Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Gerdnang X Oc ] Possessive Craving

Chương 1

_____________________________
Xin thông báo: Dạo gần đây, trong thành phố bắt đầu rộ lên tin đồn về một nhóm sát thủ bí ẩn hoạt động trong bóng tối. Không ai biết họ là ai, xuất hiện từ đâu, chỉ biết rằng bất cứ ai lọt vào tầm ngắm thì khó có cơ hội thoát thân.
Trần Đăng Dương | #duongdomic_2000
Trần Đăng Dương | #duongdomic_2000
Chị, tính tiền giúp em.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Dương mua mì nữa hả?
Trần Đăng Dương | #duongdomic_2000
Trần Đăng Dương | #duongdomic_2000
Vâng, em lười nấu đồ ăn.
Khánh Thy một cô gái bình thường, sinh ra trong một gia đình khá giả.
Dù có điều kiện, em vẫn tự lập, làm việc tại một cửa hàng tiện lợi nhỏ ở trung tâm thành phố.
Mỗi ngày trôi qua với em đều giống nhau ca sáng, ca tối, mỉm cười với khách hàng, rồi về nhà trong căn phòng trọ.
Nhưng không hề biết rằng, sự bình yên ấy sắp bị phá vỡ…
Bởi từ giây phút nào đó, ánh mắt của những tên sát thủ kia đã vô tình hướng về em.
Đó là một ngày mưa rất lớn.
Con đường ngập nước loang ánh đèn vàng, từng hạt mưa nặng hạt rơi xuống chiếc áo mưa mỏng manh của em.
Trên tay em là chiếc ô màu vàng.
Khi băng qua một con hẻm nhỏ, em bất chợt dừng lại.
Trong bóng tối, một người đàn ông lạ mặt ngồi gục xuống, vai áo loang lổ máu, hơi thở dồn dập.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo, sắc bén, nhưng trong khoảnh khắc nhìn em, lại ẩn giấu chút hoang mang.
Tim em đập thình thịch, nhưng thay vì bỏ chạy ngay, em lặng lẽ mở chiếc túi vải.
Tay run run lấy ra một miếng băng gạc, một chai sát trùng, rồi đặt cạnh hắn.
Như sợ chậm trễ sẽ bị cuốn vào rắc rối, em còn đặt cả chiếc ô màu vàng xuống, thì thầm một câu.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Đừng để bị ướt mưa nữa…
Rồi quay người, chạy vụt đi trong màn mưa trắng xóa.
Sau lưng, người đàn ông kia siết chặt bàn tay dính máu, nhìn chằm chằm dáng người 1m58 của em đang chạy đi.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, ẩn giấu một điều gì đó không thể tả.
Quay trở lại với ca làm, em với tay tắt cái radio gần quầy thu ngân.
Bản tin thời sự về những vụ án mờ ám trong thành phố khiến em có chút rùng mình, không muốn nghe thêm nữa.
Cửa hàng vắng khách, chỉ còn tiếng máy lạnh và ánh đèn trắng sáng hắt xuống từng kệ hàng ngay ngắn.
Em chỉnh lại đồng phục, rồi ngồi xuống kiểm tra sổ sách, cố gắng gạt đi ký ức về người đàn ông lạ mặt trong con hẻm vài hôm trước.
Thế nhưng, trong đầu em vẫn thoáng hiện lên hình ảnh bờ vai rớm máu, ánh mắt lạnh lẽo của hắn.
Cái ô màu vàng em để lại, giờ chắc vẫn còn ở đó… cùng hắn.
Tiếng chuông cửa leng keng vang lên.
Một vị khách bước vào, dáng người cao ráo, áo khoác thẫm màu còn đẫm mưa.
Tiếng giày nện nhẹ trên sàn gạch, in từng vệt nước mưa.
Người đàn ông không nhìn sang ai, chỉ thẳng tiến đến kệ hàng cuối cùng.
Ngón tay thon dài đưa lên, lấy xuống một gói thuốc lá, rồi dừng lại thêm vài giây trước khi rút theo một hộp băng keo cá nhân.
Em ngồi ở quầy thu ngân, lặng lẽ dõi mắt theo.
Người đàn ông quay trở lại quầy.
Ánh mắt sâu hun hút dưới mái tóc ướt thoáng lướt qua em.
Hắn đặt đồ lên quầy.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Thanh toán giúp tôi.
Em cúi đầu, nhanh nhẹn quét mã sản phẩm rồi bấm vào máy tính tiền.
Tiếng 'tích' vang lên.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Dạ của quý khách hết hai mươi sáu nghìn.
Hắn rút ví, đặt tờ tiền lên quầy.
Ngón tay thon dài của hắn khẽ chạm vào bàn tay em trong khoảnh khắc thoáng qua, khiến em giật mình rụt lại.
Hắn nhận lại gói thuốc và hộp băng cá nhân, đôi mắt đen sâu thẳm dừng trên khuôn mặt em vài giây.
Em thì vẫn dửng dưng, coi đó như một vị khách bình thường.
Không một lời thừa thãi, hắn xoay người bước ra khỏi cửa hàng.
Cánh cửa khép lại, chuông leng keng vang lên lần nữa.
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Chị quen cái ông hồi nãy hả?
Đức Duy, cậu nhân viên làm cùng ca tối, vừa sắp xếp lại mấy thùng mì gói vừa liếc ra cửa hỏi.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Hả? Không.
Em thoáng khựng lại, ngẩng lên nhìn Duy với vẻ khó hiểu.
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Thấy ổng nhìn chị dữ lắm á.
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Nãy đứng lựa đồ mà cứ liếc về phía chị.
Duy chống tay vào hông, nhướng mày trêu.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Chắc tại chị tính tiền chậm thôi.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Em nghĩ nhiều quá.
Duy nhún vai, không nói thêm.
Nhưng khi quay lại xếp hàng, cậu còn lẩm bẩm.
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Hoàng Đức Duy | #captainboy_2003
Ừ thì… cũng hy vọng vậy.
Hết chương 1

