Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap]Nguyệt Lệ Phù Hoa...

Đêm Trăng Máu!!?

Vào năm 1955 ,tại một làng nọ có gia tộc có tiếng nói nhất vùng.Đó là Nhà Hội Đồng Nguyễn.Nhưng từ đó đến giờ chưa bao giờ làng được bình yên ...
Tiếng trống mõ vang khắp làng ,dân tụ tập ngoài sân đình
Người Hầu
Người Hầu
Thưa ông bà lại có người chết ạ
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Chết ở đâu!Làng này lắm điềm dữ
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Gọi Quang Anh lại !Mau!
Nguyễn Quang Anh bước ra dáng uy nghi,mắt sắc lạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thưa cha má con đã nghe tin rồi
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Con hãy tra cho rõ kẻo mất mặt họ ta!
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Đừng để bọn nho sinh nghèo gây họa
Lính kéo Hoàng Đức Duy vào ,tay bị trói ,mặt tái xanh
Lính
Lính
Thưa quan hắn đứng cạnh tử thi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không giết tôi chỉ đi ngang
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi chối? máu vấy đầy áo ngươi kìa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đó là do cứu người không phải hại người!
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Xin tha cho con tôi nó hiền lắm
Cha Duy
Cha Duy
Nó học chữ chẳng biết dao kiếm là gì!
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Lời cha mẹ không đáng tin!Xét thêm!
Sao hắn nhìn ta như muốn đâm thủng tim?Lần đầu gặp đã muốn dồn ta vào đường chết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi nói cứu có chứng nhân chăng?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không ai chỉ mình tôi
Người Hầu
Người Hầu
Hôm đó con có nghe tiếng gọi tên Duy lúc nửa đêm ạ
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Gọi từ miệng ai
Người Hầu
Người Hầu
Giống như giọng...người chết
Dân làng rùng mình đèn đuốc lay động
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy!Ngươi giấu ma quỷ phải không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không!Tôi không hề
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Đem nhốt hắn xét xử sau
Trời ơi...oan nghiệt gì buộc ta gặp hắn hôm nay Ánh mắt này vì sao vừa muốn ghét vừa muốn giữ
Duy bị kéo đi .Ánh trăng đỏ hằn lên trên áo trắng
Quang Anh nhìn theo,ánh mắt thoáng lay động rồi sau đó lạnh băng
End Chap
Bai bai

Lời Tra Khảo Trong Ngục

Đêm lạnh ngọn đèn dầu leo lét trong buồng giam Tiếng nước nhỏ từng giọt xuống nền đá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mau thả tôi...tôi vô tội
Lính
Lính
Câm!Ngươi hại người còn chối
Quang Anh bước vào áo choàng đen phấp phới
Như nguyệt sáng nhưng lại đem bóng tối cho đời em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm khuya còn kêu oan
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không sát hại người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Áo dính máu lời giải thích của ngươi vô nghĩa
Sao hắn cứ nhìn ta như muốn đốt cháy? Là hận thù hay một thứ gì khác?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu tôi phạm trời sẽ phạt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng lấy trời ra dối ta
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức ...tôi bị hức oan..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tiến lại gần//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nắm cằm em//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức...đừng..hức đừng chạm...vào tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi run vì sợ hay vì ta?//nhếch mép//
Bỗng người hầu ló đầu vào bảo
Người Hầu
Người Hầu
Thưa thiếu gia bà hội đồng gọi//giọng run run//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói chờ ta đang tra hỏi
Người Hầu
Người Hầu
Dạ...nhưng bà giận lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta biết cứ để ta
Người Hầu
Người Hầu
vâng//sợ hãi chạy đi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xuống ghế nhìn chằm chằm vào em//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm qua,ngươi thấy gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Một bóng người...rồi tiếng hét
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mặt hắn ra sao!?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi..tôi không nhìn rõ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ thấy ánh trăng đỏ mờ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng
Ánh trăng ấy sao giống giấc mộng nhiều đêm trước Người đứng dưới nguyệt gọi tên ta mãi không thôi..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi giấu điều gì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có gì để giấu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đêm nay ta sẽ khiến ngươi nói ra hết
Nói rồi những chiếc xích sắt va vào nhau ,vang vọng cả buồng giam
Em cúi đầu đau điếng ,nước mắt rơi nhưng ánh mắt vẫn kiêng cường
Có lẽ người này vừa là oan gia ...vừa là định mệnh
Hắn liên tục dùng chiếc xích sắt quất vào người em không chút thương tiếc ,điều hắn muốn là lời khai từ em.Nhưng vậy có quá tàn nhẫn khi vẫn chưa có lời giải mà đã ràng buộc em như vậy...
End Chap

