Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Bàn Cờ Sau Mặt Kính

1. Có thể hiểu không ?

_Cách đâyy vài năm_
Vào năm 18 tuổi, sau khi kết thúc kì thi tốt nghiệp, cậu đứng trước sự lựa chọn của gia đình, “ Nguyễn Gia ” luôn là thứ mà bố cậu đã cố gắng giữ gìn và bảo vệ để trở nên vững mạnh, nơi mà nền móng vững chắc để cậu ngẫng cao đầu và sự lựa chọn của cậu cũng phải hướng về nó…
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
Con đã có sự lựa chọn của mình chưa ?
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chẳng phải sự lựa chọn chỉ trong khuôn khổ của bố và Nguyễn gia thôi sao
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Vậy thì con còn cần phải lựa chọn gì nữa ?
Cậu muốn được sống như đúng tính cách của mình, muốn làm những thứ mình muốn mà sáng hôm sau không phải chờ chực sẽ xuất hiện trên mặt báo mới, tâm trạng lúc này của cậu vô cùng bất lực, biết sao được cậu thuộc Nguyễn Gia mà.
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
Ai cũng phải có trách nhiệm, ta nghĩ con cần làm Đúng và Đủ những gì ta đã cố gắng gìn giữ
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʀườɴɢ ꜱɪɴʜ
Học Viện Nhân Dân để giúp ích cho con đường sắp tới của Nguyễn Gia, hoặc là Kinh Doanh Quốc Tế để ngồi vào ghế Giám Đốc
Câu nói ấy vừa thốt ra như LỆNH mà ghim thẳng vào suy nghĩ cậu, ông rất điềm nhiên nhưng trọng lực lời nói ấy chẳng nhẹ. Quả nhiên ông vẫn như vậy, đã tính sẵn con đường cho cậu !
Cậu đứng dậy, đã quay mặt đi chỉ để lại một lời…
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Vậy thì cho con một chút thời gian để tiếp nhận
Dứt lời cậu cũng mang theo cả tâm trạng mà bước thẳng về phía phòng
________________
Buổi tối hôm ấy tại Nguyễn Gia, không khí nặng nề bao trùm, những lo toan của người lớn hơn cũng không thể mềm mỏng mà khuyên nhủ. Ông Nguyễn biết cậu con trai này của ông phải được dạy dỗ nghiêm khắc vào khuôn khổ, cơ ngơi của ông không thể sụp trước mắt ông, ông đã dạy ra người thừa hưởng cơ mà, lí nào lại nghe nó quyết định thay mình cơ chứ
Còn cậu, người vừa nhận tin như nhận chiếu chỉ từ VUA, cậu ngồi trước bàn học, không gian vẫn tối om không một ánh đèn, nhưng ánh mắt cậu đã nặng trĩu, lòng đã cuộn vài gợn sóng từ lúc ấy không hề nguôi.
Cốc cốc cốc
Âm thanh vang lên từ cửa phòng như kéo cậu ra khỏi đống suy nghĩ vẫn còn âm ĩ cuộn trào
Lời nói vang lên mang sự dịu dàng mà lo lắng, khiến lòng cậu nhận ra phía bên kia cánh cửa là ai
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Quang Anh, con ở trong đó đúng không ? Pa có thể vào không ?
Vừa nghe được lời nói ấy cậu trả lời ngay như đã rất mong chờ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Dạ… có thể. Pa vào đi
Tiếng cửa mở, ông bước vào mọi thứ tối om, như chẳng thấy đứa con trai đâu cả, thuận tay bật tí ánh sáng từ đèn ngủ, giờ căn phòng đã ngập ánh đèn dịu nhẹ như đã quen từ trước, đứa con trai này của ông khi có chuyện sẽ nhốt mình thật lâu trong bóng tối, không phải để nổi loạn mà chỉ để Chấp Nhận.
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Để ta đoán… Con trai ta chắc hẳng đã nói chuyện với ông ấy về chuyện quyết định sắp tới nhỉ ?
Cậu hướng mắt về ông mà lắc đầu
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Không, thật ra chỉ có mình ông ấy quyết định, con chỉ được nghe và tiếp nhận với tâm thế sẵn sàng thôi
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Con là người của Nguyễn Gia mà… đúng không ? Chẳng quyết định được cho riêng mình…
Cậu nói… câu nói thốt ra đều mang sự nặng nề nhất định.
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Con có muốn ta nói với con theo suy nghĩ của ta không, hay con muốn lời nói của ta an ủi con ?
