[Tokyo Revengers] Hoán Trả Sinh Linh
⋆I⋆. Yêu Ma Quỷ Quái
Yêu ma quỷ quái, người vật bất phân.
Đồn thổi thế gian, thật giả lẫn lộn.
Kề sát bên người, quả thật là ma, là quỷ.
Ấy là những câu hát bên thềm cỏ xanh ươm nó nghe được vào mỗi buổi sương đêm hạ phàm. Văng vẳng, trong veo, cứ như thanh âm vọng lại từ cõi thiên đàng, nhưng giữa cái lạnh rùng mình đến gai óc, Hagakure Ika chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Nơi nó ở vốn là đền thờ, quanh năm hương khói, người đến người đi. Người ta bảo có thờ, có thiêng cũng chẳng sai, bởi từ khi sinh ra nó đã luôn được thiên cơ ưu ái, lớn lên trong bình an, và trở thành một con người đủ đầy đạo đức cùng nhân dạng.
Đúng vậy, Hagakure Ika là loại người sẽ kiểm tra hòm tiền công đức, đếm nhặt từng đồng từng cắc để đề phòng kẻ gian lấy cắp đi tấm lòng thành từ mỗi vị tín đồ đáng quý. Mặc cho mẹ cha la mắng, nhắc nhở, nó vẫn chẳng tài nào buông bỏ được.
Hagakure Ika
Mẹ, vì sao không được ạ?
Hagakure Fuki
Con thật là... Đây là món quà cảm tạ thần linh, dẫu có mất đi vài xu có lẻ, chúng ta vẫn không nên so đo với họ.
Hagakure Ika
Với bổn phận là một tín đồ ngoan đạo, con không đồng ý với quan điểm của mẹ.
Hagakure Ika
Rõ ràng họ đã lấy đi tiền bạc, công sức của các tín đồ tận trung, tận tụy, cớ sao lại dung tha cho họ cơ chứ?
Hagakure Ika
Chúng ta có tư cách gì?
Hagakure Ika
Có tư cách gì, để thay mặt thần linh thứ tha đây?
Năm đó, Hagakure vừa tròn 12 tuổi.
Ấy thế mà thế giới quan của nó lại chẳng giống với một đứa trẻ bình thường gì cho cam.
Nó trưởng thành, cứ như được lớn lên ở một vùng phong sương. Mẹ nó thuở đầu còn sốc lắm, nhưng dần dà cũng quen, lại thấy cách nhìn nhận thế gian của nó cũng có nhiều phần thú vị.
Nhưng mà, lời nói của nó thật sự quá sặc mùi tiền bạc.
Hagakure Ika
Bùa cầu duyên, bùa cầu sức khỏe đây ạ! 500 yên một tấm!
Hagakure Fuki
Con! Nhà mình bán có 100 yên thôi!
Hagakure Ika
Dịp lễ mà, mẹ. Yêu ma quỷ quái hay hoành hành vào những ngày này lắm.
Hagakure Ika
Bán như vậy hợp lý vô cùng.
Hagakure Fuki
Con mà tự tiện tăng giá một lần nữa, mẹ sẽ không nấu cơm cho con đâu!
Hagakure Ika chẳng thấy mình làm gì sai.
Trong mắt nó, cái cau mày của cha, của mẹ, mới chính là lỗi sai lớn nhất mà nó mang trên người.
Vì vậy, người ngoài kia thường chỉ thấy một con bé ngoan ngoãn, hiền lành và lễ phép. Họ nào có thấy mặt trái đầy thực dụng mà nó giấu kín sâu trong tâm can, sâu trong cõi lòng mình?
Vâng, ạ, dạ, thưa. Ika vốn là người có gia giáo, nên việc tỏ ra nhu mì cũng không quá khó khăn. Chỉ là càng lâu, nó lại càng cảm thấy gượng gạo.
Tại sao phải xem tiền bạc như thứ bèo dạt mây trôi? Trong khi có tiền tài vật chất, ta mới có cơ hội vun đắp sức khỏe, gia đình cùng biết bao là thứ trong đời.
Hagakure Goro
Nhưng con à.
Hagakure Goro
Nếu con cứ mãi xem trọng vật chất mà bỏ qua cả lễ nghĩa, thì sẽ có ai xem trọng con khi con bước vào đời đây?