Bóng Ma Ngoài Đình Làng

Tiếng trống báo tang vừa dứt,dân làng tụ họp ngoài Đình. Mùi nhang nghi ngút,khói quấn lấy mái ngói rêu..
Dân Làng
Dân Làng
A:Xác chết lạnh như băng!
Dân Làng
Dân Làng
B:Mắt trợn miệng gọi tên cậu Duy.Vậy thì còn gì để chối cãi
Dân Làng
Dân Làng
C:Đấy chính là điềm,là ma báo oán!!
Cha Duy tiến lên,áo nâu sờn, tay run run
Cha Duy
Cha Duy
Mong mọi người xem xét lại,con tôi chưa từng làm như vậy
Người kỳ mục
Người kỳ mục
Lời ông chẳng đủ phải có chứng cớ
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Xin đừng chèn ép kẻ nghèo
Bỗng ông hội đồng bước ra giọng vang rền
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Danh gia không để bọn hạ tiện làm loạn!
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Con ta tra sẽ rõ không dùng tình
Sao họ khinh chúng ta đến thế Ta muốn hét lên nhưng cổ họng nghẹn lại-
Quang Anh xuất hiện,ánh mắt lạnh như sương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai thấy Duy ngoài hiện trường?
Dân Làng
Dân Làng
A:Tiểu nhân thấy ,hắn đứng bên xác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế là đủ rồi!
Cha Duy
Cha Duy
Thiếu gia xin tin con tôi//quỳ lạy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Mặc kệ//Ta chỉ tin mắt thấy ,tai nghe thôi
Đức Duy bị lính áp giải đến Đình,dây thừng siết chặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin nghe tôi giải thích!
Dân Làng
Dân Làng
E:Hắn giả hiền,cấm tin!//phản đối//
Dân Làng
Dân Làng
F:Ma nhập thì sao?Đêm trăng đỏ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không!Tôi chỉ nghe tiếng kêu cứu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lời ngươi chỉ toàn hư ảo//không tin//
Ánh mắt hắn như lưỡi dao đâm sâu vào ngực Vì sao tim ta lại run rẩy thế này
Gió nổi lên,đèn dầu tắt phụt đi,một bóng trắng thoáng hiện trên cây đa
Dân Làng
Dân Làng
Ma!Có ma!
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Ôi trời là oan hồn thật!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giữ vững hàng ngũ, không được sợ
Duy ngẩn mặt lên ,mắt mở to
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không nói dối!Hồn kia chính là hắn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngậm miệng!Đừng giở trò
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi thấy rõ hắn gọi tên tôi
Ngươi không tin ta nhưng ma quỷ thì tin Là Duyên hay Nghiệp sao không buông tha
Dân làng quỳ rạp,gào cầu thần linh che chở Gió thổi bay áo choàng của Quang Anh để lộ vết sẹo dài trên ngực
Duy nhìn vết sẹo lòng dấy lên cảm giác lạ lùng
Vết sẹo ấy sao giống trong mộng của ta
Đêm ấy đình làng rung rinh trong ánh trăng đỏ.Bắt đầu một chuỗi oan nghiệt mới
End Chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play