Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ BJYX - ABO ] Người Hầu Và Công Tử

Chapter 1

Biệt thự nhà họ Tiêu nằm ở trung tâm thành phố, hoa lệ, sang trọng và đầy kiêu hãnh như chính cậu chủ của nó.
Tiêu Chiến, hai mươi tuổi, Alpha chính hiệu, là công tử duy nhất của dòng họ Tiêu danh giá. Cậu từ nhỏ đã ngang ngược, quen thói sai bảo kẻ khác. Sau khi phân hoá thành Alpha, bản tính lại càng bốc đồng: tiệc tùng thâu đêm, tình một đêm như cơm bữa.
Thế nhưng, giữa vòng xoáy trác táng đó, vẫn luôn có một người âm thầm đứng sau.
Vương Nhất Bác, hai mươi tuổi, mang thân phận người hầu trong nhà họ Tiêu. Mười năm trước, cậu bước chân vào cánh cổng này, khi ấy chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, lạnh nhạt và ít lời. Mười năm trôi qua, Nhất Bác vẫn luôn giữ dáng vẻ khiêm nhường, trung thành và tuyệt đối phục tùng. Trong mắt mọi người, cậu chỉ là một Beta bình thường, không mùi hương, không uy hiếp, không nguy hiểm.
Nhưng với Tiêu Chiến, sự tồn tại đó lại vô cùng đặc biệt.
___
Trong phòng khách rộng lớn, ánh đèn vàng hắt xuống, Tiêu Chiến vắt chân trên ghế sô-pha, hờ hững lật điện thoại.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//nhếch môi// Ngươi, rót cho ta ly rượu.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
//cúi đầu, giọng điềm tĩnh// Vâng, thưa ngài.
Cậu bước đến quầy bar, động tác lưu loát, rót đầy ly pha lê. Ngón tay thon dài thoáng qua trong ánh sáng, lạnh lẽo mà tao nhã.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//liếc nhìn, khóe môi khẽ cong// Ngươi theo ta mười năm rồi nhỉ?
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Vâng, đã mười năm.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Beta như ngươi, ở bên Alpha như ta, hẳn cũng thấy khó chịu lắm?
Nhất Bác ngẩng mắt lên, trong giây lát đôi đồng tử ánh sáng kỳ lạ, rồi lại cúi đầu rất nhanh:
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Tôi không cảm thấy khó chịu, thưa ngài.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//bật cười khẽ, tiếng cười nửa như trêu chọc, nửa như thật lòng// Ta đã ngủ với rất nhiều người. Nhưng ngươi… ta lại chưa từng thử.
Lời nói thốt ra nhẹ nhàng, như thể một thú vui qua đường. Nhưng khoảng không thoáng chốc trở nên nặng nề.
Nhất Bác đứng yên, tay cầm ly rượu khựng lại.
Đôi mắt sâu lắng nhìn thẳng Tiêu Chiến, nhưng giọng vẫn trầm ổn
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Xin lỗi ngài, tôi chỉ là một Beta. Không xứng.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//chống cằm, ánh mắt sáng rực lên tia hứng thú// Không xứng? Ngươi là người hầu của ta. Thứ ta muốn, chẳng có lý do gì ta không lấy được.
Khoé môi Nhất Bác khẽ nhếch, nụ cười nhàn nhạt ẩn trong bóng tối.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Ngài muốn, nhưng tôi… chưa chắc đã cho.
Tiêu Chiến khựng lại. Trong hai mươi năm sống ngông cuồng của cậu, đây là lần đầu tiên bị một “Beta” hạ thấp giọng mà từ chối.
Một Alpha kiêu ngạo, đối diện với một Beta im lìm… tưởng chừng yếu ớt, nhưng lại khó nắm bắt như vực sâu.
Trong đôi mắt Tiêu Chiến loé lên tia tò mò pha lẫn tức giận. Cậu vươn tay, nắm lấy cổ tay Nhất Bác, kéo mạnh xuống ghế.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Ngươi dám chống lại ta?
Hơi thở Alpha toả ra, pheromone vô hình như lưỡi dao sắc bén. Nhưng kì lạ thay, Nhất Bác ngồi đó, bất động, không hề run rẩy. Đôi mắt đen thẳm bình tĩnh nhìn thẳng vào Tiêu Chiến, như đang cười nhạt, như đang thách thức.
Khoảnh khắc đó, trong lòng Tiêu Chiến chợt dấy lên cảm giác kỳ lạ: Một Beta… thật sự có thể chống lại khí thế của Alpha sao?

