Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllKira/HaremKira] Ảo Ảnh.

1. Vết Nứt Đầu Tiên.

Các avatar nhân vật đa số của Fuzan và của các họa sĩ khác.
Zyy - tg
Zyy - tg
Tớ là là Zyy tg ở Fandom AllKira/HaremKira.
Zyy - tg
Zyy - tg
Bộ này ngược.. trước sau ngọt
Zyy - tg
Zyy - tg
Lẫn lộn vậy đó.
_
...
Tiếng chuông tan học ngân vang, kéo theo dòng người tuôn ra khỏi lớp.
Hành lang chật kín tiếng cười nói, vậy mà với Kira, từng âm thanh lại nặng như chì.
Cậu cúi gằm mặt, bước đi thật nhanh, như thể chỉ cần chậm một giây thôi cũng sẽ bị nuốt chửng bởi ánh mặt xung quanh.
GhastBoy
GhastBoy
" Ê đồ vô dụng, tránh đường coi. "
Giọng của Ghast vang lên, kèm theo cú huých mạnh vào vai.
Tiếng cười phía sau lan rộng, như thể cả hành lang cùng hòa vào trò hề đó.
Những lời nói chát chúa như đinh đóng vào tai.
Kira siết chặt quai cặp, không quay lại.
Đáp trả chỉ khiến chúng hứng thú hơn.
Ngoài cửa sổ, hoàng hôn trải dài, ánh sáng nhuộm đỏ sân trường.
Nhưng trong mắt Kira, cảnh tượng ấy chỉ nhuốm màu ngột ngạt.
Cậu khẽ nghĩ.
" Nếu có thể, mình muốn biến mất luôn khỏi thế giới nơi này. "
Về đến nhà, chưa kịp cởi giày, Kira đã nghe giọng nói quen thuộc, lạnh lùng và gắt gỏng.
SongFish
SongFish
" Đi học về giờ này à? Vô dụng vừa thôi, chẳng giúp được gì trong nhà mà còn lết thết như ma. "
Song Fish, người anh trai duy nhất, đứng dựa vào tường, đôi mắt xói mói.
Kira mím môi, không đáp lại.
Đã quen rồi, mỗi câu chữ từ Song Fish đều như mũi dao cắm vào ngực.
có lẽ vì thế ma Kira luôn tự hỏi.
" Mình thật sự có đáng được sinh ra không? "
Đêm xuống. Kira nằm trên giường, mắt mở to nhìn trần nhà loang bóng đèn vàng. Tiếng mưa phấn gõ ngoài cửa sổ.
Cậu đeo tai nghe, bật nhạc, nhưng âm thanh kia chẳng che đi tiếng nặng nề trong lồng ngực.
Dần dần, mí mắt khép lại.
Trong giấc mơ, Kira bước vào một thế giới khác.
Cũng là hành lang ấy, cũng là sân trường ấy, nhưng mọi thứ sáng hơn, trong trẻo hơn.
Và... Song Fish đứng đó, không còn quát tháo.
Anh mỉm cười, khẽ đặt tay lên vai Kira.
SongFish
SongFish
" Em vất vả rồi, về nhà thôi. "
Kira sững người.
Tim cậu đập nhanh, tai ong ong như không tin nổi điều vừa nghe.
Phía xa, những người bạn vốn hay châm chọc nay lại vẫy tay chào, ánh mắy thân thiên như chưa từng có quá khứ tàn nhẫn.
Không khí dịu dàng đến mức Kira suýt bật khóc.
Cậu bước tới, rủ rẩy chạm vào bàn tay Song Fish.
Ấm áp thật sự.
Trong giây phút đó, Kira nghĩ.
" Nếu đây là mơ, thì xin đừng bao giờ để mình tỉnh dậy. "
Nhưng rồi, tiếng chuông inh ỏi vang lên.
Khung cảnh mờ dần, tan chảy như lớp sương mỏng.
Kira bật dậy, mồ hôi lạnh ướt trán.
Căn phòng quen thuộc bao phủ bởi bóng tối tĩnh lặng.
Cậu đưa tay chạm vào khoảng không bên cạnh.
Không có ai, không có vòng tay nào cả.
Kira
Kira
" Đó chỉ là mơ thôi sao...? Hay là... một tương lai nào đó đang chờ mình? "
Bên ngoài, mưa vẫn rơi đều, như tiếng thì thầm không dứt trong đêm.
...
_
End Chap 1.
Debut 11/9/2025 19h56 p.m / Thứ 5

