Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Mình Gặp Lại Được Không? [TBTN/Tân Binh Toàn Năng]

"một đoạn tình, chưa kịp đặt tên."

𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼
『 Những khúc ca là bao nỗi nhớ về người Chuyện đôi ta đi qua cứ thế mình thành người xa lạ Em mang theo những nỗi buồn về nơi đại dương xa xôi trùng khơi Còn anh là con thuyền kia lênh đênh tìm nơi bến bờ Mai này ta sẽ lại yêu lại thương một ai Chỉ tiếc là không thể đi cũng nhau như lời ta đã ước hẹn Thời gian cho anh nhận ra anh chưa từng là tất cả Từng tha thiết đắm say một đời giờ đây ta đành phải quên đi Kỷ niệm là những năm tháng vụn vỡ mang tên của hai chúng ta Dặn lòng mình sẽ không khóc mà sao trái tim chẳng này thể nào bước qua Tháng năm u sầu chỉ mình anh với những cơn đau Anh cũng tập quên những thứ đã từng thuộc về nơi nhau Chẳng còn ai lau giọt nước mắt thấm đẫm trên mi 』
⋆𐙚₊˚⊹ Với em kỷ niệm là gì - Swan Nguyễn
𓃠 -------------------- 𓃠
Em gặp Thế Vĩ lần đầu vào năm lớp 11.
Trên hành lang tầng hai, ngay góc cầu thang giữa giờ ra chơi, khi em cúi xuống lượm tập đề rớt thì anh cũng nhào tới giữ lại tờ cuối cùng sắp bị gió cuốn đi.
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Gió mạnh ghê ha
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Còn mạnh hơn cả điểm Văn của tui
Chúng em cười, và chỉ hai tháng sau đó, đã chuyển sang gọi nhau bằng "Cún iu" và "Vịt nhỏ".
Tình yêu học trò của em là những ngày tan trường có người đạp xe theo sau, đi ngang hiệu sách thì giành nhau chọn truyện, ngồi học nhóm thì lén gói quà tặng sinh nhật trước giờ. Anh không bao giờ cầm tay em giữa sân trường, nhưng luôn lùi về sau mỗi khi em mệt, gỡ balo xuống xách giùm, không ai hay biết.
Bọn bạn gọi tụi em là "cặp đôi không drama". Còn em thì chỉ nghĩ đơn giản: bên cạnh anh, em thấy mình đủ nhẹ để bay, đủ vững để lớn.
𓃠 -------------------- 𓃠
Rồi tụi mình thi đại học. Em đậu Sư Phạm. Anh vào Huflit.
Không xa. Không khác biệt. Chỉ là.. không còn thời khóa biểu trùng nhau, không còn ngồi học chung, không còn được người kia thấy những mệt mỏi thường nhật. Tin nhắn ít dần, các cuộc gọi ngắn lại, đôi khi anh nói "em ăn rồi nghỉ sớm", còn em thì có khi kẹt lịch thi, có khi chỉ.. không muốn làm phiền nữa.
Nhưng em chưa từng nghĩ, tụi mình sẽ mất nhau.
𓃠 -------------------- 𓃠
Hôm đó, khoảng đầu tháng Mười, trời đổ mưa bất chợt.
Tin nhắn cuối cùng anh gửi là:
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
💬: Anh có chuyện, phải đi xa thời gian
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
💬: Đi đâu?
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
💬: Xa đủ để em đừng đợi
Và rồi.. anh biến mất.
Không tin nhắn. Không cuộc gọi. Không lời giải thích.
Tài khoản mạng xã hội im lặng. Số điện thoại không còn liên lạc được. Em đã từng chạy qua trường anh, ngồi chờ ở cổng với hy vọng mỏng như mưa. Nhưng người bước ra không bao giờ là anh.
Em không hiểu. Không chấp nhận. Nhưng cuối cùng.. buộc phải im lặng.
Vì nếu tình yêu không chọn ở lại, thì làm gì cũng là sai.
𓃠 -------------------- 𓃠
Em mất gần hai năm để không bật khóc khi nghe ai đó gọi "Cún ơi" trên phố.
Mất ba năm để gỡ ảnh hai đứa ra khỏi folder cũ.
