Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Giam Cầm - MikeyxOC [Tokyo Revengers]

Mở đầu

Đêm Tokyo nặng trĩu mùi mưa ẩm, mùi khói thuốc và thứ gì đó lạnh lẽo như kim loại
Tiếng động cơ gầm rú từ những con phố xa vọng lại, trộn lẫn với âm thanh giọt mưa rơi trên mái tôn, nhịp điệu hỗn loạn như chính trái tim của thành phố không bao giờ ngủ.
Mikey bước ra từ bóng tối, mỗi bước chân như đặt xuống một lời cảnh báo. Hắn không nói, không cười. Đôi mắt hắn lạnh lùng, vô hồn, nhưng tràn đầy bạo lực
Như thể có thể nghiền nát bất cứ thứ gì dám chạm vào
Mikey của “Phạm Thiên” không còn là cậu trai nụ cười ngây dại ngày nào
Ở hắn, chỉ còn lại một thứ: sự trống rỗng
Em không thuộc về nơi này
Quá bình thường, quá nhỏ bé giữa những cơn lốc ngầm mà Mikey tạo ra
Em chẳng có lý do gì để xuất hiện trước mặt hắn
Nhưng chính vì sự bình thường ấy, hắn lại thấy khó rời mắt
Giữa thế giới đầy xác thịt và phản bội, sự hiện diện của em giống một mảnh thủy tinh trong suốt – yếu ớt…
Đôi mắt long lanh của cô phản chiếu ánh đèn vàng mờ nhòe, trong sáng đến mức mong manh như thể chỉ một cái chạm nhẹ cũng đủ làm cô tan vỡ
Mikey khẽ cười, không phải nụ cười vui vẻ, mà là thứ gì đó méo mó, méo mó đến rợn người
Mikey
Mikey
Đừng đến gần tôi
Hắn nói, nhưng ánh mắt lại găm chặt vào em
Như thể nếu em quay lưng đi thật, hắn sẽ xé nát cả thế giới để kéo em trở lại
Ngay từ giây phút ấy, em đã trở thành nỗi ám ảnh duy nhất mà Mikey không thể buông
Và ám ảnh đó… sớm muộn cũng sẽ biến thành xiềng xích.

Cơn mưa

Mưa rơi nặng hạt, phủ kín con ngõ vắng
Những vệt nước trên nền xi măng loang ra, phản chiếu ánh đèn vàng nhòe nhạt như những vệt máu vừa khô
Không khí nặng nề, mùi mưa trộn mùi sắt tanh còn sót lại từ những thứ vừa bị nghiền nát.
Mikey đứng đó, bóng dáng hắn vẫn còn in đậm trong màn mưa xối xả
Hắn vừa trừ khử kẻ phản bội, không lời, không một động tác thừa
Mọi thứ diễn ra nhanh chóng, như một điệu múa lạnh lùng, khiến con hẻm tĩnh lặng đến mức tiếng mưa cũng trở nên nặng trịch
Không ai ngoài hắn hiểu rằng kẻ vừa ngã xuống chỉ là một phần trong trật tự mà hắn tự dựng nên
Thứ trật tự mà bất cứ ai cản đường đều phải trả giá.
Rồi… một âm thanh lạ vang lên giữa mưa rào
“Bốp!”
Đôi mắt xanh lam long lanh, cúi xuống nhặt cuốn sổ vẽ đã ướt nhòe màu
Nhưng bọn thanh niên kia không cho em cơ hội
NVP
NVP
Đừng có đứng trước hẻm nhà tao
NVP
NVP
Con điếm tạp chủng
NVP
NVP
Nghe nói mẹ mày làm gái dính bệnh chết rồi còn chả được mai táng
NVP
NVP
Hay là tính đứng đây tiếp khách thay con đàn bà đó hả?
Em sững lại, mắt mở to nhưng vẫn cúi xuống nhặt sổ
Một bàn chân nặng nề đạp thẳng lên tay em, khiến em kêu nhẹ, giấy và màu nước rơi tứ tung.
NVP2
NVP2
Đừng làm tao bực!
Một tên khác tát mạnh vào mặt em
Em lùi lại, run run
Nhưng chưa một lần em hét lên, chỉ im lặng nhìn bọn họ
Bỗng… bóng tối phía cuối con hẻm rung lên một nhịp khác thường
Mikey
Mikey
Tránh ra
NVP2
NVP2
Mày là thằng quái nào—?!
Chưa kịp nói hết, một cú đá thẳng của Mikey khiến hắn ngã sấp mặt xuống vũng nước
Một tên khác vội nhảy lùi, hốt hoảng nhìn Mikey
Trong chốc lát, cả nhóm bỏ chạy tán loạn, hò hét trong mưa, để lại con hẻm trống vắng, chỉ còn mùi sắt tanh và tiếng mưa rơi nặng hạt
Rima đứng cách đó vài bước, cúi nhặt cuốn sổ vẽ nhòe màu, đôi mắt xanh lam long lanh nhìn hắn
Giữa mưa, ánh sáng yếu ớt và cơ thể đầy máu của Mikey bắn lên đã khô, chảy xuống áo, trông hắn vừa đáng sợ vừa như một bóng ma hiện hữu giữa con hẻm.
Mikey chẳng nói chẳng rằng, quay lưng, định rời đi, bước chân nặng trịch trên nền nước loang
Khoảnh khắc ấy, mọi thứ trông hoàn toàn như một mối đe dọa không thể chạm tới, và ai cũng nghĩ em sẽ sợ hãi
Nhưng một bàn tay nhỏ bé, run run, níu lấy gấu áo hắn
Chiếc khăn tay cũ trong túi em bị ướt nhòe, nhưng em cứ đưa lên
Kuroyuki Rima
Kuroyuki Rima
Anh… bị thương kìa…
Kuroyuki Rima
Kuroyuki Rima
C-Có sao không?
Mikey khựng lại
Ánh mắt hắn dừng trên chiếc khăn tay cũ em đưa lên, trên khuôn mặt nhỏ bé đang nhìn hắn với sự quan tâm thuần khiết
Mikey
Mikey
Không phải máu của tôi
Rồi hắn dứt tay ra khỏi áo em, không nói thêm gì, bước đi giữa con hẻm đầy mưa và vệt máu khô rỉ xuống
Bóng hắn dần khuất trong màn mưa, nhưng em vẫn đứng đó, hồn nhiên, mong manh, như một mảnh sáng nhỏ bé giữa thế giới u tối

