Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

#. Rhycap | Trời Quang Mây Tạnh.

chàng trai của hy vọng

[ ‼️MỌI TÌNH TIẾT KHÔNG CÓ THẬT, TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU!! ]
.
⊹ ࣪ ˖
thủy tinh thuần khiến nhưng dễ vỡ
cán cân liêm chính lại mông lung
nghiệt ngã như việc công dân lương thiện bị bóng ma dưới đáy xã hội thao túng
bất công như thể tội phạm còn nhởn nhơ chơi đùa ngoài vòng pháp luật
ở thời đại phát triển kinh tế song song với xã hội này là thế. "công lý", "pháp luận" là những từ ngữ đẹp đẽ mà từ khi con người có nhận thức về thiên-ác, trắng-đen đã luôn mặc định rằng "đáng tin" và "chính nghĩa"
Không màu, không mùi, không vị, không cụ thể, không xác định được, muôn hình vạng trạng, nhưng chung quy lại tựa như niềm tin tinh thần của con người dành cho "công lý" được hữu hình hóa thành một hệ thống các quy tắc mang tính chất bắt buộc gọi là "PHÁP LUẬT"
ở một nơi nào đó, trong lòng người nào đó, pháp luật chính là một loại vũ khí được con người tạo ra để bảo vệ "chúng ta" xa lạ, có thể là những con người lương thiện sung túc hoặc cơ nhỡ đang nép mình trong bóng tối của xã hội thượng lưu
là bàn tay tuy khắc khe nhưng nhân từ cứu rỗi tâm hồn của kẻ phạm tội, những kẻ lầm đường lỡ bước, sa chân vào cơn mưa tội ác mãi chẳng thể tìm được cho riêng mình một góc trời quang
phải! ở một nơi nào đó, trong lòng người nào đó, chỉ là không phải nơi tôi đang tồn tại, cũng chẳng có thứ gì thật sự tốt đẹp như những điều ngòi bút đã in vào một cuốn sách có thiên hướng chữa lành
Không có bất cứ thứ gì có thể đọng lại trong cõi lòng nhuộm một màu đen đúa này cả
tôi...dường như đã chết một chút, một chút, rồi lại thêm một chút ở trong tim
thể xác, tâm hồn, khát vọng, tuổi trẻ, mọi thứ điều bị cái xã hội đẹp đẽ đến rùng mình khiếp sợ này vùi dập
có rất nhiều người hay treo câu "Trời Quang Mây Tạnh" trên cửa miệng. vậy khi mưa ngừng vô tình, liệu trời quang của tôi sẽ xuất hiện?
....
dự báo thời tiết nói miền Đông Nam mùa cận Tết gió đông Bắc,thổi mạnh, cụ thể là nhiệt độ ở Sài Gòn hôm nay hạ xuống còn có hai ba hai bốn độ
lòng đường Sài Gòn tầm độ bảy tám giờ tối đúng là tấp nập nhộn nhịp. xe đông đến nghẹt thở, người nhiều đến choáng ngợp. ai nấy cũng áo ấm kín mít, chỉ có mấy đứa trẻ đề kháng tốt không nghe lời bố mẹ cứ ỷ y phơi thịt đón gió
ở một góc đường vắng mà ánh đèn khó có thể chiếu tới, thấp thoáng lộ ra bóng dáng của một người con trai đang đứng dựa cả tấm lưng trần vào cột biển tên đường. độ lạnh buốt từ khối sắt truyền tới làm sóng lưng cậu run lên bần bật. đôi cánh tay trắng trẻo tự ôm lấy nhau, vuốt vuốt lên xuống để chà sát tạo nhiệt. cánh mũi gọn khẽ không ngừng sụt sùi vì cảm lạnh
cậu đứng đó nhìn từng chiếc xe tuần tra của công an chạy vụt qua bằng ánh mắt vô cảm
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
chạy qua chạy lại hoài, chắc không định cho người khác 'làm ăn' đây mà
một lúc sau tiếng còi nhỏ dần, độ xe đã chạy khuất hẳn, cậu huých lưng ra khỏi cột sắt rồi đứng thẳng lên. bàn tay gầy trơ xương cho vào túi da lấy ra một cái bật lửa màu vàng đồng, quẹt quẹt vài cái cho lửa bén lên rồi châm vào điếu thuốc
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
phù..
hai gò má cao hơi hóp lại, cậu rít một hơi dài, khói thuốc ấm nóng loang loang trong cổ họng giúp cả người cậu lâng lâng ấm
cậu không biết đây là điếu thứ mấy kể từ ngày hôm qua khi cậu tự hứa sẽ giảm hút thuốc. có điều, cái tư vị cay nồng nhưng còn biết làm ấm lòng người này khiến cậu thích thú, hút một điếu lại muốn ấm thêm một chút, dần dà thành không thể bỏ được
cậu thở, hai làn khói trắng bạc phả ra, bay bổng trong không khí rồi loãng mất
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
sống rồi
???
