[Countryhumans/Weimar] Tái Sinh Từ Đống Tro Tàn Ở Một Thế Giới Khác
Chương 1: Kết thúc của nền Cộng hòa non trẻ
Đây là giả tưởng, không có thật được và dựa theo một số sự tưởng tượng của tác giả.
Được dựa theo AU và theo góc nhìn khác của tác giả.
Sẽ có MỘT SỐ CHI TIẾT MANG TÍNH CHẤT LỊCH SỬ nhưng được đảm bảo là KHÔNG CÓ CHI TIẾT NÀO MANG TÍNH CHẤT XUYÊN TẠC LỊCH SỬ.
Sẽ có lỗi chính tả hoặc lịch sử, mong được nhận sự góp ý.
//hành động, cảm xúc//
//👆// như trên
/ âm thanh /
– Thời gian –
| Vị trí |
[ Lời nhắc được ghi trên giấy ]
*suy nghĩ*
"nói nhỏ/thì thầm"
• Thần giao cách cảm •
📲 Nói chuyện qua điện thoại
💬 Tin nhắn qua điện thoại
« Nội tâm của nhân vật chính »
~ Kéo dài
Nhỏ tác giả đang phê pha bởi deadline
Truyện này tui viết chỉ để thoả mãn cái nhu cầu viết lách và nghiện deadline của tui thôi
Nhỏ tác giả đang phê pha bởi deadline
Nên nếu thấy nhạt thì thì thông cảm nha 🙏🙏🙏
– Ngày 30 tháng 1 năm 1933 –
| Tại Văn phòng Chính phủ Đức |
Đêm 30 tháng 1 năm 1933. Văn phòng Chính phủ Đức chìm trong ánh sáng vàng u ám. Tiếng mưa ngoài khung cửa sổ gõ từng nhịp nặng nề như dự báo điềm xấu.
Weimar Republic ngồi sau bàn làm việc, tay lật dở những văn kiện còn dang dở. Đôi mắt xám phủ lớp quầng thâm sâu, bàn tay run nhẹ bởi căng thẳng tích tụ suốt nhiều năm.
Weimar Republic
Chết tiệt! Sao lại nhiều văn kiện như này chứ??? //siết chặt cây bút//
Weimar Republic
Phải làm sao đây... phải làm sao đây??? //vò đầu//
Nazi Germany
//bước vào, giọng trầm khàn, kiêu ngạo// Cuối cùng thì ngày này cũng đến, anh trai. Anh đã thua rồi!
Weimar Republic
//ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo, giọng nặng nề// ...Mày không có quyền bước vào đây. Đây vẫn là chính phủ hợp pháp của tao!
Nazi Germany
//nhếch môi, tiến gần bàn làm việc// Chính phủ hợp pháp?
Nazi Germany
Anh gọi cái thứ mục nát, thối rữa của anh là hợp pháp ư? Thứ dân chủ nửa vời, yếu đuối, bị cả thế giới chà đạp?
Weimar Republic
//đập mạnh bàn, giọng run vì phẫn nộ// Ít ra tao còn tin vào quyền tự do! Tin vào một nước Đức biết lắng nghe, chứ không phải là một con quái vật chỉ biết dùng hận thù để cai trị!
Ánh mắt xám của Weimar như lửa sắp tắt, nhưng vẫn cố bùng lên một lần cuối...
Ngược lại, ánh đỏ của Nazi bùng cháy dữ dội như than hồng, vừa nguy hiểm vừa độc tài
Nazi Germany
//ngả người về phía bàn, giọng tràn ngập khinh miệt// Tự do?
Nazi Germany
Anh đã để dân chúng chết đói. Anh đã để đất nước nhục nhã. Và anh còn mơ mộng về tự do sao?
Weimar Republic
//siết chặt nắm tay, lồng ngực phập phồng vì tức giận// Tao thà bị coi là yếu đuối… còn hơn để đất nước này rơi vào tay một tên độc tài điên loạn như mày!
Nazi Germany
//cười lạnh, thì thầm gần sát mặt Weimar// Vậy thì… hãy nhìn xem ai mới là kẻ yếu đuối
Nazi Germany
Anh luôn trốn tránh, luôn run rẩy sau cặp kính mỏng manh đó. Anh sợ hãi cả tình yêu, cả chính bản thân mình. Weimar, anh chưa từng đủ mạnh để sống
Weimar Republic
//đứng bật dậy, giọng khàn đặc, đôi mắt rực lên vì phẫn nộ// Câm ngay cái miệng mất dạy của mày ngay!
Weimar Republic
Tao thà gục ngã vì lý tưởng… còn hơn sống trong ám ảnh bệnh hoạn của mày!
Căn phòng chìm vào khoảng lặng ngột ngạt...
Chỉ còn tiếng thở nặng nề của hai người đàn ông cao lớn đang đối mặt nhau: một bên là mệt mỏi, niềm tin dần vỡ vụn, một bên là cuồng tín, ám ảnh đầy nguy hiểm.
Bầu không khí trong phòng đặc quánh, mùi thuốc súng trộn lẫn mùi mưa ẩm ngoài cửa. Ánh đèn vàng nhạt hắt xuống hai con người cao lớn đang đối đầu nhau.
Weimar Republic
//giọng gằn, tay run nhưng mắt vẫn nhìn thẳng// Mày sẽ chỉ biến nước Đức thành một nhà tù khổng lồ thôi, Nazi!