Ông như đang thăm dò đứa con trai của mình một cách tinh tế, hình như chồng mình đã nghiêm khắc quá đáng để nó không thấy được nó có quyền lựa chọn nữa rồi. Nên… ông muốn cho nó quyền đấy, dù là điều nhỏ thôi.
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Con muốn biết con phải làm gì, chọn gì và tại sao con lại không được tự quyết định, tại sao ông ấy không hỏi ý kiến của con cơ chứ.
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Con biết không, ông ấy cũng như con cũng có những mặt không bao giờ muốn con nhìn thấy được, ông ấy cũng phải có trách nhiệm với Nguyễn Gia từ bé, đã là người của Nguyễn Gia mọi lợi ích mà Nguyễn Gia có được một sơ hở cũng đủ để khiến con bị xâu xé đến sức cùng lực kiệt.
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Cuộc sống đôi khi không màu hồng, nhưng nếu con nhìn nhận nó là cơ hội thì sẽ thật nhẹ nhàng cho con…
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Nếu những lời này quá lớn lao để con có thể tiếp nhận, con có thể hiểu từ phía bố và pa con được không. Với đấng sinh thành, mong muốn ngành giải trí của con thật sự quá tàn nhẫn với ta, ta không thể nhìn người khác vùi dập con cũng không thể nhìn họ xé nát lòng tự trọng con trai ta chỉ vì một lỗi khiến họ không vừa ý, Nguyễn Gia không thể đổ trước mắt ta và ông ấy. Nên…
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
ʙùɪ ᴀɴʜ ᴛú
Có thể hiểu được không ? Quang Anh
Cậu nhìn ông ấy, lòng cậu dịu hẳn đi. Để thật sự hiểu được ngay thì cậu làm sao hiểu hết được, nhưng để chấp nhận thì có lẽ những cơn sóng trong lòng hẳn đã thành một mặt nước yên lặng rồi.
Cậu nắm tay ông như ngầm đồng ý, cũng để ông an tâm hơn.
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Con sẽ chọn Kinh Doanh Quốc Tế, sẽ cố gắng để Nguyễn Gia đứng vững trên thương trường và giữ gìn tốt chuỗi Bệnh Viện và Du Lịch của Nguyễn Gia.
______________
Gọi Tớ Là Phun
Gọi Tớ Là Phun
Xin chào mọi người, đây là một kịch bản mà tớ lên kế hoạch từ trước, tớ mong mọi người đón nhận với tâm thế thoải mái và tôn trọng truyện, tôn trọng nhận vật qua lời nói thật chuẩn mực nhé 🥰

2. "Về" thật rồi!

_ Ở Một Nơi Khác _
Chuyến bay từ London vừa kịp đáp vài phút trước, người con trai vừa đi vừa kéo vali bước ra trông thật ra dáng của một người chuẩn mực… và có lẽ rất sành điệu, thời trang trong cách ăn mặc ^^
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Chào nhé !!! Đã bảo là về cùng lượt với anh đi không chịu, cứ thích trễ thêm vài ngày để người khác chờ thôi
Anh ôm bó hoa hồng đưa sang cho cậu, vừa hay kịp nói vài lời trách, chỉ đủ khiến cho người kia cảm nhận thật bất lực mà cười trừ.
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Này sao cứ trách em thế hả, dù gì cũng về rồi đây chẳng cho người ta la cà trước khi tập tành làm người lớn à
Cậu vừa kết thúc việc học tập ở London và về nước để thực hiện đúng như những gì đã hứa từ trước với…
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Thôi tại hạ chịu thua *chẳng chịu được trước dáng vẻ em như thế đâu, trách gì chứ, chỉ muốn em cười tí thôi*. Không trách không trách giờ về thôi chứ nhỉ ?
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Dạ được, cũng đến lúc BIM thay đổi rồi giờ thì nó phải chào đón em “cười tươi”
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Em thật sự đã sẵn sàng rồi sao Duy, không gượng ép đấy chứ “thăm dò cũng có phần lo lắng”
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Này đừng coi em là trẻ con nữa dù gì cũng 22 tuổi rồi đấy, em đã hứa với … là sẽ không để thất vọng mà “vừa nói vừa bước đi”
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Được được rồi đều nghe em, em thoải mái là được “bước đi theo”
Anh vẫn thế, từng là đàn anh thân thiết với cậu, hỗ trợ cậu từng chút vì mục đích của cậu , cũng nán lại 1 năm ở London để chờ cậu về cùng mặc dù Tập đoàn Trần Gia vẫn đang phát triển rất tốt ở London sau 1 năm ở lại nhưng vẫn quyết định nhận lời về nước hỗ trợ BIM, vì anh sợ mình cậu thì sao chống nổi được khi vừa bước một chân vào thị trường gai gốc này chứ.