???
này này em gì ơi, đi không?
cậu liếc sơ người đàn ông tầm độ ba mươi hơn vừa dừng xe SH trước mặt mình, quần áo giày da từ trên xuống dưới bóng loáng, trông có vẻ là dân chơi lắm tiền
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
có đi
???
???
đi với anh nha
cậu kẹp điếu thuốc bằng hai ngón tay rồi rút nó ra khỏi miệng. ngón tay trỏ giơ lên kèm theo một nụ cười công nghiệp
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
một triệu!
ông khách nhảy dựng, đong đỏng nói lại
???
???
cái gì mắc dữ vậy? ốm nhom ốm nhách không biết chịu nổi hai nháy không mà đòi một triệu
???
???
ăn cướp à
cậu giơ hai ngón tay, tiếp tục ngoắt ngoắt
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
hai nháy thì hai triệu
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
Không thì miễn bàn
ông khách thấy kèo này trả giá căng, gắng nhịn xuống nước "thương lượng"
???
???
nhìn em đẹp đúng gu anh quá à
???
???
thôi bớt đi em, bớt thì anh đi, 500 ha?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
500 đủ tiền phòng hả cha nội?
???
???
chứ gì mà đi mắc quá
???
???
mấy em ở quận kế bên rẻ hơn em nhiều
một âm "à" nhẹ tênh phát ra từ cổ họng đã bị khói thuốc làm cho khô khốc, đôi mắt trong giây lát dường như đã rơi vào vô định nhưng rất nhanh chóng bình thường trở lại
cậu liếc từ trên xuống dưới người đàn ông rồi đặt tầm mắt vào đũng quần nhăn nhúm, thái độ rất đỗi cợt nhả
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
anh được hai nháy không mà mặc cả?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
có biết toàn là đại gia bao tôi không?
???
???
thôi thôi, không đi thì thôi, cái thân không có miếng nào gợi cảm, được mỗi cái mặt ăn tiền mà nói thách gớm
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
có cái mặt ăn tiền mới được đại gia bao đó
???
???
đại gia bao thì mày ra đây đứng đường chi?
???
???
làm đir mà còn khoác lác!
cậu không trả lời, liếc liếc gã
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
* còn mày là thứ đàn ông mặc váy, đi chơi trai mà đòi rẻ, về nhà mua búp bê chơi đi *
người đàn ông chán ghét chặc lưỡi, lầm bầm chửi cậu là "thứ đào đực làm giá" rồi lên ga chạy mất tiêu
cậu chẹp miệng nhìn theo biển số xe tứ quý, rõ ràng là người có tiền mới tậu được biển số đẹp, mới vác SH đi ăn chơi, ai mà ngờ lại là tên kẹo kiệt bủn xỉn
cậu cho điếu thuốc cắm hờ vào kẽ môi, tiếp tục hút, làn khói quyện cùng hơi lạnh dưới ánh đèn đường đang bắt đầu có hình hài nhưng rất nhanh cũng giống như ảo ảnh tan mất
trong đầu nhớ lại câu nói lúc nãy của người đàn ông, cậu thì thầm
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
làm dir...là không phải con người sao?
???
???
khụ!-..khụ khụ!
nghe tiếng người già ho, cậu nhìn dáo dác thì thấy ở ngã tư đèn đỏ có bà lão bán thuốc dạo, lại vô tình thấy thêm bên đường đối mắt diện có cậu bé ăn xin, quần áo rách rưới, vì đói quá phải trộm ổ bánh mì của bà chủ vàng đeo trễ tay
lòng dạ cậu bất giác thắt lại, đôi mắt tròn ngân ngấn một lớp nước trong vắt như pha lê đậm màu buồn man mác
cậu mon men đi lại gần chỗ của bà lão, ngồi xổm xuống bắt chuyện
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
đoạn đường này vắng người, bà bán được không?
bà nhìn xuống, chớp chớp đôi mắt chằng chịt nốt đồi mồi, thôi ngạc nhiên rồi cười hiền
???
???
cũng lai rai con ơi
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
vậy là đỡ hơn con rồi, cả ngày chẳng có đồng nào
???
???
con hút thuốc có ấm không?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
cũng đỡ lạnh chút chút ạ
???
???
ừ. con giúp bà một gói không?
???
???
bà bán chậm quá
nhìn lại trong túi cũng không còn nhiều thuốc, thay vì mua của mấy bà bán tạp hóa cứ kỳ thị cậu thì mua ủng hộ bà ấy còn tốt hơn
nghĩ vậy, cậu rút ra vài tờ tiền đưa cho bà
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
không cần trả tiền thối cho con
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
con lấy hai gói
???