Xem như là một bài học cho tương lai.
Hagakure Ika
〈 Làm vậy là không phải sao...? 〉
Hagakure Ika
〈 Vậy thì làm sao mới phải? 〉
Yushi Suri
Bạn ơi, mình ngồi đây được chứ?
Nó khép kín cửa lòng mình, nghĩ rằng đời này vĩnh viễn chỉ có gia đình mới thấy được một mặt xấu xí của nó.
Thế gian mang đến cho nó một tri kỷ cả đời.
Ánh sáng của cuộc đời Ika, nói không ngoa khi nhờ có người ấy, nó mới lại lần nữa tái sinh sau lớp mặt nạ được dệt nên từ những lời dối trá.
Hagakure Ika
Ơ...? À, được.
Yushi Suri
Nhà cậu là đền thờ à?
Hagakure Ika
Đúng vậy, sao cậu biết thế?
Yushi Suri
Tớ là Yushi Suri, đã theo cậu từ rất lâu rồi! Hagakure Ika!
Hagakure Ika
Đã theo, từ rất lâu, Yushi Suri?
Yushi Suri
Cậu không nhớ tớ đâu nhỉ? Khi trước, tớ có mua hết sạp bùa nhà cậu vào một đêm khuya vắng đấy.
Hagakure Ika
Mua hết sạp bùa sao...?
Chợt, một mảnh ký ức xoẹt ngang tâm trí lưng chừng của nó. Hagakure Ika reo lên, như thể vừa nhớ ra gương mặt của vị cứu tinh ngày ấy.
Hagakure Ika
Cậu là thiếu nữ tóc nâu khi ấy!
Suri bật cười khanh khách, cô vui vẻ tiếp lời.
Hagakure Ika
Không cần nói vậy...
Hagakure Ika
Mà nè, cậu nói đã theo tôi rất lâu. Là từ khi nào vậy?
Yushi Suri
Khoảng... 13 năm về trước?
Lúc ấy, Hagakure Ika vừa tròn 14 tuổi.
Đêm đó, nó dạo bộ trên thềm đá dẫn đến đồng cỏ xanh gần chân núi sau đền thờ. Đi đến mức hai chân mỏi mệt, Ika mới tìm đến một băng ghế đá, ngồi nghỉ tạm giữa núi rừng đêm khuya.
《Yêu ma quỷ quái, người vật bất phân. 》
《Đồn thổi thế gian, thật giả lẫn lộn. 》
《Hỡi trần thế, có ai hay? 》
《Kề sát bên người, quả thật là ma, là quỷ. 》
Yushi Suri
《Kề sát bên người, quả thật là ma, là quỷ. 》
Yushi Suri
Cậu đã nhớ ra tớ chưa?
Dưới ánh trăng sáng tỏ, gương mặt Suri mỉm cười, vừa dịu dàng, lại xen lẫn chút bí ẩn cùng ghê sợ. Mái tóc nâu dài đung đưa theo làn gió mang sương, nhẹ nhàng lay động, lướt qua gò má lạnh băng của Ika.
Gương mặt nó tái mét, bàn tay run rẩy, thế nhưng tứ chi mềm nhũn, vô lực, chỉ có thể ngồi im như pho tượng đồng điêu khắc hình ảnh thần linh.
Giọng hát ấy, làm sao nó quên được?
Hagakure Ika
Cậu... rốt cuộc là gì?
Yushi Suri mỉm cười, ánh mắt cô xa xăm, chậm rãi cất lời.
Yushi Suri
Được rồi, mình làm quen lại nhé.
Yushi Suri
Tớ là Yushi Suri, một Myobu - nguyên thân là cáo trắng, khi còn sống vốn dĩ là một con người.
Yushi Suri
13 năm trước, tớ bắt đầu để mắt tới cậu.
Yushi Suri
Đứa trẻ của phúc lành.
Hagakure Ika
Yêu ma quỷ quái...
Hagakure Ika
Hóa ra, trên đời này, thật sự có thần linh sao?
Yushi Suri
Một người tín ngưỡng thần linh như cậu, lại chẳng tin vào sự tồn tại của họ sao?