BIM tập đoàn bất động sản ở Việt Nam, chuỗi đầu tư đa ngành dưới quyền Hoàng Gia, nhưng có vẻ vấn đề nội bộ đang không ổn thế nên cậu mới gấp gáp la cà, biết đâu chuỗi ngày sắp tới sẽ không hề thong thả được như này nữa.
______________
Chiếc xe sang trọng dừng trước biệt phủ Hoàng Gia, cậu bước xuống ngắm nhìn một vòng bên ngoài, nở nụ cười thân thuộc với nơi này rồi quay sang người con trai bên cạnh.
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Anh có định vào không ?
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Chắc là hôm nay em nên dành thời gian để… Anh về penthouse gần đây thôi, hôm nào ghé chơi nhé, anh đi sắp xếp lại cuộc sống một chút *anh muốn sắp xếp em vào nữa*. Hôm khác Hoàng Gia nhớ chào đón anh đấy “vẫy tay chào rồi vào lại xe”
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Tất nhiên rồi. Anh cẩn thận đấy “nói theo rồi cũng vẫy tay chào anh”
Sau khi anh chạy đi khỏi tầm mắt thì cậu cũng quay lưng hướng thẳng vào cửa chính Hoàng Gia, đã tính bằng năm xa cách nhưng khi về lại cậu không hề cảm giác lạ lẫm mà còn rất thoải mái, mọi người ở đây vẫn thế vẫn luôn nở nụ cười trên môi, vẫn làm việc tấp nập như thể đó chính là vòng tuần hoàn vậy.
Vừa bước đến cửa một người với dáng vẻ quen thuốc chạy ra đỡ vali và hoa từ tay cậu, niềm nở trên khuôn mặt mà cuối đầu trước cậu.
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Cậu Duyyy, cậu về rồi, thật sự nhớ cậu quá đi mất. Cậu mà về trễ chút nữa có thể bà ấy sẽ mang máy bay Hoàng Gia ép cậu vào và trói cậu lại vì cứ trông cậu mà không thể thấy được.
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Cậu khoẻ không ? Vài năm ở bên đấy vẫn tốt đúng không ? Sao nhìn cậu cứ bé tí thế ? Cậu về đã ăn uống gì chưa…
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Này này, từ từ thôi, em định để Duy ở trước cửa mà trả lời em thế này à “cười trừ”
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Ấy ấy, suýt nữa thì em quên mất thôi, cậu vào đii em mang đồ lên phòng cho “vui vẻ thấy rõ”
Con bé ấy là quản gia theo cậu từ bé, vì Duy không thích cô gọi là cậu chủ hay thiếu gia nên chỉ gọi là cậu xưng em, đơn giản vì cậu muốn như thế, cô hồn nhiên thân thiện và miệng thì… có kịp thắng đâu mà 😣
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
BÀ CHỦUUUUUUUU, NGƯỜI BÀ MONG ĐỢI NHẤT VỀ RỒI VỀ RỒI, KHÉO TÍ LẠI BIẾN MẤT NHƯ SƯƠNG MẤT THÔI “vừa hét vừa chạy đi cùngg chiếc vali”
Giọng vừa thôi vang, một người phụ nữ dáng vẻ của tuổi trung niên nhưng phong thái đanh thép như hoa hồng đỏ mà đầy gai góc xuất hiện trên từng bậc thang, bà thật sự rất sang trọng nhưng nhan sắc lại hút tầm nhìn đến lạ.
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Giọng nói vẫn chói tai như ngày này suýt chút nữa là Hoàng Gia lại vì cái giọng nào có thể náo loạn một phen
Nhìn thấy cậu, bà vui lắm nhưng lại giấu lại niềm vui trong một chút hờn giận mà than vãn nhắm thẳng đến cậu.
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Thật là, đứa con này muốn làm ta chờ đến bao giờ, vừa khuất khỏi tầm mắt ta là lại tự do mà bay nhảy “ánh mắt lại lộ rõ vẻ giận dỗi”
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Chẳng biết gọi điện, cũng chẳng hỏi thăm ta, BIM làm ta tổn hao bao nhiêu phần nhan sắc con biết không? “Dừng hẳn lại quay mặt đi”
Cậu vừa thấy bà vội chạy đến ôm cánh tay, đi cùng bà đến sofa ở sảnh lớn mà ngồi xuống.
