[Lichaeng] Vợ Cũ Là Sếp Của Tôi
Cuộc hội ngộ không mong đợi
“Phòng Marketing mới tuyển” – 8:12 AM]
Nhân Viên A
Chào mọi người , hôm nay chúng ta sẽ có thêm một đồng nghiệp mới nha.
Nhân Viên B
Nghe nói là một cô đồng nghiệp nữ , xinh đẹp , độc thân 🤔.
Mọi người vừa bàn tán xong thì cùng lúc người đồng nghiệp mới đó bước vào
Lalisa Manobal
Ờ… xin chào mọi người, tôi là Lalisa Manobal mọi người có thể gọi tôi là Lisa , vừa được nhận vào vị trí nhân viên truyền thông. Mong mọi người chỉ bảo thêm *cuối đầu chào mọi người*
Nhân Viên A
Welcome! À mà sếp mới của cậu khá khó tính đấy. Chuẩn bị tinh thần nha*cười thân thiện*
Lalisa Manobal
Vâng, tôi sẽ cố gắng *cười đáp lễ*
"Tôi khi nghe xong những ấy, lòng vừa hồi hộp vừa lo. Đi làm công ty mới vốn đã áp lực, nghe thêm “sếp khó tính” thì tự dưng thấy nặng nề. Nhưng khó tính thì cũng chịu thôi, miễn là mình làm tốt"
Chỉ có một điều tôi không thể nào ngờ…
[Văn phòng Công ty Bright Media – 9:00 AM]
Nhân Viên C
Cậu là Lisa phải không? Sếp đang chờ cậu trong phòng họp tầng 5.
Tôi gật đầu, tim đập nhanh. Thang máy mở ra, tôi chỉnh lại cà vạt, tự nhủ: “Rồi, Lisa, hôm nay bắt đầu một trang mới trong sự nghiệp. Bình tĩnh nào.”
Cửa phòng họp bật mở. Và… tôi chết lặng.
Ngồi ngay ghế đầu, dáng người quen thuộc, ánh mắt sắc lạnh nhưng vẫn mang chút dịu dàng năm nào. Người phụ nữ từng là vợ tôi.
Pank cheayoung. Người phụ nữ từng nắm tay tôi bước vào lễ đường, rồi sau đó lạnh lùng ký đơn ly hôn chỉ với một câu: “Chúng ta không hợp nữa.”
Park Chaeyoung
Chào cô Lisa, từ hôm nay cô sẽ làm việc dưới sự quản lý trực tiếp của tôi
Lalisa Manobal
Dạ… chào chị *cười gượng*
Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ: “Trời ơi, sao lại là cô ấy?!”
[Chat riêng – Messenger, 12:30 PM, giờ nghỉ trưa]
Lalisa Manobal
Ê, Soo mày không tin nổi đâu💬
Kim Jisoo
Lại bị sếp la hả?💬
Lalisa Manobal
Không… sếp tao chính là vợ cũ!💬
Lalisa Manobal
Tao cũng mong là đùa. Nhưng thật. Ly dị 2 năm rồi, hôm nay gặp lại, cổ làm giám đốc dự án😭😭
Lalisa Manobal
Quá dữ 😱. Phim Hàn Quốc chuyển thể luôn được rồi.💬
Lalisa Manobal
Giờ tao phải làm sao? Nghỉ việc thì mất mặt, mà ở lại thì… mỗi ngày đều đối diện người từng vứt bỏ tao.💬
Kim Jisoo
Ờ thì… coi như cơ hội. Gặp lại nhau trong hoàn cảnh này, biết đâu số phận muốn 2 đứa hàn gắn?💬
Kim Jisoo
Thôi đi ông nội, cô ấy còn nhìn tao như nhân viên mới, lạnh tanh, chẳng buồn nhớ quá khứ.💬
[Chiều cùng ngày – văn phòng]
Buổi chiều, tôi được phân công viết proposal cho một chiến dịch lớn. Trong lúc đang cặm cụi, giọng Chaeyoung vang lên sau lưng:
Park Chaeyoung
Cô Lisa, ý tưởng này còn sơ sài. Tôi muốn Cô chỉnh sửa lại, thêm số liệu cụ thể. Deadline là tối mai
Tôi quay lại, định nói gì đó, nhưng ánh mắt sắc bén kia khiến lời lẽ nghẹn lại. Tôi chỉ biết gật đầu.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhớ đến những đêm hai đứa cùng ngồi trong căn hộ nhỏ, Chaeyoung cũng từng nghiêm khắc góp ý bản kế hoạch tôi làm freelance. Chỉ khác là khi ấy, sau mỗi lời chê, cô sẽ pha cho tôi một tách cà phê nóng.