Tuy vẫn còn run rẩy, nhưng đối mặt với nụ cười dịu dàng như gió xuân, cõi lòng nó lại lặng yên trong phút chốc.
Hagakure Ika chầm chậm hít sâu, thở hắt ra, run run cất lời. Chẳng hiểu sao người kia lại mang đến cho nó cảm giác an toàn, nhưng chỉ vậy thôi, nó vẫn còn hãi lắm.
Hagakure Ika
Không phải không tin.
Hagakure Ika
Mà đối với tôi, thần linh thuộc về tiềm thức của con người.
Hagakure Ika
Trong tâm trí ta tồn tại mỗi một vị thần.
Hagakure Ika
Vị thần ấy có thể là ánh sáng, cũng có thể là nỗi méo mó luôn dõi theo ta. Để mỗi khi ta vấp ngã, mỗi khi ta nhìn lại, ta vẫn sẽ nhìn thấy phần chân thật nhất sâu trong bản ngã của chính mình.
Hagakure Ika
Đó là lý do mà người ta thường nói đức tin là một trong những hi vọng níu giữ lấy ý chí sống còn của loài người đấy.
Yushi Suri
Quả là một cái nhìn mới mẻ.
Yushi Suri
Tớ thích cậu lắm, từ lâu rồi. Vậy tụi mình làm bạn nha?
Từ điển vùng Iwate: ✯Myobu✯
✯Myobu: Sứ giả của thần Inari Okami – vị thần của gạo, trà và rượu sake; của nông nghiệp và công nghiệp; của sự thịnh vượng và thành công trong thế gian.
✯ Myobu là những linh hồn cáo gắn liền với hình ảnh bộ lông trắng muốt, đuôi đầy lông gợi nhớ đến những bông lúa trĩu hạt. Chúng là những sinh vật linh thiêng, tượng trưng cho điềm lành, mang lại may mắn cho người xung quanh.
Hase đây nè
Đây là tác phẩm đầu tay của mình.
Hase đây nè
Thật ra là cũng không đầu tay lắm-, nói chung là lần đầu ở chiếc acc này và cũng là lần đầu viết long fic đồng nhân.
Hase đây nè
Hi vọng mọi người sẽ đón nhận♪ \(^ω^\ ).
⋆III⋆. Yêu Ma Bầu Bạn
Myobu - Suri
Chúng ta đang đi đâu thế?
Myobu - Suri
「 Ngẩng đầu 」
Chú cáo tuyết vùi đầu vào người nó, thở ra một hơi dài giữa thinh không lạnh lẽo sương đêm.
Hôm nay, Ika vận một thân áo phông đen tay ngắn, bên dưới mặc quần ống suông màu be kéo dài đến mắt cá chân. Nó còn khoác thêm lớp áo dài tay phía ngoài để giữ cho cơ thể không bị cái lạnh dọa cho cảm sốt.
Tay áo bông mềm gối đầu rất dễ chịu, Suri thầm nghĩ, bất giác làm ổ trên người "bạn thân" vừa quen vài phút trước đó.
Hagakure Ika
〈 Ôi trời ạ... 〉
Hagakure Ika
〈 Cha ơi, mẹ ơi, hai người đừng trách con. Con thật sự không còn cách nào khác. 〉
Hagakure Ika
〈 Xin hai người đừng bạc đãi bạn cáo tuyết này... 〉
Hagakure Ika
Về nhà tôi, đi đến hết con đường này sẽ đến cửa đền.
Hagakure Ika
Đi thêm một chút nữa, khuất sau đền thờ là nơi tôi cùng gia đình sinh sống.
Suri gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Cô cuộn đuôi mình quanh cánh tay Ika, thi thoảng lại vẫy nhẹ khiến người kia hơi run lên vì nhột. Yushi Suri nằm trong vòng tay ấm áp, hai mắt dần khép lại, cả đôi tai mềm mại cũng rũ hờ xuống vì cảm giác thoải mái lan tràn.
Myobu - Suri
〈 Hagakure Ika... 〉
Myobu - Suri
〈 Lâu rồi mới lại được cậu ôm vào lòng. 〉
Trăng tỏ, đêm lặng, gió phiêu du bên thân cây sồi già.