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Chẳng phải có hơi muộn một chút nhưng con cũng đã về rồi sao, chị đẹp của con sao lại giận con như thế được chứ. Con về rồi có thể cho mom có thời gian để giữ gìn nhan sắc, mom con mà đẹp hơn nữa là con thành không khí trong mắt người khác khi đi cạnhhh mất
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Cẩn thận cái miệng của ông là mật ngọt đấy, ong bướm mà vướng vào có khi không thoát nổi đâu
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Thế mom chứ nhốt con lại có được không, con giờ về rồi chỉ ở đây bên cạnh mom thôi
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Đã hứa với ta những gì còn nhớ không, con chuẩn bị bước những bước đầu tiên tên bàn cờ thị trường rồi không được cứ như trẻ con nữa đâu ! “Bà khẽ chau mày”
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Vẫn nhớ vẫn nhớ mà, chẳng phải lần này về đây để thực hiện hay sao ạ, về BIM con đã nghe nói sơ qua dự kiến sẽ giải quyết từ gốc rễ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Mom chỉ cần ngồi ghế chủ tịch mà nhìn thôi, đứa con này sẵn sàng rồi
Bà nhìn sang có chút khó hiểu, chẳng biết sau khi rèn dũa ở Anh thì cậu đã hiểu được gì về thương trường mà lại nói như thế
Liệu mọi chuyện sẽ ổn, hay là…
_____________
Gọi Tớ Là Phun
Gọi Tớ Là Phun
Tớ sẽ cố gắng hoàn thiện nếu như các cậu góp ý cho truyện, tớ thật sự sẽ lắng nghe đấy 😘

3. Tại sao lại...?

_RhyCap_
Sáng sớm cậu đã dậy sớm chuẩn bị sẵn sàng để làm một nhân viên gương mẫu.
Chọn một chiếc quần tây hơi rộng một chút, cùng chiếc áo sơ mi đơn giản, lí nào lại tôn lên cả làn da cùng gương mặt sáng bừng ấy từ khi nào.
Cùng lúc ấy, khi cậu vừa bước xuống sảnh, một chiếc xe quen thuộc không còn dừng trước cổng lớn, mà là chạy thẳng vào sân vườn không chút do dự xuống xe.
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Hình như là thiếu gia Trần đây không khi nào trễ hẹn với em nhỉ ? “ánh mắt lộ rõ vẻ trêu chọc”
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Đã lỡ hứa rồi, về đây cũng vì ai kia nhờ vả…
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Nếu đến trễ thì sẽ có người sốt ruột mà đi tìm anh mất
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Anh không muốn khu penthouse nhà anh lại dậy sóng đâu
Cậu chưa kịp tiếp lời thì ngay ghế sofa sảnh chính có một người đã ngồi từ lúc nào, bà diện một bộ suit toát lên vẻ quyền lực mà cất giọng.
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Hoá ra Dương cũng về à ?
Dứt câu bà quay sang đứa con của mình mà trêu ghẹo. Thật ra làm sao với người quyền lực như bà lại không biết bên cạnh đứa con của mình trong suốt thời gian ở Anh đã xảy ra chuyện gì, chắc hẳn chuyện đáng nói nhất là chàng trai này đây…
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Thì ra là vậy… Ta chắc hẳn là đoán được vài phần kế hoạch của 2 đứa rồi đấy chứ…
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Dạ… con là Dương. Trần Đăng Dương
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Chào Hoàng phu nhân, đã nghe Đức Duy kể từ lâu không ngờ khi nhìn thấy nhan sắc lại khiến cho ai cũng không thể rời mắt
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Con thật sự rất ngưỡng mộ và lấy lòng tự hào khi có thể diện kiến tại Hoàng Gia “cúi đầu”
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
Thật khách sáo đấy, cậu cứ gọi ta bình thường thôi hoặc có thể thân thiết hơn như vậy “liếc sang Duy”
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
ʜᴏàɴɢ ᴋɪᴍ ɴɢâɴ
*Biết đâu Hoàng Gia lại cộng thêm người này vào dòng tộc”
2 đứa ??? Tại sao là 2 ? Trong khi chỉ có mình Đức Duy hứa với bà thôi.
Đức Duy lúc này mặt đã đỏ ửng, vội vàng giải thích. Cậu biết bà ấy nói như vậy là ý gì, lại không muốn Dương thêm khó xử, khi thấy nụ cười có vẻ gượng gạo.
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Mom lại trêu ghẹo đứa con này suốt thôi
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
Chẳng có gì đâu chị đẹp ạ, chẳng qua ở đây có lời hứa từ anh ấy, cũng như con với mom vậy
Mỗi người một suy nghĩ của riêng mình thì giọng nói ấy lại vang lên 🤣
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Lâu rồi mới mới thấy Hoàng Gia đông đúc vào buổi sáng như vậy đấy “niềm nở cười tươi”
Chạy đến trước mặt Dương, cúi đầu như thói quen.
