng ,cả đàn bướm chỉ như thích bay vòng quay quả ấy
Đức Duy
[tròn mắt] lạ thật,sao cả cây chỉ có đúng một quả?
Anh tò mò,đưa tay lên sờ thử
Đức Duy
"lạ thật, cảm giác mềm mại,trơn bóng .khác hẵn với những quả kia"
Trong một thoáng,Duy có cảm giác quả dâu kia khẽ rung lên,như đang rung rẫy trước cái chạm bất ngờ của mình
Đức Duy
[Cười nhạt, rút tay lại]
Chắc do mình hoa mắt thôi!
...Nói xong anh đứng dậy,cất tiếng gọi chú chó vào nhà
không gian như khẽ ngưng động vài giây.Ngay khi bóng dáng Duy khuất hẳn,những bụi dâu bỗng lay động dữ dội..dù không có gió
dâu
quả dâu thường 1: AAAA..các ngươi thấy không?hắn vừa chạm vào thủ lĩnh!
dâu
quả dâu thường 2: Đó là lần đầu tiên của thủ lĩnh bị người phàm chạm vào....hắn đã cướp đi sự thuần khiết rồi! [tức giận]
dâu
quả dâu thường 3: Không thể tha thứ được,không thể để thủ lĩnh bị làm nhục như thế này [lắc lư dữ dội]
dâu
quả dâu thường 4: Nếu đã bị vấy bẩn, thủ lĩnh sẽ hóa người.Chúng ta phải chuẩn bị thôi!
Từng quả dâu khẽ sáng lên.ánh sáng màu xanh nhạt từ từ lan truyền qua cuống,nhập vào thân cây ,thân dâu gốc run nhẹ, từng chiếc lá chở nên sáng rực hơn
dâu
quả dâu thường 3: nhanh! dồn về phía thủ lĩnh đi,người sắp được đánh thức rồi
ánh sáng mờ nhạt ấy từ từ dồn về phía cây dâu lớn nhất,nơi "vua dâu" đang ngủ say.Lớp vỏ dâu ấy bắt đầu rung lên.sắc xanh dần trở nên trong suốt.Hệt một trái tim với nhịp đập như một con người
Bầu trời dần đen lại,tia nắng cuối cùng cũng bị lấy đi mất.Nhường chỗ cho ánh trăng len lỏi xuống vườn dâu
Giữa khu vườn tĩnh mịch.Thứ kì lạ đó phát sáng.Như một viên Hồng ngọc đọc nhất vô nhị.
- Bướm tụ về, Ông mật im lặng.Cả khu vườn như nín thở chờ điều dịu kỳ.
chương 2 : Em là dâu của anh
Trong căn nhà nhỏ, Đức Duy ngủ say sau một ngày dài làm việc,tiếng gió thổi bên ngoài khe cửa nghe rì rào
- cửa sổ khẽ kẽo kẹt mở ra.một luồng gió lạnh ùa vào .Trong ánh trăng mờ nhạt. Một bóng người bé nhỏ khẽ loạng choạng bước vào phòng
Cơ thể trần trụi, làn da trắng mịn còn thoang thoảng mùi dâu
Cậu run lên từng cơn, tay chân lạnh buốt,đôi mắt đỏ nhạc ngơ ngác
Quang Anh | 🍓
[ hai tay ôm lấy người ]
L-lạnh...
Quang Anh | 🍓
[nhìn xung quanh ]
- chỉ có chiếc giường gỗ nhỏ nơi đức duy đang ngủ say.Như có gì đó thôi thúc,cậu rón rén bước lại gần.Trèo lên mép giường..
tiếng giường vang khẽ khi bé dâu chui vào trong chăn."Lạnh quá" Quang anh co người lại, cuộn thành một cục mochi dâu nhỏ xíu,nép vào góc giường
Quang Anh | 🍓
a-ấm..[ thở khì khì, dụi mặt vào chăn]
Đức Duy trở mình, cau mày.Trong cơn mơ,anh cảm giác được thứ gì đó mềm mềm,thơm mùi dâu chín
Đức Duy
[mơ màng,lẩm bẩm ]
- Mùi gì...ngọt vậy
Trong bóng tối,bé nhỏ nhắm nghiền mắt ,hai má hồng hồng,búp măng nhỏ vòng qua ốm lấy gối của duy.Thở đều như chú mèo con vừa tìm được tổ ấm
Ánh nắng lọt qua khung cửa gỗ,chiếu lên giường.Người thanh niên khẽ dụi mắt, vừa ngáp vừa đưa tay lên vò mái tóc rối của mình
Đức Duy
[ xoa cổ ]
- mệt thật, ngủ có một giấc mà nặng người ghê
Anh xoay người,cánh tay chạm vào thứ gì đó mềm mềm,ấm nóng
Đức Duy
[giật mình,mở to mắt]
Ngay sát mép giường,một bé trai nhỏ xíu cuộn tròn.Cơ thể trần trụi, làn da trắng mịn như sữa,mái tóc nâu ánh đỏ khẽ lòa xòa.Bé ôm chặt cái gối.mặt dụi dụi như mèo con đang lấy lòng.Mùi hương nhẹ nhàng xọc thẳng vào mũi
Đức Duy
- cái gì đây?! sao trong nhà mình lại có một thằng nhóc trần truồng...đã thế còn ngủ chung nữa!
