Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tự Do.. [001&456]

Ch1

t/g
t/g
Xàm thì thông cảm....🙏
---------------------------
.
.
.
.
.
'Seong Gi-Hun là một cậu bé có tính tự lập từ nhỏ'
'Khi anh chỉ vừa tròn 3 tuổi, ba mẹ ly hôn, anh theo mẹ chịu khổ, còn người ba là con của một nhà tài phiệt. Nói thẳng ra là kết hôn với bồ nhí, được làm con rể của gia đình đó'
'Cũng vì tiền và cái cô vợ mới kia, ông không chu cấp một đồng nào mà phủi sạch mọi quan hệ với hai người'
'Một mình mẹ nuôi anh khôn lớn, do chăm chỉ nên hai mẹ con đang dần dần phất lên nhưng chỉ là..họ không có số hưởng. 4 năm sau, khi nhà đã khá giả được một chút. Mẹ anh bị phát hiện mắc căn bệnh bạch cầu cần một số tiền rất lớn để chữa trị'
'Lúc ấy Gi-hun mới 7 tuổi, anh không biết nhiều thứ về chuyện đó, anh chỉ biết mẹ anh đang bị bệnh rất nặng'
'Bà ấy không đồng ý chữa trị dù anh có khóc lóc vang xin như nào'
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Mẹ ơi.. Hức hức- mẹ đi bệnh viện đi màa
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Con không sao hết, con không -hic..đi học cũng được
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Oa...
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: //xoa đầu anh, nhẹ mỉm cười// Mẹ thật sự không sao mà, con cứ yên tâm học hành đi
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Nhưng...
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: Không nhưng nhị gì hết. Con có thương mẹ không?
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
//gật đầu//
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: vậy thì con cứ ngoan ngoãn học đi, làm vậy mẹ mới vui được
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Còn bệnh của mẹ thì sao? //nước mắt nước mũi tèm lem//
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: thật sự không sao mà. Ngoan, mẹ chở đi đến một nơi nha
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Ở đâu ạ?
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: //nụ cười có chút cứng ngắt//
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: Con sẽ sớm biết thôi, ở đó có quần áo đẹp, đồ ăn ngon, con sẽ có được một cuộc sống thoải mái
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Thế còn mẹ?
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: Mẹ....mẹ-cũng sẽ đi với con //tay siết nhẹ, lấm tấm mồ hôi//
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
//cười rạng rỡ// Đi thôi mẹ, nhanh lên nào //kéo tay áo bà//
'Bà dắt anh đi đến trước một căn biệt thự xa hoa. Có khuôn viên lớn, hồ bơi..v.v. Nhìn thôi cũng biết nơi này tráng lệ đến nhường nào'
'Những tia nắng ấm từ buổi sáng chiếu vào hình bóng mẹ con họ, trong nó mơ hồ và lạc lõng với mọi thứ xung quanh'
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
//cảm nhận thấy tay bà đang run//
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
Mẹ ơi, sao tay mẹ run thế ạ?
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: Không.. -không có gì đâu con trai //cười gượng, với tay bấm chuông cửa//
'Khoảng thời gian đợi người ra mở cửa, anh cứ nhìn bà chằm chằm, linh cảm cứ mách bảo có điều gì đó không tốt sẽ xảy ra, nhưng anh chẳng biết là gì'
'Trên tay bà còn cầm theo một tờ giấy gì đó'
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
"Quan hệ huyết thống là gì vậy?"
.
Đợi mãi vẫn chưa ai ra mở cửa, bà bắt đầu sốt ruột, tay nhấn chuông liên hồi
CẠCH!
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Cô còn đến đây làm gì? Để vợ tôi mà thấy thì lại hiểu lầm làm sao
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: //tay càng siết chặt// ông phải nhận nuôi thằng bé //đẩy anh ra trước//
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: //liếc nhìn với vẻ chán ghét// Nếu đến đây là về việc này thì tôi không tiễn
Đa nhân vật (nữ)
Đa nhân vật (nữ)
Mẹ hun: //giơ ra tờ giấy xét nghiệm// Nếu mấy người không nhận, đừng trách tôi nổi điên thì không hay đâu
'Hai bên lớn tiếng cãi qua cãi lại, mọi người trong nhà nghe thấy đều đi ra xem'
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
//núp sau lưng mẹ//
..