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Dạ xin chào, tôi là quản gia Hoàng Gia, rất vui vì được chào đón cậu đây
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Không cần lễ nghĩa quá lớn đâu, tôi tên Dương
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
Sau này chắc sẽ gặp nhiều hơn, rất vui vì được gặp “cười”
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Được được, chào cậu Dương, sau này gặp có thể đừng cười nữa không ?
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
ʜᴏàɴɢ ᴆứᴄ ᴅᴜʏ
*Con bé này lại giở cái trò đấy*
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴛʀầɴ ᴆăɴɢ ᴅươɴɢ
ᴍɪɴɴᴇ
ᴍɪɴɴᴇ
Ý tôi là, nếu cười thêm thì hồn tôi sẽ bay theo cậu Dương đây mất “thoả mãn vì ý đồ trêu ghẹo thành công”
Mọi người như đã quá quen thuộc mà bật cười, chỉ có Dương là ngại ngùng quá đi mất, bao nhiêu lâu trêu ghẹo người khác, hôm nay lại bị trêu đến ngượng hết cả mặt thế kia, đã vậy còn là một người con gái…
_______________
_Tại trường đại học quốc tế X_
Cậu đã nhập học được 1 tuần, cũng đã dần quen với không khí ở đây, thật ra chắc cũng chẳng phải riêng không khí đâu nhỉ.
Cậu đến trường với khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc, chẳng cười cũng chẳng nói gì với ai, chuyển ca lại lẳng lặng vào thư viện tìm sự yên tĩnh. Có lẽ nơi đây là nơi cậu thường xuyên đến, chỉ để lòng yên, chỉ để ngồi một mình.
Bỗng một cô gái dáng vẻ xinh đẹp, tiến lại gần cất giọng nhẹ nhàng.
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Chào cậu, tớ có thể ngồi cùng có được không ?
Lạ thật, ai cũng biết cậu là thiếu gia của Nguyễn Gia mà né xa tránh gây phiền phức, sao cô gái này lại…
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Này, này tớ vừa chào cậu đấy, cậu có nghe không vậy “chạm vào vai cậu”
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Không nghe thấy !
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Ơ này cho tớ ngồi cùng đi, tớ nhập học trễ chả có bạn
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Mà cậu học ngành gì thế, biết đâu lại chung lớp với nhau
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Cậu tên gì ? Nhìn cậu rất đẹp đấy “cười tươi”
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Câu trước thì không biết, câu sau thì biết rồi “vẫn cúi mặt đọc sách”
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Sao mà kiệm lời thế, nếu không trả lời thì tớ coi như là đã được ngồi rồi đấy nhá “ngồi xuống ngay bên cạnh”
Cô ấy vừa ngồi xuống thì cậu cũng đứng lên cất lại quyển sách, bước ra cửa thư viện mà chẳng ngoảnh đầu.
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Ơ gì thế sao mà lại thô lỗ như vậy
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
ʟý ɴʜã ʟɪɴʜ
Kết bạn thôi mà khó vậy sao
Bỏ cô ấy lại với đống suy nghĩ, cậu bước đi đến bãi đỗ xe, đã có sẵn chiếc xe mang kí hiệu của Nguyễn Gia chờ sẵn ở đó.
Mở cửa bước vào ngồi ngay ngắn ở hàng ghế phía sau.
ɴʜâɴ ᴠậᴛ ɴᴀᴍ
ɴʜâɴ ᴠậᴛ ɴᴀᴍ
Tài xế : Hôm nay cậu chủ ở thư viện lại muốn về sớm sao ạ ?
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ừm chắc là về thôi
ɴʜâɴ ᴠậᴛ ɴᴀᴍ
ɴʜâɴ ᴠậᴛ ɴᴀᴍ
Tài xế : Dạ thưa cậu
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
*Đột nhiên xuất hiện hỏi vớ vẩn đúng là không có ý tốt đẹp*
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
*Chẳng phải bọn họ đều muốn né Nguyễn Gia tránh phiền phức sao?*
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
*Cô gái đó sao lại…*
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
*Vì sao mình lại nghĩ về việc đấy nhiều như vậy*
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
ɴɢᴜʏễɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
*Thôi cứ mặc kệ*
Sau vài phút chiếc xe đã đến cổng lớn Nguyễn Gia thì…
_________________
Gọi Tớ Là Phun
Gọi Tớ Là Phun
Hello

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play