Một người, một cáo lặng lẽ men theo cung đường lát gạch, bước từng bước về phía có ánh đèn vàng nhàn nhạt tỏa ra giữa tấm màn nhung đen bao phủ không trung huyền ảo. Cổng đền hiện ra, cao sừng sững, lại mang nét uy nghiêm, khiến người ta bất giác cảm nhận được sự thiêng liêng tột cùng.
Dàn dây chuông treo trên những cành cây tử đằng tím thắm khẽ ngân lên, hòa cùng nhịp gió, cất nên bản giao hưởng của thiên nhiên đất trời.
Tựa như tiếng vọng cổ xưa.
Khiến Suri không khỏi hoài tưởng về những ký ức xa vời.
Hagakure Fuki
Con đi lâu quá đấy.
Tại bậc thềm đá dẫn đến cổng đền, có một dáng hình mềm mại khoác lên mình chiếc áo kimono trắng tinh khôi. Dưới ánh đèn vàng leo lắt, gương mặt hiền hậu ấy lộ ra sau mái tóc đen dài được vấn gọn, bên vành tai cài thêm những bông hoa nhài mang theo áng màu của mây trắng, tạo nên tổng thể mong manh, dịu dàng, lại có chút gì đó khiến lòng người vấn vương.
Hai mắt Ika rực sáng, nó ôm chặt lấy Suri trong vòng tay, nhanh chóng chạy về phía mẹ mình - bà Hagakure Fuki đang chắp tay nghiêm nghị.
Hagakure Ika
Một chú cáo tuyết! Con nhìn thấy nó trên cung đường lát đá ạ.
Hagakure Fuki
Cáo tuyết ư? Ở vùng này mà cũng có cáo tuyết à?
Hagakure Ika
Con không biết nữa, nhưng nó bị thương rồi, bên chân trái không đi được nữa.
Hagakure Ika
Hay chúng ta chăm sóc nó một thời gian đi ạ?
Hagakure Fuki
Hiếm khi thấy con yêu thích động vật nhỏ đấy.
Hagakure Ika
Động vật nhỏ... Dễ nuôi, ít tốn kém, cũng đáng yêu mẹ nhỉ?
Hagakure Fuki
「 Thở dài ngán ngẩm 」
Hagakure Fuki
Mẹ biết con muốn giữ lại nó.
Hagakure Fuki
Nhưng khi thuyết phục mẹ, con hãy chỉ đề cập đến sự yêu thích của mình thôi được không?
Hagakure Fuki
Đừng nhắc về tiền bạc, nhất là khi đang ở nơi linh thiêng này. Hãy chỉ nhắc về nó, khi con nguyện cầu với thánh thần thôi.
Myobu - Suri
Gruh...gruh...
Thú thực, Suri hơi ngượng miệng.
Tuy thường ngày, cô vẫn ở trong hình hài cáo tuyết, thế nhưng bản chất con người từ tiền kiếp khiến Suri vô thức dùng ngôn ngữ của nhân loại để trò chuyện. Việc giả tiếng cáo tuyết, dù bản thân cô cũng là cáo tuyết, lại làm Yushi Suri cảm thấy quá đỗi ngượng ngùng.
Vì thế nên tiếng kêu của chú cáo nhỏ khá kì quặc.
Myobu - Suri
〈 Cáo tuyết... Nên kêu thế nào vậy? 〉
Myobu - Suri
〈 Không có đồng loại nào chỉ mình cả... 〉
Hagakure Ika
Ừm...cậu, không, mày đau sao?
Myobu - Suri
〈 Tớ không đau đâu... 〉
Myobu - Suri
〈 Đây chỉ là ngụy trang thôi mà. 〉
Myobu - Suri
〈 Nhưng, cậu cũng đâu hiểu tớ nói gì nhỉ...? 〉
Đôi mắt đen láy của nó long lanh, to tròn hẳn ra, đây là bộ mặt chỉ xuất hiện khi Hagakure Ika bắt đầu xin xỏ gì đó. Thường là tiền bạc, nhưng hôm nay, thứ nó muốn xin chính là mạng sống.
Thật ra, bà cũng muốn con mình làm bạn với người khác, rồi trưởng thành, lớn khôn như bao đứa trẻ ngoài kia. Thế nhưng Ika hiền lành, ngoan ngoãn đó chẳng thân thiết với ai, nó chỉ xã giao với mọi bạn học cùng lớp, chứ nào có lấy một người bạn thật sự.