???
hút nhiều quá cũng không tốt đâu cậu bé
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
không sao, con còn trẻ mà, huống hồ trời lại lạnh như vậy, làm vài điếu ấm người thôi ạ
bà lão lại nở nụ cười hiền từ. đôi mắt già nua nhưng tinh tường nhận ra bắp đùi và sau gáy cậu toàn là vết bầm tím, mặc dù đã được che bớt bởi phấn phủ khuyết điểm
mái tóc nhuộm nâu gẩy light đỏ bị cơn gió lạnh bất thình lình thổi bay bù xù. bà đưa tay tới vén lại gọn gàng cho cậu, khuôn miệng móm mém chậm rãi mở ra
???
???
con có đau lắm không? chỗ bà có thuốc rượu, thoa vào cũng giảm đau lắm đó
cậu chột dạ vắt tay lên ôm gáy, cười cười bảo
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
nhằm nhò gì với con, con còn trẻ mà
???
???
tuổi trẻ phải trẻ cả tâm hồn lẫn cơ thể con ạ
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
//lặng người, siết chặt gáy//
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
ừm, con còn trẻ mà
bà thở dài, tự thì thầm với gương mặt đã trĩu nặng những nếp nhăn
???
???
thời thế bây giờ đúng là ép con người ta lâm vào bước đường cùng
cậu mảy may không nghe thấy song cũng ngầm đoán được nội dung, rất muốn nói ra ba từ "con mệt quá" với một người xa lạ nhưng cuối cùng lại nuốt hết tất cả vào trong bụng
???
???
con tên gì thế?
chợt cậu nghe bà lão hỏi
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
con ạ?
???
???
ừ. con có gương mặt đẹp quá, chắc tên cũng đẹp lắm phải không?
cậu ngây ra một lát rồi bật cười, rất tự hào nói rõ ba chữ
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
con tên là Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy, một chàng trai tuấn tú tràn đầy hy vọng nhưng có lẽ hy vọng đang bận quá nên quên mất cậu, dần dà không có lời khẩn cầu nào được gửi đến nên đã thật sự bỏ rơi cậu đơn độc ở chốn đời xô bồ này
bà lão xoa đầu Đức Duy, cái xoa của bà tuy yếu ớt nhưng cảm tưởng đã tích lũy rất nhiều hơi ấm
???
???
tên đẹp quá
???
???
ba mẹ con đặt khéo thật
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
vâng. con cảm ơn
???
???
ba mẹ con còn không?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
//hơi ngạc nhiên//
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
sao bà lại hỏi váy?
???
???
người còn gia đình rất ít khi bị đau như còn
Đức Duy sững người. đến một người già mắt mờ tay yếu còn nhận ra hoàn cảnh của cậu. vậy cậu đang vẻ lên bộ mặt bất cần mà sống ổn này cho ai xem?
cậu gục đầu xuống gối, tay vò vò đầu tóc rối bù, tự lẩm bẩm mấy chữ trong nụ cười nhạt
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
sao mày thảm hại quá vậy..!
???
???
con ơi?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
ba con chết rồi. mẹ con bị tâm thần, chết nay sống mai
nhắc đến mẹ, đột nhiên nỗi nhớ mẹ tha thiết ùa về trong tâm trí của Đức Duy
Đức Duy quăng điếu thuốc, đứng lên giẫm lửa tắt rồi ngỏ lời hỏi bà lão
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
nhà bà xa không?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
con đưa bà về
bà lắc đầu, chỉ vào cái chòi xập xệ giăng mùng trong lùm cay cuối đường
???
???
bà ở đó, sát bên à, không có sao đâu con
Đức Duy hơi khom người, đặt tay lên vai bà xoa xoa
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
vậy bà tranh thủ dọn sớm về sớm, đêm hôm khuya khuắt nó cướp giật dữ lắm
cậu chào bà xong sau đó rời đi. cậu sẽ về nhà trọ thay đồ cho tử tế rồi mới đến bệnh viện thăm mẹ
đang đi trên đường ngân nga nghêu ngao bỗng lại nghe tiếng còi báo động của xe cảnh sát. ban đầu thì cậu không quan tâm lắm nhưng khi nghe tiếng còi xe càng lúc càng gần mới chột dạ, tay kéo kéo cái quần ngắn cũn cỡn xuống, xoay người lại để công an không thấy cậu mặc áo hở lưng.
đúng lúc đó lại vô tình chạm mắt với một anh công an đang ngồi ở ghế sau
anh nhìn cậu, cậu nhìn anh, trong khoảnh khắc ngắn ngủi bốn mắt đã dán chặt vào nhau
cậu tỉnh hồn, giơ ngón giữa lên rồi nhếch mép méo xệch
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
đẹp trai vậy mà làm công an tiếc ghê
anh ngồi ở trong xe chưng hửng. chú công an cầm lái thấy biểu cảm anh hơi lạ thì hỏi
???
???
có chuyện gì vậy Quang Anh?
Quang Anh lắc đầu, quay về với bộ dáng nghiêm nghị
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
không có ạ
chú công an không nghi ngờ "ừ" một tiếng, sau đó hỏi
???
???
địa điểm báo án đồng chí nói đồng chí Hùng báo ở đâu?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
dạ ở quán nhậu Ba Chiểu, gần khu đô thị đang quy hoạch
???