Quang Anh bị tiếng quát làm giật mình,đôi mắt hồng trong veo chớp chớp, ngơ ngác nhìn Duy
Quang Anh | 🍓
[giọng ngập ngừng,nhỏ xíu]
Quang Anh | 🍓
em...a-ấm.....muốn ở
Dâu nhỏ kéo chăn trùm kín hơn,co ro lại,chỉ để lộ mỗi nhúm tóc nhỏ xíu.Trong chẵn khác gì một cục mèo đang bị bắt quả tang ăn vụng rồi trốn trong gốc giường
Đức Duy
[mặt nóng bừng,vội quay đi]
Đức Duy
khoan..khoan đã! mày là ai? sao lại ở đây...không mặc gì thế này?!
Quang Anh | 🍓
[cuối đầu ,lí nhí]
Em..là dâu của anh...
chương 3
Đức duy ngượng chín mặt, vội quay đi.
Đức Duy
ở yên đó đi, tôi đi lấy áo cho nhóc
Anh lục lội chiếc tủ quần áo gỗ cũ do bà ngoại để lại, loay hoay một hồi mới tìm được một cái ra hồn.Anh tiến lại gần giường rồi quang chiếc áo vào người em nhỏ sau đó che mắt quay mặc đi
Bảo:
Đức Duy
[mặc lạnh]
Mặc tạm đi, rồi bước ra đây nói chuyện
Quang Anh | 🍓
[loay hoay mặc áo ]
Quang Anh lóng ngóng kéo chăn ra,nhận lấy. Bé xoay tới xoay lui một hồi, cháng với với mấy cái tay áo và cúc áo. Cuối cùng em nhỏ chồng đại vào,tay áo thì thành cổ áo,thân áo lại thành tay.
Quang Anh | 🍓
[ngơ ngác ]
- ư..sao lại xoắn
Duy đứng nhìn thì suýt bật cười thành tiếng.Nhưng lại thấy bé chật vật quá thì không nỡ.Anh khẽ thở dài.Bước tới ngồi xuống cạnh giường.
Đức Duy
Ngốc,để tao làm cho.Đưa đây
Anh đưa tay gỡ từng lớp áo,động tác chậm rãi,cẩn thận tới mức hai tai nóng bừng.Bé thì ngoan ngoãn giơ tay để anh luồn tay áo vào,kéo cổ áo ngay ngắn
Quang Anh | 🍓
[nhìn chằm chằm]
anh..giống mấy trái dâu khác..
Quang Anh | 🍓
dâu khác cũng chăm em..
Anh thoáng khựng lại ,bàn tay cài cúc áo thoáng run,bất giác liếc nhìn đôi mắt đỏ hồng trong veo kia, trong đầu tự nhiên nổi lên cảm giác nghi ngờ khó tả
Đức Duy
được rồi! bây giờ thì nói thật đi..nhóc là cái gì?
quang anh chớp mắt,ngồi bó gối trên giường, má sữa phồng lên, rõ ràng là muốn trốn tránh, không khí bỗng trở nên yên lặng đến mức có thể nghe tiếng gió ngoài cửa sổ
Quang Anh | 🍓
em..em là dâu
Đức Duy
[nhíu mày]
Dâu thì nằm ngoài vườn kia. Đừng có đùa với tao.
em cuối đầu,mân mê vạt áo.Giọng nhỏ như mèo con
Quang Anh | 🍓
không phải dâu thường,..em là dâu ...khác.Thủ lĩnh dâu
Người kia im lặng,ánh mắt càng thêm khó đoán.Dâu run run,lắp bắp giải thích
Quang Anh | 🍓
hôm qua...Anh lấy em.Trái dâu khác truyền năng lực cho em...em thành người.Cây dâu gốc là mẹ em,nếu mẹ héo thì em héo theo..
Căn phòng chìm vào tĩnh lặng,duy nhìn bé thật lâu,như muốn xem được đó là mơ hay thật.Quang anh vẫn co ro thành một cục mochi.chỉ dám liếc mắt nhìn trộm anh .Mùi hương ngọt ngào kia lại lan tỏa tróng không khí
Duy khoanh tay trước ngực,ngồi xuống chiếc ghế gỗ đối diện giường.Ánh mắt sắc bén hơn hẵn.Chăm chăm nhìn vào mochi dâu đang run run
Đức Duy
Nghe cho rõ này...Mày bảo hôm qua tao lấy mày? tao đã lấy cái gì ?
Quang anh đỏ bừng mặt,cuống quýt lấy chăn che lên tận mũi.Đôi mắt tròn long lanh chớp lia lịa
Đức Duy
[nghẹn giọng,suýt bật khỏi ghế]
cái..cái gì cơ!
Quang Anh | 🍓
[lí nhí]
Trong vườn...mấy quả dâu khác nói vậy.Ai chạm vào em..tức là lấy trinh tiết của em rồi.Nên..tối hôm qua,em mới hóa thành người tìm anh.
Lại một lần nữa,căn phòng lại im lặng.Duy đưa tay lên trán, gương mặt đỏ bừng nhưng giọng thì cố giữ bình tĩnh
Đức Duy
vậy ra chỉ vì tao chạm vào một quả dâu...mà nhóc theo tao về tận đây?
Quang Anh | 🍓
[gật gật,mắt long lanh]
em gật đầu mắt chớp chớp long lanh.Hệt như đó là chuyện nghiêm túc nhất đời vậy
Quang Anh | 🍓
ừm..dâu là của anh rồi mà [🥺]
Download MangaToon APP on App Store and Google Play