Nazi Germany
//nắm chặt cổ áo anh, kéo mạnh// Thà là nhà tù còn hơn là mớ hỗn độn thối nát của anh!
Weimar Republic
//đấm thẳng vào hàm hắn// Câm miệng! Tao không để mày biến nhân dân thành công cụ cho tham vọng điên rồ của mày!
Cú đấm làm Nazi loạng choạng, khóe miệng rách toạc, máu đỏ tươi trào ra. Hắn cười điên dại, máu chảy xuống cằm, đôi mắt đỏ rực như quỷ dữ.
Nazi Germany
//cười khùng khục, lao tới, đẩy mạnh anh vào tường// Anh luôn yếu ớt như thế! Anh có lý tưởng, nhưng chẳng bao giờ đủ sức bảo vệ nó!
Weimar Republic
//bị ép chặt vào tường, gồng sức đẩy, gằn giọng// Tao… sẽ không… khuất phục!!!
Hai cơ thể va chạm dữ dội, tường nứt nhẹ, khung tranh rơi xuống, tài liệu văng tung tóe. Weimar dùng hết sức, xoay người, ghì Nazi xuống sàn, đấm liên tiếp vào mặt hắn.
Weimar Republic
//gầm lên, mồ hôi và máu hòa trộn// Mày… không… bao giờ… thắng!!!
Mỗi cú đấm là một tiếng “bốp” trầm đục, máu văng từ mũi Nazi, nhuộm đỏ cả sàn nhà. Nhưng dù bị đánh, hắn vẫn cười, ánh mắt đỏ không rời khỏi anh.
Nazi Germany
//nắm lấy cổ tay anh, xoay ngược lại, ghì xuống sàn// Tôi thích anh nhất lúc này, Weimar. Đầy phẫn nộ, đầy tuyệt vọng… đẹp đến mức phát điên~
Weimar Republic
//trừng mắt, thở hổn hển, máu chảy từ môi bị cắn nát// Tao… ghê tởm mày…
Nazi siết chặt, một tay giữ chặt vai Weimar, tay kia rút súng từ thắt lưng. Thứ kim loại đen kịt lạnh lẽo dí thẳng vào ngực trái của anh.
Weimar Republic
//mắt mở to, hét lớn// Đừng…!!!
Nazi Germany
//thì thầm, môi dính máu, ánh mắt rực đỏ// Anh là của tôi, Weimar. Chỉ của tôi thôi!!!
Viên đạn xuyên thẳng qua ngực trái, một tiếng “phập” khô khốc vang lên...
Cả người Weimar giật mình, máu phụt ra như vòi phun, văng thẳng lên gương mặt Nazi.
Lưng anh đập mạnh xuống sàn, máu từ ngực phun thành từng nhịp theo nhịp tim đập loạn...
Cơ thể run rẩy, hai bàn tay ôm lấy vết thương nhưng vô ích, máu trào qua kẽ ngón tay, loang đỏ cả áo sơ mi trắng...
Máu từ miệng anh ộc ra, trào xuống cằm, hòa cùng hơi thở khò khè đứt quãng.
Weimar Republic
//thều thào, mắt xám mờ dần// Mày… là quái vật… Tao… hận mày...!
Nazi Germany
//cúi xuống, thì thầm bên tai anh, giọng run mà điên dại// Nếu anh gọi tôi là quái vật… thì hãy để thứ quái quỷ này giữ anh mãi mãi~
« Máu… nóng quá… Lạnh nữa… Tao không thở nổi… »
« Cuối cùng… cũng đến hồi kết… Không cứu được đất nước, không cứu được chính mình… »
« Thật bi kịch. Nhưng… ít ra, tao được tự do khỏi mày…! »
Đôi mắt xám nhạt dần, ánh sáng vụt tắt. Chiếc kính oval nứt vỡ rơi khỏi gương mặt, máu loang đỏ thẫm xung quanh thân thể anh.
Nazi quăng khẩu súng sang một bên, quỳ xuống, vòng tay siết chặt cơ thể lạnh dần của Weimar.
Nazi Germany
//ôm chặt, máu loang ướt cả áo, thì thầm điên dại// Anh không thoát được tôi đâu… Chết rồi, anh vẫn là của tôi. Mãi mãi… là của tôi thôi, Weimar~
Chương 2: Hệ thống
| Tại một không gian nào đó |
Trước mắt anh không còn là văn phòng nhuốm máu, không còn ánh mắt đỏ rực của Nazi, mà chỉ có một khoảng trắng bất tận. Không gian tĩnh lặng đến mức anh nghe rõ nhịp tim rời rạc của chính mình.
Anh cố cử động, nhận ra thân thể mình không còn đau đớn, nhưng trong đầu vẫn vang vọng tiếng súng nổ.
Weimar Republic
//thì thầm, mắt mờ đi rồi lại sáng// Đây… là đâu? Tôi… vẫn còn sống sao?
? ? ?
Không hẳn là sống… nhưng cũng chưa hẳn là chết đâu!
Weimar Republic
Hả?! Là ai nói vậy???
Một quả bóng tròn vo, đen trắng, lạch bạch từ xa lại gần. Khi nó ngẩng đầu lên, Weimar nhận ra đó là… một con chim cánh cụt tròn lẳn như quả bóng bowling, đôi mắt lim dim, cái mỏ cam nhọn, bộ dáng cực kỳ… vô duyên.