Chương 2

_____________________________
- Sáng hôm sau -
Em khoác chiếc balo nhỏ lên vai, kéo khóa cửa phòng trọ lại.
Vừa xoay chìa khóa, ánh mắt thoáng nhìn sang căn nhà kế bên.
Căn nhà ấy vốn bỏ trống đã lâu, nay bất ngờ có người dọn đến.
Trước hiên, năm chàng trai đang khiêng đồ đạc, sắp xếp thùng giấy và bàn ghế.
Ai nấy đều mang vẻ ngoài khác biệt có người trông sinh viên, có người lạnh lùng, có người lại mang dáng vẻ lười nhác… nhưng tất cả đều toát lên một điều gì đó không giống những sinh viên bình thường.
Tiếng nói cười rộn rã, nhưng lạ thay, trong khoảnh khắc một trong số họ quay đầu nhìn sang, ánh mắt ấy khiến em bất giác rùng mình.
Lạnh lẽo, sắc bén, giống hệt ánh mắt của người đàn ông lạ mặt trong cơn mưa lúc trước.
Em khẽ nuốt nước bọt, cố gạt đi cảm giác bất an.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
*Chắc mình nghĩ nhiều rồi…*
Em tự nhủ, rồi vội vàng bước ra đầu ngõ để kịp ca làm sáng.
Phía sau, từ ô cửa sổ tầng hai, có một ánh nhìn lặng lẽ dõi theo dáng lưng nhỏ bé ấy.
Chiều hôm đó, em mệt mỏi sau ca làm. Vừa rảo bước về đến dãy trọ, em khựng lại.
Trước cửa phòng mình, có một người đang đứng chờ sẵn.
Anh ta cầm trên tay một hộp bánh nhỏ, gói giấy còn mới tinh, bên trên thắt nơ gọn gàng.
Nghe tiếng bước chân em, người đó ngẩng đầu.
Là một trong năm người nhà bên mới chuyển đến.
Khuôn mặt anh ta khá hiền, nụ cười thoáng qua tạo cảm giác dễ gần, nhưng đôi mắt lại khó đoán, như đang che giấu điều gì.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Xin lỗi… em là Khánh Thy phải không?
Anh ta cất giọng trầm ấm, đưa hộp bánh về phía em.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Tụi anh mới dọn qua, coi như quà ra mắt hàng xóm.
Em lúng túng nhận lấy.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
À… vâng, cảm ơn anh.
Người kia gật nhẹ, ánh mắt dừng trên gương mặt em thêm một thoáng trước khi xoay lưng về.
Nhưng khi bóng anh ta khuất sau cánh cổng, em bất giác siết chặt hộp bánh trong tay.
Một cảm giác khó tả len lỏi thân thiện thì có, nhưng lạnh sống lưng cũng không ít.
Trong căn nhà mới chuyển đến.
Bên trong phòng khách đơn sơ nhưng đầy dụng cụ lạ mắt vài chiếc vali kim loại, một số vũ khí đã được tháo rời nằm gọn trên bàn.
Không khí căng thẳng chứ chẳng giống nơi ở bình thường.
Hậu vắt chân trên ghế sofa, tay xoay xoay con dao găm nhỏ, bật cười khẩy.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Nè nè, cũng dễ thương đó.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Nhường cho tao đi, Hiếu.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Im đi.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Lại bắt đầu tranh rồi… có gì khác đâu, chỉ là một con bé hàng xóm.
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Một cô gái bình thường không tự nhiên xuất hiện đúng lúc…
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Lại còn để lại băng gạc và sát trùng cho một kẻ đang bị thương.
Đặng Thành An | #negav_2001
Đặng Thành An | #negav_2001
Nhưng mà dễ thương thiệt.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Thấy chưa? Tao nói đâu có sai.
Đinh Minh Hiếu liếc nhìn Thành An và Phúc Hậu rồi lên tiếng.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đừng động vào đồ của tao.
Cả phòng chợt im lặng.
Trần Minh Hiếu bật cười, đặt lon bia xuống bàn.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Sao vậy?
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Hiếm lắm mới thấy mày bảo vệ người lạ đó.
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Bảo vệ hay không… rồi cũng phải xác định rõ.
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Con bé đó có thể là mối nguy, hoặc là cơ hội.
Hết chương 2