???
rồi, chú biết quán đó
Quang Anh gật đầu, khuỷu tay trụ lên đầu gối, hai bàn tay đang chặt vào nhau, ánh mắt không có lấy một khoảnh khắc dao động
thông qua kính chiếu trong xe, chú công an thấy sắc mặt anh không được tốt bèn hỏi
???
???
vụ án lần này có liên quan đến ma túy, đồng chí vẫn ổn chứ?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
cảm ơn Thiếu úy, con sẽ không để tâm trạng ảnh hưởng đến công vụ đâu
???
???
vậy thì chú yên tâm rồi, chú cứ sợ đồng chí...
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
con không sao!
nói vậy rồi thôi. Quang Anh nhớ lại dáng vẻ của chàng trai vừa nãy, tuy mặt mũi sáng láng trông rất quen nhưng hành động của cậu khiến anh không tài nào chấp nhận được
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* cậu ta dám ** cả công an? *
.

đảm nhiệm vụ án

.
.𖥔 ݁ ˖
tiếng còi báo động của xe cảnh sát vang lên ing ỏi khắp các nẻo đường. ngọn đèn màu đỏ trên nóc xe chớp lóe trong màn đêm như những con mắt đỏ ngầu của diều thâu săn mồi
xe chở Quang Anh dừng trước cửa quán nhậu Ba Chiểu
vừa rồi cục cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy nhận được cuộc gọi báo án rằng ở đây xảy ra một vụ án mạng có liên quan đến sử dụng ma túy
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
chúng tôi là cảnh sát đến từ cục điều tra tội phạm ma túy, phiền tất cả mọi người đứng yên tại vị trí cho đến khi chúng tôi tra xét xong hiện trường
Quang Anh móc trong túi áo ra tấm thẻ cảnh sát đưa lên cho chủ quán và những khách hàng xem
trong số đó có một người đàn ông thân hình béo núc, vàng đeo nặng cổ trĩu vai, hai tay khoanh trước bụng
gã nhướng cặp mày sắc lẻm nhìn Quang Anh từ trên xuống dưới rồi bật cười
nvp.
nvp.
cậu là người mới phải không, nhìn có vẻ tận tâm với cái nghề 'không được khen bao nhiêu mà bị chửi thì nhiều' này quá nhỉ?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
//trầm mặt//
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
anh này, phiền anh im lặng trong lúc tổ đội đang điều tra
nvp.
nvp.
công an các người có nhắm điều tra được vụ này không? có thì làm nhanh nhanh chút cho người ta về
nvp.
nvp.
biết bao nhiêu người đang đợi ở đây, bộ nghĩ thấy xác chết vui vẻ lắm hay gì?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
thái độ của anh là không hợp tác, tôi có thể lấy quyền của người thi hành công vụ tạm bắt giữ anh!
nvp.
nvp.
bây giờ chuyển qua bắt người hả?
nvp.
nvp.
ỷ mình làm công an thì có quyền lộng hành muốn bắt ai là bắt à?
nvp.
nvp.
đây có quyền tự do ngôn luận, muốn nói thế nào mà chả được
Quang Anh móc trong túi quần ra chiếc còng sắt, im lìm. ánh mắt nghiêm nghị là khí chất của một người cảnh sát ghim thẳng vào tầm nhìn của gã đàn ông
gã chột dạ chớp chớp mắt, cảm giác thâm nghiêm trầm lắng toát ra từ chàng trai áo xanh khiến gã thấy ngột ngạt
riêng anh, anh cũng không quá lạ lẫm gì với thái độ của những người như gã này, y như hồi mới nhận nhiệm vụ đầu tiên
cũng nhờ vậy anh mới biết, có rất nhiều công dân không hài lòng hoặc thậm chí là nghi ngờ năng lực của cơ quan chức năng, kể cả những người đang nằm trong diện tình nghi đây cũng có thái độ không hợp tác với cảnh sát điều tra
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
tập trung nào đồng chí!