Còn bây giờ, chỉ còn sự xa cách.
Nhân Viên B
Lisa ơi, sếp có khó tính quá không?💬
Lalisa Manobal
Cũng...bình thường thoi.💬
Nhân Viên A
Bình thường hả? Có người mới mà nói vậy là ngon rồi đó. Em chịu được thì giỏi lắm.💬
Tôi không dám kể cho ai sự thật. Bởi chỉ cần một lời đồn, cả công ty sẽ dậy sóng: “Nhân viên mới là chồng cũ của sếp.”
Đêm ấy, tôi nằm trằn trọc. Ký ức ùa về như cuốn phim tua ngược: từ lúc quen nhau, yêu nhau, cưới nhau, rồi chia tay trong im lặng. Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã khép lại. Ai ngờ, định mệnh trớ trêu lại đưa chúng tôi vào cùng một công ty, trong mối quan hệ oái oăm: cấp trên – cấp dưới.
Lalisa Manobal
*Nhắn cho Jisoo*Mày nói xem, tao phải gọi cô ấy là sếp hay là vợ cũ trong lòng?💬
Không có hồi âm. Điện thoại chỉ lóe sáng dòng chữ “Đã xem”.
Và tôi biết, câu trả lời chỉ có chính tôi mới tìm ra được…
Mong các bạn ủng hộ và like cho mình để mình có thêm động lực ra đều chap nhá 🫰🫰
Giữa chúng ta chỉ còn công việc
Nhân Viên A
Lisa, chiều nay có họp với sếp Park nha. Chuẩn bị proposal kỹ vào.
Lalisa Manobal
Tôi biết rồi cảm mơn cậu đã quan tâm nhắc nhở
Nhân Viên B
Căng ghê, hôm qua thấy mặt sếp khó lắm.
Tôi im lặng. Làm sao nói được rằng sự “căng” của tôi không chỉ là áp lực công việc, mà còn là nỗi buốt nhói khi phải nhìn thấy người phụ nữ từng nằm cạnh tôi mỗi đêm – nay khoác áo sếp, xa cách và lạnh lùng.
Tôi trình bày proposal. Mọi người chăm chú lắng nghe, còn Chaeyoung ngồi im, đôi mắt sắc bén dõi theo từng câu chữ.
Khi tôi vừa dứt lời, cô ấy khẽ gõ bút xuống bàn:
Park Chaeyoung
Ý tưởng được, nhưng cách triển khai thiếu logic. Tôi muốn Cô làm lại từ đầu.
Tôi chết lặng. Làm lại từ đầu ư? Cả nhóm nhìn tôi đầy thương hại.
Lalisa Manobal
Dạ… tôi sẽ chỉnh sửa.*gượng cười*
Chaeyoung không nhìn tôi nữa, tiếp tục cuộc họp như thể tôi chỉ là một nhân viên xa lạ.
[Chat riêng – Messenger, 20:45 PM]
Lalisa Manobal
Chaeyoung… chúng ta có thể nói chuyện một chút được không?💬
Lalisa Manobal
Không phải về công việc. Là… về chuyện trước kia.💬
"Qua ích phút sau Chaeyoung hồi đáp"
Park Chaeyoung
Tôi nghĩ giữa chúng ta không còn gì để nói ngoài công việc.💬
Tôi ngồi chết lặng nhìn dòng chữ ấy. Cả căn phòng trọ im phăng phắc, chỉ còn tiếng quạt quay đều đều. Tôi gõ tiếp:
Lalisa Manobal
Nhưng em...💬
Park Chaeyoung
Cô Lisa, hãy nhớ vai trò của mình. Tôi là sếp, Cô là nhân viên. Đừng làm mọi thứ phức tạp thêm.💬
Park Chaeyoung
Nếu Cô không chấp nhận, tôi sẽ đề nghị phòng nhân sự chuyển Cô sang dự án khác.💬
Tôi siết chặt điện thoại, mắt cay xè. Một nhát dao găm thẳng vào tim không đau bằng mấy dòng chữ lạnh lùng ấy.