Ngay cả chó, mèo, bà và chồng đều từng đề nghị nó nuôi, xem như có thêm một mảnh ghép bầu bạn. Song Ika chỉ từ chối, với lý do khiến bà đau tim vô cùng tận.
Hagakure Ika
〈 Tốn kém lắm mẹ ạ. 〉
Hagakure Ika
〈 Chi bằng mẹ dùng tiền ấy để mua thêm vài bộ kimono thì hơn ạ. 〉
Hagakure Fuki
〈 Con bé này... 〉
Giờ đây, đối mặt với Hagakure Ika cùng chú cáo tuyết mang thương tật trên người trong vòng tay, trái tim người mẹ của bà Fuki đương nhiên không kiềm được mà tan chảy.
Hagakure Fuki
Được rồi, được rồi.
Hagakure Fuki
Vào nhà cả đi, đứng ngoài đây dễ bị cảm mạo lắm.
Hagakure Fuki
Cũng đã khuya rồi.
Hagakure Ika
Con cảm ơn ạ!
Hagakure Ika
Mình đi thôi, Sur-, cáo tuyết à.
Nó thỏ thẻ bên tai Suri, vẻ mặt chỉ toàn là cảm giác nhẹ nhõm.
Ơn trời, vị yêu quái đại nhân đây không nổi sùng lên!
Hagakure Fuki
〈 Tốt quá...cuối cùng, nó cũng có người bầu bạn... 〉
Hagakure Fuki
〈 Dù chỉ là một con cáo tuyết, nhưng cũng không tệ... 〉
Ika, mong cho con chẳng le loi một mình.
Ika, mong cho cuộc đời con tràn ngập trong ánh dương.
Ika, mong cho bước chân con luôn bằng phẳng.
Và Ika, đứa con dấu yêu của mẹ, mong cho con sẽ luôn có một người kề bên trong suốt cả kiếp sống hữu hạn, băng qua cả sinh tử biệt ly, và cùng con đi đến khắc hạ màn của đời người phiêu lãng.
Myobu - Suri
〈 Hagakure Ika. 〉
Myobu - Suri
〈 Tớ sẽ mãi bầu bạn bên cậu. 〉
Myobu - Suri
〈 Dù là yêu, là ma, hay là người. 〉
Hagakure Fuki
Nhanh lên nào, còn phải xin phép cha mới được nuôi đấy nhé!
Hagakure Ika
Con biết rồi ạ, mẹ đợi con một chút.
Hagakure Ika dừng lại, ngẩng mặt lên, thu trọn lấy bầu trời đầy sao giữa núi rừng heo hút.
Hagakure Ika
Thần linh ơi, mong ngài phù hộ cho đời con ấm êm.
Tưởng chừng như đôi mắt của thánh thần đang rọi xuống, dõi theo, cũng phán xét nó từ trong ra ngoài.
Thành tâm nguyện cầu, cho mọi sự an yên.
Ít nhất thì, hi vọng rằng vị Myobu nào đó không mang đến cho đời nó quá nhiều thứ ghê rợn.
Hase đây nè
Chương này không có chuyên mục "Từ điển vùng Iwate" nên thấy thiêu thiếu sao ha...
Hase đây nè
Với cũng ít chữ hơn nữa...
Hase đây nè
Mình sợ văn phong ngày càng đi xuống, tại đó là cái tật xưa giờ của mình luôn(⌣_⌣”).
⋆II⋆. Myobu Trắng Trẻo Như Tuyết
Yushi Suri
Ừm! Tớ muốn làm bạn với cậu lâu rồi, chỉ là bây giờ mới nói ra.
Yushi Suri
Cậu không thích tớ sao?
Suri nghiêng đầu, đôi mắt màu hạt dẻ long lanh, khiến người ta nổi lên lòng thương xót, chỉ ước mong được yêu thương che chở.
Hagakure Ika
〈 Trời ơi tha cho tui đi mà!! 〉
Hagakure Ika
〈 Trước giờ bán bùa, bán phép, bán đức tin, mà hóa ra lại là làm trò trước mặt thánh thần sao!? 〉
Hagakure Ika
Tôi...nên gọi cậu là gì? Myobu đại nhân ạ?
