Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Gtop] Ji Yong-sann~~

Chap 1 Mở đầu + Giới thiệu

<3
<3
😘
Cre: Kimetsu no yaiba
————
Trên triền núi phủ đầy tuyết trắng, trong căn nhà gỗ cũ kỹ, Ji Yong sống cùng người mẹ già yếu sau khi cha mất sớm. Dù chỉ là một gia đình nghèo, họ vẫn nương tựa nhau mà sống, sưởi ấm bằng tình thân. Hằng ngày, Ji Yong chặt củi, đốt lò và gùi than xuống chợ dưới núi để đổi lấy chút gạo, chút muối
Hôm ấy, trời lạnh căm căm, gió đông hun hút thổi vào từng kẽ áo. Trước khi xuống núi, Ji Yong nhìn mẹ đang ngồi bên bếp lửa, dịu dàng nói
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
Mẹ, khi nào bán được nhiều than hơn, con sẽ dành tiền mua cho mẹ một bộ kimono thật đẹp
Mẹ Ji yong
Mẹ Ji yong
//mỉm cười, ánh mắt nhu hòa// Không cần đâu, Ji Yong à… chỉ cần con bình an trở về là đủ rồi
Nhưng lòng cậu vẫn canh cánh, chẳng yên tâm để mẹ ở nhà một mình trong mùa đông lạnh giá. Ji Yong bèn nhờ người hàng xóm, Choi Seung Hyun — hơn cậu một tuổi, khỏe mạnh và chân thành — đến trông nom giúp. Trước khi đi, Ji Yong dặn dò
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
Choi! Đợi tao quay về sẽ trả công trông nhà, nhớ đấy
Choi Seung Huyn
Choi Seung Huyn
//xua tay, cười hiền// Không cần đâu. Nhà mày còn phải nuôi mẹ già, lấy đâu ra tiền trả tao. Cứ coi như tao giúp một ta
Yên tâm phần nào, Ji Yong gùi than trên lưng, bước vào con đường mòn xuống chợ. Tuyết rơi lác đác phủ lên đôi vai gầy, mà cậu vẫn hăng hái, tin rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn
————
*Giới thiệu nhân vật
Kwon Ji Yong (18 tuổi)
Xuất thân: Con trai duy nhất trong gia đình thợ đốt than. Cha mất sớm, sống cùng mẹ già trên núi
Tính cách: Hiếu thảo, kiên trì, nhiều mơ ước nhưng bị nghèo khó đè nặng. Hay lo xa, cẩn trọng
Ngoại hình: Dáng người gầy nhưng rắn rỏi, đôi mắt sáng nhưng thoáng u buồn
*Điểm mạnh: Ý chí kiên định, lòng nhân hậu, không ngại khó. *Điểm yếu: Còn non nớt, thiếu kinh nghiệm, dễ cảm xúc
Choi Seung Hyun (19 tuổi)
Xuất thân: Hàng xóm dưới chân núi, gia cảnh khá hơn một chút nhưng cũng không giàu có. Thân thiết với Ji Yong từ nhỏ
Tính cách: Trầm tĩnh, điềm đạm, đôi khi hơi cứng nhắc. Có tinh thần nghĩa hiệp, trọng tình nghĩa
Ngoại hình: Cao lớn hơn Ji Yong, vai rộng, ánh mắt sắc sảo nhưng ấm áp
•Điểm mạnh: Sức khỏe tốt, giỏi dùng rìu và cung, có tố chất bảo vệ. •Điểm yếu: Ít biểu lộ cảm xúc, dễ ôm chuyện một mình

Chap 2

Dân trong làng vốn quý Ji Yong, bởi ai cũng biết cậu là đứa trẻ mồ côi cha, một mình gánh vác cả gia đình để chăm sóc mẹ già yếu. Hôm ấy, cậu gùi từng bao than xuống chợ, cả ngày bận rộn nhưng nụ cười chưa từng rời khỏi gương mặt. Người dân ủng hộ, mua sạch chỗ than chỉ trong một buổi
Đếm những đồng tiền gom góp trong tay, Ji Yong mừng rỡ. Cuối cùng, cậu cũng có thể mua cho mẹ một bộ kimono mới. Mẹ cậu bao năm nay chỉ mặc chiếc áo cũ bạc màu, vá chằng vá đụp, vậy mà chưa một lần than vãn. Ji Yong vừa trả tiền vừa tưởng tượng, khi mẹ khoác tấm áo mới, chắc hẳn sẽ trẻ trung, rạng rỡ hơn, và đôi mắt già nua kia cũng sẽ ánh lên niềm vui
Trước khi rời chợ, cậu còn dừng lại ở một cửa hàng nhỏ, loay hoay thật lâu để chọn quà cho Seung Hyun. Trong lòng Ji Yong, Seung Hyun vừa là bạn vừa là anh, hôm nay lại nhờ trông nhà và chăm mẹ. Nhưng nghĩ mãi, cậu vẫn không biết người kia thích gì. Sau cùng, Ji Yong quyết định mua một gói cơm nắm gói rong biển thơm lừng, đơn giản mà ấm lòng
Trời đã tối muộn khi cậu rời chợ. Trên con đường dẫn lên núi, sương mù giăng mờ dày đặc, ánh trăng lưỡi liềm chỉ đủ rọi xuống bóng dáng gầy gò của Ji Yong. Vừa bước chân định đi, một ông lão hàng xóm gọi giật lại
???
???
Này, Kwon! Không được lên núi giờ này!
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
//quay người, ngạc nhiên// Nhưng… mẹ con và Seung Hyun đang đợi ở nhà…
???
???
//trừng mắt, giọng gắt gỏng// Nghe lời ta! Đêm khuya, trên núi đầy quỷ. Muốn chết à? Quay lại đây mau!
Cậu do dự, ôm chặt gói kimono và cơm nắm trong tay. Nhưng rồi, thấy ánh mắt nghiêm nghị của ông lão, Ji Yong khẽ gật đầu, đành bước theo về nhà ông
Trong căn nhà gỗ, mùi thuốc lá phảng phất, ông lão vừa rít một hơi vừa nói chậm rãi
???
???
Bọn quỷ bây giờ lộng hành lắm
???
???
Dân trong vùng ai cũng sợ, ban đêm chẳng dám ra ngoài nửa bước
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
//tròn mắt, thấp giọng hỏi// Thế thì… ở trong nhà có an toàn không, ông?
???
???
//chậm rãi lắc đầu, ánh mắt xa xăm// Không hẳn đâu… nếu quỷ đã nhắm đến, thì bất kỳ nơi nào cũng không tránh được
???
???
Nhưng thôi, cháu nghỉ sớm đi. Sáng mai về, mẹ cháu sẽ mừng lắm
Nghe vậy, Ji Yong cắn môi, lòng thấp thỏm không yên, nhưng vẫn ôm lấy hai món quà rồi nằm xuống. Trong bóng tối, cậu tưởng tượng đến nụ cười của mẹ và ánh mắt của Seung Hyun khi nhận quà. Mãi nghĩ về họ, Ji Yong chìm vào giấc ngủ, chẳng hề hay biết màn đêm ngoài kia đã nhuốm mùi huyết khí lạnh lẽo…
<3
<3
❤️

