Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ATSH2] The Summit Game [Anh Trai Say Hi 2]

gtnv

T/g
T/g
Gtnv
________
NovelToon
Bách - JeyB
Bách - JeyB
Nguyễn Hoàng Bách - JeyB
Bách - JeyB
Bách - JeyB
Chuyên gia đọc ngôn ngữ cơ thể
Bách - JeyB
Bách - JeyB
Nhạy bén, bí ẩn, khó đoán.
NovelToon
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Ngô Nguyên Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Doanh nhân chính trực
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Nghĩa khí, trung thực đến mức nguy hiểm.
NovelToon
Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
Trương Anh Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
Triết gia mạng
Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
Sâu sắc, thích đặt câu hỏi hơn là trả lời.
NovelToon
Trường Linh
Trường Linh
Bùi Trường Linh
Trường Linh
Trường Linh
Cựu đặc vụ
Trường Linh
Trường Linh
Quan sát sắc bén, luôn bình tĩnh trong mọi tình huống.
NovelToon
Huy - Robber
Huy - Robber
Nguyễn Lê Minh Huy - Robber
Huy - Robber
Huy - Robber
Trùm tội phạm ẩn danh
Huy - Robber
Huy - Robber
Tinh quái, nhanh nhẹn, liều lĩnh.
NovelToon
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
Lê Hồ Phước Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
Tay đấm ngầm
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
Bốc đồng, trung thành, không ngại đối đầu.
NovelToon
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Đỗ Việt Tiến - Rio
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Chiến lược gia tài chính
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Lạnh lùng, lãnh đạo bẩm sinh, nói ít làm nhiều.
NovelToon
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
Lê Hồng Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
Lính đánh thuê
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
Mạnh mẽ, cộc cằn nhưng có lòng trung nghĩa.
NovelToon
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Bùi Duy Ngọc
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Nhạc sĩ triết lý
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Trầm lặng, sâu sắc, nhìn đời qua lăng kính nghệ thuật.
NovelToon
Vũ - Biddady
Vũ - Biddady
Trần Tất Vũ - Bigddady
Vũ - Biddady
Vũ - Biddady
Diễn viên hài
Vũ - Biddady
Vũ - Biddady
Ngoài mặt vui vẻ, thực chất cực kỳ tính toán và sâu sắc.
NovelToon
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Phạm Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Nghệ sĩ đường phố
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Sáng tạo, nổi loạn, thích thử thách luật lệ.
NovelToon
Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
Nguyễn Tuấn Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
Nhà khoa học thần kinh
Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
Ít nói, sống nội tâm, luôn tò mò về giới hạn con người.
NovelToon
Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Nguyễn Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Kỹ sư AI
Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Logic, thông minh, thích kiểm soát mọi thứ.
NovelToon
Bảo - Bray
Bảo - Bray
Trần Thiện Thanh Bảo - Bray
Bảo - Bray
Bảo - Bray
Ca sĩ nổi tiếng
Bảo - Bray
Bảo - Bray
Hài hước, phóng khoáng, nhưng có mặt tối tiềm ẩn.
NovelToon
Dương - TEZ
Dương - TEZ
Nguyễn Đình Dương - TEZ
Dương - TEZ
Dương - TEZ
Tay đua ngầm
Dương - TEZ
Dương - TEZ
Nóng máu, liều lĩnh, sống vì cảm giác mạnh.
NovelToon
Giang - Gill
Giang - Gill
Vũ Trường Giang - Gill
Giang - Gill
Giang - Gill
Nhà tâm lý học
Giang - Gill
Giang - Gill
Hiểu rõ lòng người, nguy hiểm khi im lặng.
NovelToon
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
Lê Thành Dương - Ngô Kiến Huy
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
MC kiêm nhà đầu tư
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
Khéo léo, lanh lợi, biết cách dẫn dắt đám đông.
NovelToon
Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
Võ Đình Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
Hacker tự do
Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
Lạnh lùng, sống khép kín, luôn đi trước một bước.
NovelToon
Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Lê Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Luật sư
Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Lý trí, công bằng, luôn phân tích mọi thứ đến tận cùng.
NovelToon
Cát Tường
Cát Tường
Vũ Cát Tường
Cát Tường
Cát Tường
Nhà sáng tạo công nghệ
Cát Tường
Cát Tường
Điềm đạm, thông minh và có tầm nhìn xa.