chú công an lúc nãy là Thành Trung, là cấp trên của Quang Anh, ông ghìm vai anh
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
giao nhiệm vụ ổn định dân tình cho các đồng chí khác, đồng chí cùng chú điều tra trọng tâm đi
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
tôi xin lỗi vì thiếu tập trung
nhận lỗi xong, Quang Anh dứt khoát đi cùng chú Trung vào gặp chủ quán
vài phút sau lại có thêm mấy chiếc xe cảnh sát khác chạy đến. khu vực quán nhậu nhanh chóng được phong tỏa, nghiêm cấm người không phận sự không được phép bước vào
theo điều tra lý lịch và lời khai của chủ quán thì được biết nạn nhân là sinh viên năm cuối của một trường đại học ngoại thương. trong lúc tụ tập nhậu nhẹt với bạn, đa số là những người bạn lớn tuổi hiện đang bị các đồng chí tạm bắt giữ
chủ quán thấy cả đám móc trong túi quần ra những túi bột trắng nhỏ thì nghi ngờ đó là ma túy. quán của ông tuy là quán nhậu nhưng xưa giờ làm ăn chân chính, ông không thể để cái ngữ này ảnh hưởng đến danh tiếng của quán nên quyết định báo cảnh sát làm rõ
trong lúc đợi cảnh sát thì cả đám quả thật ngồi tại bàn hút, có lẽ vì rượu vào nên gan dạ hơn hẳn. hút xong thì thần trí không tỉnh, ban đầu là cãi nhau, sau đó xảy ra ẩu đả, thằng này đập chai bia lên đầu thằng kia, mảnh vỡ đâm chọc loạn xạ, giằng co một lúc thì nạn nhân tử vong
quán nhậu tự nhiên đang yên đang lành lại "họa vô đơn chí" xảy ra án mạng
trong lúc ghi lại lời khai của nhân chứng, Quang Anh đã cố tình ép mình lờ đi nhưng anh không thể phủ nhận rằng ánh mắt lạnh lẽo và nụ cười khinh miệt đang nhắm vào xác của nạn nhân sao mà vô tình đến đáng sợ
có người chỉ trách cậu hư thân đến ngu ngốc, có người lại mỉa mai cậu đáng đời, ăn học không lo lo đâm đầu vào tệ nạn. vô số lời ra tiếng vào phối cùng nụ cười khinh khi chẳng khác nào quãng nhạc thất đức nghe nhức tai vô cùng
Quang Anh một lần nữa dùng thân phận người thi hành công vụ yêu cầu tất cả giữ trật tự. anh hỏi xin tổ pháp y một cái khăn trắng, đợi cho đồng nghiệp chụp xong hiện trường thì ngồi xuống xuống đắp chiếc khăn lên mặt che cho nạn nhân
anh nhìn vào giấy ghi chép khẩu cung, sự chú ý đặt ngay tên của người bố, ít nhiều mường tượng được cảm giác mất mác đếm tuyệt vọng mà ông ấy phải chịu đựng khi biết tin
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
đồng chí Quang Anh!
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
!?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
có tôi!
chú Trung giơ chai bia đã vỡ mất một nửa lên trước mặt anh nói
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
đây chính là hung khí gây án
tiếp theo đó là một loạt lời nói từ thành viên của tổ pháp y
nvp.
nvp.
nguyên nhân gây tử vong chính là do hung thủ đã liên tục đâm chai bia vào bụng của nạn nhân dẫn đến tổn thương nội tạng, mất máu mà chết
nvp.
nvp.
trong tôi kiểm tra được trong máu của nạn nhân có chứa một lượng Heroin, xác nhận nạn nhân có sử dụng ma túy trước khi tử vong
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
vậy một trong số những nghi đó là hung thủ?
chú Trung gật đầu, giao lại hung khí cho một đồng chí khác bảo quản
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
hung thủ bị bắt tại trận, không còn đường nào chối cãi nên nhận tội rồi. có điều...
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
điều gì ạ?
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
tôi nghi ngờ hung thủ là người đầu sỏ rủ rê các cô cậu sinh viên mua bán và sử dụng ma túy
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
đây có thể là một hình thức kinh doanh mới, đối tượng nhắm đến là những sinh viên xa nhà, vừa học vừa làm
Quang Anh tập trung quan sát ngoại hình của hung thủ đang bị một đồng chí khác bắt lên xe cảnh sát, vô thức thốt ra lời trong lòng
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
người này chắc chắn là người môi giới của ông trùm
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
đồng chí Quang Anh vẫn tinh tường như ngày nào
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
vậy, đồng chí tính thế nào?
nghe chú Trung nói đến đây Quang Anh cũng đủ hiểu. ông đang hỏi khéo anh, có muốn tiếp tục nhận điều tra sâu hơn về kẻ cầm đầu đường dây không
thấy Quang Anh im lặng, chú Trung tâm lý vỗ vai anh
#. Thành Trung.
#. Thành Trung.
về trụ sở rồi nói tiếp
anh gật đầu thay cho câu trả lời, chờ chú Trung và các đồng chí có nhiệm vụ liên quan lên xe trở về trụ sở thì một mình ở lại phụ nhân viên quán nhậu dọn dẹp hiện trường máu me cho sạch sẽ
lúc anh hỗ trợ xong cũng đã hơn một giờ sáng, may thay vẫn còn một người rất kiên nhẫn đỗ xe đợi anh
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
//xắn tay áo lên, ngồi vào xe//
người cầm lái nhìn anh như vậy thì thở dài cười
???
???
cậu đấy, đi làm nhân viên công ích họa may ra còn được khen
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
//gãi đầu, cười cười//
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
thì ở lại hỗ trợ người ta một chút, tiện thể trấn an tinh thần của mấy bạn nhân viên
???
???
thì bởi mới nói cậu đi hoạt động công ích đi
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
cậu cứ chọc tôi
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
thôi lái xe về đi
???