..
.
.
'Vì để che giấu mọi chuyện và giữ danh tiếng cho gia tộc, bọn họ cũng đồng ý nhận nuôi anh'
___
___
'Cuộc sống trong nhà giàu không dễ dàng như Gi-hun nghĩ. Trong nhà, anh là người có địa vị thấp nhất, có khi còn chẳng bằng một người hầu'
'Dù có được nhiều món đồ đắt tiền. Nhưng mẹ kế ghét bỏ, hằng ngày bị hai đứa con cùng cha khác mẹ đem ra làm trò đùa, khinh thường đủ kiểu. Nhưng ba ruột lại chẳng hề bận tâm'
'Từ ngày rời xa mẹ, anh rụt lại bản thân, chẳng còn hay vui cười như trước, chỉ như một cổ máy lặp lại từng ngày nhạt nhẽo, vô vị'
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
"Mẹ..sao lại bỏ con?"
Gi-hun 7 tuổi
Gi-hun 7 tuổi
"Sao không ai thương con? Con đâu làm gì sai đâu chứ!"
---
---
end chap
t/g
t/g
Ờm... Chap 1 dị đc ko?
t/g
t/g
Cứ thấy nó sao sao ấy trời
____________________

Ch2

-------------------------
'Từng ngày cứ thế trôi qua như một vòng lặp bất tận'
'6 năm không ngắn, nhưng đối với anh cũng không quá dài. Đã ngần ấy năm rồi, môi anh chưa hề cong lên dù chỉ một chút'
'Gọi là cỗ máy, có lẽ cũng không sai'
'Năm nay Gi-hun 14 tuổi, đã là một cậu thiếu niên chững chạc hơn ngày nào. Vừa có ngoại hình, nhan sắc và kết quả học tập tốt nên anh được rất nhiều bạn nữ để ý.'
'Anh đã từng hứa với lòng sẽ không yêu đương với ai, chỉ tập trung vào mỗi việc học hằng ngày'
"Cho đến ngày hôm ấy"
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Nay giúp việc nghỉ, mày ra khuôn viên dọn dẹp đi
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//im lặng, nghe theo//
.
.
'Đang tỉa lá, anh bắt gặp thấy một người con trai đang ngồi ở chiếc ghế gỗ gần đó.'
'Hắn ta mặc một chiếc áo hoodie và quần short màu trắng. Đang ngồi một mình nghe nhạc'
'Chỉ có điều... Cây hoa hồng gai ở bụi bông kế bên đâm trúng vào tay hắn, chảy ra rất nhiều máu, nhưng dường như hắn ta lại không hề cảm nhận được điều gì hay kể cả là một chút đau đớn'
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//trầm ngâm suy nghĩ rồi vào nhà lấy dụng cụ y tế//
'Một lúc sau Gi-hun bước ra, đi lại phía người đó rồi nhẹ nhàng xử lý vết thương'
???
???
//Không phản ứng//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//im lặng//
'Mọi quá trình không ai nói với ai câu nào, họ biết sự hiện diện của đối phương, chỉ là chẳng để tâm'
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
___
'4 ngày sau, ông cụ nhà Hwang - một gia tộc có tiếng nói nhất trong giới, một tập đoàn khiến ai cũng phải nể sợ - tự dưng lại dẫn cháu trai đến biệt thự anh ở chỉ để.. Chơi'
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
"Người này..."
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Ngài đến đây làm gì ạ? Có cần tôi đi gọi ba vợ lại k-
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Ai mượn?
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Tôi dẫn cháu trai lại chơi, bộ không được à?
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: không, dạ ngài đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Mời ngài ngồi ạ. //nhìn anh// Mày còn đứng đó làm gì? đi lấy đồ tiếp đãi khách nhanh lên
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//quay lưng, định đi vào bếp//
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Này, khoan đã, cậu gì đó ơi
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Ngài gọi tôi ạ?