Chương 3

_____________________________
Khuya hôm đó. Trong giấc ngủ chập chờn, em giật mình bởi tiếng chuông cửa vang lên liên hồi.
Mi mắt nặng trĩu, em uể oải khoác chiếc áo mỏng rồi lười biếng bước ra.
Cánh cửa bật mở, trước mắt em là năm người đàn ông chính những người hàng xóm mới chuyển đến.
Ánh đèn hành lang vàng hắt lên gương mặt em đang ngái ngủ thì họ có chút buồn cười.
Một trong số họ Thành An nghiêng đầu, cất giọng nhẹ nhàng.
Đặng Thành An | #negav_2001
Đặng Thành An | #negav_2001
Xin chào, cho tụi anh hỏi… nhà em có bị cúp điện không?
Em dụi mắt, khẽ chau mày, giọng ngái ngủ.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Dạ… không. Điện vẫn bình thường mà.
Năm người liếc nhìn nhau, rồi lại cùng dõi mắt vào em.
Bầu không khí im lặng trong thoáng chốc khiến em thấy lưng mình lạnh buốt.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Vậy chắc do nhà bọn anh rồi.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Xin lỗi đã làm phiền em khuya vậy.
Họ xoay lưng định rời đi, nhưng trước khi cánh cửa khép lại, Phúc Hậu bất ngờ quay lại.
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
À… nhìn em lúc buồn ngủ cũng dễ thương ghê.
Em chẳng buồn để tâm đến lời trêu chọc của Phúc Hậu, chỉ khép cửa lại, quay trở vào phòng. Leo lên giường, em kéo chăn trùm kín, rồi ngủ tiếp.
Thế nhưng, chưa được mười lăm phút, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Lần này không còn dồn dập, mà chậm rãi, kiên nhẫn…
Em ngồi dậy, lắng nghe.
Ngoài hành lang vẳng lại giọng nói quen thuộc, trầm thấp và bình thản của Đinh Minh Hiếu.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Xin lỗi, có thể mở cửa thêm một chút không?
Em kéo chốt cửa, hé ra một khoảng nhỏ.
Ánh sáng ngoài hành lang hắt vào, chiếu lên gương mặt em còn lờ mờ ngái ngủ, tóc rối xõa ngang vai.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Có gì nữa vậy ạ?
Năm người đàn ông đứng lặng vài giây.
Ánh mắt họ đồng loạt đổ dồn về phía em, có phần thú vị, có phần khó đoán.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Xin lỗi vì làm phiền em lần nữa.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Bọn anh chỉ muốn chắc chắn… em ổn chứ?
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Ổn… gì cơ?
Thành An cho hai tay vào túi quần, khẽ cười, đôi mắt nheo lại đầy ẩn ý.
Đặng Thành An | #negav_2001
Đặng Thành An | #negav_2001
Ý là… em sống một mình thế này, khuya rồi mà có người gõ cửa, em không sợ sao?
Em thoáng giật mình, nhưng rồi gượng cười.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Ờ… cũng hơi sợ, nhưng chắc không sao.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Nếu không còn chuyện gì thì… để em ngủ tiếp.
Em định đóng cửa lại, nhưng bàn tay Trần Minh Hiếu đã nhẹ nhàng đặt lên khung cửa, ngăn lại.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Khánh Thy… đúng không?
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Từ giờ, tụi anh sẽ để ý đến em nhiều hơn.
Em níu chặt mép cửa, khẽ thở dài, giọng nhỏ nhẹ.
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Lê Triều Khánh Thy | 1999
Mấy anh ơi… khuya rồi, em buồn ngủ lắm.
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Đinh Minh Hiếu | #kewtiie_1999
Được rồi. Em nghỉ đi.
Em khép cửa lại, khóa chặt.
Họ đồng loạt xoay lưng, bóng dáng cao lớn khuất dần xuống hành lang tăm tối.
Họ trở về phòng, từng người chiếm lấy chỗ quen thuộc trong căn nhà vẫn còn mùi gỗ mới.
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Trần Minh Hiếu | #hieuthuhai_1999
Đúng là không tệ.
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Chỉ nhìn qua cái dáng ngái ngủ của nhỏ đó thôi mà mày đã khen rồi à?
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Không, ý tao là...
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Lâm Bạch Phúc Hậu | #manbo_1999
Tao nói về cái thần thái kiểu gì cũng không phải hạng dễ đối phói
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Phạm Bảo Khang | #hurrykhng_1999
Cũng không loại trừ khả năng nhỏ ta đã biết một phần chuyện tối hôm mưa.
Đặng Thành An | #negav_2001
Đặng Thành An | #negav_2001
Vậy thì càng thú vị.
Đặng Thành An | #negav_2001
Đặng Thành An | #negav_2001
Một con mồi không tầm thường mới đáng để săn.
Hết chương 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play