________
T/g
T/g
bbai
________
E
N
D

#1: Lời Mời

Mưa rơi suốt từ chiều. Thành phố chìm trong một thứ ánh sáng mờ đục, những vệt đèn phản chiếu trên mặt đường như những sợi dây điện bị cắt nửa chừng.
Tiến ngồi một mình trong văn phòng tầng bốn mươi lăm. Tách cà phê nguội lạnh trên bàn, những dòng số trên màn hình máy tính vẫn nhảy đều tài khoản, dự án, lợi nhuận.
Anh đã quen với tất cả những con số này. Quen đến mức phát chán.
Khi đồng hồ điểm nửa đêm, tiếng “cạch” khẽ vang nơi khe cửa. Một phong bì màu đen rơi vào thảm.
Trên đó không ghi tên người gửi, chỉ có một dòng chữ bạc, nét mực mảnh như được khắc chứ không viết.
"Anh đã nhìn thấy tất cả. Giờ có dám nhìn thấy chính mình không? "
Tiến lật qua mặt sau. Một con dấu nhỏ in chìm: ĐỈNH GIỚI.
Tiến - Rio
Tiến - Rio
// mỉm cười // Một trò quảng cáo mới à?
Giọng nói khô khốc của anh vang lên giữa căn phòng im lặng.
Nhưng khi anh chạm vào mép thư, lớp giấy lạnh buốt như kim loại. Mực chữ khẽ rung lên, rồi sáng dần, sáng đến mức lóa mắt.
Mọi thứ xung quanh tan vào một luồng sáng trắng.
Cùng lúc đó, ở nhiều nơi khác của thành phố
Bùi Trường Linh, người đàn ông từng sống bằng bản năng của một đặc vụ, đang lau cây súng cũ trong căn hộ nhỏ.
Anh chưa từng tin vào thư mời hay định mệnh
Nhưng khi mở phong bì, anh thấy trong lòng bàn tay mình chỉ còn lại một mảnh tro.
Trường Linh
Trường Linh
Thú vị đấy // nói khẽ //
Rồi cả căn phòng sụp xuống như bị rút ruột.
Khôi Vũ, họa sĩ đường phố, đang đứng trước bức tường mới vẽ dở. Lá thư dán sẵn lên đó tự bao giờ không ai biết.
Dòng chữ trên tường phản chiếu ánh bạc của thư, uốn cong thành hình mắt người.
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Đỉnh Giới? Nghe giống tên triển lãm quá. // bật cười, dựa vào tường //
Và mặt tường đã nuốt chửng anh như chất lỏng
Trường Giang, bác sĩ tâm lý, đang kết thúc phiên trị liệu cuối cùng trong ngày. Bệnh nhân vừa rời đi, phòng chỉ còn lại mùi tinh dầu cam nhẹ.
Lá thư nằm ngay ngắn trên ghế đối diện.
Giang - Gill
Giang - Gill
// đọc lướt qua, khẽ cười // Tự khám tâm lý cho chính mình à? Được thôi.
Tất cả đèn trong phòng tắt phụt. Trong bóng tối, tiếng ghế kéo kẽo kẹt, nhưng chẳng ai ngồi xuống cả.
Hồng Sơn, lính đánh thuê, mở thư giữa chiến trường giả định buổi huấn luyện trên sa mạc nhân tạo. Dòng chữ lóe sáng trên giấy như vết cắt laser. Anh không kịp rút súng. Cát bốc lên cuộn xoáy, rồi im bặt.
Bình, doanh nhân thành đạt, nhận thư khi đang ngồi trong văn phòng trống.
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Chắc lại ai đó muốn thử trò tâm lý.
Nhưng khi chạm tay vào thư, kính cửa sổ phản chiếu hình anh… đang nhìn mình từ phía sau. Ánh sáng nứt ra như mặt gương vỡ.
Một khoảnh khắc sau
Tiến mở mắt
Mùi nhựa mới pha lẫn kim loại. Không khí đặc quánh, ẩm và nặng.
Anh nằm nghiêng, tầm mắt chạm vào lớp rèm màu đỏ sậm. Ghế ngồi sát bên cạnh, hàng trên hàng dưới một chiếc xe giường nằm.
Trần xe hắt thứ ánh đèn mờ đỏ như máu đông. Không tiếng động cơ. Không tài xế.