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Lại đây tôi có chuyện muốn nói.
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//nhẹ gật đầu, bước lại//
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Xin giới thiệu, đây là cháu trai tôi Hwang In ho. Năm nay nó 16 tuổi. Còn cậu có thể..?
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
À- Dạ cháu là Seong Gi-Hun, 14 tuổi ạ.
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: //gật đầu// Nó ít nói, không thích tiếp xúc với người khác, cậu thông cảm
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//khẽ gật, liếc sang hắn ta//
Hwang In ho
Hwang In ho
//ngồi yên trên ghế, mắt hơi nhắm lại//
Đa nhân vật (nam)
Đa nhân vật (nam)
Cụ Hwang: Và....còn một chuyện quan trọng nữa
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Chuyện gì ạ?
-----
-----
-----
'Tối đó, anh nằm dài trên chiếc giường cũ kĩ nhưng mềm mại, nhớ lại cuộc trò chuyện ban sáng'
'Đính hôn sao?'
'Đúng, ông cụ nói đợi anh 18 tuổi, hai bên gia đình có thể mở tiệc đính hôn cho cả hai. Chưa ai hỏi ý kiến anh, cũng chưa ai hỏi ý kiến hắn. Chỉ là có lẽ, họ không có quyền quyết định mà thôi'
'Nhưng việc đính hôn với một người chưa quen biết quá hai ngày, có khi còn chẳng tính là quen, thật sự rất khó chấp nhận'
'Gi-hun đã quá quen thuộc với việc tự chịu đựng mọi thứ, dù có cưới người đó hay không, anh vẫn không thể đưa ra được quyết định riêng cho mình'
"Nhưng nếu hỏi anh có muốn cưới hắn hay không?"
"Hưmm....Chắc là có nhỉ?!"
"Nhưng mà.. Tại sao?"
---
---
end chap
t/g
t/g
Đại đại đi
t/g
t/g
Ừm là dị đó, là dị đó
t/g
t/g
Tạm tạm tạm tạm
___________________

Ch3

-----------------------
[.]
:nếu là mối hôn sự tốt thì đâu đến lượt mày
:cháu trai nhà đó nhìn như tự kỷ chứ tốt đẹp gì
:Hahah- Phải nói là bị câm luôn ấy, chứ tự kỷ gì tầm này
:Chậc...sao chị lại nói thế?
:Nói đúng quá nên em chẳng biết nói gì tiếp đây này
'Những lời nói châm chọc, tiếng cười khinh bỉ cứ vang lên không ngớt. Nhưng anh chẳng bận tâm. Giờ anh đang phải gấp rút ôn thi cho kì tuyển sinh sắp tới rồi'
.
.
.
'Vài ngày sau, tại sân trường'
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//vừa ra về đến cổng//
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
//chạy lại//
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
Này, Gi-hun ơi
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Gọi tớ hả?
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
Ừm
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Có chuyện gì sao?
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
//ngập ngừng// Ch-chuyện này..-hơi khó nói ch..út
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Cậu cứ nói đi Seok Jin
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
...
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
C-cậu.
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
Cậu
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
//mặt đỏ bừng// Cậu đồng ý làm người yêu tớ nha //đưa bó hoa cho Gi-hun//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
..!
:Oh, nhìn kìa có người tỏ tình
:Đâu đâu
:Đồng ý đi
:Đồng ý đi Hun
:Đồng ý, đồng ý...
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//chợt thấy hắn đang đứng trong một góc nhìn//
Hwang In ho
Hwang In ho
//lãng tránh//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
X-xin lỗi! Tớ chỉ xem cậu là bạn thân thôi //chạy đi//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//nắm lấy tay hắn// ... Đây mới là vị hôn phu của tớ
:.....
Choi Seok Jin
Choi Seok Jin
...!