Weimar Republic
//ngơ ngác, cau mày sau gọng kính// Một con… chim?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//chắp cánh như đang nghiêm túc// Xin chào, tôi là Hệ thống 404, nhưng anh có thể gọi tôi là Bell!
Weimar Republic
//trố mắt// Cái gì cơ? Một hệ thống? Cậu… là chim cánh cụt?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//gật gù, giọng tỉnh bơ// Chuẩn! Tôi là hệ thống cứu vớt linh hồn lạc lối, kèm gói dịch vụ bonus cà khịa free 24/7 :)))
Weimar Republic
//nhíu mày, nghiêm nghị// Xin lỗi… nhưng cậu có đang chế nhạo tôi không?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//ngửa mặt cười hả mỏ, bụng rung lên)// Tôi tồn tại là để chế nhạo anh đấy, còn gì nữa?
Weimar đứng sững, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng sự nghiêm túc đó chỉ khiến Bell càng thấy… buồn cười. Một người đàn ông thế kỷ XX, với phong cách cứng nhắc, nói chuyện như trong nghị viện, lại bị một con chim cánh cụt ú tròn cà khịa.
Weimar Republic
//thở dài, xoa trán// Thật là… Tôi không rõ chuyện gì đang xảy ra. Lần cuối cùng tôi nhớ… là mình đã…
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//ngắt lời, tỉnh bơ// …bị ăn đạn vào ngực, phun máu như phim kinh dị hạng B, rồi chết trong vòng tay của một thằng brocon (ám chỉ là Nazi). Đúng không?
Weimar Republic
//đứng hình, mắt giật giật// Cậu… cậu vừa nói gì cơ?!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Bị ăn đạn vô ngực rồi chết trong vòng tay của một thằng brocon, tức là thằng em trai yêu quý của anh đó!!! Ông anh quên mẹ nó rồi à???
Nazi Germany
Ắc xì- ai nói xấu mình vậy???
Nazi Germany
//nhìn xác anh// ...
Nazi Germany
//hôn má anh, rồi bế xác anh lên và rời khỏi đó// Chúng ta sẽ ở bên nhau đó, Weiny~
Weimar Republic
Thằng em mất dạy 🙂💢
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//cười khẩy, lắc người cho mỡ bụng rung rinh// Ôi thôi, làm gì nghiêm trọng thế? Chết thì chết rồi. Chào mừng anh đến với… vòng hai của cuộc đời :)))
Không gian trắng xoá vẫn yên ắng, chỉ có tiếng bước chân lạch bạch của Bell và hơi thở gấp gáp của Weimar, người đàn ông vừa chết tức tưởi chưa lâu.
Đột nhiên, Bell móc ra một cuốn… tiểu thuyết bìa hồng loè loẹt, nơ nớp, còn thêm cả kim tuyến nữa.
Weimar Republic
//nhíu mày, đẩy kính// Cậu đang làm gì vậy?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//giơ cuốn sách như kho báu// Xin giới thiệu, đây là “Loving across nations—Tình yêu xuyên quốc gia”. Best-seller trong giới hãm mà đ*o có bố con nào để ý chi tiết hãm đó, tôi gọi nó là thuộc dạng Mary Sue!
Weimar Republic
//sững sờ// Tựa đề này nghe… đã thấy vấn đề
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//mở tiểu thuyết, đọc giọng đều đều// Isabella German, cô con nuôi bé nhỏ, lương thiện, xinh đẹp, khiến tất cả các nhân quốc đều phải quỳ gối dưới chân…
Weimar Republic
//ngắt lời, mắt trợn lên// Khoan, tất cả… các nhân quốc?!!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//gật, tỉnh bơ// Chuẩn. All country fall in love, không trừ một ai… À không, có vài người được buff miễn dịch: Vietnam, Cuba, Laos,...
Weimar Republic
//hai thái dương giật mạnh, giọng gằn// Cậu có đùa với tôi không? Đây mà gọi là cốt truyện?
Mặt Weimar đỏ bừng vì tức giận, mạch máu nổi lên thái dương. Một chàng trai bất hạnh của thế kỷ XX đang phải nghe “kịch bản” não tàn kiểu mấy tiểu thuyết mạng hãm.
+1 lí do mà Weimar bị tăng huyết áp _T/G
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//lật trang, đọc tiếp, giọng ngọt như rót đường// Anh cả Weimar, người nghiêm nghị, luôn phản đối, là vật cản lớn nhất trên con đường tình yêu vạn quốc của Isabella. Nhưng anh lại không ngờ mình chỉ là một phản diện để nữ chính toả sáng…
Weimar Republic
//đứng bật dậy, đập tay xuống bàn vô hình// Phản diện?! Tôi?!!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//vỗ cánh, gật gù// Chuẩn, phản diện chính. Anh trai cả lạnh lùng, khó tính, luôn cản trở nữ chính. Job description (Job description: Mô tả công việc) rõ ràng :)))
Weimar Republic
//nghiến răng, giọng run vì tức// Đây là… một sự xúc phạm. Đây là… một sự nhục nhã. Đây là…
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//chêm vào, cười khùng khục// …một lí do để tăng huyết áp của anh. Anh nên uống thuốc đi :)))
Weimar Republic
Làm méo gì có thuốc đâu mà hốc???
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Thuốc của anh đâu :v?