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Chuyện gì… // giọng khàn đi //
Tiếng thở khác vọng lại. Một, rồi hai, rồi nhiều hơn. Những người lạ đang dần tỉnh dậy.
Ghế thứ ba hàng bên trái bật dậy trước tiên: Bùi Trường Linh. Anh ngẩng đầu, mắt lạnh, nhìn quanh.
Trường Linh
Trường Linh
Có ai nhớ mình đến đây bằng cách nào không?
Một giọng khác đáp, trầm, có chút giễu cợt.
Bảo - Bray
Bảo - Bray
Có lẽ ai đó mời ta đi dạo địa ngục??
Thanh Bảo, ca sĩ từng nổi tiếng, ngồi vắt chân, miệng nhếch nhẹ.
Ở hàng cuối, Đình Nam bật laptop nhỏ, nhưng màn hình chỉ phản chiếu khuôn mặt chính anh và dòng chữ.
“ Không có kết nối nào tồn tại ngoài chính ngươi. ”
Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
// đóng laptop lại, lẩm bẩm // Đây không phải mơ.
Phúc ngồi im lặng. Ánh đèn đỏ làm nổi bật đường nét gương mặt anh quá điềm tĩnh so với hoàn cảnh.
Cạnh đó, Vũ đeo kính, nhìn quanh, thì thầm với anh
Vũ - Biddady
Vũ - Biddady
Xe không có người lái. Cũng không có đường.
Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
// đáp nhỏ // Vậy nghĩa là, ta đang ở đâu đó giữa ‘chưa đi’ và ‘đã đến’.
Thành Dương chống tay ngồi dậy, quan sát dãy ghế.
Hai mươi người những gương mặt anh không biết, nhưng ánh mắt họ đều giống nhau: từng nhìn thấy quá nhiều thứ trong đời.
Ngoài ra còn vài gương mặt khác những người trẻ, lạ lẫm, run rẩy, ngơ ngác nhìn quanh.
Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Những người đó… // nói khẽ //
Cát Tường
Cát Tường
// đáp // Bị kéo vào. Không thuộc nhóm chúng ta.”
Bách - JeyB
Bách - JeyB
Sao cậu biết??
Cát Tường
Cát Tường
Đây không phải chuyện cậu nên biết.
Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
// chỉ vào 3 cái ghế // Còn ba người kia thì khác. Họ từng ở đây rồi.
Cả xe lặng đi.
Ba người ngồi tách biệt ở cuối hành lang giữa, ánh mắt tối sầm, da xám như người vừa trải qua cơn bão.
Một trong số họ cười khan: “ Chào mừng đến Đỉnh Giới. Nơi mà chết không phải là hết, mà là bắt đầu. ”
Tiếng loa rè rè bật lên. Một giọng nói không rõ là nam hay nữ, méo mó như vọng qua nước.
“ Người chơi đã tập hợp đủ ba mươi. Luật chơi sẽ được công bố sau mười phút. Hãy nhớ, cảm giác đau là thật. Mọi quyết định đều có giá. ”
Đèn chớp một nhịp. Cửa sổ trượt xuống, phả vào hơi gió lạnh buốt. Bên ngoài không có đường, không có trời.
Chỉ là khoảng không đen đặc.
Tiến hít sâu, ngẩng đầu nhìn thẳng. Bùi Trường Linh đứng ngay sau lưng anh. Hai ánh nhìn giao nhau, không cần lời.
Ở hàng bên kia, Xuân Bách khẽ đẩy vai Trường Giang người đàn ông trẻ đang nắm chặt lá thư nhàu trong tay.
Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Có vẻ trò này không có lối thoát nhanh đâu // nói nhỏ //
Giang - Gill
Giang - Gill
// đáp, giọng run run nhưng kiên quyết // Vậy thì mình cứ đi tới cùng.
Ánh đèn xe chớp lần nữa. Tiếng kim loại nghiến chậm dưới gầm, như thể có thứ gì đang bò quanh.
Một làn gió lạnh thổi qua, mang theo mùi sắt gỉ.
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
// nhìn quanh, khẽ nói với Duy Ngọc // Cậu có nghe thấy gì không?
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Có. // gật //
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Nó đang đếm.
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Đếm gì?
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Ghế trống.
Cả hai nhìn nhau.