Yushi Suri
Gọi là Suri, chỉ thế thôi.
Yushi Suri
Nếu cậu không muốn...tớ sẽ không bắt ép.
Yushi Suri
Nhưng tớ không thể hứa rằng sẽ buông tha cho cậu.
Yushi Suri
Hagakure Ika, cậu hiểu chứ?
Hagakure Ika
Tôi...hiểu ạ.
Hagakure Ika
Tôi hiểu lắm ạ!
Hagakure Ika
Tôi cũng còn trân trọng cái mạng mình lắm...
Hagakure Ika
Nên chúng ta làm bạn nha?
Ika ngẩn người, khi bên tai nó vang lên những thanh âm trong trẻo như suối thác reo ngân. Suri mỉm cười, đồng tử dần chuyển sang sắc bạch kim sắc lẹm.
Hagakure Ika
〈 Quả nhiên là Myobu... 〉
Vừa nghĩ, Hagakure Ika vừa nuốt ực từng ngụm nước bọt. Thinh không về đêm lạnh lẽo đến tận tâm can, lại thêm cung đường vắng đi bóng dáng loài người khiến mọi thanh âm lọt vào đều trở nên vô cùng ồn ã. Suri cùng nó đối mặt một hồi lâu, cho đến khi thấy bờ vai nó căng cứng cả, cô mới thở dài, chủ động phá vỡ bầu không khí câm lặng.
Yushi Suri
Quả nhiên là vẫn sợ...
Yushi Suri
Sao vậy nhỉ? Myobu như tớ cũng đâu phải yêu quái gì xấu xa cơ chứ?
Yushi Suri
Hay là tớ biến thành nguyên hình nha?
Hagakure Ika
A...không, ý tôi-
Thiếu nữ dịu dàng biến mất sau làn khói trắng, thay vào đó là một chú cáo tuyết trắng muốt nằm trên ghế đá, đuôi ve vẩy, lười biếng tự mình liếm lông. Hagakure Ika trố mắt, suýt nữa đã tự dụi mắt mình vài lần nếu không nhìn thấy đồng tử bạch kim sáng quắc giữa màn đêm.
Cáo tuyết chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt xếch lên khẽ nheo lại.
Myobu - Suri
Cậu...thấy sao?
Myobu - Suri
「 Duỗi người 」
Hagakure Ika
C-c-cáo cáo cáo-
Hagakure Ika
Myobu đại nhân, xin ngài nhận của tôi một lạy!
Myobu - Suri
「 Giật giật khóe mắt 」
Myobu - Suri
Đã nói gọi tớ là Suri kia mà.
Con cáo tuyết nhỏ hơi hậm hực, nó chợt nhảy lên cao, sau đó lại lần nữa được khói trắng bao phủ khắp cơ thể.
Mãi cho đến khi thiếu nữ tóc nâu kia hiện hữu trước mắt, Ika mới thôi chắp tay tôn kính. Nó chớp mắt, vô tội nhìn chằm chằm Suri đang nghĩ suy gì đó.
Yushi Suri
Vậy tóm lại, từ nay hai ta là bạn nhau!
Hagakure Ika
Vâng ạ, à không, ừm.
Ánh mắt Suri hơi chùn xuống, cô đong đưa hai chân, bàn tay vo tròn gấu váy đồng phục học sinh.
Mím môi, bình ổn tâm trí, rồi dứt khoát mở lời.
Yushi Suri
Cho tớ sống chung với cậu được không?
Ika thoáng giật mình, như để hùa theo nó, thân cây sồi cao lớn phía sau khẽ rung lên xào xạc theo làn gió Tây Phong lao vụt đến. Sống chung? Với yêu quái? Chuyện thật như đùa, chuyện đùa như thật, ấy thế mà xảy ra trên người nó sao?
Là con gái của một gia đình có truyền thống trông giữ đền thờ các vị thần linh cùng yêu quái trong nhân gian, nó đương nhiên biết Myobu là sự tồn tại như thế nào.
Gắn liền với mùa màng, lúa chín, họ là những linh hồn mang đến điềm lành cùng phước báu muôn ngàn.