Weimar Republic
Vứt đi đâu rồi méo biết nữa :)))
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
CON LẠY BỐ 🙏🙏🙏
Weimar Republic
Bố đây con~ Ra đây mà nhận bố nè~
Nhỏ tác giả đang phê pha bởi deadline
//xuất hiện// CẮT!!! LỘN KỊCH BẢN KÌA HAI ÔNG CỐ ƠI!!!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
:)))
Weimar run lên bần bật, tay siết thành nắm đấm. Trong đầu anh loé lên hình ảnh Nazi nổ súng lần nữa, chỉ khác là lần này… anh muốn tự bắn mình cho đỡ tức.
Weimar Republic
//gằn giọng// Tôi đã chịu đủ nỗi nhục trong đời thật. Giờ đến cả ở đây… tôi còn phải đóng vai phản diện trong cái thứ… tiểu thuyết não tàn này sao???
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//nhún vai, giọng tỉnh rụi// Chính xác. Nhiệm vụ của anh: sống lại với tư cách anh cả nhà German, xử lý đống harem rác rưởi này, bóc phốt nhỏ nữ chính con nuôi kia, và… nếu thành công, anh sẽ được về thế giới thực của mình
Weimar Republic
//thở dốc, mắt xám long lên, gằn từng chữ// Cậu… đúng là ác quỷ trong hình dạng chim!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//đập bụng béo, cười lăn// Xin lỗi, tôi chỉ là… hệ thống cánh cụt bell đáng yêu thôi~
Weimar Republic
Tin tôi nướng chết cậu không 🙂💢
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Ayo, anh zai bình tõm đi 😇🙏
Không gian trắng xoá bỗng rung lên, như có ai vừa quăng nguyên cái loa kẹo kéo vào. Một giọng nữ bật ra, sắc lẹm, chua ngoa, vừa như dao chém vào tai, vừa như rap battle freestyle.
? ? ?
//quát// Ối giời ôi, cái con tác giả nào viết được cái truyện này thì tao lạy! Viết cái gì mà con nuôi x all country, đ*o hiểu não để đâu, đọc vào chỉ muốn tống mẹ cái sách này xuống bồn cầu rồi dội ba xô nước cho nó trôi luôn!
? ? ?
//chưa dừng, chém tiếp, giọng dồn dập// Nữ chính cái con cặc! Đọc xong chỉ thấy ói máu, ngấy hơn cả bát bún riêu để thiu ba ngày dưới nắng Hà Nội tháng Bảy! Mày bảo nó lương thiện? Lương thiện kiểu lươn lẹo, giả nai, thấy trai là nhào vô, còn nhanh hơn cả sale Shopee 9/9 à???
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//vỗ cánh, cười khanh khách// Ui dào, mày ghen ăn tức ở à? Con bé Isabella là trung tâm vũ trụ mà~
? ? ?
//đập bàn cái “rầm”// Trung tâm cái lìn! Vũ trụ này mà xoay quanh nó thì cho nổ mẹ siêu tân tinh đi còn hơn!
Weimar đứng chết lặng, mắt xám mở to, kính trượt xuống sống mũi. Trong đời anh, anh từng nghe nghị viện tranh luận, từng chịu Nazi quát tháo, nhưng chưa bao giờ nghe một người con gái… chửi nghệ đến mức này.
Weimar Republic
//lắp bắp, vẫn cố giữ nghiêm túc// Cô… cô vừa nói cái gì vậy?
? ? ?
//quay lại, mắt gặp ánh nhìn xám của Weimar, sững lại 3 giây// Ơ đjt mẹ… 🙃🙃🙃
Cô nàng mặt đỏ bừng, ho khan mấy tiếng, rồi chỉnh lại áo khoác, xoay 180° thái độ, từ rap battle chợ Đồng Xuân sang tiểu thư đứng đắn.
Helen Nguyễn
//nghiêm túc, cúi đầu// Xin lỗi anh, tôi lỡ lời. Tôi là Helen Nguyễn, cứ gọi tôi là Helen!
Helen Nguyễn
Và tôi sẽ người đồng hành cùng anh trong thế giới này. Rất hân hạnh được gặp anh ^^💢 //cười hơi nhăn mặt xíu vì đang cọc vụ vừa nãy//
Weimar Republic
//chỉnh kính, giọng vẫn lịch sự nhưng hơi run// À… vâng… Tôi là Weimar. Tôi cũng… hân hạnh ^^💦
Weimar Republic
*Nhớ là hồi nhỏ là ngài F.E (France Empire) bảo là gái Hà Nội lịch sự lắm mà nhỉ :v?*
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//cười sằng sặc, ngã lăn trên bụng béo// Trời ơi, cái cảnh này! Một phút trước còn “nữ chính cái lìn”, phút sau đã “rất hân hạnh được gặp anh”! Hai người diễn hài cho tôi xem đấy à?!
Helen Nguyễn
//lườm Bell, gằn giọng// Câm cái mõm mày lại, đồ chim bự mà não teo!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//giả vờ đau lòng, ôm bụng béo// Ối giời ơi, mày làm tim tao đau nè~
Helen Nguyễn
//cầm cây đuốc lên// Tin tao nướng cả lò nhà mày không???