2. Tiếng Gọi Trong Gương

Sáng Hôm sau, Kira lê từng bước chân nặng nề vào lớp.
Đêm qua, cậu không tài nào chợp mắt nổi, hình ảnh Song Fish trong giấc mơ dịu dàng khắc hẳn với thực tại vẫn ám ảnh trong tâm trí.
Sự đối lập quá rõ rệt ấy khiến cậu không còn chắc đâu là thật là giả.
GhastBoy
GhastBoy
" Ê, đồ vô dụng, tránh đường coi! "
Giọng Ghast vang lên đầy chán ghét, kèm theo cú huých vai mạnh mẽ khiến Kira loạng choạng suýt ngã.
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
" Thằng này sống trên đời chỉ tổ chật đất. "
Lộc khoanh tay, liếc Kira bằng ánh mắt khinh thường.
Kresh
Kresh
" Đúng rồi, nhìn mặt nó thôi đã thấy chướng mắt. "
Kresh bật cười, vỗ vai Ghast tỏ vẻ hùa theo.
Cả bọn phá lên cười ầm ĩ.
Trong khoảnh khắc đó, Kira chỉ biết cắm mặt xuống, lặng lẽ bước đi, tim nhói như dao cứa.
Đôi bàn tay dưới gầm bàn siết chặt, khớp ngón tay trắng bệch.
Ánh nắng từ ô cửa sổ hắt vào, rực rỡ đến nhức nhối.
Giá mà... mình có thể sống mãi trong giấc mơ tối qua, nơi mà Song Fish hiền dịu, nơi mọi thứ không tàn nhẫn như thế này.
Mà cuộc đời làm gì có " Giá mà.. " đâu chứ..?
...
_
Đêm buông xuống.
Căn phòng của Kira yên ắng đến mức nghe rõ từng nhịp kim đông hồ tích tắc.
Ánh đèn bàn vàng nhạt soi lên tranh vở trắng, chữ viết nghệch ngoạc dừng lại ở giữa dòng. Cậu gục xuống, mi mắt nặng trĩu.
Giấc ngủ kéo đến, nuốt chửng sự mệt mỏi.
Trong mơ, Kira thấy mình đứng trong hành lang trường học.
Tường vàng ưa, bóng đèn huỳnh quang chập chờn, hành lang kéo dài vô tận mà không hề có một bóng người.
Cậu nghe thấy tiếng bước chân.
Lúc đầu rất xa, rồi càng lúc càng gần.
Cộp... cộp... cộp...
Tiếng vang dội, kéo lê như có thứ gì nặng trĩu đang di chuyển.
Horror.136x
Horror.136x
" Kira..."
Một giọng nói trầm khàn vọng đến.
Cậu giật thót, quay lại.
Ở cuối hành lang, một hình dáng tiến lại.
Cơ thể nó giống hệt Kira, từ vóc dáng, mái tóc đen rũ xuống che nửa khuôn mặt, cho đến đồng phục nhàu nát.
Nhưng... đôi mắt nó phát sáng màu vàng độc dị, lạnh lẽo như hai ngọn đèn ma.
Sau lưng, bốn chiếc xúc tu dài ngoằn, phủ lớp dịch đen óng ánh, quét loẹt xoẹt trên sàn gạch.
Kira chết lặng.
Kira
Kira
" Mày.. mày là ai? "
Bản thể kia nhếch môi, nụ cười méo mó như một vết rách.
Horror.136x
Horror.136x
" Không, tao chính là mày. "
Horror.136x
Horror.136x
" Tao là thứ mày luôn chôn giấu... sự hận thù, nỗi sợ hãi, và cả khát khao được yêu thương mà không bao giờ được đáp lại. "
Kira
Kira
" Không... không thể nào... "
Kira run rẩy, lùi dần về phía sau, lưng va mạnh vào tường.
Sinh vẩn kia tiến lại gần hơn, từng bước chậm rãi nhưng nặng nề, khiến không khí xung quanh dường như đặc quánh lại.
Khi nó cúi xuống, gương mặt gần sát Kira, hơi thở lạnh lẽo phả ra, cậu có thể nhìn thấy rõ rừng tia sáng vàng lóe trong mắt nó.
Horror.136x
Horror.136x
" Ta có một cái tên... Horror.136x. Nhưng thực chất, ta vẫn là mày thôi. "
Horror.136x
Horror.136x
" Một nửa bị xé bỏ, một nửa mà mày không dám thừa nhận. "
Kira
Kira
" Biến đi... Tao không cần mày. "
Kira hét lên, nhưng giọng yếu ớt, run rẩy.
Horror khẽ cười âm thanh rợn người vang vọng khắp hành lang.
Horror.136x
Horror.136x
" Mày có thể chối bỏ được bao lâu? Muốn một thế giới dịu dành không? "
Horror.136x
Horror.136x
" Muốn Song Fish yêu thương mày, muốn Ghast quỳ xuống xin lỗi mày? "
Horror.136x
Horror.136x
"Ta sẽ cho mày tất cả... chỉ cần mày buông bỏ thực tại."
Những lời thì thầm ấy len lỏi như nọc độc, chạm vào tận cùng trái tim.
Một phần Kira thấy ghê tởm, nhưng một phần khác... lại bị cuốn hút.
Đột nhiên, tất cả ánh sáng vụt tắt. Hành lang chìm vào bóng tối đặc quánh.
...
_
End Chap 2.