Nhưng không vì thế, mà nó quên đi Myobu cũng là "yêu quái" trong bốn từ yêu - ma - quỷ - quái.
Rốt cuộc người ấy muốn làm gì?
Vì sao lại tỏ ra niềm nở như thế?
Cứ như thể...đã gắn bó với nó từ tận hàng vạn kiếp sinh linh.
Nó không phải một đứa chẳng biết phân biệt tốt xấu, phải trái, đúng sai.
Dẫu chuyện trước mặt nó đích thực là yêu quái quá đỗi khó tin, nhưng trực giác nó nói lên, đó hoàn toàn là sự thật.
Biến thân, nguyên hình, đồng tử cáo.
Yushi Suri, hay còn gọi là một Myobu, có lẽ không chỉ đến đây để bày trò kết bạn với nó.
Hagakure Ika
Cậu muốn sống chung với tôi ư?
Đôi mắt to tròn của thiếu nữ hơi cong lên, mang theo nét cười nhàn nhã. Suri lặng lẽ nhìn nó, trông đợi một câu trả lời thỏa lòng mình.
Hagakure Ika
Trước hết, có thể giải thích cho tôi được không?
Hagakure Ika
Từ chuyện cậu quyết định theo tôi...cho đến chuyện cậu muốn làm bạn, rồi muốn sống chung với tôi...
Hagakure Ika
Nếu chuyện đó vượt quá giới hạn của một phàm nhân, tôi sẽ không gặng hỏi thêm.
Yushi Suri
Chuyện đó, phàm nhân như cậu chưa đến lúc nên biết đâu.
Ngón tay thon dài đặt lên môi nó, Yushi Suri cười khẽ, rất nhanh đã tách ra khỏi khuôn miệng mấp máy chẳng thể cất lên thành lời.
Hagakure Ika cụp mắt, tim nó đập liên hồi trong lồng ngực, đến nỗi mạch máu hun nóng cả trí óc, và lòng bàn tay bịn rịn một tầng mồ hôi mỏng nhẹ.
Hagakure Fuki
〈 Đối mặt với thần linh, con phải luôn giữ cho mình tấm lòng chân thành và sáng trong vĩnh cửu. 〉
Hagakure Fuki
〈 Đừng mạo phạm, Ika à. 〉
Lời mẹ nói cứ văng vẳng bên tai.
Nhắc nhở nó, rằng bản thân chỉ là một nhân loại nhỏ bé.
Hagakure Ika
Vậy...được thôi...
Hagakure Ika
Nhưng cậu có thể hứa với tôi...
Hagakure Ika
Rằng sẽ không làm hại đến gia đình tôi không?
Nó siết chặt tay, cứng rắn nói.
Dẫu cho trái tim đập loạn, ánh mắt nó vẫn kiên định như đá, phẳng lặng như nước, càng cố chấp hệt như một con châu chấu đá xe.
Yushi Suri
Chúng ta là bạn.
Yushi Suri
Nên gia đình cậu, tớ cũng sẽ quý trọng như bạn mình.
Suri nhoẻn miệng, nụ cười tươi tắn và rực rỡ nào có kém với những sắc hoa nhiệm mầu. Cô vui vẻ nắm lấy bàn tay run run của nó, đan mười ngón lại vào nhau, tỏ vẻ thân thiết đến độ Ika quên đi mất cảm giác choáng ngợp vừa rồi.
Cũng thật, dịu dàng biết bao.
Ánh mắt nó dần lặng đi, sự cảnh giác dần tan đi hệt như bọt sóng giữa lòng đại dương dàn trải. Ika từ bỏ nỗi ham sống sợ chết, giờ phút này, nó chỉ muốn buông tay, để mặc cho bản thân cuốn đi theo dòng đời.
Hagakure Ika
「 Thở hắt ra 」
Hagakure Ika
Sống chung thì có thể...
Hagakure Ika
Nhưng vấn đề là, làm sao tôi có thể mang cậu về nhà đây?
Hagakure Ika
Một người gặp gỡ giữa núi rừng đêm khuya.
Hagakure Ika
Nếu nói ra, chẳng phải cha mẹ tôi sẽ xem cậu như tà ma hay sao?
Yushi Suri
Đúng vậy nhỉ...?