???
biết rồi biết rồi
trên đường về, đồng nghiệp của anh đắn đo lắm mới quyết định mở lời
???
???
lúc nãy tôi nghe Thiếu úy nói sẽ giao vụ truy tìm đường dây cho cậu hả?
Quang Anh thôi nhìn thẫn thờ ngoài đường. anh suy nghĩ một lúc mới gật đầu
???
???
vậy quyết định của cậu thế nào?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
cậu lại đùa
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
một mình tôi làm sao có đủ năng lực vây bắt cả một đường dây ma túy lớn như vậy, thì tất nhiên cũng phải có tổ đội tham gia chứ
???
???
cậu hiểu ý tôi không phải vậy mà
Sắc mặt Quang Anh trầm xuống, thỉnh thoảng có mấy nhánh cây dưới đèn đường đổ bóng lên gương mặt đượm buồn những vệt đen thủi đen thui
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
Nam này
#. Nam.
#. Nam.
sao?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
tôi sẽ tiếp tục điều tra về đường dây
Nam liếc nhìn biểu cảm kiên định của anh thông qua kính trong xe, biết là không khuyên bảo được gì rồi
#. Nam.
#. Nam.
vậy bây giờ về gặp trực tiếp Thiếu úy luôn hay sao?
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
Quang Anh chỉ đáp đúng một chữ rồi im lặng. Nam, đồng nghiệp của anh cũng biết ý tứ không nói gì thêm
anh đưa mắt nhìn ra cổng bệnh viện, thoáng ngạc nhiên khi thấy cậu trai lúc nãy cợt nhả mình đang leo lên một chiếc xe ôm
đến lúc anh muốn nhìn rõ hơn thì xe đã chạy đi xa rồi
.
Đức Duy đội nón bảo hiểm, sau lưng cứ có cảm giác ớn lạnh nên quay đầu lại, ngoài một chiếc xe cảnh sát nổi bật giữa lòng đường thưa thớt thì không có gì khác thường
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
là mình nhìn lầm hả ta?
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
cứ có cảm giác có ai đó đang nhìn mình

kéo nhầm công an vào hẻm cụt

[ ‼️MỌI TÌNH TIẾT KHÔNG CÓ THẬT, TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU!! ]
.
⋆˚꩜。
'Bách hóa XANH' tầm sáu bảy giờ tối thường đông khách hơn ban ngày. mấy lần Quang Anh tan ca về nhà có đi ngang qua thì để ý thấy vậy
một tay Quang Anh cầm túi giấy bọc bó rau, tay còn lại xách giỏ hàng nhựa đựng toàn vật dụng cá nhân như khăn giấy, kem đánh răng và dao cạo râu
anh đặt toàn bộ lên quầy thanh toán, đợi nhân viên tích mã tính tiền xong thì móc trong túi quần ra cái ví tiền lấy thẻ ngân hàng
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
tôi không có tiền mặt, tôi quẹt thẻ được không?
???
???
được ạ. tổng của anh là một trăm mười tám ngàn, mời anh nhập mật khẩu ạ
Quang Anh nhận máy quẹt thẻ từ tay nhân viên, ấn ấn mấy nút số rồi xuất hóa đơn. nhân viên cho anh ký tên xong báo lại
???
???
dạ bên em đang có chương trình khuyến mãi ấy, vì anh thanh toán hóa đơn bằng thẻ ngân hàng nên được tặng một suất mua hàng giảm giá
???
???
cụ thể là các loại mỹ phẩm được liệt kê trên phiếu ạ, em gửi anh phiếu nha
Quang Anh chớp chớp mắt nhìn nhân viên thu ngân
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
đây là mua không giới hạn hay sao nhỉ?
???
???
dạ không, phiếu này chỉ áp dụng khuyến mãi đến hết ngày lễ Noel thôi ạ
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* cũng còn lâu, hơn nửa tháng *
Quang Anh nhìn tấm phiếu một lúc thì đặt xuống quầy trả lại cho cô nhân viên
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
à, tôi không sử dụng mỹ phẩm, hay là bạn để lại cho người khác đi nhé
???
???
anh cứ giữ đi ạ. đến lúc cần có thể mua cho mẹ, em gái hoặc người yêu mà
???
???
