Nô Lệ Tình Yêu {Damian X Nate}[Case File 1225]
...
t/g
thực ra t chỉ mới chs cái này vài ngày thôi
t/g
t chưa hiểu hết đc cái nội dung của nó
t/g
những thông tin t có thể kiếm đc là từ chat gpt hết
t/g
t cũng chưa chắc những thông tin đó có đúng hay ko
t/g
giờ cũng trễ rồi t ngủ mai t viết chap 1
Я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
しているя люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛しているя
люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
я люблю ее
私は彼女を愛している
chap 1
Trời chiều đổ bóng dài trên khu chung cư cũ của thành phố Haines. Hành lang tầng ba lặng ngắt, chỉ còn tiếng giày của hai người vang lên. Nate Fisher bước trước, tay cầm cặp hồ sơ, tim hơi đập nhanh. Cậu điều tra viên trẻ đã từng tới nhiều hiện trường, nhưng lần này khác: đi cạnh cậu là Damian Ambrose – cộng sự mới, người có ánh mắt nửa cười nửa bí hiểm, khiến Nate không thể tập trung hoàn toàn vào vụ án.
damian
Đi chậm thôi, Fisher. Cậu căng thẳng quá.
Damian nghiêng đầu nhìn sang, giọng trêu nhưng nhẹ nhàng. Ánh sáng nhàn nhạt hắt qua cửa sổ khiến nụ cười của anh trở nên ấm áp lạ lùng.
nate
Tôi… tôi vẫn bình thường.
nate
//Nate khẽ ho, cố che giấu cảm giác lúng túng//Chúng ta có vụ án cần giải quyết, đừng nói linh tinh.
Damian mỉm cười, chìa tay đẩy cửa căn hộ của nạn nhân. Mùi sắt và mùi nước lẫn vào nhau phả ra, không khí nặng nề. Trên nền gạch, những mảnh thủy tinh vỡ lấp lánh như hàng nghìn mảnh gương, phản chiếu bóng hai người. Damian ngồi xuống xem xét manh mối, còn Nate đứng tựa khung cửa, ánh mắt lạc sang bờ vai rộng của cộng sự.
damian
Cậu biết không, Fisher…//Damian ngẩng lên, giọng nhỏ lại như chỉ dành cho hai người//…vụ án này chắc sẽ kéo dài. Cậu có thể dựa vào tôi, không chỉ trong công việc.
nate
//Nate sững người. Cậu không biết là do ánh sáng nhấp nháy hay do lời nói ấy mà tim mình đập nhanh hơn//Tôi… tôi sẽ nhớ,
cậu đáp khẽ, rồi cúi xuống giúp Damian nhặt mảnh chứng cứ, tay hai người vô tình chạm nhau. Lạnh của thủy tinh, ấm của bàn tay – tất cả hòa làm một trong khoảnh khắc ngắn ngủi, giữa hiện trường vụ án nghiệt ngã.
chap 2
t/g
mấy tháng rồi chx ra nữa chắc mn chờ lâu rồi
damian
//Damian đặt mảnh thủy tinh xuống khay, ánh mắt vẫn dõi theo Nate//Cẩn thận đấy, Fisher. Không muốn ai bị thương, kể cả tôi.
nate
//Nate khẽ cười, cố gắng giấu đi tim đang đập mạnh.//Tôi biết mà… nhưng có vẻ tôi lại chỉ lo cho anh thôi.
damian
//Damian nhíu mày, nụ cười nghiêng sang vẻ ngờ nghệch.//Chỉ lo cho tôi, hay còn… lo cho chính cậu nữa?
nate
//Nate đỏ mặt, cúi xuống nhìn các mảnh chứng cứ như để trốn khỏi ánh nhìn ấy. Bàn tay đeo găng run nhẹ khi gắp lấy mảnh tóc nhỏ.//
nate
Anh nói nhiều quá, Damian. Tập trung vào hiện trường đi.
damian
//Damian bật cười, tiếng cười khẽ vang trong căn phòng đầy ánh đèn lạnh.//Cậu nói như thể tôi không thể vừa làm việc vừa trêu cậu vậy.
nate
//Nate không đáp. Cậu cố giữ vẻ nghiêm túc, nhưng gò má đỏ ửng đã phản bội tất cả.//
damian
//Một lúc sau, Damian đứng lên, đi vòng quanh phòng, quan sát từng góc nhỏ.//
damian
Có dấu vân tay ở đây… và— chờ đã, có tóc của nạn nhân lẫn một sợi tóc lạ.
Nate tiến lại, cúi sát xuống bàn để nhìn rõ hơn. Tay họ chạm nhau lần nữa — lần này không chỉ là vô tình. Cả hai đều ngừng thở trong giây lát.
Nate nói nhỏ, nhưng Damian lại không rút tay về. Anh nhìn cậu, ánh mắt pha chút tinh nghịch nhưng ẩn sau là một sự dịu dàng hiếm thấy.
damian
Cậu thật sự quá nghiêm túc… nhưng tôi thích cái cách cậu tập trung.
Nate ngập ngừng, không biết nên đáp lại thế nào. Mắt cậu lướt qua những tấm ảnh hiện trường, rồi lại quay về khuôn mặt Damian.
Giữa sự căng thẳng của vụ án, nụ cười ấy lại khiến tim cậu càng rối bời.
damian
//Damian bước đến gần, giọng trầm và thấp hơn thường ngày//Fisher, dù chuyện này có căng thẳng đến đâu… cậu cũng không phải đi một mình. Tôi sẽ luôn ở cạnh cậu.
Ánh mắt hai người gặp nhau. Căn phòng dường như im bặt. Tiếng máy điều hòa kêu khẽ, mùi kim loại và bụi trong không khí hòa cùng nhịp tim hai người.
nate
//Nate khẽ đáp, giọng như hòa tan trong hơi thở//Hiểu rồi… tôi sẽ dựa vào anh.
damian
//Damian mỉm cười, bàn tay khẽ chạm lên vai cậu, không quá lâu nhưng đủ để để lại một cảm giác ấm áp kéo dài.//
damian
Giờ thì tiếp tục thôi. Chúng ta còn một đêm dài phía trước.
Họ lại cúi xuống, tiếp tục thu thập manh mối. Nhưng từng ánh nhìn lén, từng lần tay lướt gần nhau… đều khiến không khí trong phòng đặc quánh lại — như thể có thứ gì đó sắp vượt qua ranh giới của công việc.
Và trong khoảnh khắc Damian đứng sau lưng Nate, cúi xuống xem vết máu in trên tấm kính, hơi thở của anh khẽ lướt qua cổ cậu — khiến Nate bất giác rùng mình.
damian
//Damian khẽ nói, giọng trầm như mật rót vào tai//
damian
Fisher… đừng quên, tôi luôn dõi theo từng bước của cậu. Dù là trong vụ án… hay ngoài nó.
Tim Nate chợt thắt lại. Cậu không chắc liệu đó là lời cảnh báo, hay là lời hứa.
Chỉ biết rằng, vụ án vẫn còn mờ mịt — nhưng giữa những mảnh thủy tinh vỡ và ánh sáng lạnh lẽo, một mối ràng buộc đang âm thầm lớn lên, không thể đảo ngược.
t/g
mai rảnh thì t viết ko thì thôi
t/g
chap sau dài thêm tí nữa
t/g
giờ buồn ngủ vl mai còn ktra nữa
t/g
đường tôi chở em về buitruonglinh
Download MangaToon APP on App Store and Google Play