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Ối dzồi ôi~ sợ quá cơ~ nướng bố mày luôn đi nè~
Helen Nguyễn
Mày được lắm 🙂💢 //rượt con Bell//
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//chạy đi// ĐJT CON MẸ, MÀY LÀM THẬT HẢ HELEN??? GIỜI ƠI GIA TIÊN ƠI, CỨU CON VỚI!!!
Weimar Republic
//xoa trán, thở dài// Tôi thực sự không hiểu mình đã lạc vào cái nơi quái quỷ nào nữa -_-
Không gian trắng xoá bỗng rung chuyển, mặt đất phát sáng như thể ai đó bật nguyên cái máy chiếu LED giữa đêm giao thừa. Ba con người đều ngẩng cao đầu nhìn lên.
Một bảng sáng loáng ding! hiện ra, chữ bay lượn như game mobile rẻ tiền:
【Nhiệm vụ chính】
Xử lý “nữ chính hãm” Isabella German, phá giải harem não tàn, đưa thế giới trở lại về quỹ đạo hợp lý.
Phần thưởng: Cơ hội trở về thế giới thực.
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//giọng nghiêm túc giả trân// Ding ding! Xin chúc mừng, anh Weimar đã chính thức nhận vai trò anh cả phản diện… à không, nhân vật chủ chốt trong vở kịch này!
Weimar Republic
//mắt giật giật, giọng nhẹ nhàng// Cậu không cần phải nhấn mạnh như thế đâu ^^
Helen Nguyễn
//lườm Bell, bật cười khẩy// Nhấn mạnh cái đầu buồi. Cái bảng này nhìn như event nạp 100k tặng skin free fire!
Weimar Republic
*Free fire là cái gì nữa vậy ._.*
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//chống cánh, giả vờ khóc// Mày xúc phạm tao vừa thôi, tao làm màu mất công đấy!
Helen Nguyễn
//phẩy tay, nhếch mép// Làm màu cái lìn, nhìn như cái thiệp mừng cưới lỗi font!
Weimar thở dài, chỉnh lại kính. Anh vốn là kẻ sinh ra trong thế kỷ XX, quen với giấy tờ hành chính, nghị viện cãi nhau… Thế mà bây giờ lại phải đứng nhìn một cái bảng nhiệm vụ chớp nháy như game mobile.
+1 lí do để Weimar bị trầm cảm _T/G
Weimar Republic
//giọng chậm, cố giữ lịch sự// Vậy, đây là… nhiệm vụ tôi phải làm để trở về?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//gật, giọng lảnh lót// Chuẩn, anh làm xong thì được vé về lại thế giới thật của anh. Còn không… thì cứ ở đây mà đóng vai phụ nền cho con em gái hãm kia và-
Helen Nguyễn
//cười khẩy, xen ngang// Đóng nền? Anh Weimar mà đóng nền thì thà để tôi đấm con nữ chính kia rồi viết lại kịch bản còn hơn!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//nheo mắt, giọng chua loét// Mày tưởng dễ à? Nhiệm vụ còn có phần phụ nữa cơ!
Cả không gian lại rung lên lần nữa, một bảng phụ mờ ảo hiện ra. Nhưng chữ vừa lóe sáng thì lập tức bị che bởi glitch màu đỏ.
【Nhiệm vụ phụ – Bí mật】
???
Manh mối: “Gia tộc German… và…”
【Nội dung bị khóa – yêu cầu tiến độ cốt truyện】
Weimar Republic
//mặt biến sắc, giọng thấp// Gia tộc German và còn cái gì nữa???
Helen Nguyễn
//chống nạnh, trợn mắt// Lại còn úp mở? Nói nửa câu rồi tịt, muốn ăn chửi không chim?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//vẫy cánh, cười khà// Hint thế thôi. Anh cả muốn về thì không chỉ phải dọn harem, mà còn phải… giải quyết drama trong nhà anh nữa
Weimar Republic
//mắt xám tối lại, nghiến răng// Tôi đã từng chết vì gia đình này. Giờ lại phải quay về xử lý… Ôi trời ơi -_-
Helen Nguyễn
//ngắt lời, giọng chắc nịch// Anh không đơn độc. Tôi đi cùng anh, backup 24/7. Còn cái chim này thì để tôi lo chửi cho >;)
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//há mỏ, giả vờ tổn thương// Ê mày, tao là hệ thống xịn nhé, không phải bao cát chửi!
Helen Nguyễn
//nhếch mép, giọng thâm nho// Mày không phải bao cát chửi… mày là cả cái phòng tập boxing >:)
Weimar thoáng ngẩn ra, nhìn Helen. Một cô gái trẻ của thế kỷ XXI, mồm nhanh như rap, nhưng ánh mắt lại kiên định đến khó tin. Trong lòng anh, lần đầu tiên có một tia cảm giác… an toàn mỏng manh.
Anh hít sâu, rồi quay sang Bell.
Weimar Republic
//giọng chắc lại, dù vẫn nặng nề// Được. Tôi nhận nhiệm vụ. Nhưng nếu đây là một trò đùa… tôi sẽ không tha cho cậu đâu
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
//cười béo ú, mắt đỏ lóe lên// Deal! Ding ding! Party chính thức bắt đầu rồi đó!
Bảng nhiệm vụ chớp sáng lần cuối, rồi tan biến vào không gian trắng xoá.
Ở giữa, một người đàn ông thế kỷ XX, một cô gái gen Z Đức – Việt, và một con chim cánh cụt béo đang đứng chờ đợi… sẵn sàng rơi vào thế giới hãm nhất từng tồn tại.