Và mất tận năm năm.. để nghĩ mình đã ổn.
𓃠 -------------------- 𓃠
Vậy mà hôm đó, bước vào hội trường buổi giao lưu văn nghệ, em thấy tên anh trên màn hình lớn.
Lê Bin Thế Vĩ - Ca sĩ - Cựu sinh viên Huflit. Khách mời biểu diễn.
Em đã nghĩ mình sẽ rời đi ngay. Nhưng đôi chân không nghe lời.
Anh xuất hiện trong chiếc sơ mi đen giản dị, đứng lặng giữa ánh đèn sân khấu, tay nắm mic như từng làm với tay em năm nào - nhẹ nhưng chặt. Người xung quanh vỗ tay, reo tên anh, còn em thì chết lặng.
Khi bài hát kết thúc, anh mỉm cười, nói nhỏ vào mic:
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Bài hát này.. dành cho những điều không thể nói kịp
Chỉ vậy thôi. Không ai biết anh đang nói với ai. Không ai hiểu anh đang nghĩ gì.
Nhưng tim em thì vang lại những gì đã chôn thật sâu: "Em đừng đợi."
Anh rời đi không nói lý do. Em thì lớn lên trong vô số giả thiết. Mà giả thiết nào.. cũng đau lòng.
𓃠 -------------------- 𓃠
Đêm đó, em mở lại playlist cũ. Bài “Chẳng sai đâu mà” của anh lại vang lên:
♫ Quay về đi, quay về đi Hãy thôi lệ em ướt mi Anh ta có cái thá gì Mà để em phải suy.. ♫
Có lẽ, thương nhau không bao giờ là sai. Sai là.. khi ta nghĩ im lặng là một cách để bảo vệ nhau.
𓃠 -------------------- 𓃠
Và rồi, sau 5 năm.. Gió bắt đầu thổi ngược chiều.
𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼

"chúng ta nhìn nhau bằng đôi mắt đã thay màu."

『 Có những người, dù không mong gặp lại.. nhưng trái tim vẫn nhận ra họ trước cả lý trí. 』
𓃠 -------------------- 𓃠
Chuyển nhà giữa tháng Bảy, trời oi và lòng cũng oi.
Em không nghĩ mình sẽ bắt đầu lại ở một nơi mới, sau ngần ấy năm quen sống giữa những lối mòn cũ. Nhưng cũng phải thôi. Có những kỷ niệm nên được gấp lại, cho vào vali, rồi đặt cách mình một đoạn đường.
Căn hộ em thuê nằm ở tầng 5, cuối hành lang. Một bên là cửa sổ lớn luôn mở gió, bên còn lại là cánh cửa màu xám của phòng 503 - cửa đối diện em.
NPC
NPC
Chủ Nhà: Hàng xóm bên kia ít về lắm, toàn đi tối, về khuya, hình như làm gì đó trong ngành giải trí á
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Dạ, vậy càng tốt. Con thích yên tĩnh
Nhưng em không ngờ lần đầu gặp hàng xóm lại là một đêm.. tại cửa hàng tiện lợi.
𓃠 -------------------- 𓃠
Đó là hôm thứ Sáu. Em vừa tan ca gia sư, người mệt bủn rủn, ghé mua một hộp sữa và vài cái bánh yêu thích. Lúc đứng chờ tính tiền, có người phía trước đang lục ví, rồi đứng sững lại.
NPC
NPC
?: Anh ơi, chắc em.. quên ví rồi. Có thể bỏ mấy món này lại không
Giọng người ấy hơi khàn. Đeo khẩu trang che gần hết mặt, nón lụp xụp, áo khoác rộng thùng thình. Nhưng không hiểu sao, em vẫn dừng lại.
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Để tôi trả giúp cho. Mấy món nhỏ thôi mà
Người ấy quay lại nhìn em - ánh mắt thoáng chút ngỡ ngàng.
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
//mỉm cười// Chắc là hàng xóm. Tôi ở phòng 504
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
//gật đầu, đáp// 503. Để anh trả lại..
Em cười rồi lắc đầu tỏ ý không cần.
Cả hai đi song song về cùng hành lang. Em không nhìn kỹ mặt anh. Chỉ nghĩ.. mắt người này quen quen. Nhưng cũng giống bao người từng lướt qua đời mình.