cũng còn hơn nửa tháng mới hết hạn
Quang Anh biết trong này có lắp camera, sợ mình chần chừ mãi sẽ ảnh hưởng đến nhân viên đứng ca nên ậm ừ nhận lấy
Quang Anh không biết nên nói vận khí của bản thân là may mắn hay xui xẻo. lần nào anh ra đường mua một thứ gì đó, không nhiều thì cũng ít lần nhận được mấy loại phiếu mua hàng giảm giá kiểu này, mà lúc nào cũng là vật dụng hay những thứ dành cho phái nữ
nhân viên luôn dựa vào ngoại hình mà lầm tưởng anh có bạn gái, còn nói về mẹ, mẹ của anh đã mất từ rất lâu rồi
anh nhìn đồng hồ da trên tay đã điểm bảy rưỡi hơn, tự nhủ không quá trễ giờ ăn tối
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* hôm nay mình sẽ luộc rau chấm cá kho tàu *
'Bách hóa XANH' cách khu chung cư anh đang ở không xa nên anh đi bộ về. con đường tắt này nằm khuất trong một con hẻm lớn
khu phố này không hẳn là yên tĩnh nhưng ít nhất sẽ không ồn ào hay khói bụi ô nhiễm như đường lớn khiến anh cảm thấy có chút thoải mái
Quang Anh hít vào một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra như đang trút bỏ tất thảy những muộn phiền vẫn đeo bám anh cho đến tận ngày hôm qua
sau khi đồng chí Nam đưa anh về trụ sở, anh đã tìm gặp cấp trên để tiếp tục bàn về nhiệm vụ điều tra đường dây ma túy
chú Trung ban đầu không đồng ý cho anh hành sự một mình nên sau đó đã chọn thêm vài đồng chí xuất sắc trong lĩnh vực, cùng anh lập thành một tiểu đội
mỗi đồng chí đảm nhận nhiệm vụ giống anh và đặc biệt phải hỗ trợ anh sít sao trong suốt quá trình điều tra
mọi người ở cục và cả Quang Anh đều dễ dàng nhìn ra được chú Trung có phần ưu ái anh hơn những đồng chí khác
đó là vì bố của anh, ông Nguyễn Hoàng Khang đã từng là đồng đội của chú Trung thời còn trẻ, vì sai lầm nhất thời của chú mà đẩy bố anh ra đi mãi mãi khi đang làm nhiệm vụ
lúc đó, Quang Anh chỉ mới mười lăm tuổi
biến cố này đã trở thành một nỗi mất mát vô cùng lớn trong cuộc đời của Quang Anh và cũng là nỗi dằn vặt suốt bao năm đằng đẵng của người Thiếu úy đứng tuổi
Quang Anh mất mẹ khi thuở còn thơ, đến độ thanh thiếu niên lại chịu đựng thêm nỗi đau mãi mãi mất đi người thân duy nhất là bố
biến cố nối tiếp biến cố, thời gian cứ thế qua đi, kéo theo chuỗi đời trưởng thành đã biến Quang Anh thành một con người bên ngoài lành lặn nhưng bên trong chằng chịt thương tích
Quang Anh nghe trong khu phố có người hát Karaoke bài "Trời Quang Mây Tạnh", giai điệu và lời bài hát khiến anh rất ưng ý nên vô thức mỉm cười
nụ cười tươi tỉnh thành công xóa đi những đường nét căng thẳng trên gương mặt anh tuấn
đi được một đoạn, đến trước con hẻm nhỏ hẹp thì nghe tiếng sột soạt bất thường, anh dừng lại
tập trung nhìn vào một điểm đen vô định, Quang Anh bất giác lạnh sống lưng vì sự u ám tỏa ra từ nơi đây
có thể so sánh mức độ đen tối và sâu hút của con hẻm này phải tựa như một hố đen vũ trụ, tăm tối và lặng câm đến mức không dám đưa tay chạm tới
Quang Anh có linh cảm không tốt về cảnh tượng trước mắt, bên tai lại cứ nghe văng vẳng tiếng đàn ông hô hào
anh dáo dác nhìn quanh khi nghe âm thanh đó mỗi lúc một gần. còn cho rằng là nhà nào mở tiệc hú hét om sòm nên anh mặc kệ, tiếp tục đi
chưa đi được hai bước thì bất thình lình bị ai đó nắm cổ áo kéo vào con hẻm. theo phản xạ tự nhiên, Quang Anh túm lấy cổ tay của người đó định quật xuống thì nghe người đó nói trong cơn hoảng loạn
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
trốn vào đây lẹ đi
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
có mấy thằng giang hồ đang xách mã tấu chạy tới đó
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
anh còn không trốn là bị tụi nó để ý bây giờ
đến khi Quang Anh ổn định thăng bằng thì nhận ra mình đã bị kéo vào con hẻm. đập vào mắt anh là một chàng trai ăn mặc hở hang song có khoác ngoài đang bám dính lấy anh
anh nắm vai cậu định kéo ra thì bị cậu bịt miệng lại
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
đừng hét, tôi không làm gì anh đâu
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
tôi muốn cứu anh khỏi tụi nó
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* cứu mình? người cần cứu lại đi cứu người khác? *
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* còn tụi nó, là ai vậy?*
cậu xoay người kéo anh lật lại phủ lên người mình. Quang Anh làm rơi cả hai túi đồ xuống đất
anh tự hỏi chuyện quái gì đang diễn ra khi một chàng trai lại co rúm cả người nấp dưới thân anh thế này
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
này cậu-
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
làm ơn đừng lên tiếng, xin anh giúp tôi một lát, chỉ một lát thôi..
#. Hoàng Đức Duy.