Chap 3

Sáng hôm sau, ánh nắng mờ nhạt xuyên qua rừng thông phủ tuyết. Ji Yong hớn hở ôm chặt hai món quà trong tay — bộ kimono mới cho mẹ và gói cơm nắm cho Seung Hyun. Trong lòng cậu ngập tràn mong đợi, tưởng tượng cảnh mẹ nở nụ cười hiền hậu khi khoác áo mới, và Seung Hyun cau mày cười nhẹ khi nhận quà
Thế nhưng, khi còn cách nhà không xa, một mùi tanh nồng lạ lẫm len lỏi trong gió đông khiến Ji Yong khựng lại. Cậu nhíu mày, tim đập dồn dập. Mùi máu
Càng tiến gần, mùi tanh càng nồng, đến mức nghẹt thở. Bỏ mặc gánh than trượt khỏi vai, Ji Yong lao thẳng vào trong. Và rồi… cậu chết lặng
Trong căn nhà gỗ nhỏ, khắp nơi vấy máu đỏ tươi. Tấm chiếu, bàn ăn, vách gỗ… tất cả như bị cơn bão nhuộm trong màu thảm sát. Ở giữa gian nhà, dấu vết hỗn loạn cho thấy cuộc giằng co dữ dội. Ji Yong tưởng tượng ra cảnh đêm qua — Seung Hyun đứng chắn trước mẹ, liều mạng chống lại thứ gì đó khủng khiếp
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
//run rẩy chạy đến, gọi lớn// Mẹ! Seung Hyun!
Nhưng đáp lại chỉ là tiếng gió rít qua khe cửa. Người mẹ thân thương đã lặng yên, máu loang đỏ áo. Chỉ có Seung Hyun còn chút hơi ấm, nằm thoi thóp
Nước mắt mờ đi, Ji Yong vội vác bạn mình lên lưng, liều mạng lao xuống núi
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
Ráng lên, Huyn! Tao sẽ cứu mày, không để mày chết đâu!
Hai món quà rơi khỏi tay, lăn vào vũng máu
Đường núi trơn trượt, tuyết phủ dày. Nhưng giữa lúc chạy, Ji Yong cảm thấy lưng mình rung mạnh. Seung Hyun bỗng quằn quại, đôi bàn tay bấu chặt vai cậu. Một tiếng gầm gừ khàn đục vang lên ngay sát tai
Ji Yong hoảng hốt quay lại — và chết điếng. Đôi mắt Seung Hyun đỏ rực, như bùng cháy trong máu. Làn da nhợt nhạt, những chiếc răng nanh nhọn hoắt ló ra dưới ánh sáng lạnh
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
Huyn…? //thì thầm, toàn thân tê dại//
Trong chốc lát, sức nặng sau lưng hất mạnh cậu lăn khỏi con dốc. Cơ thể rơi xuống, nhưng may mắn được tuyết dày hứng lấy. Cậu lồm cồm bò dậy, vừa kịp thấy Seung Hyun đã đứng thẳng, đôi vai rung lên dữ dội như một dã thú sắp mất kiểm soát
Kwon Ji yong
Kwon Ji yong
Huyn! Mày có nghe tao không? Bình tĩnh lại, tao sẽ đưa mày đi cứu chữa!
Ji Yong run rẩy chìa tay, nhưng chưa kịp chạm, Seung Hyun gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu dán chặt vào cậu. Trong khoảnh khắc, anh lao tới, đè sấp Ji Yong xuống tuyết, hơi thở nóng hổi pha mùi máu phả vào mặt
Hàm răng nanh nhọn hoắt chỉ còn cách cổ Ji Yong một gang. May thay, trong cơn tuyệt vọng, cậu kịp đưa lưỡi rìu gỗ chắn ngang, giữ lấy khoảng cách giữa cái chết và sự sống
Hai ánh mắt giao nhau — một bên là bạn thân đã hóa quỷ, một bên là kẻ tuyệt vọng không thể buông tay
<3
<3
❤️

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play