Còn anh thì nhìn em.
Từ phía sau lớp khẩu trang, ánh mắt ấy chưa rời em dù chỉ một giây.
𓃠 -------------------- 𓃠
Sau đó vài ngày, em thường nghe tiếng mở cửa phòng đối diện vào lúc 1-2 giờ sáng. Cũng có hôm là tiếng đàn guitar khe khẽ, đủ dịu để ru giấc, nhưng cũng đủ buồn để ai đó trong em thao thức.
Thỉnh thoảng lúc đi thang máy, em nghe vài người thì thầm:
NPC
NPC
Ca sĩ đó, hình như là Lê Bin Thế Vĩ phải không, đẹp trai ghê..
NPC
NPC
Ổng ở lầu 5 mà không biết ở phòng nào ha
NPC
NPC
Ai mà ở gần ổng chắc sướng lắm
Tim em thoáng khựng lại.
Nhưng rồi.. em lắc đầu. Trùng tên thôi.
Thế Vĩ của em chắc đã thuộc về một bầu trời khác. Người nổi tiếng, có bao giờ ở gần như vậy?
𓃠 -------------------- 𓃠
Một tuần sau hôm ở cửa hàng, em gặp lại anh.
Lần này, không có khẩu trang, không có ánh đèn chói chang, chỉ có một buổi tối mưa lất phất và hành lang ngập gió.
Anh đi từ thang máy về. Em đứng mở cửa phòng.
Khoảnh khắc ấy, mắt anh vẫn là ánh mắt hôm nào - ngỡ ngàng, yên lặng.
Còn em.. đứng chết trân. Trái tim kêu lên một cái tên quen thuộc. Nhưng miệng lại hỏi:
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Anh.. ở 503 thật à
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Ừ, anh.. mới chuyển về
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Chắc.. bận lắm ha
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Ừ. Nhưng tối nào cũng về. Để được nghe tiếng mở cửa của phòng đối diện
Tim em hẫng đi một nhịp. Em quay mặt đi, không muốn anh thấy mình đang đỏ mắt.
Trần Y/n - Zịt
Trần Y/n - Zịt
Ừm, em mệt rồi. Em vào trước
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Vịt..
Anh gọi nhỏ, như một hơi thở.
Nhưng em đã đóng cửa. Tựa lưng vào nó. Rồi ngồi sụp xuống, không hiểu vì sao nước mắt mình rơi.
𓃠 -------------------- 𓃠
Người ta nói: "Thế giới tròn để những người yêu nhau rồi sẽ gặp lại."
Nhưng không ai dặn: Nếu gặp lại, thì tim có đủ can đảm để không vỡ thêm lần nữa hay không..
𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼

"những kẻ mộng mơ không đứng chung hàng."

𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼
『 Một phút bối rối, trống vắng, vỡ nát trong anh Thoáng qua bao nhiêu mộng mơ đã vụt mất Thấy ai kia đang bên cạnh em đi ngoài phố Nắm tay nhau, môi em cười tươi trong hạnh phúc Ngày tháng cứ thế mãi giấu tiếng nói yêu em Để hôm nay anh phải đau thêm người hỡi! Nhớ mong em, yêu em từ lâu em nào biết Trách cho anh yêu nhưng lại không nói nên lời Đêm hay ngày cũng nhớ em Thời gian qua từng ngày đợi mong tin em Tại sao anh lặng im, chỉ biết yêu trong lòng Giọt lệ anh theo em bước ra đi... Woohoo… Nếu khi xưa anh không bận tâm bao lời nói Nếu khi xưa anh không lặng thinh trong niềm nhớ Nếu khi xưa anh không là bạn thân, để nói yêu em Thì hôm nay I won't crying for u Thì hôm nay I won't missing for u, Baby I love u, waiting for u… Let’s get it! Mất em, như mất cả một thế giới Trái tim, chẳng thể điền thêm một vế mới Tìm em, tìm ở đâu đâu đâu Và mỗi lần nhắc tới, lồng ngực này đau đau đau Vì cớ sao, em vẫn không quên Anh là người không quên Trái tim cố gồng siết Vì mối quan hệ không tên Tình yêu không có thắng và thua Anh đã chọn sự im lặng chẳng còn may mắn mà mua Ngồi nhìn trời và mây trên cao, nhớ đến em sâu từng tế bào Nặng lòng tận cùng trong cơn đau, rồi mình sẽ phải dừng lại thế sao? Đốt hết kí ức Lý trí thức đi Cố gắng phí sức Đừng để mình phải ướt mi Cắn răng không được khóc vì Nếu yếu đuối cũng chỉ khiến cho trái tim vỡ tan thành những mảnh chết mà thôi! 』
⋆𐙚₊˚⊹ Mất em - Có em [Vote For Five]
𓃠 -------------------- 𓃠
Năm đó, Bạch Hồng Cường và Lê Bin Thế Vĩ cùng ghi danh một chương trình sống còn tên là Vote For Five. Không phải vì tin mình sẽ thắng, mà vì tin mình phải đi. Đi để thử giới hạn, để bước ra khỏi vùng tối của chính mình.