3. Khe Nứt

Kira giật mình bật dậy.
Toàn thân ướt đẫm mồ hôi, tim đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Căn phòng tối om, ánh đèn bàn lập lòe.
Kira
Kira
" Chỉ là mơ... chỉ là mơ thôi... "
Cậu thì thầm, nhưng cổ họng nghẹn cứng.
Cậu quay sang tấm gương cạnh bàn.
Phản chiếu không chỉ có một mình, mà phía sau... thoáng hiện bóng dáng với đôi mắt vàng rực.
Horror.136x. Kira hoảng hốt chớp mắt, bóng đó biến mất, chỉ còn lại chính mình.
Sáng hôm sau.
Kresh
Kresh
" Ê, nhìn mặt nó kìa, chắc mất ngủ suốt đêm. "
Kresh cười phá lên khi thấy Kira bước vào lớp với đôi mắt thâm quầng.
Lộc Zutaki
Lộc Zutaki
" Không ai thèm quan tâm tới mày đâu, đồ phế vật. "
Lộc thêm vào.
Ghast chỉ khoanh tay, ánh nhìn như dao cắt.
Tiếng cười ầm ĩ vang khắp lớp.
Kira cúi đầu bước nhanh về chỗ ngồi.
Ngay lúc ấy, Kuro lướt qua.
Cậu ta thường tránh né Kira, thậm chí giữ khoảng cách rõ rệt.
Nhưng lần này, Kuro dừng lại thoáng chốc, ánh mắt sâu hun hút như muốn nói điều gì đó.
Kuro
Kuro
" Kira... "
Kuro mấp máy môi, nhưng rồi im lặng, quay đi.
Khoảnh khắc ấy làm Kira sững người.
Trong đầu dấy lên một cảm giác mơ hồ.
" Kuro biết gì đó... về Horror? "
Tối đến, Kira lại chìm vào giấc mơ.
Lần này cậu đang đứng trên sân thượng trường học, gió thổi lồng lộng, mây xám phủ kín bầu trời.
Horror đứng đối diện, tay dang rộng như đang chào đón.
Horror.136x
Horror.136x
" Thấy chưa? Thực tại chỉ biết chà đạp mày. "
Horror.136x
Horror.136x
" Nhưng ở đây... mọi thứ có thể khác. "
Kira siết chặt nắm tay.
Kira
Kira
" Mày muốn gì ở tao? "
Horror tiến đến gần, ngón tay lạnh băng đặt lên Ngực cậu.
Horror.136x
Horror.136x
" Chỉ cần mày buông xuôi, tao sẽ mở ra một thế giới nơi Song Fish yêu thương mày, nơi Ghast, Lộc, Kresh quỳ xuống xin lỗi mày... nơi tất cả dịu dàng như mày hằng mơ ước. "
Trong ánh sáng mờ ảo hiện lên trước mắt, Kira thấy... Kuro.
Cậu ta không còn tránh né, mà đứng cạnh, ánh mắt dịu dang đặt lên Kira, bàn tay khẽ chạm vai.
Kira
Kira
" Đây... là ảo ảnh? "
Kira thầm thì, tim đập loạn nhịp.
Horror cúi đầu, nụ cười méo mó hiện trên gương mặt.
Horror.136x
Horror.136x
" Hay là tương lai đang chờ đón mày? "
Bầu trời tách ra, ánh sáng ngọt ngào tràn xuống, ranh giới thật, giả như tan chảy.
Kira run rẩy, đứng giữa ngưỡng cửa, không biết mình còn giữ lý trí bao lâu nữa.
...
_
End Chap 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play