Chapter 2

Tiêu Chiến bước ra khỏi quán bar, ánh đèn neon rực rỡ hắt bóng lên gương mặt đỏ gay vì men rượu. Hắn lảo đảo, vừa cười vừa tựa vai vào đám bạn đi cùng. Trong chén rượu đêm nay, có thứ gì đó lạ lẫm hơn men say.
Bạn hắn ghé tai cười khẩy:
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Chiến, uống đi, thêm ly nữa.
Tiêu Chiến không mảy may nghi ngờ, nâng ly cạn sạch. Nhưng cơn nóng bức trong cơ thể lan nhanh, mạch máu sục sôi khác thường. Hắn nhíu mày, cắn răng mà chống lại cơn khát khao vô hình đang bủa vây.
Giữa lúc ấy, một bóng người lao đến. Ánh mắt lạnh lẽo quét qua bàn tiệc.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Ngài... không nên ở đây thêm một phút nào nữa.
Không để ai phản ứng, anh kéo Tiêu Chiến ra khỏi đám bạn, phớt lờ tiếng gọi trêu chọc sau lưng. Tiêu Chiến vùng vằng, hơi thở dồn dập, thân thể dựa hẳn vào vai anh.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Ngươi... ngươi nghĩ ngươi là ai... mà dám... kéo ta đi?
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Tôi chỉ là người hầu. Nhưng giữ ngài bình an, đó là bổn phận của tôi.
Anh dìu hắn về đến phòng khách nhà họ Tiêu, đặt hắn xuống ghế. Tiêu Chiến gập người, bàn tay nắm chặt lấy áo Vương Nhất Bác, đôi mắt hằn đỏ vì thuốc và dục vọng.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Ngươi... ngủ với ta đi... ngay bây giờ...
Âm thanh khàn đặc như mệnh lệnh, lại đầy khao khát. Nhưng Nhất Bác chỉ bình tĩnh quỳ gối trước mặt hắn, ánh mắt rành rọt, không một tia dao động.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Xin thứ lỗi, thưa ngài. Tôi... không thể.
Tiêu Chiến như bị dội gáo nước lạnh. Cơn giận dữ bùng lên, hắn chồm người túm cổ áo Nhất Bác, rồi bất ngờ đập mạnh đầu anh xuống bàn gỗ. Tiếng cộp vang lên, máu chảy từ vết rách nơi trán, nhuộm đỏ khóe mắt anh.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Ngươi... ngươi coi thường ta đến thế sao?!
Không đợi trả lời, hắn hất tay, bước loạng choạng lên phòng, cánh cửa sập mạnh vang vọng khắp căn nhà.
Trong phòng khách chỉ còn Vương Nhất Bác ngồi đó, máu nhỏ xuống nền gạch. Anh chậm rãi đưa tay lau vết thương, đôi mắt vẫn thản nhiên, như thể nỗi đau thể xác chưa từng có nghĩa. Chỉ là... ánh nhìn ấy khẽ thoáng qua một tầng tối mịt mà chẳng ai hay.

Chapter 3

Ánh nắng sớm mai len qua rèm cửa, chiếu thẳng vào khuôn mặt Tiêu Chiến. Đầu đau nhức như búa bổ, cậu bật dậy, ký ức mơ hồ đêm qua dần ùa về. Cảnh tượng Vương Nhất Bác dìu mình về, lời gạ gẫm, rồi tiếng cộp rợn người khi đầu anh đập xuống bàn... tất cả khiến ngực cậu chấn động.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//khẽ lẩm bẩm// Ngươi... ta đã làm gì thế này...
Cậu chống tay bước xuống cầu thang. Mùi thơm của đồ ăn tỏa ra từ phòng bếp. Cảnh tượng đập vào mắt khiến bước chân cậu chững lại: Vương Nhất Bác, với băng trắng quấn quanh trán, đang đứng cạnh bếp, bình thản bày từng món ra bàn như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Ngài dậy rồi. Ăn chút gì đó đi, dạ dày sẽ dễ chịu hơn sau khi uống rượu.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
//giọng khàn// Ngươi... đầu ngươi... còn đau không? Tối qua... ta...
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
//nhẹ giọng, ánh mắt vẫn điềm tĩnh// Không sao. Vết thương nhỏ thôi. Là bổn phận của tôi phải chịu đựng. Ngài không cần để tâm.
Tiêu Chiến thoáng nghẹn lại, không hiểu sao câu nói đó càng khiến cậu khó chịu. Cảm giác tội lỗi và bực bội hòa trộn, nhưng rồi cậu chỉ lẳng lặng ngồi xuống, cầm đũa mà chẳng thốt thêm lời.
___
Đến chiều, Tiêu Chiến có việc phải ra ngoài. Trước khi đi, cậu dặn một câu qua loa.
Tiêu Chiến - Alpha
Tiêu Chiến - Alpha
Ngươi ở nhà đi, ta về ngay.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
Vâng, thưa ngài.
Cánh cửa khép lại. Ngay khoảnh khắc đó, căn nhà chìm vào yên tĩnh. Vương Nhất Bác đứng dậy, lau khô tay, ánh mắt trở nên sắc lạnh lạ thường. Anh đi vào thư phòng nhỏ của mình, mở ngăn kéo lấy ra một cuốn sổ đã cũ. Trong đó là những trang giấy kín chữ, ghi chép từng thói quen, từng mối quan hệ, từng cơn nổi giận của Tiêu Chiến trong suốt mười năm qua.
Vương Nhất Bác - Enigma
Vương Nhất Bác - Enigma
//khẽ cười, lẩm nhẩm// Ngài càng xem thường tôi... thì ngày ngài chỉ thuộc về tôi... sẽ càng đến gần.
Ánh nắng chiều hắt qua ô cửa, soi rõ nét mặt điềm tĩnh nhưng đầy toan tính. Người hầu im lặng khép lại cuốn sổ, đôi mắt trầm sâu tựa vực thẳm.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play