Ở hàng đầu, Tiến nghe thấy câu đó. Anh quay đầu hàng ghế số 27 trống trơn, 28 cũng vậy.
Nhưng lúc anh chớp mắt, ở ghế 30 có một bóng người vừa xuất hiện.
Xe rung nhẹ. Ánh đèn đỏ hắt lên hai gương mặt đối diện.
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
// ngồi thẳng, tay đan vào nhau, giọng trầm // Anh thấy gì khi mở mắt ra?
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
// cười nhạt // Không tài xế. Không cửa. Chỉ thấy anh nhìn tôi như muốn tính toán cả hơi thở của tôi.
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Thói quen thôi. // đáp, ánh mắt lạnh //
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Trong trò này, tính sai một nước là chết.
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
// dựa lưng, rút điếu thuốc nhưng không châm // Tôi không sợ chết. Chỉ sợ không biết vì sao mình sống.
Một khoảng im lặng trôi qua, chỉ còn tiếng gió rít bên ngoài khung kính tối.
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
// nhìn thẳng, giọng khẽ // Nếu là thật, ta sống. Nếu là trò, ta thắng.
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
// khẽ nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên // Vậy thì cùng chơi, anh bạn vest trắng.
Không ai biết là ai.
Chỉ có tiếng loa vang lên một lần nữa, rõ ràng hơn, lạnh hơn.
“ Chào mừng đến vòng khởi động. Chuyến xe sẽ khởi hành. ”
________
T/g
T/g
Ê t tự thấy t vt dở
T/g
T/g
Nên xoá truyện ko ta
T/g
T/g
:))))
T/g
T/g
Th bbai
________
E
N
D

#2: Toàn Nhà Cổ

Chiếc xe dừng lại đột ngột. Không tiếng phanh, không tiếng động cơ chỉ có cảm giác mọi thứ bị siết chặt lại rồi buông ra.
Ánh đèn đỏ nhạt dần, thay bằng thứ ánh sáng xám nhợt.
Cửa xe mở.
Trước mặt họ là một tòa nhà khổng lồ, cổ kính, uốn lượn như một pháo đài thời trung cổ bị bỏ hoang.
Những ô cửa sổ cao, mái vòm phủ rêu, từng bức tường như đang thở ra hơi lạnh.
Trên đỉnh, đồng hồ lớn đã dừng kim ở vị trí 12 giờ đúng.
Tiến bước xuống đầu tiên. Anh ngẩng lên, lặng người vài giây.
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Chỗ này… là gì vậy?
Giọng anh khẽ vang, như sợ làm vỡ không khí đang đặc quánh.
Bùi Trường Linh đứng cạnh, bàn tay nắm chặt khẩu súng ngắn anh vẫn giữ từ trước dù anh biết rõ, vũ khí ở đây chẳng chắc còn tác dụng.
Trường Linh
Trường Linh
Không phải thế giới của chúng ta. // đáp //
Từng người bước xuống, đôi mắt mở to, xen lẫn tò mò và sợ hãi.
Huy - Robber
Huy - Robber
// ngẩng nhìn cao, huýt sáo // Trò chơi này… đúng là chịu đầu tư thật.
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
// đáp nhỏ, không nhìn anh // Hay là đầu tư vào nỗi sợ của ta.
Ba người đứng chờ sẵn trước cổng.
Ánh sáng mờ khiến khuôn mặt họ nhòe đi, chỉ còn đôi mắt là thật sâu, mệt, và rỗng.
Người lớn tuổi nhất lên tiếng, giọng khàn khàn.
“Chào mừng. Đây là nơi bắt đầu của các anh. Ở đây chia ra những khu nhà khác nhau. Khu chúng ta đang thấy là ĐỈNH GIỚI - Khu nhà số 1”
Anh ta dừng lại, nhìn từng người một.
“Không ai chết thật ở đây. Nhưng nỗi đau thì thật. Và mất linh hồn…”
“Cũng là một cách chết”
Không khí đặc quánh.
Bỗng một cậu sinh viên trẻ khuôn mặt còn non, run rẩy nói
“Tôi không muốn ở đây. Tôi còn cha mẹ, tôi phải về nhà.”
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
// đặt tay lên vai cậu, nhẹ giọng // Này, bình tĩnh. Ai cũng như cậu lúc đầu, nhưng—
“Không! Tôi không chơi nữa!” cậu ta hét lên, tiếng vang vọng quanh sảnh đá lạnh.