Nhà

Con hẻm dẫn đến khu nhà cũ nát, mái tôn dột, gió lùa qua khe hở
Em bước nhanh, sổ vẽ ướt nhòe màu nước kẹp trong tay
Mưa vẫn rơi, nhưng em không vội trú, mắt chỉ dõi theo con đường quen thuộc
Căn nhà thấp bé, tường bong tróc, mùi rượu và thuốc lá vẫn nồng nặc
Bên trong, cha em ngồi tựa lưng trên ghế, ly rượu đỏ ửng trong tay, cười khanh khách
Cha Rima
Cha Rima
Hừm… mẹ mày… chết rồi mà còn chả tròn vai, để lại cho tao cả mớ rác rưởi này
Cha Rima
Cha Rima
Nợ còn chưa trả được 1 nửa nữa
Cha Rima
Cha Rima
May mà cô ta còn biết kiếm tiền, chứ không tao cũng phải tìm cách khác thôi
Em run rẩy, cúi thấp người, ôm cuốn sổ vẽ nhòe nước vào ngực
Mẹ vừa mất chưa đầy tuần, nhưng trong mắt cha, đó chỉ là một cơ hội để trêu chọc, để khẳng định quyền lực.
Em rón rén định bước vào phòng, nhưng bàn tay thô bạo của cha túm tóc em giật mạnh, kéo ngược lại
Đau nhói chạy dọc da đầu, nhưng em chỉ rùng mình, im lặng
Cha Rima
Cha Rima
Luộm thuộm ướt sũng như này mà còn dám về nhà à?
Cha Rima
Cha Rima
Hừ… hôm nay kiếm được đồng nào không hả?
Em ấp úng, giọng nhỏ đến mức gần như lạc
Kuroyuki Rima
Kuroyuki Rima
D-dạ… con… vẽ tranh…
Hắn cười nhếch mép, nắm tóc em siết chặt hơn
Cha Rima
Cha Rima
Mày cứ vẽ mấy cái tranh rẻ rách đó thì bao giờ mới có tiền cho tao hả?
Cha Rima
Cha Rima
Cả đời mày, từ giờ đến chết, cũng chỉ là công cụ cho tao thôi!
Cha Rima
Cha Rima
Hiểu chưa?!
Em chỉ biết cúi đầu, tay run rẩy ôm sổ vẽ chặt hơn, mắt ươn ướt nhưng không dám kêu
Căn nhà – nơi đáng lẽ là chốn bình yên – giờ chỉ còn tiếng mưa, mùi rượu và nỗi sợ hãi đặc quánh
Một người con vừa mất mẹ, đối diện với người cha tàn nhẫn, hoàn toàn bị cô lập
Cuốn sổ vẽ ướt nhòe trong tay em như duy nhất một phần thế giới vẫn còn thuộc về em, giữa bóng tối áp bức, bạo lực và tuyệt vọng của căn nhà này
_____
Trong phòng nhỏ, cửa sổ nhòe nước mưa, ánh sáng yếu ớt lọt qua rèm, hắt lên những vệt màu nhòe của cuốn sổ vẽ
Em quỳ xuống, đặt sổ trước mặt, tay run run lật trang giấy đã lem mực
Mỗi nét vẽ là một câu chuyện riêng của em – thế giới duy nhất em có thể kiểm soát
Nơi nỗi đau, sự cô độc và bạo lực không thể chạm tới
Nước mắt em rơi lặng lẽ, thấm vào tóc, thấm vào tay áo
Không có ai hỏi han, không có ai an ủi
Nhưng giữa nỗi sợ và tuyệt vọng ấy, em vẫn cố vẽ, cố giữ cho những đường nét còn sót lại trên giấy trở nên trọn vẹn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play