Chương 3: Bữa sáng
Ánh sáng nhạt xuyên qua rèm đỏ dày cộp, loang lổ hắt xuống sàn gỗ. Weimar bật dậy, mồ hôi lạnh dính chặt vào da trán, hơi thở dồn dập. Căn phòng quen thuộc, nhưng lại méo mó như một bức tranh bị kéo căng. Gương soi lớn dựng sát tường phản chiếu khuôn mặt anh: nhợt nhạt, đôi mắt xám đầy mệt mỏi, cà vạt hơi lệch.
Anh chớp mắt vài lần, cố gắng trấn tĩnh.
Đây… là phòng ngủ của anh. Nhưng cái cảm giác vẫn sai trái, như có bàn tay vô hình nào đang ép mình trở lại vai diễn cũ.
/ Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch! /
Tủ quần áo bất ngờ rung bần bật.
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Oáp~… ối giời ơi, phòng công tử mà nhìn như cái showroom đồ cổ! //lăn bụng từ trong tủ ra, bụi bay mù mịt//
Weimar Republic
//nghiến răng, giữ giọng lịch sự// Cậu có thể xuất hiện bình thường hơn không?
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Bình thường là gì? Tôi xuất hiện sang chảnh rồi đấy. Bộ anh muốn tôi chui ra từ bồn cầu à?
Helen ngồi vắt vẻo, tay cầm tách trà sứ trắng, gương mặt tỉnh bơ như tiểu thư quý's tộc's, nhưng mở miệng thì...
Helen Nguyễn
Ơ cái phòng gì rèm đỏ dày như bức bình phong nhà bà đồng. Treo làm đéo gì, nhìn vừa u ám vừa nóng rực. Mà… cái gương to tổ bố kia, để soi nỗi buồn chắc? Hết nước chấm thật sự!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Đấy đấy, tao bảo mà. Quý tộc thì quê mùa, mà quê mùa thì cố tỏ ra quý tộc. Tóm lại vẫn là phèn!
Helen Nguyễn
Im cái mõm chim mày đi, mày biết cái quần què gì về thẩm mỹ. Nói thật, tao thấy cái đèn chùm kia hợp treo quán net phố Huế hơn. Chói loá, rẻ tiền mà tưởng sang!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Phát ngôn ngu học. Cái đèn đó mà treo ở net thì tụi học sinh cấp 2 lên đây bấm F5 trong ánh hào quang, bá đạo!
Helen Nguyễn
Bá đạo cái con cặc! Ngồi học còn chưa xong, cắm mặt net thì bá đạo cái nỗi gì?!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Ờ thì bá đạo trong mắt bọn ngu ngục thôi!
Weimar ôm trán, mạch máu bên thái dương giật thình thịch.
Weimar Republic
*Má... phòng này là của hai người hay gì mà chê ỏng chê eo vậy 💢💢💢*
Weimar Republic
Xin lỗi, nhưng hai người có thể thôi cãi nhau trong phòng tôi không? Tôi chưa kịp hiểu mình đang ở đâu thì đã nhức đầu vì hai người rồi
Helen Nguyễn
Ơ kìa, anh Weimar, tôi khen thật lòng đấy. Cái rèm đỏ này đúng vibe horror movie. Nếu anh đứng im một chỗ thì tưởng phim ma remake luôn =)))
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Chuẩn, vibe gothic sang chảnh rởm. Tao mà có điện thoại thì chụp check-in liền tay: #richkid #gothic #nhachuaThanhCong
Weimar Republic
//thở dài, giọng trầm// … Tôi cảm thấy mình sắp tăng huyết áp rồi...
Cả hai im lặng đúng ba giây. Rồi đồng loạt…
Helen Nguyễn
Phòng này đẹp phết!
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Xịn đấy chứ, sang chảnh vãi nồi!
Weimar Republic
Hai người… vừa chửi thậm tệ cái phòng này mà?
Helen Nguyễn
Ờ thì chửi là chửi, nhưng khen là khen. Phòng anh u ám thế này hợp với người bất ổn. Xem như bonus :)))
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
Tôi còn thấy cái gương kia hợp soi tâm thần phân liệt lắm. Cái bóng trong gương nhìn còn tươi tỉnh hơn bản chính kìa, haha ^^
Weimar Republic
Tôi thề, nếu còn nghe thêm một câu kiểu đó, tôi sẽ…
Tiếng gõ cửa cắt ngang. Weimar giật mình, tim như thắt lại.
Người hầu nữ
23: Thưa… thưa cậu cả Weimar… cả gia đình… đang chờ cậu cả ở phòng ăn lớn… //giọng run run, ngập ngừng như sợ hãi//
Không khí trong phòng nặng hẳn. Weimar cứng người, lòng ngổn ngang: anh phải đối diện ai ở dưới đó, anh đã biết quá rõ rồi.
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Ding ding ding~! Boss fight incoming. Chuẩn bị tinh thần đi, cậu cả~ •
Helen Nguyễn
• Ừ, xuống mà xem mấy đứa em yêu quý nó diễn vở chèo gia tộc. Drama guaranteed. Khỏi cần Netflix! •
Weimar im lặng. Anh đứng trước gương, chỉnh lại cà vạt, ánh mắt xám nặng nề soi vào bản thân trong tấm gương to tổ bố. Bóng trong gương mỉa mai anh bằng chính đôi mắt của mình.