Yushi Suri
Hay là như vậy đi!
Yushi Suri
Cậu còn nhớ những câu chuyện như "Tiên Hạc Đền Ơn" không?
Tiên Hạc Đền Ơn - Tsuru No Ongaeshi.
Chuyện kể về một chàng nông phu, tình cờ cứu giúp được chú hạc trắng tinh khôi sa lạc xuống cõi trần.
Chàng chăm sóc nó, băng bó lại vết thương bên phần cánh bị đâm cho rách toạc. Mãi đến khi chú hạc có thể sải cánh bay cao, chàng mới thả nó về lại với đất trời mênh mông.
"Hãy cẩn thận với những người thợ săn đấy nhé!"
Chàng nói, và chú hạc kia dường như hiểu được lời chàng. Trước khi bay đi, nó lượn ba vòng trên đầu chàng để tỏ rõ lòng biết ơn sâu sắc.
Trước cửa nhà chàng xuất hiện một cô gái xinh đẹp, nàng nói, nàng là vợ chàng, còn mang theo gạo nếp đến để chuẩn bị cho chàng bữa cơm tối vô cùng thịnh soạn.
Hơn thế nữa, nàng còn khéo tay vô ngần. Nàng nhờ vả chồng mình dựng lên một căn phòng cho nàng dệt lụa, và ân cần dặn dò phu quân đầu ấp tay gối:
"Dù cho có bất kì việc gì, chàng cũng không được vào khi thiếp đang làm việc"
Từ đó, những thớ lụa nàng dệt ra lấp lánh như hàng vạn ánh sao bạc trên dòng sông Ngân, chúng đẹp đẽ, lung linh, khiến lòng người lay động. Theo lời nàng, chàng nông phu mang chúng ra chợ rao bán, kiếm tiền, trang trải cho cuộc sống của cặp phu thê thêm phần ấm no cùng hạnh phúc.
Yushi Suri
Ý tớ là như vậy đấy.
Yushi Suri
Tớ sẽ hóa về nguyên hình là một chú cáo tuyết.
Yushi Suri
Cậu cứ mang tớ về nhà, nói rằng nhìn thấy tớ đang bị thương trên đường trở về đền.
Hagakure Ika
Nhưng vẫn phải giải thích đàng hoàng, nếu không thì khó ăn nói lắm...
Yushi Suri
Trông cậy vào cậu nha!
Suri cười toe toét, nhanh chóng trở về nguyên thân cáo tuyết rồi nhảy bổ vào vòng tay của Ika. Nó có chút bất ngờ, suýt nữa đã vội vàng buông tay ra.
Nhìn cục bông trắng xù xù cuộn tròn trong lòng mình, nó thầm cảm thán, thế này thì ai nghĩ rằng đó là một Myobu đâu cơ chứ?
Hagakure Ika
〈 Thôi vậy. 〉
Hagakure Ika
〈 Đi đến đâu, hay đến đó thôi. 〉
Từ điển vùng Iwate: ✯Tsuru✯
✯Tsuru ( 鶴 ): Chim hạc, là biểu tượng trong văn hóa Nhật Bản. Chim hạc gắn liền với sự trường thọ, sức khỏe và hạnh phúc.
✯Một trong những câu chuyện gắn liều với loài chim này có thể nhắc đến "Tsuru No On-gaeshi", hay còn gọi là "Tiên Hạc Đền Ơn", câu chuyện vẫn còn phần kết sau đó: Chàng nông phu vì nỗi tò mò mà nhìn lén vợ mình dệt vải, chàng biết được thân thế thực sự của nàng: chính là chú hạc bị thương chàng từng cứu. Sau đó, nàng hạc tiên để lại mảnh vải còn dở dang cho chàng, sau đó biến thành chim hạc, cất cánh bay đi.
Hase đây nè
Theo miêu tả thì Suri có đồng tử bạch kim, nhưng mà mình không có tìm được tấm nào ưng ý hết(ㄒoㄒ).
Hase đây nè
Nên mong mấy bạn nhắm mắt bỏ qua...
Hase đây nè
Lười quá trời luôn á...
Hase đây nè
Mọi người có thấy mạch truyện chán khongg??
Download MangaToon APP on App Store and Google Play