“Tôi không cần cái trò quái gì này! Ai cho các người quyền bắt tôi đến đây?!”
Một trong ba người sống sót nhíu mày, giọng thấp hẳn.
“Cậu đừng hét ở đây.”
“Vì sao?” cậu ta gào lên, giọng vỡ.
“Tao cứ hét, làm sao?! Tao muốn—”
Câu nói dở dang.
Âm thanh nghẹn lại giữa không trung. Cậu ta ôm cổ, mắt trợn to. Không khí rung lên, như có thứ gì bóp nghẹt giọng nói.
Không ai kịp làm gì. Một giây sau, cậu ngã xuống, hơi thở tắc lại.
Không máu, chỉ có những hạt bụi đen li ti rơi xuống sàn, rồi tan biến.
Cả căn sảnh im phăng phắc.
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
// lùi nửa bước, môi run // Chuyện… chuyện gì vậy…?
Sự im lặng kéo dài đến nghẹt thở.
Người sống sót thứ ba dáng gầy, giọng trầm bước lên.
“Đó là luật. Ở đây có thứ không thích ồn ào. Không ai được từ chối trò chơi. Không ai được gọi về nhà. Không ai được kêu cứu. Ở đây, chỉ có tiến lên hoặc biến mất.”
Anh ta dừng lại, nhìn họ bằng ánh mắt hiểu rõ điều mà người khác chưa dám hiểu.
“Tôi đã hoàn thành vòng của mình. Một tháng sau, tôi sẽ phải quay lại – cấp độ khó hơn. Nếu thắng, tôi có thể rời khỏi nơi này mãi mãi. Nếu thua…”
Anh ta nhún vai.
“Tôi chơi lại từ đầu. Và lần sau, khó gấp đôi.”
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
// hít sâu // Vậy… chúc anh may mắn.
Hai người còn lại nhìn nhau, rồi người tóc nhuộm bạc nói
“Chúng tôi chỉ còn hai tuần trước khi cánh cửa kế tiếp mở ra. Lần này, có lẽ không ai trong ba chúng tôi còn được nghỉ. Và chỉ cho các anh những điều ở nơi đây. Nhưng không sao chúng tôi còn người khác có thể giúp chúng tôi làm điều đó.”
Cánh cửa lớn phía trong kẽo kẹt mở. Một người trẻ bước ra, gương mặt lạnh và điềm tĩnh.
“Chào mừng.” anh ta nói, giọng đều như đọc thuộc lòng.
“Tôi đến để hướng dẫn nhóm mới.”
Anh ta nhìn quanh, đôi mắt lia qua từng khuôn mặt mệt mỏi, bối rối.
“Các anh sẽ ở đây hai ngày để nghỉ ngơi, làm quen. Sau đó, cánh cửa đầu tiên sẽ mở. Từ đó, không ai biết điều gì đang đợi.”
Cánh cửa sắt đóng lại. Tiếng vang chậm, nặng, như tiếng quan tài rơi xuống hầm.
Đêm đó, họ ngồi trong sảnh lớn của tòa nhà. Trần cao, tường đá lạnh, lò sưởi cháy nhỏ, ánh lửa hắt lên những bóng người kéo dài méo mó.
Tiến nhìn quanh. Hai mươi gương mặt. Hai mươi ánh mắt khác nhau, sợ hãi, tò mò, điềm tĩnh, hoặc trống rỗng.
Người hướng dẫn nói khẽ
“Giờ thì giới thiệu đi. Gọi tên nhau trước khi trò chơi bắt đầu. Dù sao, ít nhất nên biết mặt người sẽ chết cùng mình.”
Một thoáng im lặng.
Trường Linh
Trường Linh
// cất tiếng đầu tiên // Bùi Trường Linh. Thất nghiệp.
Giang - Gill
Giang - Gill
Vũ Trường Giang, Gill. Làm văn phòng.
Xuân Bách - Masonnguyen
Xuân Bách - Masonnguyen
Nguyễn Xuân Bách, Masonnguyen. Tôi đang tìm việc.
Bảo - Bray
Bảo - Bray
Trần Thiện Thanh Bảo, Bray. Tôi làm marketing. Không vui lắm.
Huy - Robber
Huy - Robber
Nguyễn Lê Minh Huy, Robber. Chỉ ngồi ở nhà. Không có việc gì làm.