[Chat với Jisoo, 21:10 PM]
Lalisa Manobal
Cô ấy bảo chỉ còn công việc giữa tụi tao thôi.💬
Kim Jisoo
Tao đoán trước rồi… nhưng nghe vẫn thấy nặng lòng ha.💬
Lalisa Manobal
Tao từng nghĩ ít nhất gặp lại, cô ấy sẽ cho tao một cơ hội giải thích.💬
Kim Jisoo
Có khi chính vì gặp lại nên cổ càng dựng rào cản. Sợ đau thêm.💬
Lalisa Manobal
Nhưng còn tao thì sao? Tao vẫn đau như ngày đầu.💬
Buổi sáng, tôi tình cờ nghe đồng nghiệp bàn tán.
Nhân Viên B
Nghe nói sếp Park từng ly hôn, chắc mạnh mẽ lắm mới giữ vị trí này.
Nhân Viên A
Ừ, mà không biết chồng cũ là ai ha?
Tôi cúi mặt, giả vờ tập trung vào màn hình. Không ai biết “chồng cũ” đó đang ngồi ngay đây.
[Chat riêng – Messenger, 11:45 AM]
Không chịu nổi, tôi nhắn thêm một tin:
Lalisa Manobal
Chaeyoung, chỉ cần cho em biết… tại sao ngày ấy chị bỏ đi.💬
Màn hình chớp sáng. Một tin nhắn ngắn ngủi:
Park Chaeyoung
Vì chúng ta không hợp. Cô đừng hỏi nữa.💬
Chỉ bấy nhiêu. Không hơn, không kém. Như hai năm trước, trên tờ giấy ly hôn.
Tôi bật cười trong nước mắt. Người ta nói thời gian sẽ làm phai mờ mọi vết thương. Nhưng với tôi, nó chỉ biến vết thương thành sẹo, để mỗi khi chạm vào lại đau gấp bội.
Đêm đó, tôi lại không ngủ được. Trong đầu chỉ vang vọng một câu:
“Giữa chúng ta chỉ còn công việc.”
Chaeyoung đã cự tuyệt, dứt khoát như đóng sập cánh cửa cuối cùng. Nhưng tôi biết… trái tim mình thì vẫn còn mở rộng cho cô ấy.
NHỚ LIKE CHO TUI NHA CÁC TÌNH IUUUUU
Cánh cửa không mở
[Chat nhóm công ty – 8:20 AM]
Nhân Viên A
Lisa ơi, hôm nay em đi họp chung với sếp Park nữa hả?💬
Lalisa Manobal
Ừ, chắc vậy.💬
Nhân Viên B
Nghe nói sếp đang gấp rút chuẩn bị dự án mới, áp lực lắm á.💬
Lalisa Manobal
Vâng ,tôi sẽ cố gắn làm hài lòng sếp.💬
“Áp lực” đối với đồng nghiệp có nghĩa là deadline, KPI, báo cáo. Còn với tôi, áp lực là ngồi đối diện người từng là cả bầu trời của mình nhưng giờ ánh mắt chỉ chứa toàn sự xa cách.
[Quán cà phê gần công ty – 10:00 AM]
"Ngồi trong quán, tôi tình cờ thấy Chaeyoung gặp Jennie – bạn thân của cô ấy từ thời đại học. Họ ngồi cạnh cửa kính, dáng vẻ quen thuộc như ngày xưa tôi từng đưa đón."
"Jennie nói gì đó, vẻ mặt lo lắng, còn Thư chỉ mím môi, lắc đầu. Tôi không nghe được, nhưng nhìn ánh mắt Jennie, tôi biết: cô ấy đang khuyên Chaeyoung về tôi."
Một phần tim tôi chợt lóe lên tia hy vọng. Có lẽ Lan sẽ giúp tôi mở lại cánh cửa ấy.
[Chat riêng – Messenger, 1:15 PM]
Bất ngờ Jennie nhắn tin cho tôi.
Kim Jennie
Lisa… dạo này ổn chứ?💬
Lalisa Manobal
Ổn gì nổi nữa. Chaeyoung có nói gì với cậu không?💬
Kim Jennie
Có. Nhưng cô ấy… vẫn rất cứng rắn.💬
Lalisa Manobal
Cứng rắn tới mức nào?💬
Kim Jennie
“Chỉ còn công việc.” Cô ấy lặp đi lặp lại đúng câu đó.💬
Tôi ngồi thẫn thờ. Dường như mọi nỗ lực, mọi mong mỏi của tôi đều bị đẩy lùi về con số không.