Weimar Republic
//thì thầm// Được. Tôi sẽ đối diện với nó!
Đèn chùm trên trần rung nhẹ, ánh sáng rơi xuống khuôn mặt anh. Weimar hít sâu, bước về phía cửa.
Cánh cửa gỗ nặng nề mở ra, bản lề kêu cót két như cố tình nhấn vào sự im lặng của căn phòng. Weimar bước vào, từng bước chân vang vọng trên sàn đá hoa cương.
Phòng ăn lớn hiện ra: bàn dài phủ khăn trắng, đèn chùm vàng nhạt đổ ánh sáng xuống hàng ghế. Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn vào anh.
Ở ghế chủ tọa: G.E ngồi thẳng lưng, ánh mắt già dặn, uy nghiêm. Không có chút si mê nào, chỉ có sự sắc bén lạnh lùng.
Bên tay trái ông: Nazi, đôi mắt đỏ rực, chẳng thèm che giấu việc chăm chăm nhìn về phía Isabella với ánh sáng lệch lạc.
Đối diện Nazi: Germany, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt lam hằn lên sự cảnh giác.
Kế bên Germany: Isabella, váy trắng tinh khôi, gương mặt ngây thơ giả tạo, bàn tay mảnh mai gõ nhẹ thìa vào cốc nước như cố làm bản thân nổi bật.
Weimar thoáng khựng lại. Ngực anh co thắt, nhịp tim chậm nặng như có đá tảng đè.
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Ô hô, family meeting! Drama chắc nổ như bom B52 luôn •
Helen Nguyễn
• Ngồi vào đi anh Weimar, nhìn anh cứ như sinh viên lên thớt bảo vệ đồ án ấy. Chill! •
Weimar nuốt khan, giữ vẻ mặt bình thản.
Weimar Republic
Xin lỗi vì đã để mọi người chờ rồi 💦💦💦
Anh bước tới, kéo ghế ngồi xuống vị trí trống đối diện G.E. Tiếng ghế nghiến trên nền đá vang lên, kéo theo một lớp không khí nặng nề.
Nazi liếc anh, ánh mắt đỏ lóe lên. Isabella khẽ mỉm cười, nụ cười ngọt ngào đến giả tạo. Germany thì chỉ siết chặt dao ăn, không nói gì.
G.E gõ nhè nhẹ đầu ngón tay lên bàn.
G.E (Germany Empire)
Tốt. Giờ thì, chúng ta có thể bắt đầu bữa sáng!
Ánh sáng đèn chùm vàng nhạt phủ xuống mặt bàn dài. Tiếng dao nĩa chạm khẽ vào đĩa sứ. Không ai nói gì trong mấy giây đầu tiên, chỉ có tiếng tích tắc của đồng hồ treo tường.
G.E (Germany Empire)
Chúng ta có mặt đầy đủ rồi. Isabella, con ăn đi. Nazi, ngồi ngay ngắn lại!
Nazi Germany (trong truyện)
Vâng, thưa Vater! //nhưng mắt vẫn dính chặt vào Isabella//
Nazi Germany (trong truyện)
Isabella, em muốn thử món bánh mì này không? Anh sẽ cắt cho em!
Isabella
Ôi, cảm ơn anh Nazi, nhưng em ngại quá… //ngượng nghịu giả tạo, ánh mắt long lanh//
Germany
… //siết chặt dao, hừ khẽ//
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Úi dồi ôi, cảnh tượng kinh điển: anh trai simp em út giả nai. Coi xong muốn bỏ cơm •
Helen Nguyễn
• Còn tao thì muốn tát bay cái thìa khỏi tay con bé kia. Diễn sâu thế ai chịu nổi? •
Weimar ngồi lặng, một tay cầm cốc nước, đôi mắt xám đờ đẫn. Anh nhấp ngụm nhỏ, rồi đặt cốc xuống như chẳng quan tâm đến màn kịch trước mặt.
Weimar Republic
• Tùy hai người! •
Ngay lúc đó, những dòng chữ sáng chói bất ngờ tràn màn hình trước mắt Weimar như một buổi livestream.
💭 Quần sịp phát sáng: Trời ơi Nazi dễ thương quá 🥰 bảo vệ em gái út Isabella kìa!!!
💭 Ốc quế sầu riềng: Isabella xinh thật sự, chuẩn nữ chính ngôn tình!
💭 Cơn mưa mèng mén: Nhìn Weimar mặt gian vl, kiểu phản diện truyền kiếp chứ còn gì nữa 😤
💭 Bao giờ lấy vợ thì đổi tên: Huhu mong Nazi với Isabella endgame, cp đỉnh vl 😍
💭Hồng Tỷ: Ai mà ghét được bé Isa chứ, thiên thần quá 🕊️
💭: Bình luận của độc giả trong truyện
Weimar nhíu mày, bàn tay siết chặt ly nước.
Weimar Republic
• Trò hề gì đây? •
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Hehe, đấy, welcome to level 2 của game. Độc giả chấm điểm live! Anh càng bị ghét thì độ khó càng tăng •
Helen Nguyễn
• Đm cái hệ thống này nó hãm vcl. Chả ai thèm nhìn thấy Isa nó độc hại ra sao, toàn đi simp mù quáng •
Nazi nghiêng đầu về phía Isabella, giọng mềm đi như mật.