Nam - CodyNamVo
Nam - CodyNamVo
Võ Đình Nam, CodyNamVo, Cody. Freelancer. Kiểu người không có thu nhập ổn định ấy.
Thành Dương - Huy
Thành Dương - Huy
Lê Thành Dương, Ngô Kiến Huy, Huy. Tôi đang nghỉ giữa chừng. Từng làm ở công ty.
Duy - Ogenus
Duy - Ogenus
Nguyễn Tuấn Duy, Ogenus. Thất nghiệp.
Duy Ngọc
Duy Ngọc
Bùi Duy Ngọc. Tôi viết nhạc. Không ai nghe.
Dương - TEZ
Dương - TEZ
Nguyễn Đình Dương, Tez. Văn phòng. Tạm thế đi.
Sơn - Sơn K
Sơn - Sơn K
Lê Hồng Sơn, Sơn K. Chưa xin được việc.
Phúc - Phúc Du
Phúc - Phúc Du
Trương Anh Phúc, Phúc Du. Tôi là nhân viên bình thường. Không gì đặc biệt.
Bách - JeyB
Bách - JeyB
Nguyễn Hoàng Bách, JeyB. Tôi cũng thế.
Bình - Vương Bình
Bình - Vương Bình
Ngô Nguyên Bình, Vương Bình. Doanh nhân à? Không, phá sản rồi. Giờ chỉ ngồi nhà.
Cát Tường
Cát Tường
Vũ Cát Tường. Tôi từng dạy học. Giờ nghỉ.
Khôi Vũ - Khoi Vu
Khôi Vũ - Khoi Vu
Phạm Khôi Vũ, Khôi Vũ. Tôi vẽ tranh. Chẳng ai mua.
Tiến - Rio
Tiến - Rio
Đỗ Việt Tiến, Rio. Không xin được việc.
Quang Huy - Ryn Lee
Quang Huy - Ryn Lee
Lê Quang Huy, Ryn Lee. Nhân viên văn phòng.
Vũ - Biddady
Vũ - Biddady
Trần Tất Vũ, Bigddady. Người bình thường
Thịnh - Jaysonlei
Thịnh - Jaysonlei
Lê Hồ Phước Thịnh, Jaysonlei. Tôi cũng vậy.
Họ đều biết mình đang nói dối.
Và cũng biết người khác đang nói dối.
Nhưng không ai hỏi. Không ai muốn biết sự thật.
Không khí yên lặng như lớp băng mỏng.
Người hướng dẫn mỉm cười, chậm rãi nói.
“Tốt. Tất cả đều bình thường, đều vô hại, đều chẳng có gì đặc biệt… như cách thế giới muốn tin. Tôi thích thế.”
Anh ta đứng dậy, tay đặt lên thành ghế gỗ nứt.
“Sau mỗi cánh cửa, nếu còn sống, các anh sẽ được nghỉ. Có thể ở lại đây, hoặc về thế giới cũ hai ngày. Ăn, ngủ, gặp ai tùy. Nhưng đến ngày thứ ba…”
Anh ta liếc nhìn đồng hồ cổ treo trên tường kim vẫn dừng ở 12 giờ.
“…các anh phải quay lại. Không sớm, không muộn. Nếu trễ, Đỉnh Giới sẽ tự tìm đến các anh.”
Dương - TEZ
Dương - TEZ
// khẽ hỏi // Tự tìm đến… là sao?
Người hướng dẫn mỉm cười, không đáp.
Anh ta chỉ quay đi, giọng lạnh lẽo vang khắp sảnh.
“Ngủ đi. Ngày mai sẽ dài hơn các anh nghĩ.”
————
T/g
T/g
Ê
T/g
T/g
Mệt mỏi quá
T/g
T/g
Hc thêm nhiều vaiz
T/g
T/g
Ko có lịch nghỉ luôn
T/g
T/g
Hc kín tuần
T/g
T/g
Nhưng nếu đc
T/g
T/g
Thì sẽ cố gắng ra đều chap cho mn
T/g
T/g
Nhắc 1 chút
Người 1
Người 1
1 trg 4 thằng sống sót đây
Người 2
Người 2
2
Người 3
Người 3
3
Người 4
Người 4
Cuối
T/g
T/g
Bbai nhà mình
________
E
N
D

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play