#. Hoàng Đức Duy.
anh làm ơn đi, hai chúng ta cùng thoát, tôi đội ơn anh lắm
Quang Anh còn chưa kịp nói gì thì nghe tiếng bước chân dồn dập. một lũ lưu manh chạy tới, bọn chúng thằng cầm côn, kẻ vác mã tấu lùng sục khắp nơi, vừa tìm vừa quát tháo om sòm làm người dân trong khu ái ngại đóng cửa kín mít, tiếng hát karaoke lúc này cũng tắt hẳn
nvp.
nvp.
1: thằng dir khốn nạn, mày trốn ở cái xó nào chui ra đây cho tao!?
một thằng đàn ông cao hỡn mét bảy, trên dưới tay chân xăm trổ đầy mình, đầu đội mũ lưỡi trai, tay cầm cây côn to như cây gậy bóng chày quất vào cột đèn một cái "rầm" chấn động
nvp.
nvp.
1: mày mà không chui ra đây, đợi tao kiếm thấy tao đánh chết mẹ mày!
nvp.
nvp.
5: em thấy nó vừa chạy vô khu này
nvp.
nvp.
5: nó bị ông Thòn rạch chân nên chắc không chạy xa được đâu
nvp.
nvp.
1: mẹ nó! thằng đó cầm chai bia đập đầu ông Thòn rồi ôm một đống hàng bỏ trốn làm ổng nhảy dựng lên đi kiếm anh Báo nói chuyện
nvp.
nvp.
1: bây giờ thì anh Báo đày tao đi kiếm nó
nvp.
nvp.
3: hôm qua nó trốn tiếp ông Thòn ra ngoài bắt khách dạo
nvp.
nvp.
3: được đại gia bao không muốn, cứ muốn 'chơi' hàng rong mấy trăm ngàn
nvp.
nvp.
3: mà cái thằng cha già đó cũng bệnh hoạn lắm đại ca ơi
nvp.
nvp.
3: 'chơi' thì 'chơi' bình thường đi, rạch tay rạch chân, máu me tùm lum dọn phòng một lần mệt muốn chết
nvp.
nvp.
5: có lần tao còn thấy ổng trói rồi siết cổ thằng đó nữa
một thằng khác có vẻ là đàn em của cái thằng đang hổ báo, vừa thở hồng hộc vừa nói
nvp.
nvp.
8: em nghe tụi thằng Hiệp nói thấy nó ôm một cái bọc chạy ra cổng
nvp.
nvp.
8: tụi nó tưởng thằng đó đi toilet nên đâu có đuổi theo
nvp.
nvp.
1: tụi mày ngu thì ngu vừa vừa! có thấy ai đang 'chơi' mà đi toilet chưa?
nvp.
nvp.
1: toilet nào ở đó?
nvp.
nvp.
1: ông nội mày xây từ thiện ngoài đường cho mày hả?
thằng đàn em bị chửi xối xả thì đứng thẳng lên, hai con mắt trắng dã láo liên đang tìm chủ đề khác để nói
nvp.
nvp.
8: nó còn chưa đưa tiền kèo của mấy ông khách trước đây cho anh Báo nữa đó đại ca
nvp.
nvp.
1: mẹ mày im đi! Không lo đi kiếm nó, ở đây nói xàm
nvp.
nvp.
1: //giơ côn lên hăm dọa từng đứa//
nvp.
nvp.
1: bọn mày mà không tìm được nó là tao cho cái này vô đầu từng đứa
nvp.
nvp.
1: thằng đó là hàng ngon, tiền một đêm của nó ông Thòn trả bằng một tuần tụi kia làm
nvp.
nvp.
1: phải kiếm ra nó cho bằng được, lật tung từng nhà lên mà kiếm
nvp.
nvp.
1: có khi nó xin mấy người đó cho trốn nhờ, đứa nào phản kháng tụi mày chém luôn cho tao
nvp.
nvp.
3: trời ơi đại ca, bọn em chém kiểu đó nó báo công an còng đầu tụi em chết
nvp.
nvp.
8: lúc đó là tòa xử xong xe tù tự lăn bánh...
nvp.
nvp.
1: câm mẹ miệng mày vào
nvp.
nvp.
1: mày hù nó thôi, tao có kêu tụi bây chém thiệt đâu?
nvp.
nvp.
1: chủ yếu tìm cho ra thằng chó Hoàng Đức Duy đó là được
sắc mặt Quang Anh trầm xuống nghiêm trọng. bàn tay đang đặt trên tường siết chặt thành nắm đấm
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* an ninh của khu phố này đâu hết rồi? *
#. Nguyễn Quang Anh.
#. Nguyễn Quang Anh.
* nghe một tiếng động lớn như vậy mà vẫn thờ ơ đi sao!? *
.
bỉm
bỉm
có sai chính tả mọi người bỏ qua cho tớ nha 😭
bỉm
bỉm
đánh phím nhanh thành ra như v luôn =))))
bỉm
bỉm
ẹo ẹo
bỉm
bỉm
lười sửa nữa 💔

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play