Lê Bin Thế Vĩ bước lên sân khấu casting hôm đó với một bản beat lỗi thời, giọng hát còn run, nhưng ánh mắt sáng rực. Trong cùng khung giờ, một cậu trai tên Bạch Hồng Cường cũng đang hát một ca khúc ballad xưa cũ, tay nắm chặt mic như nắm cả những điều chưa kịp nói.
Họ không biết nhau. Nhưng rồi nhanh chóng nhận ra nhau.
Cùng kiểu cười khẽ khi được khen, cùng kiểu im lặng khi thất bại. Thế Vĩ và Cường Bạch - hai cái tên lẫn giữa hàng trăm thí sinh, không nổi bật, không scandal, không công ty đỡ đầu, không gì ngoài chính họ.
Nhưng rồi vẫn được chọn.
Vòng loại khốc liệt. Vĩ bị loại sau vòng ghi hình thứ hai. Cường thì ở lại lâu hơn một chút. Khi đội ngũ sản xuất công bố thứ hạng, hai đứa cùng đứng ở hàng cuối, nhìn ánh đèn sân khấu mà không dám ngước lên.
Cường vỗ vai Vĩ, giọng buồn như một bản nhạc chưa lời.
Bạch Hồng Cường - Cường Bạch
Bạch Hồng Cường - Cường Bạch
Không phải vì em không đủ tốt, mà là chưa đúng lúc
Sau buổi đó, họ cùng ngồi ở bậc thềm hậu trường, ăn mì ly và viết nốt những câu hát chưa ai nghe. Không phải hát cho cuộc thi, mà cho chính những giấc mơ đã ngã xuống nhưng chưa từng chịu ngủ yên.
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Tụi mình là kiểu người không được chọn ngay từ đầu
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Nhưng không sao
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Lê Bin Thế Vĩ - Lezii
Người như tụi mình.. chỉ cần sống đủ lâu để chứng minh là sai người, sai thời điểm
Bạch Hồng Cường - Cường Bạch
Bạch Hồng Cường - Cường Bạch
//cười, mắt long lanh// Ừ, mình sẽ sống dai.. và hát hoài
𓃠 -------------------- 𓃠
Chương trình kết thúc. Tuy là ít, vẫn có người nhớ đến họ. Nhưng chính từ nơi đó, một lời hứa âm thầm được tạo nên. Không cần tên trên bảng xếp hạng, không cần fanlight, chỉ cần một người nhớ - rằng họ đã từng cố gắng.
Vĩ lặng lẽ rời khỏi Vote For Five, với một vết xước mới trong lòng. Nhưng anh không xóa bài thi, không gỡ ảnh sân khấu, không giấu clip trình diễn như những người thua khác. Vì đó là nơi anh đã gặp Cường, nơi lần đầu tiên có người ngồi cạnh anh ở phòng chờ và nghe trọn vẹn bài hát chưa từng ra mắt.
𓃠 -------------------- 𓃠
Nếu sau này ai hỏi, tại sao Vĩ chọn tiếp tục con đường này, anh sẽ không nói về đam mê.
Anh sẽ nói về một buổi tối tháng Sáu, nơi hai người lạ ngồi cạnh nhau, ăn mì và mơ cùng một giấc mơ.
𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play