Lalisa Manobal
Jennie, cậu làm ơn giúp tớ hỏi một câu thôi. Liệu Chaeyoung còn chút tình cảm nào không?💬
Kim Jennie
…Tớ nghĩ có, nhưng cô ấy không cho phép mình thừa nhận.💬
Lalisa Manobal
Tại sao chứ ?💬
Kim Jennie
Bởi vì tình cảm ấy đi kèm quá nhiều vết thương.💬
Tin nhắn cuối cùng khiến tôi im lặng rất lâu. Tôi hiểu. Chaeyoung không phải không còn yêu, mà là không dám. Nhưng biết để làm gì khi cô ấy vẫn chọn cự tuyệt?
Không khí nặng nề. Tôi thuyết trình, cố gắng dồn hết tâm sức. Mọi người gật gù, chỉ riêng Chaeyoung vẫn lạnh lùng.
Park Chaeyoung
Cô Lisa , phần trình bày của Cô khá hơn trước. Nhưng chưa đủ. Tôi muốn bản cuối cùng trước thứ Sáu.
Giọng cô ấy không cao, không thấp, nhưng đủ để dập tắt mọi hy vọng vừa lóe trong tim tôi.
Lalisa Manobal
*cúi đầu* Dạ, tôi sẽ hoàn thành.
Ánh mắt Chaeyoung thoáng dao động, nhưng chỉ trong một giây. Rồi cô lại quay đi, như thể chưa từng có điều gì ràng buộc giữa chúng tôi.
[Chat riêng – Messenger, 21:30 PM]
Tôi nhắn cho Jennie một lần nữa.
Lalisa Manobal
Cậu khuyên Chaeyoung thế nào rồi?💬
Kim Jennie
Tớ nói rằng trốn tránh không phải cách. Rằng đôi khi quay lại cũng là một lựa chọn.💬
Kim Jennie
Cô ấy bảo: “Jennie à, mình đã đau đủ rồi. Thà lạnh lùng còn hơn yếu lòng thêm lần nữa.”
Tôi siết chặt điện thoại, lòng như bị dội nước đá.
Lalisa Manobal
Vậy là hết thật rồi.💬
Kim Jennie
Lisa, tớ biết nghe vậy đau lắm. Nhưng có lẽ bây giờ thứ Chaeyoung cần không phải là tình yêu, mà là khoảng cách.💬
[Văn phòng – sáng hôm sau]
Tôi bước vào công ty, nhìn thấy Chaeyoung đang cười nói cùng nhân viên khác. Nụ cười ấy từng là của riêng tôi, giờ lại xa vời như một giấc mơ đã tan.
Cô ấy thoáng nhìn tôi, ánh mắt bình thản, gật đầu chào. Chỉ thế thôi. Như đồng nghiệp bình thường. Như chưa từng có một cuộc hôn nhân, chưa từng có những ngày mưa chúng tôi trú chung dưới một mái hiên.
Tôi muốn chạy tới hỏi: “Chaeyoung, thật sự không còn chút gì sao?” Nhưng chân như dính chặt xuống sàn.
Tôi hiểu, có những cánh cửa một khi đã đóng lại… thì dù có gõ đến rách tay, bên trong cũng chẳng ai mở.
[Chat riêng – Messenger, 23:50 PM]
Lalisa Manobal
Tao nghĩ tao nên từ bỏ.💬
Lalisa Manobal
Chaeyoung kiên quyết quá. Jennie cũng khuyên mà không được. Tao bám víu thêm chỉ làm mọi thứ khó chịu cho cả hai.💬
Kim Jisoo
Nhưng mày còn yêu mà.💬
Lalisa Manobal
Ừ. Yêu thì sao? Người ta không cần nữa thì tình yêu chỉ còn là gánh nặng.💬
Tôi đặt điện thoại xuống, ngả lưng ra giường. Ngoài cửa sổ, thành phố vẫn sáng đèn, nhưng lòng tôi chỉ còn bóng tối.
Kết thúc một ngày, tôi thấm thía rằng: có những vết thương không thể vá, có những con người dù kề vai sát cánh nơi công sở… vẫn mãi mãi xa cách trong trái tim.
👉 Chap 3 kết thúc tại đây.🫰
Download MangaToon APP on App Store and Google Play