Hwang In ho
Hwang In ho
//vùng khỏi tay cậu//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
"Xin lỗi" //thả ra//
---
--
-
Hwang In ho
Hwang In ho
Đây chỉ là mối hôn nhân ép buộc, đừng nghĩ tôi yêu anh
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Không có, chỉ là.. //gãi đầu, khịt mũi// lúc đó tôi hơi khó sử nên mới dùng anh giải nguy
Hwang In ho
Hwang In ho
Hừ... Cút
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//mím môi rời đi//
------
'Rồi không biết có phải là vì chuyện đó không, In ho gặp anh ở đâu là né ở đó. Vài lần bị ông cụ ép buộc mới miễn cưỡng gặp nhau được đôi chút'
-
T
U
A
-
'4 năm sau, khi Gi-hun vừa tròn 18 tuổi, hai bên gia đình liền gấp rút tổ chức tiệc cưới cho cả hai. Ai cũng biết điều này là hôn nhân ép buộc, nhưng chẳng ai dám nói. Họ cứ dửng dưng như chưa biết gì'
Hwang In ho
Hwang In ho
//mặt lạnh tanh//
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
//hơi run//
.
-
-
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Nuôi mày 10 năm để đổi được số tiền sính lễ hậu hĩnh, coi như cũng không tốn kém gì
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Vậy từ nay chúng ta cắt đứt quan hệ cha con đi
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: //cười khẩy// Từ khi nào tao thành ba mày thế? Nếu muốn cắt đứt thì cứ việc
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Chỉ là sau này, đừng để phải quay lại quỳ xuống cầu xin tao
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Thế từ khi nào tôi là con ông mà phải quay lại khóc lóc cầu xin?
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Mày..!
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Đó là do ông nói mà
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Nếu có bệnh tật ốm đau cũng đừng tìm tôi
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: Chẳng cần mày, tao có hai đứa con lo cho rồi
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Ồ, thế nếu liên quan đến việc ghép thận hay tủy cũng tìm họ đi nhá, đừng tìm tôi
đa nhân vật (nam)
đa nhân vật (nam)
Ba hun: //bật dậy// Mày đang trù tao à?!
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
Ừ, tôi trù đấy
'Nói rồi anh quay người rời đi, để lại mấy lời mắng nhiếc khó nghe sau lưng'
....
...
..
.
'Vừa dọn về sống chung. In ho liền tỏ thái độ ra mặt. Không cho anh ngồi ăn cùng, không cho vào thư phòng, không cho đụng vào thứ này, thứ kia..v.v'
'Còn Gi-hun thì âm thầm chịu đựng. Mấy ngày giúp việc nghỉ, anh sẽ là người dọn dẹp một mình. Buổi tối phải nấu thuốc cho hắn đúng giờ, lâu lâu In ho phát bệnh, Gi-hun cũng là người bên cạnh hắn vỗ về, đưa thuốc, ru ngủ'
'Mỗi lần hắn đi bar, anh là người đến đưa đón. Mỗi lần hắn ngủ quên khi làm việc, anh cũng là người phải làm thay hắn'
'Mọi thứ xung quanh In ho luôn phải sạch sẽ, ngăn nắp. Vì thế, quần áo của hắn là một tay anh giặt, khi hắn đi làm, tài liệu phải một tay anh sắp xếp. Có lần anh đuối sức, kêu hắn thuê bảo mẫu riêng. Hắn tự dưng nổi điên, đuổi thẳng anh ra phòng khách ngủ'
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
"Haiz...Anh đúng là khó chiều thật"
Seong Gi-Hun
Seong Gi-Hun
"Tại sao tất cả phải một tay em làm mới chịu chứ?"
---
---
end chap
t/g
t/g
Chap này có ngắn quá không ta?
t/g
t/g
Mà mới đầu năm, t bt đc tin này sốc lắm lun
t/g
t/g
Thằng bạn t là điểm chú ý và ưu tiên đặc biệt của giáo viên
t/g
t/g
Vì nó kể dị nè..
t/g
t/g
Mẹ nó là gvcn. Ba nó là gv toán. 2 dì của nó là gv hoá với hiệu trưởng. Bác nó thì gv sử-địa. Thêm chị họ nó là gv văn nữa chứ
t/g
t/g
Khủng bố 😨
t/g
t/g
=)) 🙏
________________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play