Nazi Germany (trong truyện)
Nếu em không ăn được thì để anh đút cho em~
Isabella
//đỏ mặt giả vờ// Ôi… anh làm em xấu hổ quá…
Germany buông dao xuống, ánh mắt lạnh như băng, khẽ liếc qua Weimar.
Weimar chống cằm, đôi mắt nặng nề, giọng nhạt như gió thoảng.
Weimar Republic
Mọi người muốn làm gì thì làm. Anh không có hứng!
Nhưng màn hình ảo trước mắt anh lại dày thêm dòng chữ:
💭 Isabella mãi keooo: Nhìn Weimar đúng kiểu toxic, ngồi im cũng thấy ghét 😤
💭 Cục kít biết đi: Nazi mới là anh trai lý tưởng nha!
💭 Đang chết đói: Isabella deserve the world! 🥺
Anh nhắm mắt, cảm giác nhức buốt lan ra từ thái dương. Mệt mỏi. Vô vọng.
À, thêm cả thêm 5% trầm cảm và tăng 5% khả năng xảy ra nhồi máu cơ tim nữa =)))
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Haha, độc giả chửi anh như mưa. Welcome to vai phản diện quốc dân •
Helen Nguyễn
• Nhưng anh đừng xù lông vội. Đã nhận vai thì chơi tới, đập nát cái cốt truyện hãm này. Tôi sẽ đi bên anh •
Weimar mở mắt, đôi mắt xám lóe lên tia lạnh. Anh không đáp, chỉ khẽ gật đầu. Bữa sáng tiếp tục, nhưng không khí đã nặng như chì.
Cả phòng ăn chìm trong tiếng dao nĩa lạch cạch. G.E khoan thai đặt ly rượu vang xuống, đôi mắt sắc bén quét qua từng đứa con.
G.E (Germany Empire)
Weimar, ta muốn nghe ý kiến của con về việc Isabella hòa nhập cùng gia đình. Con nghĩ thế nào?
Không khí đông cứng. Nazi lập tức ngước lên, ánh mắt đỏ rực cảnh giác. Isabella thì nghiêng đầu, giả bộ ngây thơ, nụ cười dịu dàng như hoa nở trong sương.
Weimar nhấc khăn ăn, lau khóe môi. Giọng anh bình thản, trầm thấp, không nhanh không chậm.
Weimar Republic
Thưa người, con thấy… em út Isabella quả thật sở hữu một tâm hồn trong sáng. Điều này, nếu nhìn bề ngoài, sẽ khiến nhiều người yêu quý. Tuy nhiên... //ngừng lại, ánh mắt xám chạm nhẹ vào Isabella//
Weimar Republic
… nếu xét trên phương diện đóng góp thực chất, con cho rằng… thành tích học tập và khả năng tiếp thu tri thức của em út vẫn… còn một khoảng trống
Isabella khựng lại. Nụ cười trên môi cô ta run rẩy, như bức tranh sắp nứt. Nazi bật dậy nửa người.
Nazi Germany (trong truyện)
Vater! Con phản đối! Anh cả không có quyền hạ thấp em út như vậy!
Germany
Hừ. Có vẻ cuối cùng cũng có người dám nói điều mà ai cũng thấy
Isabella
//giả vờ cúi đầu, giọng nghẹn nghẹn// Con… con vẫn đang cố gắng hết sức mà…
Ngay lập tức, những dòng chữ sáng loáng tràn màn hình trước mắt Weimar:
💭 Nghiện RhyCap: Trời ơi, Isabella học giỏi top 1 mà Weimar còn bôi nhọ 😤
💭 OTP mãi đỉnh: Nazi đứng lên bảo vệ em út kìa, tim tui tan chảy 🥰
💭 Anti Weimar: Thằng Weimar đúng là ác nhân, không thương em gái út gì hết 🤮
💭 Isa is the best: Isa là thiên thần! Chỉ có phản diện mới dám bắt bẻ học tập của em ấy 🕊️
Weimar day day thái dương, mắt nhắm hờ.
Hệ thống 404/Cánh cụt bell
• Haha, đấy, khán giả vẫn blind simp thôi. Dao anh cắm chuẩn lắm, nhưng thiên hạ chỉ thấy anh ác •
Helen Nguyễn
• Đm cái trò hề. Con bé Isa này học ngu như bò, toàn chép bài, giả nai thành thần. Đúng là mồm mật ong óc cứt gà. Anh cứ đâm tiếp đi, tôi vỗ tay •
Weimar mở mắt, đôi mắt xám phủ sương mệt mỏi. Anh nhấc ly trà, nhấp một ngụm, rồi nói chậm rãi:
Weimar Republic
Với tư cách là anh cả, con chỉ mong em út Isabella có thể đạt được những thành tích đủ để gia tộc German tự hào...
Weimar Republic
Nếu chưa… thì tốt hơn hết, ta nên nhìn thẳng vào sự thật, thay vì chỉ chăm chút cho… ảo ảnh hoàn hảo
Cả bàn chết lặng. Nazi nghiến răng, đấm mạnh xuống bàn, tiếng va chát chúa vang vọng. Isabella mặt trắng bệch, cố nặn ra vài giọt nước mắt. Germany dựa lưng vào ghế, khóe môi nhếch nhẹ.
Còn G.E, chỉ khoanh tay, mắt ánh lên tia sáng khó đoán.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play